古诗词

山庄

阎尔梅

幽居宾客谢,门设乃常关。yōu jū bīn kè xiè,mén shè nǎi cháng guān。
秋雁云中阵,春莺画里山。qiū yàn yún zhōng zhèn,chūn yīng huà lǐ shān。
竹移新雨后,花落乱流间。zhú yí xīn yǔ hòu,huā luò luàn liú jiān。
不解时人好,柯枰共我闲。bù jiě shí rén hǎo,kē píng gòng wǒ xián。
阎尔梅

阎尔梅

阎尔梅(1603—1679)明末诗文家,字用卿,号古古,因生而耳长大,白过于面,又号白耷山人、蹈东和尚,汉族,江苏沛县人。明崇祯三年举人,为复社巨子。甲申、乙酉间,为史可法画策,史不能用。乃散财结客,奔走国事。清初剃发号蹈东和尚。诗有奇气,声调沉雄。有《白耷山人集》。阎尔梅逝后,子孙私上谥号 \\\'\\\'文节\\\'\\\'。其身为日月堂八世。 阎尔梅的作品>>

猜您喜欢

再哭樊氏

阎尔梅

君妇持家政,于归尔在前。jūn fù chí jiā zhèng,yú guī ěr zài qián。
蕙兰题姓氏,荆布择姻缘。huì lán tí xìng shì,jīng bù zé yīn yuán。
正色常忠谏,平心每善全。zhèng sè cháng zhōng jiàn,píng xīn měi shàn quán。
嗟乎真畏友,一夕径飘然。jiē hū zhēn wèi yǒu,yī xī jìng piāo rán。

题岫云羽士阁

阎尔梅

板屋隐松颠,高栖遂有年。bǎn wū yǐn sōng diān,gāo qī suì yǒu nián。
逢人无姓字,留客是山川。féng rén wú xìng zì,liú kè shì shān chuān。
厓冱千寻雪,峰开十丈莲。yá hù qiān xún xuě,fēng kāi shí zhàng lián。
乍登奇绝处,搔首问青天。zhà dēng qí jué chù,sāo shǒu wèn qīng tiān。

戊申人日

阎尔梅

繁华速老是春天,花极浓时落更先。fán huá sù lǎo shì chūn tiān,huā jí nóng shí luò gèng xiān。
遁野有情看拾翠,封侯无相写凌烟。dùn yě yǒu qíng kàn shí cuì,fēng hóu wú xiāng xiě líng yān。
心悲晚景歌皆痛,士遇奇才恨亦怜。xīn bēi wǎn jǐng gē jiē tòng,shì yù qí cái hèn yì lián。
我去君留仍暂事,成功者退记他年。wǒ qù jūn liú réng zàn shì,chéng gōng zhě tuì jì tā nián。

访姚文初于绛趺堂,遂哭现闻师

阎尔梅

万里风闻海上兵,江南消息未分明。wàn lǐ fēng wén hǎi shàng bīng,jiāng nán xiāo xī wèi fēn míng。
行藏唯恐惭师友,离乱无因问死生。xíng cáng wéi kǒng cán shī yǒu,lí luàn wú yīn wèn sǐ shēng。
再返皋桥迷旧庑,重逢市倅失真名。zài fǎn gāo qiáo mí jiù wǔ,zhòng féng shì cuì shī zhēn míng。
潜踪直入趺堂拜,错愕相看忾一声。qián zōng zhí rù fū táng bài,cuò è xiāng kàn kài yī shēng。

孟传是携其长郎北游,余于九江遇之喜赠

阎尔梅

武昌城下竞舟时,恰好相逢正则祠。wǔ chāng chéng xià jìng zhōu shí,qià hǎo xiāng féng zhèng zé cí。
阻暑聊为无赖饮,游山喜作不情诗。zǔ shǔ liáo wèi wú lài yǐn,yóu shān xǐ zuò bù qíng shī。
甘陵自昔多君子,江夏于今诵小儿。gān líng zì xī duō jūn zi,jiāng xià yú jīn sòng xiǎo ér。
北去有人如问我,但云僧矣尚须眉。běi qù yǒu rén rú wèn wǒ,dàn yún sēng yǐ shàng xū méi。

