古诗词

除夕

陈克家

此夕千古有,平生志多慨。cǐ xī qiān gǔ yǒu,píng shēng zhì duō kǎi。
万物无常盈,智者见未逮。wàn wù wú cháng yíng,zhì zhě jiàn wèi dǎi。
昔闻乾嘉际,茂畅皇风最。xī wén qián jiā jì,mào chàng huáng fēng zuì。
治法各精能,余巧及器械。zhì fǎ gè jīng néng,yú qiǎo jí qì xiè。
世平衣食充,俗整奇邪退。shì píng yī shí chōng,sú zhěng qí xié tuì。
九重敦旧典,数举南巡旆。jiǔ zhòng dūn jiù diǎn,shù jǔ nán xún pèi。
朝野同欢娱,遭逢圣祖再。cháo yě tóng huān yú,zāo féng shèng zǔ zài。
盛年非不长,适已后其会。shèng nián fēi bù zhǎng,shì yǐ hòu qí huì。
输租困履亩,游食增几辈。shū zū kùn lǚ mǔ,yóu shí zēng jǐ bèi。
华风纵侈心,番物助妖熊。huá fēng zòng chǐ xīn,fān wù zhù yāo xióng。
罗纨窭人衣,珠翠寒女佩。luó wán jù rén yī,zhū cuì hán nǚ pèi。
豪家荡箧笥,单户务赊贷。háo jiā dàng qiè sì,dān hù wù shē dài。
繁华日以加,生理固早隘。fán huá rì yǐ jiā,shēng lǐ gù zǎo ài。
上农膏腴地,稍稍弃锄耒。shàng nóng gāo yú dì,shāo shāo qì chú lěi。
江湖盗贼踪,时时及阛阓。jiāng hú dào zéi zōng,shí shí jí huán huì。
里闾欢节序,父老感时代。lǐ lǘ huān jié xù,fù lǎo gǎn shí dài。
吾行宙合间,落拓与时背。wú xíng zhòu hé jiān,luò tuò yǔ shí bèi。
饥寒得离别,奔走寡沾溉。jī hán dé lí bié,bēn zǒu guǎ zhān gài。
小笔聊送穷,邻估未偿债。xiǎo bǐ liáo sòng qióng,lín gū wèi cháng zhài。
虚檐出浩歌,孤烛忧心对。xū yán chū hào gē,gū zhú yōu xīn duì。
岁运默推移,持姤必以夬。suì yùn mò tuī yí,chí gòu bì yǐ guài。
官方习修谨,圣政宽宽大。guān fāng xí xiū jǐn,shèng zhèng kuān kuān dà。
文书检乱丝,老吏颇能耐。wén shū jiǎn luàn sī,lǎo lì pǒ néng nài。
英贤尚割断,扶济有规诲。yīng xián shàng gē duàn,fú jì yǒu guī huì。
徒言抚黎元,何以酬鼎鼐。tú yán fǔ lí yuán,hé yǐ chóu dǐng nài。
清时少年痛,此事前人戒。qīng shí shǎo nián tòng,cǐ shì qián rén jiè。
本无来日计,安取狂言快。běn wú lái rì jì,ān qǔ kuáng yán kuài。
惟当守朴直,益自谢倾兑。wéi dāng shǒu pǔ zhí,yì zì xiè qīng duì。
文采世土苴,冰檗古节概。wén cǎi shì tǔ jū,bīng bò gǔ jié gài。
夜阑复题诗,爆竹一城碎。yè lán fù tí shī,bào zhú yī chéng suì。
陈克家

陈克家

陈克家,字梁叔,元和人。道光甲辰举人,候选教谕。殉难。有《蓬莱阁诗录》。 陈克家的作品>>

猜您喜欢

夜坐寄稼轩

陈克家

清寒方酒醒,虚馆若山深。qīng hán fāng jiǔ xǐng,xū guǎn ruò shān shēn。
一寂捐诗病,千哀起道心。yī jì juān shī bìng,qiān āi qǐ dào xīn。
暗蛩霜索响,枯树月移阴。àn qióng shuāng suǒ xiǎng,kū shù yuè yí yīn。
岁晚归船急,应怜独夜吟。suì wǎn guī chuán jí,yīng lián dú yè yín。

