古诗词

六国朝

杨弘道

繁花烟暖,落叶风高。fán huā yān nuǎn,luò yè fēng gāo。
岁月去如流,身渐老。suì yuè qù rú liú,shēn jiàn lǎo。
叹三十年虚度,月堕鸡号。tàn sān shí nián xū dù,yuè duò jī hào。
痛离散人何在,云沉雁杳。tòng lí sàn rén hé zài,yún chén yàn yǎo。
浮萍断梗,任风水、东泛西漂。fú píng duàn gěng,rèn fēng shuǐ dōng fàn xī piāo。
万事总无成,忧患绕。wàn shì zǒng wú chéng,yōu huàn rào。
虚名何益,薄宦徒劳。xū míng hé yì,báo huàn tú láo。
得预俊游中,观望好。dé yù jùn yóu zhōng,guān wàng hǎo。
谩能出惊人语,瑞锦秋涛。mán néng chū jīng rén yǔ,ruì jǐn qiū tāo。
莫夸有如神句,鸣禽春草。mò kuā yǒu rú shén jù,míng qín chūn cǎo。
干戈满地,甚处用、儒雅风骚。gàn gē mǎn dì,shén chù yòng rú yǎ fēng sāo。
援笔赋归田,宜去早。yuán bǐ fù guī tián,yí qù zǎo。

杨弘道

元淄川人,字叔能,号素庵。气高古,不事举业,磊落有大志。文章极自得之趣。有《小亨集》。 杨弘道的作品>>

猜您喜欢

若人二首

杨弘道

势利场中论结交,喣愉便辟伪如毛。shì lì chǎng zhōng lùn jié jiāo,xǔ yú biàn pì wěi rú máo。
乃知贫是试金石,更觉刚欺切玉刀。nǎi zhī pín shì shì jīn shí,gèng jué gāng qī qiè yù dāo。
害物阴谋深可畏,附炎谄笑一何劳。hài wù yīn móu shēn kě wèi,fù yán chǎn xiào yī hé láo。
布衣脱粟资高卧,洗眼残年看尔曹。bù yī tuō sù zī gāo wò,xǐ yǎn cán nián kàn ěr cáo。

南涧

杨弘道

郁郁薶高树,茫茫见碧岑。yù yù mái gāo shù,máng máng jiàn bì cén。
风声成万籁,云影落轻阴。fēng shēng chéng wàn lài,yún yǐng luò qīng yīn。

仲冬

杨弘道

迎水地卑湿,仲冬连夜风。yíng shuǐ dì bēi shī,zhòng dōng lián yè fēng。
茅堂何以处,春在小炉红。máo táng hé yǐ chù,chūn zài xiǎo lú hóng。

寓意

杨弘道

白道穿云去,青郊占地耕。bái dào chuān yún qù,qīng jiāo zhàn dì gēng。
堑深屯棘刺,得得断人行。qiàn shēn tún jí cì,dé dé duàn rén xíng。

寓意

杨弘道

花有凌霄者,谁当瘠土栽。huā yǒu líng xiāo zhě,shuí dāng jí tǔ zāi。
可怜无所附,寂寞草间开。kě lián wú suǒ fù,jì mò cǎo jiān kāi。

题张仲谦画卷

杨弘道

叠嶂寒林杪,招提满暮烟。dié zhàng hán lín miǎo,zhāo tí mǎn mù yān。
渔归犹反顾,飞雁背江船。yú guī yóu fǎn gù,fēi yàn bèi jiāng chuán。

同张介夫杨信卿赋龙德宫诗

杨弘道

步入西园里,秋风草木长。bù rù xī yuán lǐ,qiū fēng cǎo mù zhǎng。
牛羊识牢槛,废殿榜凝香。niú yáng shí láo kǎn,fèi diàn bǎng níng xiāng。

阒然草虫图

杨弘道

遂性方为乐,逢灾未必愚。suì xìng fāng wèi lè,féng zāi wèi bì yú。
人生何异此,一幅草虫图。rén shēng hé yì cǐ,yī fú cǎo chóng tú。

遣兴

杨弘道

暮齿无筋力,嗷嗷哺众雏。mù chǐ wú jīn lì,áo áo bǔ zhòng chú。
缅怀皇甫冉,尝劝陆潜夫。miǎn huái huáng fǔ rǎn,cháng quàn lù qián fū。

次韵陈又新真人北上

杨弘道

驿骑翩翩只暂归,寿觞捧罢恋慈帏。yì qí piān piān zhǐ zàn guī,shòu shāng pěng bà liàn cí wéi。
秋风万里关河道,回首那堪朔雁飞。qiū fēng wàn lǐ guān hé dào,huí shǒu nà kān shuò yàn fēi。

赠希白

杨弘道

青柯坪上弄云烟,卢氏山中又几年。qīng kē píng shàng nòng yún yān,lú shì shān zhōng yòu jǐ nián。
道学愈精身愈困,布衣憔悴汉江边。dào xué yù jīng shēn yù kùn,bù yī qiáo cuì hàn jiāng biān。

赠免官安置者

杨弘道

万骑貔貅关塞晚,两班鹓鹭禁闱春。wàn qí pí xiū guān sāi wǎn,liǎng bān yuān lù jìn wéi chūn。
觉来饱食黄粱饭,却看邯郸梦里人。jué lái bǎo shí huáng liáng fàn,què kàn hán dān mèng lǐ rén。

遣兴

杨弘道

正愁玄鸟巢军幕,又见白鱼逐钓丝。zhèng chóu xuán niǎo cháo jūn mù,yòu jiàn bái yú zhú diào sī。
座侧有人颦蹙去,更烦熟读董京诗。zuò cè yǒu rén pín cù qù,gèng fán shú dú dǒng jīng shī。

慈湖客夜

杨弘道

江头明月照人孤,肠断风前绕树乌。jiāng tóu míng yuè zhào rén gū,cháng duàn fēng qián rào shù wū。
夜夜春潮随月上,不将客信到慈湖。yè yè chūn cháo suí yuè shàng,bù jiāng kè xìn dào cí hú。

孟浩然像

杨弘道

先生诗价动江湖,乘兴西游到玉除。xiān shēng shī jià dòng jiāng hú,chéng xīng xī yóu dào yù chú。
解道气蒸云梦泽,却言多病故人疏。jiě dào qì zhēng yún mèng zé,què yán duō bìng gù rén shū。