古诗词

腊月十九日季寿丈招同人拜坡公生日有诗命次韵

何绍基

天为百世生我公,奎光夜落玄云从。tiān wèi bǎi shì shēng wǒ gōng,kuí guāng yè luò xuán yún cóng。
冰霜正值岁寒节,使之遇啬名则丰。bīng shuāng zhèng zhí suì hán jié,shǐ zhī yù sè míng zé fēng。
我公才笔敌牛弩,苏门余子那堪数。wǒ gōng cái bǐ dí niú nǔ,sū mén yú zi nà kān shù。
挥霍万象动有神,扶持正气作之主。huī huò wàn xiàng dòng yǒu shén,fú chí zhèng qì zuò zhī zhǔ。
大言独唱谁能和,要使穷黎醒饥饿。dà yán dú chàng shuí néng hé,yào shǐ qióng lí xǐng jī è。
胸怀落落含太和,文字棱棱生坎坷。xiōng huái luò luò hán tài hé,wén zì léng léng shēng kǎn kě。
噫吁公本西蜀人,宦辙周历东南滨。yī xū gōng běn xī shǔ rén,huàn zhé zhōu lì dōng nán bīn。
浩然之气塞宇宙,宁劳祠祀羞寒蘋。hào rán zhī qì sāi yǔ zhòu,níng láo cí sì xiū hán píng。
平生足迹不到处,穷发之山向北去。píng shēng zú jì bù dào chù,qióng fā zhī shān xiàng běi qù。
尺书赞普傥能招,万里卢龙尚如故。chǐ shū zàn pǔ tǎng néng zhāo,wàn lǐ lú lóng shàng rú gù。
买田阳羡囊无钱,藤床瓦枕茶瓯连。mǎi tián yáng xiàn náng wú qián,téng chuáng wǎ zhěn chá ōu lián。
一日歌啸足不朽,漫将磨蝎悲前缘。yī rì gē xiào zú bù xiǔ,màn jiāng mó xiē bēi qián yuán。
蜜酒松醪制都废,髯兮不饮乐人醉。mì jiǔ sōng láo zhì dōu fèi,rán xī bù yǐn lè rén zuì。
空庭飞雪战鳞甲,莫讶槐龙舞交翠。kōng tíng fēi xuě zhàn lín jiǎ,mò yà huái lóng wǔ jiāo cuì。
何绍基

何绍基

何绍基(1799-1873),晚清诗人、画家、书法家。字子贞,号东洲,别号东洲居士,晚号蝯叟。湖南道州(今道县)人。道光十六年进士。咸丰初简四川学政,曾典福建等乡试。历主山东泺源、长沙城南书院。通经史,精小学金石碑版。据《大戴记》考证《礼经》。书法初学颜真卿,又融汉魏而自成一家,尤长草书。有《惜道味斋经说》、《东洲草堂诗·文钞》、《说文段注驳正》等著。 何绍基的作品>>

猜您喜欢

同子毅弟早起至岱顶

何绍基

晓色澹无边,游凭足力先。xiǎo sè dàn wú biān,yóu píng zú lì xiān。
石根深不土,山色古于天。shí gēn shēn bù tǔ,shān sè gǔ yú tiān。
日上高霞直,氛清大地圆。rì shàng gāo xiá zhí,fēn qīng dà dì yuán。
俯看登陟处,人事起炊烟。fǔ kàn dēng zhì chù,rén shì qǐ chuī yān。

山雨

何绍基

短笠团团避树枝,初凉天气野行宜。duǎn lì tuán tuán bì shù zhī,chū liáng tiān qì yě xíng yí。
溪云到处自相聚,山雨忽来人不知。xī yún dào chù zì xiāng jù,shān yǔ hū lái rén bù zhī。
马上衣巾任沾湿,村边瓜豆也离披。mǎ shàng yī jīn rèn zhān shī,cūn biān guā dòu yě lí pī。
新晴尽放峰峦出,万瀑齐飞又一奇。xīn qíng jǐn fàng fēng luán chū,wàn pù qí fēi yòu yī qí。

解嘲

何绍基

沧海茫茫粒米身,摩夷何处问前因。cāng hǎi máng máng lì mǐ shēn,mó yí hé chù wèn qián yīn。
梦从醒后方知幻,花到开时不算春。mèng cóng xǐng hòu fāng zhī huàn,huā dào kāi shí bù suàn chūn。
看破浮云怜世味,生来瘦骨见天真。kàn pò fú yún lián shì wèi,shēng lái shòu gǔ jiàn tiān zhēn。
漫随摇曳东风里,一任垂杨冷笑人。màn suí yáo yè dōng fēng lǐ,yī rèn chuí yáng lěng xiào rén。