游高阳里

阎尔梅

四野红霜牧笛愁,悲风蹈厉卷河流。sì yě hóng shuāng mù dí chóu,bēi fēng dǎo lì juǎn hé liú。
高阳里在无人醉,广武坟凋几树秋。gāo yáng lǐ zài wú rén zuì,guǎng wǔ fén diāo jǐ shù qiū。
作客长眠芦絮榻,寻僧闲坐菊花楼。zuò kè zhǎng mián lú xù tà,xún sēng xián zuò jú huā lóu。
田家不解神何氏,操一豚蹄祝满篝。tián jiā bù jiě shén hé shì,cāo yī tún tí zhù mǎn gōu。

答龚孝升

阎尔梅

万死余生守敝籯,母将休咎质君平。wàn sǐ yú shēng shǒu bì yíng,mǔ jiāng xiū jiù zhì jūn píng。
家移橘子枰中住,人在梅花市里行。jiā yí jú zi píng zhōng zhù,rén zài méi huā shì lǐ xíng。
别有衣冠非近见,疑传踪迹故难明。bié yǒu yī guān fēi jìn jiàn,yí chuán zōng jì gù nán míng。
天高雁渡留空响,迟和阶前落叶声。tiān gāo yàn dù liú kōng xiǎng,chí hé jiē qián luò yè shēng。

戊申人日孝升招饮与周鄮山陆冰修朱锡鬯纪伯紫分韵

阎尔梅

雁后花前七日春,晴宵围坐百禽茵。yàn hòu huā qián qī rì chūn,qíng xiāo wéi zuò bǎi qín yīn。
向平犹未完婚嫁,贾谊徒能说鬼神。xiàng píng yóu wèi wán hūn jià,jiǎ yì tú néng shuō guǐ shén。
遍考名山多得意,覃思佳句必惊人。biàn kǎo míng shān duō dé yì,tán sī jiā jù bì jīng rén。
朝来闻道修《明史》,洪武元年纪戊申。cháo lái wén dào xiū míng shǐ,hóng wǔ yuán nián jì wù shēn。

云中东城怀古

阎尔梅

晋王辽主会云中,遗迹沙南石井东。jìn wáng liáo zhǔ huì yún zhōng,yí jì shā nán shí jǐng dōng。
在昔战场成遇礼,于今兵气满寒空。zài xī zhàn chǎng chéng yù lǐ,yú jīn bīng qì mǎn hán kōng。
地高天近星辰大,春少秋多草木穷。dì gāo tiān jìn xīng chén dà,chūn shǎo qiū duō cǎo mù qióng。
白豹黄狼随处猎,桑干叠浪鼓西风。bái bào huáng láng suí chù liè,sāng gàn dié làng gǔ xī fēng。

钱牧斋招饮池亭

阎尔梅

绛云楼外凿山池,剪烛春宵念夕时。jiàng yún lóu wài záo shān chí,jiǎn zhú chūn xiāo niàn xī shí。
鼎甲高题神庙榜,先朝列刻党人碑。dǐng jiǎ gāo tí shén miào bǎng,xiān cháo liè kè dǎng rén bēi。
邵侯无奈称瓜叟,沈令何言答妓师。shào hóu wú nài chēng guā sǒu,shěn lìng hé yán dá jì shī。
大节当年轻错过,闲中提说不胜悲。dà jié dāng nián qīng cuò guò,xián zhōng tí shuō bù shèng bēi。

太仓过王文肃旧第

阎尔梅

娄江桥畔采芙蓉,俯仰金华旧鼎钟。lóu jiāng qiáo pàn cǎi fú róng,fǔ yǎng jīn huá jiù dǐng zhōng。
怪道主人常避客,应惭无泪哭神宗。guài dào zhǔ rén cháng bì kè,yīng cán wú lèi kū shén zōng。

太仓过王文肃旧第

阎尔梅

子夜歌残玉树尘,江南花月变金鳞。zi yè gē cán yù shù chén,jiāng nán huā yuè biàn jīn lín。
孤帆直挂沧洲去,不吊乌衣巷里人。gū fān zhí guà cāng zhōu qù,bù diào wū yī xiàng lǐ rén。

