古诗词

台阳八景

谢家树

牛皮今剥落,尚有赤嵌楼。niú pí jīn bō luò,shàng yǒu chì qiàn lóu。
狡狯成何用,沧桑不自由。jiǎo kuài chéng hé yòng,cāng sāng bù zì yóu。
拦风窝曲室,蔽日冷雕甃。lán fēng wō qū shì,bì rì lěng diāo zhòu。
残照荒荒意,凄凉动客愁。cán zhào huāng huāng yì,qī liáng dòng kè chóu。

谢家树

谢家树,字维城,号兰?,福建归化人。清乾隆四年(1739)进士,乾隆十七年(1752)三月由建宁教授调任台湾府儒学教授,后以父忧去。乾隆廿六年(1761)六月再由福州教授复任,翌年闰五月兼摄台湾府儒学训导。彭国栋《广台湾诗乘》云:「清代任学官者,例经考试,故多明经博雅之儒,其来台者亦多能诗之士。雅堂虽有辑录,然尚未备,如府学教授谢家树〈清水洋〉……」〖参考彭国栋《广台湾诗乘》,台北:台湾省文献委员会。〗以下自清修台湾方志所引,及连横《台湾诗乘》、赖子清《台湾诗醇》、彭国栋《广台湾诗乘》、陈汉光《台湾诗录》辑录谢氏诗作计十二首。(杨永智撰) 谢家树的作品>>

猜您喜欢

台阳八景

谢家树

铁砂如鹿耳,有角暗回环。tiě shā rú lù ěr,yǒu jiǎo àn huí huán。
捩舵之元入,悬标曲折湾。liè duò zhī yuán rù,xuán biāo qū zhé wān。
掉头挥扇去,衔尾摆帘还。diào tóu huī shàn qù,xián wěi bǎi lián hái。
天险舟人戒,台疆第一关。tiān xiǎn zhōu rén jiè,tái jiāng dì yī guān。

台阳八景

谢家树

君见鲲鱼否,如何幻作沙。jūn jiàn kūn yú fǒu,rú hé huàn zuò shā。
星精浮落窟,水族聚岩洼。xīng jīng fú luò kū,shuǐ zú jù yán wā。
濊濊罛齐下,团团港半遮。huì huì gū qí xià,tuán tuán gǎng bàn zhē。
从来夸海错,利薮润千家。cóng lái kuā hǎi cuò,lì sǒu rùn qiān jiā。

台阳八景

谢家树

澎山非一状,独立纪金鸡。pēng shān fēi yī zhuàng,dú lì jì jīn jī。
斗浪冲凹吼,迎潮拍窍啼。dòu làng chōng āo hǒu,yíng cháo pāi qiào tí。
映霞扬彩羽,倒日落丹梯。yìng xiá yáng cǎi yǔ,dào rì luò dān tī。
看尽重洋客,昂头欲指迷。kàn jǐn zhòng yáng kè,áng tóu yù zhǐ mí。

台阳八景

谢家树

潭中天倒挂,况值月新浮。tán zhōng tiān dào guà,kuàng zhí yuè xīn fú。
净色千寻练,澄痕一片秋。jìng sè qiān xún liàn,chéng hén yī piàn qiū。
心空人自朗,影落鸟生愁。xīn kōng rén zì lǎng,yǐng luò niǎo shēng chóu。
恍惚昆明意,天然现女牛。huǎng hū kūn míng yì,tiān rán xiàn nǚ niú。

台阳八景

谢家树

雁来迷绝塞,雁去昼新关。yàn lái mí jué sāi,yàn qù zhòu xīn guān。
檨雨年年冷,桐烟片片闲。shē yǔ nián nián lěng,tóng yān piàn piàn xián。
林藏鸡爪啸,草猎鹿皮斑。lín cáng jī zhǎo xiào,cǎo liè lù pí bān。
圣化羁縻地,苍茫四眺间。shèng huà jī mí dì,cāng máng sì tiào jiān。

台阳八景

谢家树

上沃三春润,洋宽一望迷。shàng wò sān chūn rùn,yáng kuān yī wàng mí。
风驯芳草浪,雨酿落花泥。fēng xùn fāng cǎo làng,yǔ niàng luò huā ní。
司馌童携筥,忘机鸟集犁。sī yè tóng xié jǔ,wàng jī niǎo jí lí。
西成先可庆,不辨地高低。xī chéng xiān kě qìng,bù biàn dì gāo dī。

台阳八景

谢家树

夭矫成旗尾,此山遂得名。yāo jiǎo chéng qí wěi,cǐ shān suì dé míng。
秋高肥走兽,地旷骋番兵。qiū gāo féi zǒu shòu,dì kuàng chěng fān bīng。
长镖夸上杀,劲弩斗先声。zhǎng biāo kuā shàng shā,jìn nǔ dòu xiān shēng。
武事蛮獠晓,知几戒守营。wǔ shì mán liáo xiǎo,zhī jǐ jiè shǒu yíng。

放洋

谢家树

造物凭虚凿此洼,山遥岸渺廓无涯。zào wù píng xū záo cǐ wā,shān yáo àn miǎo kuò wú yá。
团银界玉烟横漈,泼靛摇红日射沙。tuán yín jiè yù yān héng jì,pō diàn yáo hóng rì shè shā。
眼底澄清身入镜,胸中洒落舰飞花。yǎn dǐ chéng qīng shēn rù jìng,xiōng zhōng sǎ luò jiàn fēi huā。
分明绝景人难识,枉羡张骞泛月槎。fēn míng jué jǐng rén nán shí,wǎng xiàn zhāng qiān fàn yuè chá。

