古诗词

显凡翊夫出示晚步武担山之作奉和

杨承禧

城隅荒僻问谁来,二子能居何陋哉。chéng yú huāng pì wèn shuí lái,èr zi néng jū hé lòu zāi。
雨后新苔随屐合,风前敝席映门开。yǔ hòu xīn tái suí jī hé,fēng qián bì xí yìng mén kāi。
久幽不改沈冥操,多累元非隐遁才。jiǔ yōu bù gǎi shěn míng cāo,duō lèi yuán fēi yǐn dùn cái。
相与褰襟延暝色,空思呼酒傍池台。xiāng yǔ qiān jīn yán míng sè,kōng sī hū jiǔ bàng chí tái。

杨承禧

杨承禧,字疐庵,江夏人。光绪庚寅进士,改庶吉士,授编修,四川候补道,有《疐庵集》。 杨承禧的作品>>

猜您喜欢

遣愁

杨承禧

流水何尝舍,春风不肯豪。liú shuǐ hé cháng shě,chūn fēng bù kěn háo。
野晴新树直,池雨暗泉高。yě qíng xīn shù zhí,chí yǔ àn quán gāo。
多病悦人健,观生知己劳。duō bìng yuè rén jiàn,guān shēng zhī jǐ láo。
愁来莫强酒,一盏即酕醄。chóu lái mò qiáng jiǔ,yī zhǎn jí máo táo。

大风雨从汉阳渡

杨承禧

中流拔剑横江水,雪浪如山复几重。zhōng liú bá jiàn héng jiāng shuǐ,xuě làng rú shān fù jǐ zhòng。
浮世津涯何莽苍,平生淮海在心胸。fú shì jīn yá hé mǎng cāng,píng shēng huái hǎi zài xīn xiōng。
天边电笑多投马,雨后风颠远送龙。tiān biān diàn xiào duō tóu mǎ,yǔ hòu fēng diān yuǎn sòng lóng。
回首晴川烟树阔,夕阳一角度疏钟。huí shǒu qíng chuān yān shù kuò,xī yáng yī jiǎo dù shū zhōng。

榕湖新建楼

杨承禧

榕湖老榕荫百尺,增巢架构接飞暾。róng hú lǎo róng yīn bǎi chǐ,zēng cháo jià gòu jiē fēi tūn。
瞥看画壁云来影,直到长天鸟尽痕。piē kàn huà bì yún lái yǐng,zhí dào zhǎng tiān niǎo jǐn hén。
千岁枝柯荒藓大,当时城郭废谯存。qiān suì zhī kē huāng xiǎn dà,dāng shí chéng guō fèi qiáo cún。
精灵化作山岚古,瘴雨横吹敛夕昏。jīng líng huà zuò shān lán gǔ,zhàng yǔ héng chuī liǎn xī hūn。

显凡翊夫出示晚步武担山之作奉和

杨承禧

武担残山草树傍,晚登蹀躞似平冈。wǔ dān cán shān cǎo shù bàng,wǎn dēng dié xiè shì píng gāng。
云容流过锦江碧,月影飞还石镜凉。yún róng liú guò jǐn jiāng bì,yuè yǐng fēi hái shí jìng liáng。
池上私蛙偏吠主,城头野雀尽归仓。chí shàng sī wā piān fèi zhǔ,chéng tóu yě què jǐn guī cāng。
幽居自占无人觉,薇蕨如生即首阳。yōu jū zì zhàn wú rén jué,wēi jué rú shēng jí shǒu yáng。

与艾立三

杨承禧

丈夫盛年弄笔砚,宦学已成难自荐。zhàng fū shèng nián nòng bǐ yàn,huàn xué yǐ chéng nán zì jiàn。
黄金铸交知未深,明珠投人望谁眄。huáng jīn zhù jiāo zhī wèi shēn,míng zhū tóu rén wàng shuí miǎn。
即今蛮触斗纷纭,朱方羽檄时相闻。jí jīn mán chù dòu fēn yún,zhū fāng yǔ xí shí xiāng wén。
天子独嘉南越义,汉朝重召李将军。tiān zi dú jiā nán yuè yì,hàn cháo zhòng zhào lǐ jiāng jūn。
似君奇士几曾有,韬钤百万谈兵口。shì jūn qí shì jǐ céng yǒu,tāo qián bǎi wàn tán bīng kǒu。
不战成功在伐谋,运策决胜由反手。bù zhàn chéng gōng zài fá móu,yùn cè jué shèng yóu fǎn shǒu。
贾谊翻思属国勋,请缨乘传壮终军。jiǎ yì fān sī shǔ guó xūn,qǐng yīng chéng chuán zhuàng zhōng jūn。
立柱穷边标汉界,封山绝顶诵奇文。lì zhù qióng biān biāo hàn jiè,fēng shān jué dǐng sòng qí wén。
岂知闾巷无人识,负担行歌黯颜色。qǐ zhī lǘ xiàng wú rén shí,fù dān xíng gē àn yán sè。
志存沟壑不肯忘,时须富贵终来逼。zhì cún gōu hè bù kěn wàng,shí xū fù guì zhōng lái bī。
请为先生善解嘲,壁间雄剑双缠绦。qǐng wèi xiān shēng shàn jiě cháo,bì jiān xióng jiàn shuāng chán tāo。
可怜一试非容易,莫将轻重比鸿毛。kě lián yī shì fēi róng yì,mò jiāng qīng zhòng bǐ hóng máo。

与田静轩艾立三饮周试生宅作歌

杨承禧

周氏堂前饮春酒,座中四客平生识。zhōu shì táng qián yǐn chūn jiǔ,zuò zhōng sì kè píng shēng shí。
烛花欲谢杯盏空,乐且厌厌情未极。zhú huā yù xiè bēi zhǎn kōng,lè qiě yàn yàn qíng wèi jí。
借问客为何许人,四人同心不易得。jiè wèn kè wèi hé xǔ rén,sì rén tóng xīn bù yì dé。
即今便已称奇士,于古亦足争雄伯。jí jīn biàn yǐ chēng qí shì,yú gǔ yì zú zhēng xióng bó。
折节初慕季心恭,负气难除袁丝直。zhé jié chū mù jì xīn gōng,fù qì nán chú yuán sī zhí。
丹青皎洁见本性,卞和犹抱荆山石。dān qīng jiǎo jié jiàn běn xìng,biàn hé yóu bào jīng shān shí。
若使当初入秦市,仰天一叹乌头白。ruò shǐ dāng chū rù qín shì,yǎng tiān yī tàn wū tóu bái。
亦能铁椎怀袖中,千夫之勇皆辟易。yì néng tiě chuí huái xiù zhōng,qiān fū zhī yǒng jiē pì yì。
不然扁舟五湖去,黄金圭组判一掷。bù rán biǎn zhōu wǔ hú qù,huáng jīn guī zǔ pàn yī zhì。
宁当偃蹇诧不遇,跋前疐后遭狼籍。níng dāng yǎn jiǎn chà bù yù,bá qián zhì hòu zāo láng jí。
未来成败岂逆睹,眼前义利粗分晰。wèi lái chéng bài qǐ nì dǔ,yǎn qián yì lì cū fēn xī。
螳螂当车蚁拔树,久知造化非绵力。táng láng dāng chē yǐ bá shù,jiǔ zhī zào huà fēi mián lì。
区区志烈差自异,悠悠虚生真可惜。qū qū zhì liè chà zì yì,yōu yōu xū shēng zhēn kě xī。
吾徒终竟止如是,人生何贵有羽翼。wú tú zhōng jìng zhǐ rú shì,rén shēng hé guì yǒu yǔ yì。