题程木庵所藏彝器拓本

何绍基

羊戈辛爵虢周钟,让老图形注考工。yáng gē xīn jué guó zhōu zhōng,ràng lǎo tú xíng zhù kǎo gōng。
家学未荒蟫藻碧,古光先证雁镫红。jiā xué wèi huāng yín zǎo bì,gǔ guāng xiān zhèng yàn dèng hóng。
珊瑚错落交柯树,竹屋辉煌贯月虹。shān hú cuò luò jiāo kē shù,zhú wū huī huáng guàn yuè hóng。
却笑木庵心似木,间中雕尽古来虫。què xiào mù ān xīn shì mù,jiān zhōng diāo jǐn gǔ lái chóng。

九月二十日潘德舆招饮海山仙馆即事有作

何绍基

主客携樽共一痴,明窗读画且谈碑。zhǔ kè xié zūn gòng yī chī,míng chuāng dú huà qiě tán bēi。
镂成书苑千家石,笼得才人几辈诗。lòu chéng shū yuàn qiān jiā shí,lóng dé cái rén jǐ bèi shī。
能使古贤依我活,感怀时事更谁推。néng shǐ gǔ xián yī wǒ huó,gǎn huái shí shì gèng shuí tuī。
肯教白日堂堂过,跌宕还思幼好奇。kěn jiào bái rì táng táng guò,diē dàng hái sī yòu hǎo qí。

九月二十日潘德舆招饮海山仙馆即事有作

何绍基

看山欲遍岭南头,送尽人间烂漫秋。kàn shān yù biàn lǐng nán tóu,sòng jǐn rén jiān làn màn qiū。
花气化云成宝界,海光如镜照飞楼。huā qì huà yún chéng bǎo jiè,hǎi guāng rú jìng zhào fēi lóu。
千林暮色生凉思,一发中原感客游。qiān lín mù sè shēng liáng sī,yī fā zhōng yuán gǎn kè yóu。
风浪无声天浩荡,可能容易著间鸥。fēng làng wú shēng tiān hào dàng,kě néng róng yì zhù jiān ōu。

九月二十日潘德舆招饮海山仙馆即事有作

何绍基

桂子香余菊正开,朋簪回首二年杯。guì zi xiāng yú jú zhèng kāi,péng zān huí shǒu èr nián bēi。
木奴坐看千头熟,查客谁期万里来。mù nú zuò kàn qiān tóu shú,chá kè shuí qī wàn lǐ lái。
云水空明入图画,海天清宴好楼台。yún shuǐ kōng míng rù tú huà,hǎi tiān qīng yàn hǎo lóu tái。
面纹未觉观河皱,一笑何曾岁月催。miàn wén wèi jué guān hé zhòu,yī xiào hé céng suì yuè cuī。

九月二十日潘德舆招饮海山仙馆即事有作

何绍基

修梧密竹带残荷,燕子帘栊翡翠窠。xiū wú mì zhú dài cán hé,yàn zi lián lóng fěi cuì kē。
妙有江南烟水意,却添湾上荔支多。miào yǒu jiāng nán yān shuǐ yì,què tiān wān shàng lì zhī duō。
萧斋旧制多藏画,吴舫新裁称蹋莎。xiāo zhāi jiù zhì duō cáng huà,wú fǎng xīn cái chēng tà shā。
万绿茫茫最深处,引人幽思到岩阿。wàn lǜ máng máng zuì shēn chù,yǐn rén yōu sī dào yán ā。

沪上杂书

何绍基

新闸才开老闸过,楼台金碧照江波。xīn zhá cái kāi lǎo zhá guò,lóu tái jīn bì zhào jiāng bō。
愁风闷雨人无寐,海国平分鬼气多。chóu fēng mèn yǔ rén wú mèi,hǎi guó píng fēn guǐ qì duō。

柬魏默深

何绍基

蕙抱兰怀只自怜,美人遥在碧云边。huì bào lán huái zhǐ zì lián,měi rén yáo zài bì yún biān。
东风不救红颜老,恐误青春又一年。dōng fēng bù jiù hóng yán lǎo,kǒng wù qīng chūn yòu yī nián。

潘星斋少宰属题渐江和上画卷因其近有桃花句余甚喜之辄题小句

何绍基

巉巉玉骨画禅余,仿佛枯藤劲铁书。chán chán yù gǔ huà chán yú,fǎng fú kū téng jìn tiě shū。
谁似小鸥波里景,桃花红煞钓人居。shuí shì xiǎo ōu bō lǐ jǐng,táo huā hóng shā diào rén jū。

