古诗词

樵歌

傅山

一声林表度,不知何者机。yī shēng lín biǎo dù,bù zhī hé zhě jī。
四体怨尤尽,浑消山谷凄。sì tǐ yuàn yóu jǐn,hún xiāo shān gǔ qī。
百鸟听真籁,竹静和鸣低。bǎi niǎo tīng zhēn lài,zhú jìng hé míng dī。
担头寒花朵,不觉开蕤蕤。dān tóu hán huā duǒ,bù jué kāi ruí ruí。
傅山

傅山

傅山,字青主,又字啬庐,阳曲人。明诸生。康熙己未举博学鸿词,不试,授内阁中书。有《霜红龛集》。 傅山的作品>>

猜您喜欢

崔嵬砦限韵同居实

傅山

冷壁高禽绝,香岑小麝通。lěng bì gāo qín jué,xiāng cén xiǎo shè tōng。
人忙虚惙栗,山静老沈雄。rén máng xū chuò lì,shān jìng lǎo shěn xióng。
龙象张天眼,猕猴弄棘工。lóng xiàng zhāng tiān yǎn,mí hóu nòng jí gōng。
莫虞逢不若,魑魅入观空。mò yú féng bù ruò,chī mèi rù guān kōng。

江月

傅山

可惜此江月,教吾今乃看。kě xī cǐ jiāng yuè,jiào wú jīn nǎi kàn。
同舟无语得,独坐有情难。tóng zhōu wú yǔ dé,dú zuò yǒu qíng nán。
贾客瞑樯稳,荒鸡觉夜阑。jiǎ kè míng qiáng wěn,huāng jī jué yè lán。
菰芦人不见,寂寂好长干。gū lú rén bù jiàn,jì jì hǎo zhǎng gàn。

秋径

傅山

夥涉真高兴,留侯太有情。huǒ shè zhēn gāo xīng,liú hóu tài yǒu qíng。
篇章想不死,蜩蟪定长生。piān zhāng xiǎng bù sǐ,tiáo huì dìng zhǎng shēng。
剑术一人敌,杯中万虑冥。jiàn shù yī rén dí,bēi zhōng wàn lǜ míng。
悠然篱菊老,可不咏荆卿。yōu rán lí jú lǎo,kě bù yǒng jīng qīng。

顾子宁人赠诗随复报之如韵

傅山

好音无一字,文彩会贲岩。hǎo yīn wú yī zì,wén cǎi huì bēn yán。
正选高松座,谁能小草镵。zhèng xuǎn gāo sōng zuò,shuí néng xiǎo cǎo chán。
天涯之子遇,真气不吾缄。tiān yá zhī zi yù,zhēn qì bù wú jiān。
秘读朝陵记,臣躬汗浃衫。mì dú cháo líng jì,chén gōng hàn jiā shān。

客盂盂有问予于右元者右元口占韵语复之阿好过情遂如韵自遣

傅山

扬雄拟我愧非伦,况复无才撰《美新》。yáng xióng nǐ wǒ kuì fēi lún,kuàng fù wú cái zhuàn měi xīn。
什一懒营虚笑鬼,寻常守辱失钱神。shén yī lǎn yíng xū xiào guǐ,xún cháng shǒu rǔ shī qián shén。
生憎褚彦兴齐国,喜道陶潜是晋人。shēng zēng chǔ yàn xīng qí guó,xǐ dào táo qián shì jìn rén。
破衲黄冠犹未死,还因邻里问僧珍。pò nà huáng guān yóu wèi sǐ,hái yīn lín lǐ wèn sēng zhēn。

间关上陀罗山

傅山

东海西昆未得过,秋风吹客上陀罗。dōng hǎi xī kūn wèi dé guò,qiū fēng chuī kè shàng tuó luó。
陆离云粉凝晴雪,菡萏峦蕤演石波。lù lí yún fěn níng qíng xuě,hàn dàn luán ruí yǎn shí bō。
一撮缁新书剑卷,九原封旧涕洟多。yī cuō zī xīn shū jiàn juǎn,jiǔ yuán fēng jiù tì tì duō。
桃源直处忘情士,处士多情奈若何。táo yuán zhí chù wàng qíng shì,chù shì duō qíng nài ruò hé。

青羊庵

傅山

芟苍凿翠一庵经,不为瞿昙作客星。shān cāng záo cuì yī ān jīng,bù wèi qú tán zuò kè xīng。
既是为山平不得,我来添尔一峰青。jì shì wèi shān píng bù dé,wǒ lái tiān ěr yī fēng qīng。

听吴歌

傅山

醉后参横旧晋墟,将军明晦事何如。zuì hòu cān héng jiù jìn xū,jiāng jūn míng huì shì hé rú。
吴歌《子夜》随人听,独自伤心《越绝书》。wú gē zi yè suí rén tīng,dú zì shāng xīn yuè jué shū。

口号

傅山

今古风流论不胜,门庭萧索足深情。jīn gǔ fēng liú lùn bù shèng,mén tíng xiāo suǒ zú shēn qíng。
此时久已非东汉,犹喜区区党锢名。cǐ shí jiǔ yǐ fēi dōng hàn,yóu xǐ qū qū dǎng gù míng。