澎湖

谢家树

又见人间大洞庭,罗罗七十二山青。yòu jiàn rén jiān dà dòng tíng,luó luó qī shí èr shān qīng。
桶盘妥贴凭谁挈,虎豹狰狞唤欲醒。tǒng pán tuǒ tiē píng shuí qiè,hǔ bào zhēng níng huàn yù xǐng。
怪石鲛纹添禹贡,花螺贝锦注葩经。guài shí jiāo wén tiān yǔ gòng,huā luó bèi jǐn zhù pā jīng。
黄昏点点归鱼艇,款乃声中月满汀。huáng hūn diǎn diǎn guī yú tǐng,kuǎn nǎi shēng zhōng yuè mǎn tīng。

黑水沟

谢家树

由来黑水出梁州,大海无端划此沟。yóu lái hēi shuǐ chū liáng zhōu,dà hǎi wú duān huà cǐ gōu。
可是三危分旧派,胡为一道独中流。kě shì sān wēi fēn jiù pài,hú wèi yī dào dú zhōng liú。
巨鳌折足玄黄混,角燕扬鳃日月幽。jù áo zhé zú xuán huáng hùn,jiǎo yàn yáng sāi rì yuè yōu。
万斛尘心都荡尽,蓬莱咫尺浪飕飕。wàn hú chén xīn dōu dàng jǐn,péng lái zhǐ chǐ làng sōu sōu。

赤嵌楼

谢家树

岛上作城墈作楼,钻营兔窟几经秋。dǎo shàng zuò chéng kàn zuò lóu,zuān yíng tù kū jǐ jīng qiū。
当年早造天朝福,特辟蚕丛比蜀牛。dāng nián zǎo zào tiān cháo fú,tè pì cán cóng bǐ shǔ niú。

赤嵌楼

谢家树

荡荡漆城事可嗤,糖糜合筑欲何为。dàng dàng qī chéng shì kě chī,táng mí hé zhù yù hé wèi。
谁知鹿耳骑鲸客,梦入楼头月落时。shuí zhī lù ěr qí jīng kè,mèng rù lóu tóu yuè luò shí。

台中夏晷长于中土者数刻岁壬申1752六月望后一日课士因拈唐文宗我爱夏日长之句为题实写现景非赋古也书此以示诸生

谢家树

天形如覆釜,两轴定四方。tiān xíng rú fù fǔ,liǎng zhóu dìng sì fāng。
北仰南倾泻,远睇殊混茫。běi yǎng nán qīng xiè,yuǎn dì shū hùn máng。
入地三十六,未尽浑天量。rù dì sān shí liù,wèi jǐn hún tiān liàng。
闻到小昆仑,北斗失其疆。wén dào xiǎo kūn lún,běi dòu shī qí jiāng。
大星古无纪,南极现莹芒。dà xīng gǔ wú jì,nán jí xiàn yíng máng。
所以谈海外,明晦颇异常。suǒ yǐ tán hǎi wài,míng huì pǒ yì cháng。
初三不云朏,昨夜已生光。chū sān bù yún fěi,zuó yè yǐ shēng guāng。
因之测日景,加刻夏尤长。yīn zhī cè rì jǐng,jiā kè xià yóu zhǎng。
天低与水接,黄垆半相望。tiān dī yǔ shuǐ jiē,huáng lú bàn xiāng wàng。
羲和方转驭,金乌早拂桑。xī hé fāng zhuǎn yù,jīn wū zǎo fú sāng。
火轮就浣濯,摩荡添焜煌。huǒ lún jiù huàn zhuó,mó dàng tiān kūn huáng。
一跃高十丈,中土尚黎苍。yī yuè gāo shí zhàng,zhōng tǔ shàng lí cāng。
虎头迄鸡尾,乃入虞渊藏。hǔ tóu qì jī wěi,nǎi rù yú yuān cáng。
羊脾熟未久,恍惚势欲翔。yáng pí shú wèi jiǔ,huǎng hū shì yù xiáng。
炎帝勤属辖,丙丁恋故乡。yán dì qín shǔ xiá,bǐng dīng liàn gù xiāng。
我来当五月,日爱薰风凉。wǒ lái dāng wǔ yuè,rì ài xūn fēng liáng。
官闲无浊热,署厂纳虚旸。guān xián wú zhuó rè,shǔ chǎng nà xū yáng。
笔砚新位置,书卷启尘囊。bǐ yàn xīn wèi zhì,shū juǎn qǐ chén náng。
几净挨木凳,窗白倚竹床。jǐ jìng āi mù dèng,chuāng bái yǐ zhú chuáng。
榕午垂正阴,檨舂侧西墙。róng wǔ chuí zhèng yīn,shē chōng cè xī qiáng。
触处供清吟,茶馀巡空廊。chù chù gōng qīng yín,chá yú xún kōng láng。
导意使和缓,练神俾固强。dǎo yì shǐ hé huǎn,liàn shén bǐ gù qiáng。
眷彼草芊芊,带翠上我堂。juàn bǐ cǎo qiān qiān,dài cuì shàng wǒ táng。
谁家养白鸠,滑滑叫昏黄。shuí jiā yǎng bái jiū,huá huá jiào hūn huáng。
绰有故园趣,以此足相羊。chuò yǒu gù yuán qù,yǐ cǐ zú xiāng yáng。
好景公同人,意切词乃昌。hǎo jǐng gōng tóng rén,yì qiè cí nǎi chāng。
莫作寻常题,学舌赋晚唐。mò zuò xún cháng tí,xué shé fù wǎn táng。