得黄大书却寄

何绍基

平居意兀兀,闭户忘饥困。píng jū yì wù wù,bì hù wàng jī kùn。
故人千里书,恻恻念餐饭。gù rén qiān lǐ shū,cè cè niàn cān fàn。
只因行路难,兼之别离远。zhǐ yīn xíng lù nán,jiān zhī bié lí yuǎn。
强学儿女词,慰我豪士恨。qiáng xué ér nǚ cí,wèi wǒ háo shì hèn。
自念秋涉冬,未免逐尘坌。zì niàn qiū shè dōng,wèi miǎn zhú chén bèn。
仅留半卷书,晨昏相缱绻。jǐn liú bàn juǎn shū,chén hūn xiāng qiǎn quǎn。
古人心上血,积纸厚一寸。gǔ rén xīn shàng xuè,jī zhǐ hòu yī cùn。
郁为九光霞,吸之起疲顿。yù wèi jiǔ guāng xiá,xī zhī qǐ pí dùn。
吾乃今之愚,学古是其愿。wú nǎi jīn zhī yú,xué gǔ shì qí yuàn。
神追穷奥窔,目眯苦沈闷。shén zhuī qióng ào yào,mù mī kǔ shěn mèn。
虽知力已竭,魂窘不敢遁。suī zhī lì yǐ jié,hún jiǒng bù gǎn dùn。
光怪时自发,烛花作星喷。guāng guài shí zì fā,zhú huā zuò xīng pēn。

偶与仲弟研芸为周子坚作小印数方蒙以小词招饮研芸既和其词余亦先以诗谢

何绍基

累累拳石醇而痴,寸铁蹴起旋风驰。lèi lèi quán shí chún ér chī,cùn tiě cù qǐ xuán fēng chí。
掔底礌硠动真宰,怒云夜挟精灵垂。qiān dǐ léi láng dòng zhēn zǎi,nù yún yè xié jīng líng chuí。
肇自籀文迄小篆,摹印古法多纷歧。zhào zì zhòu wén qì xiǎo zhuàn,mó yìn gǔ fǎ duō fēn qí。
我家兄弟夙好此,操刀未敢同儿嬉。wǒ jiā xiōng dì sù hǎo cǐ,cāo dāo wèi gǎn tóng ér xī。
只惭才腐力尤蹇,自哂目效神难追。zhǐ cán cái fǔ lì yóu jiǎn,zì shěn mù xiào shén nán zhuī。
君畜佳珉等球璧,谬令雕琢为华滋。jūn chù jiā mín děng qiú bì,miù lìng diāo zuó wèi huá zī。
漫诩秦文轶?匾,当酬鲁酒饶罂甀。màn xǔ qín wén yì biǎn,dāng chóu lǔ jiǔ ráo yīng zhuì。
迁延赧缩不及谢,区区寸语陈其私。qiān yán nǎn suō bù jí xiè,qū qū cùn yǔ chén qí sī。
从来文物以人重,况乃姓字森厜㕒。cóng lái wén wù yǐ rén zhòng,kuàng nǎi xìng zì sēn zuī wēi。
欧公笔格范公笏,观者宝溢千樽彝。ōu gōng bǐ gé fàn gōng hù,guān zhě bǎo yì qiān zūn yí。
愿君祓躬峻厥德,庶几蔚郁隆声施。yuàn jūn fú gōng jùn jué dé,shù jǐ wèi yù lóng shēng shī。
此印千年永示后,动摇云日光陆离。cǐ yìn qiān nián yǒng shì hòu,dòng yáo yún rì guāng lù lí。
宏才博古袭元雅,一一钩釽穷根涯。hóng cái bó gǔ xí yuán yǎ,yī yī gōu pì qióng gēn yá。
创自何人出何手,道光元祀春之基。chuàng zì hé rén chū hé shǒu,dào guāng yuán sì chūn zhī jī。
咄哉法物不可玩,疑有神鬼来摩持。duō zāi fǎ wù bù kě wán,yí yǒu shén guǐ lái mó chí。
斯时尔我介仙籍,定当拍手欢脱颐。sī shí ěr wǒ jiè xiān jí,dìng dāng pāi shǒu huān tuō yí。
不然南山白石烂,刺眼笑拾诃牛儿。bù rán nán shān bái shí làn,cì yǎn xiào shí hē niú ér。
非朴非郁黯无色,大恨不换枣与梨。fēi pǔ fēi yù àn wú sè,dà hèn bù huàn zǎo yǔ lí。
纵有缇楹宝康瓠,烟尘雾露谁占睎。zòng yǒu tí yíng bǎo kāng hù,yān chén wù lù shuí zhàn xī。
噫唏贱子念及此,春风古泪如延縻。yī xī jiàn zi niàn jí cǐ,chūn fēng gǔ lèi rú yán mí。
勖哉百年励荣节,决除滓垢相磨治。xù zāi bǎi nián lì róng jié,jué chú zǐ gòu xiāng mó zhì。
若使鸿名镇寥落,嗟予小技徒尔为。ruò shǐ hóng míng zhèn liáo luò,jiē yǔ xiǎo jì tú ěr wèi。