看岩柏度云得

傅山

闲云罥疏柏,去住都无心。xián yún juàn shū bǎi,qù zhù dōu wú xīn。
挢首揽其妙,冷杀劳劳人。jiǎo shǒu lǎn qí miào,lěng shā láo láo rén。
河渚双鸳游,岂复坱寰尘。hé zhǔ shuāng yuān yóu,qǐ fù yǎng huán chén。
祇以情之笃,一偶亦苦因。qí yǐ qíng zhī dǔ,yī ǒu yì kǔ yīn。
晴霞笼花树,荡意山亭春。qíng xiá lóng huā shù,dàng yì shān tíng chūn。
纷华闻卜子,书院岿西汾。fēn huá wén bo zi,shū yuàn kuī xī fén。
元心悟礼后,倩盼实先摇。yuán xīn wù lǐ hòu,qiàn pàn shí xiān yáo。
麦蝶若枫羽,情性无端伦。mài dié ruò fēng yǔ,qíng xìng wú duān lún。
起灭有应否,莫不潜其根。qǐ miè yǒu yīng fǒu,mò bù qián qí gēn。
丹烓守一命,大觉输空门。dān wēi shǒu yī mìng,dà jué shū kōng mén。
还来理楖栗,千山休厌深。hái lái lǐ zhì lì,qiān shān xiū yàn shēn。

青羊庵

傅山

心隐亦伤厚,况复肆其簧。xīn yǐn yì shāng hòu,kuàng fù sì qí huáng。
多所不忍道,岂复胜篇章。duō suǒ bù rěn dào,qǐ fù shèng piān zhāng。
流连郑卫诗,使人不能狂。liú lián zhèng wèi shī,shǐ rén bù néng kuáng。
澹静陶处士,乃有《咏荆卿》。dàn jìng táo chù shì,nǎi yǒu yǒng jīng qīng。
剑术惜其疏,举杯饮欲忘。jiàn shù xī qí shū,jǔ bēi yǐn yù wàng。
重篱不可解,颇异山谷黄。zhòng lí bù kě jiě,pǒ yì shān gǔ huáng。

青羊庵

傅山

种薤引傅称李孚种薤,欲以成,计一根不予人,亦不自食,时人谓能行意。zhǒng xiè yǐn fù chēng lǐ fú zhǒng xiè,yù yǐ chéng,jì yī gēn bù yǔ rén,yì bù zì shí,shí rén wèi néng xíng yì。

青羊庵

傅山

种薤复种薤,薤味多苦辛。zhǒng xiè fù zhǒng xiè,xiè wèi duō kǔ xīn。
不辛复不苦,何为怨贱贫。bù xīn fù bù kǔ,hé wèi yuàn jiàn pín。
贫贱不可苟,富贵非难臻。pín jiàn bù kě gǒu,fù guì fēi nán zhēn。
懔栗不经霜,发生安见春。lǐn lì bù jīng shuāng,fā shēng ān jiàn chūn。
一春复一秋,日车不久留。yī chūn fù yī qiū,rì chē bù jiǔ liú。
东鸳司察忙,西磈返照幽。dōng yuān sī chá máng,xī wěi fǎn zhào yōu。
照见七尺影,蚤晚不相酬。zhào jiàn qī chǐ yǐng,zǎo wǎn bù xiāng chóu。
有志不早定,有气空噎喉。yǒu zhì bù zǎo dìng,yǒu qì kōng yē hóu。
优游非不乐,气馁志亦休。yōu yóu fēi bù lè,qì něi zhì yì xiū。
休休岁云暮,欲种薤已误。xiū xiū suì yún mù,yù zhǒng xiè yǐ wù。
不见薤根长,伤心薤上露。bù jiàn xiè gēn zhǎng,shāng xīn xiè shàng lù。

老趣

傅山

老趣深自领,弱丧将还乡。lǎo qù shēn zì lǐng,ruò sàng jiāng hái xiāng。
天地既逸我,岂得反自忙。tiān dì jì yì wǒ,qǐ dé fǎn zì máng。
言语道断绝,寤寐束吾装。yán yǔ dào duàn jué,wù mèi shù wú zhuāng。
早起闻霜肃,??明南冈。zǎo qǐ wén shuāng sù,bó bó míng nán gāng。
素雪笼红树,奇艳兹秋光。sù xuě lóng hóng shù,qí yàn zī qiū guāng。
好语懒一裁,茹之时复忘。hǎo yǔ lǎn yī cái,rú zhī shí fù wàng。
即此省心法,不药服食方。jí cǐ shěng xīn fǎ,bù yào fú shí fāng。
潞州红酒来,聊复进一觞。lù zhōu hóng jiǔ lái,liáo fù jìn yī shāng。
愦愦待其至,负赘日已长。kuì kuì dài qí zhì,fù zhuì rì yǐ zhǎng。

庚子二三月之间

傅山

岂非物外人,经纶为谁瘁。qǐ fēi wù wài rén,jīng lún wèi shuí cuì。
细雨杏花下,今古得小憩。xì yǔ xìng huā xià,jīn gǔ dé xiǎo qì。
物皆有自然,颜色谁点缀。wù jiē yǒu zì rán,yán sè shuí diǎn zhuì。
山河气概间,转更增妩媚。shān hé qì gài jiān,zhuǎn gèng zēng wǔ mèi。
游凫溯前渠,春绿艳于醉。yóu fú sù qián qú,chūn lǜ yàn yú zuì。
诱心如孩提,酣然冀一睡。yòu xīn rú hái tí,hān rán jì yī shuì。
2012