秋夜和方植之丈

陈克家

葛衣初解暑方残,夜罢温经辄倚栏。gé yī chū jiě shǔ fāng cán,yè bà wēn jīng zhé yǐ lán。
松月已斜犹满户,海云自落不归山。sōng yuè yǐ xié yóu mǎn hù,hǎi yún zì luò bù guī shān。
修翎本志樊笼外,冗土无功笔砚间。xiū líng běn zhì fán lóng wài,rǒng tǔ wú gōng bǐ yàn jiān。
览镜久知非食肉,独怜尘土尚朱颜。lǎn jìng jiǔ zhī fēi shí ròu,dú lián chén tǔ shàng zhū yán。

章丘怀顾亭林先生

陈克家

泪尽冬青树上枝,田歌义等采薇词。lèi jǐn dōng qīng shù shàng zhī,tián gē yì děng cǎi wēi cí。
老为北客心犹壮,隐异南阳事可师。lǎo wèi běi kè xīn yóu zhuàng,yǐn yì nán yáng shì kě shī。
结屋不愁无隙地,荷锄谁分枉清时。jié wū bù chóu wú xì dì,hé chú shuí fēn wǎng qīng shí。
逸民旷发儒林藻,汗简长留百代思。yì mín kuàng fā rú lín zǎo,hàn jiǎn zhǎng liú bǎi dài sī。

再题蓬莱阁

陈克家

神仙富贵寻常事,独爱人间汗漫游。shén xiān fù guì xún cháng shì,dú ài rén jiān hàn màn yóu。
明月青天思太古,画栏碧海倚新秋。míng yuè qīng tiān sī tài gǔ,huà lán bì hǎi yǐ xīn qiū。
八荒无复藩篱限,一世真悲生死流。bā huāng wú fù fān lí xiàn,yī shì zhēn bēi shēng sǐ liú。
他日梦中向空阔,笑横长笛弄扁舟。tā rì mèng zhōng xiàng kōng kuò,xiào héng zhǎng dí nòng biǎn zhōu。

记事

陈克家

遗草烧残事可怜,谁令尸谏昧当年。yí cǎo shāo cán shì kě lián,shuí lìng shī jiàn mèi dāng nián。
欲凭一疏除群蔽,空抱孤忠入九泉。yù píng yī shū chú qún bì,kōng bào gū zhōng rù jiǔ quán。
神室有灵惊白昼,史家何据纪青编。shén shì yǒu líng jīng bái zhòu,shǐ jiā hé jù jì qīng biān。
广平不独风微叹,从古生儿几象贤。guǎng píng bù dú fēng wēi tàn,cóng gǔ shēng ér jǐ xiàng xián。

题分湖柳氏草堂

陈克家

清明已过树森森,笠泽分流路惯寻。qīng míng yǐ guò shù sēn sēn,lì zé fēn liú lù guàn xún。
人语橹声诸港晓,水痕云气一湖阴。rén yǔ lǔ shēng zhū gǎng xiǎo,shuǐ hén yún qì yī hú yīn。
田园物外真幽绝,乡井书中感易深。tián yuán wù wài zhēn yōu jué,xiāng jǐng shū zhōng gǎn yì shēn。
安得一春常买酒,柳天横棹对鸣琴。ān dé yī chūn cháng mǎi jiǔ,liǔ tiān héng zhào duì míng qín。

闻石甫先生蒙恩赦复官四川奉寄

陈克家

天末旌旗气独森,翻令骄虏耻为禽。tiān mò jīng qí qì dú sēn,fān lìng jiāo lǔ chǐ wèi qín。
交章附和时流议,一斥徘徊圣主心。jiāo zhāng fù hé shí liú yì,yī chì pái huái shèng zhǔ xīn。
几见捷书传驿上,共忘烽火照江深。jǐ jiàn jié shū chuán yì shàng,gòng wàng fēng huǒ zhào jiāng shēn。
陈汤功罪凭谁讼,曾有军民涕满襟。chén tāng gōng zuì píng shuí sòng,céng yǒu jūn mín tì mǎn jīn。

