古诗词

同诸子观潘稚圭中秘家藏米元章画楚山图鲜于伯机书游山诗记次曹能始韵

林古度

相过情不浅,好古意何深。xiāng guò qíng bù qiǎn,hǎo gǔ yì hé shēn。
况有图书乐,能胜丝竹音。kuàng yǒu tú shū lè,néng shèng sī zhú yīn。
光华陈白璧,珍重比南金。guāng huá chén bái bì,zhēn zhòng bǐ nán jīn。
云树见楚色,诗篇闻越吟。yún shù jiàn chǔ sè,shī piān wén yuè yín。
神应游上世,客似坐寒林。shén yīng yóu shàng shì,kè shì zuò hán lín。
竟日不能去,因之敦素心。jìng rì bù néng qù,yīn zhī dūn sù xīn。
林古度

林古度

林古度(1580年~1666年)明末清初著名诗人。字茂之,号那子,别号乳山道士,福建福清人。诗文名重一时,但不求仕进,游学金陵,与曹学佺、王士桢友好。明亡,以遗民自居,时人称为“东南硕魁”。晚年穷困,双目失明,享寿八十七而卒。 林古度的作品>>

猜您喜欢

芳草

林古度

春风催百卉,草色遍相侵。chūn fēng cuī bǎi huì,cǎo sè biàn xiāng qīn。
到处没马足,有时惊客心。dào chù méi mǎ zú,yǒu shí jīng kè xīn。
远连空汉上,寒漾碧波浔。yuǎn lián kōng hàn shàng,hán yàng bì bō xún。
独有明妃冢,青青恨至今。dú yǒu míng fēi zhǒng,qīng qīng hèn zhì jīn。

春夜同陆不淄尤时纯子邱兄赋新月

林古度

新月出东林,清光犹未深。xīn yuè chū dōng lín,qīng guāng yóu wèi shēn。
依人一片影,孤客万重心。yī rén yī piàn yǐng,gū kè wàn zhòng xīn。
夜浅留余态,春寒助苦吟。yè qiǎn liú yú tài,chūn hán zhù kǔ yín。
梅花更幽绝,寂寂弄轻阴。méi huā gèng yōu jué,jì jì nòng qīng yīn。

嘉善寺

林古度

古寺壑中好,到来真是禅。gǔ sì hè zhōng hǎo,dào lái zhēn shì chán。
松声流夜雨,草色积春烟。sōng shēng liú yè yǔ,cǎo sè jī chūn yān。
钟仆无鸣日,碑残不记年。zhōng pū wú míng rì,bēi cán bù jì nián。
却因荒寂意,与客更留连。què yīn huāng jì yì,yǔ kè gèng liú lián。

桃花

林古度

几树桃花一色红,野人篱落见春风。jǐ shù táo huā yī sè hóng,yě rén lí luò jiàn chūn fēng。
种来无意看偏好,开到多时赏复空。zhǒng lái wú yì kàn piān hǎo,kāi dào duō shí shǎng fù kōng。
可奈蝶蜂群采处,亦闻鸡犬数声中。kě nài dié fēng qún cǎi chù,yì wén jī quǎn shù shēng zhōng。
曾宜潘岳《闲居赋》,别有芳名自不同。céng yí pān yuè xián jū fù,bié yǒu fāng míng zì bù tóng。

立春日过万松庵

林古度

万松通曲岭,残雪覆寒池。wàn sōng tōng qū lǐng,cán xuě fù hán chí。
今日已春色,深山犹未知。jīn rì yǐ chūn sè,shēn shān yóu wèi zhī。

吉祥寺古梅

林古度

一树古梅花数亩,城中客子乍来看。yī shù gǔ méi huā shù mǔ,chéng zhōng kè zi zhà lái kàn。
不知花气清相逼,但觉山深春尚寒。bù zhī huā qì qīng xiāng bī,dàn jué shān shēn chūn shàng hán。

同宣仲鹫峰寺听秋莺

林古度

物候推移伤客魂,啼莺何意恋山村。wù hòu tuī yí shāng kè hún,tí yīng hé yì liàn shān cūn。
不因落叶林间满,犹道啼春在寺门。bù yīn luò yè lín jiān mǎn,yóu dào tí chūn zài sì mén。

金陵冬夜

林古度

老来贫困实堪嗟,寒气偏归我一家。lǎo lái pín kùn shí kān jiē,hán qì piān guī wǒ yī jiā。
无被夜眠牵破絮,浑如孤鹤入芦花。wú bèi yè mián qiān pò xù,hún rú gū hè rù lú huā。

入白门

林古度

白门迢递夕阳闲,千里闽天一日还。bái mén tiáo dì xī yáng xián,qiān lǐ mǐn tiān yī rì hái。
依旧客情无别事,逢人都问武夷山。yī jiù kè qíng wú bié shì,féng rén dōu wèn wǔ yí shān。

过孔雀庵访辉上人

林古度

早岁闻初地,凌朝试远寻。zǎo suì wén chū dì,líng cháo shì yuǎn xún。
依然一茅宇,宛在千竹林。yī rán yī máo yǔ,wǎn zài qiān zhú lín。
芳草定时积,清池雨后深。fāng cǎo dìng shí jī,qīng chí yǔ hòu shēn。
对君论古迹,寂寞起幽心。duì jūn lùn gǔ jì,jì mò qǐ yōu xīn。