古诗词

六国朝

杨弘道

繁花烟暖,落叶风高。fán huā yān nuǎn,luò yè fēng gāo。
岁月去如流,身渐老。suì yuè qù rú liú,shēn jiàn lǎo。
叹三十年虚度,月堕鸡号。tàn sān shí nián xū dù,yuè duò jī hào。
痛离散人何在,云沉雁杳。tòng lí sàn rén hé zài,yún chén yàn yǎo。
浮萍断梗,任风水、东泛西漂。fú píng duàn gěng,rèn fēng shuǐ dōng fàn xī piāo。
万事总无成,忧患绕。wàn shì zǒng wú chéng,yōu huàn rào。
虚名何益,薄宦徒劳。xū míng hé yì,báo huàn tú láo。
得预俊游中,观望好。dé yù jùn yóu zhōng,guān wàng hǎo。
谩能出惊人语,瑞锦秋涛。mán néng chū jīng rén yǔ,ruì jǐn qiū tāo。
莫夸有如神句,鸣禽春草。mò kuā yǒu rú shén jù,míng qín chūn cǎo。
干戈满地,甚处用、儒雅风骚。gàn gē mǎn dì,shén chù yòng rú yǎ fēng sāo。
援笔赋归田,宜去早。yuán bǐ fù guī tián,yí qù zǎo。

杨弘道

元淄川人,字叔能,号素庵。气高古,不事举业,磊落有大志。文章极自得之趣。有《小亨集》。 杨弘道的作品>>

猜您喜欢

读志林

杨弘道

休教行已愧屠沽,为学当为君子儒。xiū jiào xíng yǐ kuì tú gū,wèi xué dāng wèi jūn zi rú。
俱是傍人门户立,艾人且莫笑桃符。jù shì bàng rén mén hù lì,ài rén qiě mò xiào táo fú。

谩题

杨弘道

都门几度见秋风,枫柘连山树树红。dōu mén jǐ dù jiàn qiū fēng,fēng zhè lián shān shù shù hóng。
江海此时回首望,黄花满地酒尊空。jiāng hǎi cǐ shí huí shǒu wàng,huáng huā mǎn dì jiǔ zūn kōng。

偶题

杨弘道

藏名匿迹黄尘中,日抱书案心冥蒙。cáng míng nì jì huáng chén zhōng,rì bào shū àn xīn míng méng。
墙头花变两三色,又是一年看春风。qiáng tóu huā biàn liǎng sān sè,yòu shì yī nián kàn chūn fēng。

偶题

杨弘道

巨木埋根数百年,蔚然苍翠上参天。jù mù mái gēn shù bǎi nián,wèi rán cāng cuì shàng cān tiān。
不归宫阙充梁栋,也作龙舟济大川。bù guī gōng quē chōng liáng dòng,yě zuò lóng zhōu jì dà chuān。

偶题

杨弘道

海上云来遍地阴,波间漏日泻黄金。hǎi shàng yún lái biàn dì yīn,bō jiān lòu rì xiè huáng jīn。
水车倦踏伤淫潦,无奈连天雨正深。shuǐ chē juàn tà shāng yín lǎo,wú nài lián tiān yǔ zhèng shēn。

郑圻

杨弘道

郑圻西峻周东倾,丘陵破碎山纵横。zhèng qí xī jùn zhōu dōng qīng,qiū líng pò suì shān zòng héng。
千山万山过函谷,却放秦川如掌平。qiān shān wàn shān guò hán gǔ,què fàng qín chuān rú zhǎng píng。

赠卫处士

杨弘道

甘石书存懵不知,老来更与世相违。gān shí shū cún měng bù zhī,lǎo lái gèng yǔ shì xiāng wéi。
夜凉天雨清如水,尝欲因君识少微。yè liáng tiān yǔ qīng rú shuǐ,cháng yù yīn jūn shí shǎo wēi。

出京

杨弘道

女弟数行伤别泪,翰林两首送行诗。nǚ dì shù xíng shāng bié lèi,hàn lín liǎng shǒu sòng xíng shī。
辛勤徒步关西去,回首觚棱日出时。xīn qín tú bù guān xī qù,huí shǒu gū léng rì chū shí。

飞凤曲

杨弘道

丹穴尝闻有凤凰,粲然五色备文章。dān xué cháng wén yǒu fèng huáng,càn rán wǔ sè bèi wén zhāng。
暂时得见却飞去,怅望碧霄空断肠。zàn shí dé jiàn què fēi qù,chàng wàng bì xiāo kōng duàn cháng。

东风

杨弘道

阴消阳长否还通,消长循环默化中。yīn xiāo yáng zhǎng fǒu hái tōng,xiāo zhǎng xún huán mò huà zhōng。
天且不言春自好,群芳总已属东风。tiān qiě bù yán chūn zì hǎo,qún fāng zǒng yǐ shǔ dōng fēng。

再至凤翔普照寺

杨弘道

清秋风露晓凄凄,气彻天高日易西。qīng qiū fēng lù xiǎo qī qī,qì chè tiān gāo rì yì xī。
谁把玉簪收拾去,绿云犹傍曲栏低。shuí bǎ yù zān shōu shí qù,lǜ yún yóu bàng qū lán dī。

门帖子十二首壬辰年门帖子

杨弘道

不求高爵列王臣,不愿金珠坐绕身。bù qiú gāo jué liè wáng chén,bù yuàn jīn zhū zuò rào shēn。
但愿全家度灾厄,白头重作太平人。dàn yuàn quán jiā dù zāi è,bái tóu zhòng zuò tài píng rén。

门帖子十二首壬辰年门帖子

杨弘道

儒馆庇身惭废学,官仓供米竟无功。rú guǎn bì shēn cán fèi xué,guān cāng gōng mǐ jìng wú gōng。
授田傥复先王制,从此归耕?亩中。shòu tián tǎng fù xiān wáng zhì,cóng cǐ guī gēng mǔ zhōng。

门帖子十二首壬辰年门帖子

杨弘道

曾由直道踏亨衢,岂谓终身出险途。céng yóu zhí dào tà hēng qú,qǐ wèi zhōng shēn chū xiǎn tú。
从此知非亦知命,镜中休镊白髭须。cóng cǐ zhī fēi yì zhī mìng,jìng zhōng xiū niè bái zī xū。

门帖子十二首壬辰年门帖子

杨弘道

寒泉远汲怜儿小,白粲亲舂愧妇勤。hán quán yuǎn jí lián ér xiǎo,bái càn qīn chōng kuì fù qín。
馈食从今低举案,莫教人识五噫君。kuì shí cóng jīn dī jǔ àn,mò jiào rén shí wǔ yī jūn。