闻石甫先生蒙恩赦复官四川奉寄

陈克家

绾绶重为万里行,主恩谁重复谁轻。wǎn shòu zhòng wèi wàn lǐ xíng,zhǔ ēn shuí zhòng fù shuí qīng。
蜀门远上青天窄,海岛归来白发盈。shǔ mén yuǎn shàng qīng tiān zhǎi,hǎi dǎo guī lái bái fā yíng。
直道果难谐世俗,左官犹足见平生。zhí dào guǒ nán xié shì sú,zuǒ guān yóu zú jiàn píng shēng。
无因一送杨临贺,西望长江落日明。wú yīn yī sòng yáng lín hè,xī wàng zhǎng jiāng luò rì míng。

江上夜泊

陈克家

射虎南山空没羽,钓鳌东海忆垂纶。shè hǔ nán shān kōng méi yǔ,diào áo dōng hǎi yì chuí lún。
短檠听尽沙洲雨,今夜芦中却有人。duǎn qíng tīng jǐn shā zhōu yǔ,jīn yè lú zhōng què yǒu rén。

海门庵

陈克家

镜声吹落大荒东,门掩苍苔乱石中。jìng shēng chuī luò dà huāng dōng,mén yǎn cāng tái luàn shí zhōng。
江海潮来人未觉,环山万树已秋风。jiāng hǎi cháo lái rén wèi jué,huán shān wàn shù yǐ qiū fēng。

云青马歌

陈克家

天山坑谷如履夷,将军事毕诗人骑。tiān shān kēng gǔ rú lǚ yí,jiāng jūn shì bì shī rén qí。
古来赞马千万语,不如辕下逢相知。gǔ lái zàn mǎ qiān wàn yǔ,bù rú yuán xià féng xiāng zhī。
皇师辗转夙深讨,裴李临军功始表。huáng shī niǎn zhuǎn sù shēn tǎo,péi lǐ lín jūn gōng shǐ biǎo。
天生神物应时须,重见云青出横扫。tiān shēng shén wù yīng shí xū,zhòng jiàn yún qīng chū héng sǎo。
清时谁敢议边才,三十六城空壮哉。qīng shí shuí gǎn yì biān cái,sān shí liù chéng kōng zhuàng zāi。
但使孙阳行不到,莫嗟绝域老龙媒。dàn shǐ sūn yáng xíng bù dào,mò jiē jué yù lǎo lóng méi。

游昆山吊徐健庵尚书传是楼故址晚与数客饮山下酒家

陈克家

前山陂陁后山孤,清秋一客穷嬉娱。qián shān bēi tuó hòu shān gū,qīng qiū yī kè qióng xī yú。
山前落日看平芜,东海书楼片瓦无。shān qián luò rì kàn píng wú,dōng hǎi shū lóu piàn wǎ wú。
当时兄弟遭明圣,宾客独夸司寇盛。dāng shí xiōng dì zāo míng shèng,bīn kè dú kuā sī kòu shèng。
东南遗逸记鸿文,辇毂人才归藻镜。dōng nán yí yì jì hóng wén,niǎn gǔ rén cái guī zǎo jìng。
相国立朝持谠言,本朝补谥当谁先。xiāng guó lì cháo chí dǎng yán,běn cháo bǔ shì dāng shuí xiān。
洞庭归来纵遗议,平生风雅犹高骞。dòng tíng guī lái zòng yí yì,píng shēng fēng yǎ yóu gāo qiān。
编插斯楼万丈光,那知倏忽竟销亡。biān chā sī lóu wàn zhàng guāng,nà zhī shū hū jìng xiāo wáng。
并无旧话桐阴续,空有遗篇锦箧藏。bìng wú jiù huà tóng yīn xù,kōng yǒu yí piān jǐn qiè cáng。
君不见横云山庄开史局,两行羽伎森红烛。jūn bù jiàn héng yún shān zhuāng kāi shǐ jú,liǎng xíng yǔ jì sēn hóng zhú。
百年文物数江南,岂意故家尽零落。bǎi nián wén wù shù jiāng nán,qǐ yì gù jiā jǐn líng luò。
看山莫负草堂新,山月亭亭射酒樽。kàn shān mò fù cǎo táng xīn,shān yuè tíng tíng shè jiǔ zūn。
世上坚牢定何物,古来兴废不须论。shì shàng jiān láo dìng hé wù,gǔ lái xīng fèi bù xū lùn。