腊月十九日季寿丈招同人拜坡公生日有诗命次韵

何绍基

平生尚友惟三公,渊明老去韩苏从。píng shēng shàng yǒu wéi sān gōng,yuān míng lǎo qù hán sū cóng。
清风迢递一千载,义熙长庆迄元丰。qīng fēng tiáo dì yī qiān zài,yì xī zhǎng qìng qì yuán fēng。
驹隙堂堂箭离弩,谁欤论世从头数。jū xì táng táng jiàn lí nǔ,shuí yú lùn shì cóng tóu shù。
莫为之后前弗传,我公岿作儒林主。mò wèi zhī hòu qián fú chuán,wǒ gōng kuī zuò rú lín zhǔ。
柴桑乞食诗曾和,余米可炊差疗饿。chái sāng qǐ shí shī céng hé,yú mǐ kě chuī chà liáo è。
晚年记题柏石图,颇讶退之愁轗轲。wǎn nián jì tí bǎi shí tú,pǒ yà tuì zhī chóu kǎn kē。
退之去后无替人,公也相寻南海滨。tuì zhī qù hòu wú tì rén,gōng yě xiāng xún nán hǎi bīn。
庙食书碑岂阿好,爆牲鸡卜同薠蘋。miào shí shū bēi qǐ ā hǎo,bào shēng jī bo tóng fán píng。
最忆斜川旧游处,未获竟舁篮舆去。zuì yì xié chuān jiù yóu chù,wèi huò jìng yú lán yú qù。
移居饮酒归田园,吟边仿佛知其故。yí jū yǐn jiǔ guī tián yuán,yín biān fǎng fú zhī qí gù。
叩囊不乏沽酒钱,青山那怕浮云连。kòu náng bù fá gū jiǔ qián,qīng shān nà pà fú yún lián。
《归去来词》《盘谷序》,晋唐文字非无缘。guī qù lái cí pán gǔ xù,jìn táng wén zì fēi wú yuán。
公若有灵事未发,招邀共向雪堂醉。gōng ruò yǒu líng shì wèi fā,zhāo yāo gòng xiàng xuě táng zuì。
我当遍酹三人豪,清醪满注花瓷翠。wǒ dāng biàn lèi sān rén háo,qīng láo mǎn zhù huā cí cuì。

腊月十九日季寿丈招同人拜坡公生日有诗命次韵

何绍基

忆昔赤壁寿长公,有客擪笛扬舲从。yì xī chì bì shòu zhǎng gōng,yǒu kè yè dí yáng líng cóng。
时公年正四十七,江山枕馈亦已丰。shí gōng nián zhèng sì shí qī,jiāng shān zhěn kuì yì yǐ fēng。
丈人耐官如习弩,年已如公堪指数。zhàng rén nài guān rú xí nǔ,nián yǐ rú gōng kān zhǐ shù。
退思厅壁礼遗像,公与先生互宾主。tuì sī tīng bì lǐ yí xiàng,gōng yǔ xiān shēng hù bīn zhǔ。
手抱遗编苦追和,砚水流涎笔头饿。shǒu bào yí biān kǔ zhuī hé,yàn shuǐ liú xián bǐ tóu è。
心公心乃文公文,何事长吟悲轗轲。xīn gōng xīn nǎi wén gōng wén,hé shì zhǎng yín bēi kǎn kē。
少时作吏如仙人,扁舟几载西湖滨。shǎo shí zuò lì rú xiān rén,biǎn zhōu jǐ zài xī hú bīn。
春风酒杯浸杨柳,秋江诗句摇菰蘋。chūn fēng jiǔ bēi jìn yáng liǔ,qiū jiāng shī jù yáo gū píng。
此是坡翁吟赏处,行行竟别苏堤去。cǐ shì pō wēng yín shǎng chù,xíng xíng jìng bié sū dī qù。
眉隅山色犹照人,湖上梅花傥如故。méi yú shān sè yóu zhào rén,hú shàng méi huā tǎng rú gù。
间来一梦值万钱,况拌岁月长留连。jiān lái yī mèng zhí wàn qián,kuàng bàn suì yuè zhǎng liú lián。
会须投帻仰天笑,与公老订松菊缘。huì xū tóu zé yǎng tiān xiào,yǔ gōng lǎo dìng sōng jú yuán。
即今有祀未尝废,贱子无才敢辞醉。jí jīn yǒu sì wèi cháng fèi,jiàn zi wú cái gǎn cí zuì。
醉呵冻墨含雨腥,飞烟一剪孤山翠。zuì hē dòng mò hán yǔ xīng,fēi yān yī jiǎn gū shān cuì。
2912