杏堆庄杂咏

阎尔梅

早岁狂歌晚岁僧,名山赏过几千层。zǎo suì kuáng gē wǎn suì sēng,míng shān shǎng guò jǐ qiān céng。
沧桑风景随时幻,兀坐荒林对一灯。cāng sāng fēng jǐng suí shí huàn,wù zuò huāng lín duì yī dēng。

沧州道中

阎尔梅

潞河数百里,家家悬柳枝。lù hé shù bǎi lǐ,jiā jiā xuán liǔ zhī。
言自春至夏,雨泽全未施。yán zì chūn zhì xià,yǔ zé quán wèi shī。
燥土既伤禾,短苗不掩陂。zào tǔ jì shāng hé,duǎn miáo bù yǎn bēi。
辘轳干以破,井涸园菜萎。lù lú gàn yǐ pò,jǐng hé yuán cài wēi。
旧米日增价,卖者尚犹夷。jiù mǐ rì zēng jià,mài zhě shàng yóu yí。
贫者止垄头,怅望安所之。pín zhě zhǐ lǒng tóu,chàng wàng ān suǒ zhī。
还视釜无烟,束腰相对饥。hái shì fǔ wú yān,shù yāo xiāng duì jī。
欲贷东西邻,邻家先我悲。yù dài dōng xī lín,lín jiā xiān wǒ bēi。
且勿计终年,胡以延此时?树未尽蒙灾,争走餐其皮。qiě wù jì zhōng nián,hú yǐ yán cǐ shí?shù wèi jǐn méng zāi,zhēng zǒu cān qí pí。
门外兼催租,官府严呼追。mén wài jiān cuī zū,guān fǔ yán hū zhuī。
大哭无可卖,指此抱中儿。dà kū wú kě mài,zhǐ cǐ bào zhōng ér。
儿女况无多,卖尽将何为?下民抑何辜,天怒乃相罹。ér nǚ kuàng wú duō,mài jǐn jiāng hé wèi?xià mín yì hé gū,tiān nù nǎi xiāng lí。
下民即有辜,天恕何至斯!视天非梦梦,召之者为谁?xià mín jí yǒu gū,tiān shù hé zhì sī!shì tiān fēi mèng mèng,zhào zhī zhě wèi shuí?
呜乎!雨乎!安得及今一滂沱,救此未死之遗黎!wū hū!yǔ hū!ān dé jí jīn yī pāng tuó,jiù cǐ wèi sǐ zhī yí lí!

采桑曲

阎尔梅

种桑人家十之九,连绿不断阴千亩。zhǒng sāng rén jiā shí zhī jiǔ,lián lǜ bù duàn yīn qiān mǔ。
年年相戒桑熟时,畏人盗桑晨暮守。nián nián xiāng jiè sāng shú shí,wèi rén dào sāng chén mù shǒu。
前年灾水去年旱,私债官租如火锻。qián nián zāi shuǐ qù nián hàn,sī zhài guān zū rú huǒ duàn。
今春差觉风雨好,可惜桑田种又少。jīn chūn chà jué fēng yǔ hǎo,kě xī sāng tián zhǒng yòu shǎo。
采桑女子智于男,晓雾浸鞋携笋篮。cǎi sāng nǚ zi zhì yú nán,xiǎo wù jìn xié xié sǔn lán。
幼年父母责女红,蚕事绩事兼其中。yòu nián fù mǔ zé nǚ hóng,cán shì jì shì jiān qí zhōng。
桑有稚壮与瘦肥,亦有蚕饱与蚕饥。sāng yǒu zhì zhuàng yǔ shòu féi,yì yǒu cán bǎo yǔ cán jī。
忌讳时时外意生,心血耗尽茧初成。jì huì shí shí wài yì shēng,xīn xuè hào jǐn jiǎn chū chéng。
织不及匹机上卖,急偿官租与私债。zhī bù jí pǐ jī shàng mài,jí cháng guān zū yǔ sī zhài。
促织在室丝已竭,机抒西邻响不绝。cù zhī zài shì sī yǐ jié,jī shū xī lín xiǎng bù jué。
残岁无米货入苦,妄意明年新丝补。cán suì wú mǐ huò rù kǔ,wàng yì míng nián xīn sī bǔ。
1812