古诗词

过万小庄与同人小集

许兆椿

塞上云多易作秋,垂杨何处起边愁。sāi shàng yún duō yì zuò qiū,chuí yáng hé chù qǐ biān chóu。
群山碧重烟初合,魄月明生火已流。qún shān bì zhòng yān chū hé,pò yuè míng shēng huǒ yǐ liú。
小立森寒添半臂,大言论事愧长头。xiǎo lì sēn hán tiān bàn bì,dà yán lùn shì kuì zhǎng tóu。
无端搔首惊清听,不断飞鸿叫远洲。wú duān sāo shǒu jīng qīng tīng,bù duàn fēi hóng jiào yuǎn zhōu。

许兆椿

清湖北云梦人,字茂堂,号秋岩。乾隆三十七年进士。由编修累迁江宁知府。嘉庆间历任江宁布政使、仓场侍郎、漕运总督、贵州巡抚、刑部侍郎。在官约束胥吏极严,有清直之誉。工诗善书。有《秋水阁诗钞》。 许兆椿的作品>>

猜您喜欢

上元日山海关即事

许兆椿

春月初圆第一宵,别离草草路迢迢。chūn yuè chū yuán dì yī xiāo,bié lí cǎo cǎo lù tiáo tiáo。
还家梦是今朝好,明日关城隔更遥。hái jiā mèng shì jīn cháo hǎo,míng rì guān chéng gé gèng yáo。

题吴明府石门山图册子

许兆椿

荆山扬锷争摩天,欲断不断浮苍烟。jīng shān yáng è zhēng mó tiān,yù duàn bù duàn fú cāng yān。
千盘万叠石门出,峭岩一坼流奔泉。qiān pán wàn dié shí mén chū,qiào yán yī chè liú bēn quán。
横桥直架洞底壑,漱琼鸣玉声溅溅。héng qiáo zhí jià dòng dǐ hè,shù qióng míng yù shēng jiàn jiàn。
溪风吹翠湿欲滴,老树挂壁根空悬。xī fēng chuī cuì shī yù dī,lǎo shù guà bì gēn kōng xuán。
梯山凿石盘鸟道,古藤百尺愁攀援。tī shān záo shí pán niǎo dào,gǔ téng bǎi chǐ chóu pān yuán。
茅檐一一负嶂立,夜半驾鹤来飞仙。máo yán yī yī fù zhàng lì,yè bàn jià hè lái fēi xiān。
如何造物不自惜,更于绝壁穷雕镌。rú hé zào wù bù zì xī,gèng yú jué bì qióng diāo juān。
悬青万仞门呀然,一步一使心回旋。xuán qīng wàn rèn mén ya rán,yī bù yī shǐ xīn huí xuán。
如鸦蝙蝠扑人面,似乳石髓滑不坚。rú yā biān fú pū rén miàn,shì rǔ shí suǐ huá bù jiān。
天风扫断尘坱迹,杳杳时有闲云眠。tiān fēng sǎo duàn chén yǎng jì,yǎo yǎo shí yǒu xián yún mián。
使君青眼了不负,乱山堆里居三年。shǐ jūn qīng yǎn le bù fù,luàn shān duī lǐ jū sān nián。
拂衣一旦掷官去,绿阴处处啼春鹃。fú yī yī dàn zhì guān qù,lǜ yīn chù chù tí chūn juān。
只留山色在图画,未妨羞涩囊无钱。zhǐ liú shān sè zài tú huà,wèi fáng xiū sè náng wú qián。
驱车京洛尘滚滚,兴剧一放黄州船。qū chē jīng luò chén gǔn gǔn,xīng jù yī fàng huáng zhōu chuán。
雪堂月好快把酒,江天万里清而妍。xuě táng yuè hǎo kuài bǎ jiǔ,jiāng tiān wàn lǐ qīng ér yán。
此时披图发而啸,石门之山落眼前。cǐ shí pī tú fā ér xiào,shí mén zhī shān luò yǎn qián。
要留面目对山色,岂可骫骳供人怜。yào liú miàn mù duì shān sè,qǐ kě wěi bèi gōng rén lián。
我歌未已君忽笑,此语未足闻时贤。wǒ gē wèi yǐ jūn hū xiào,cǐ yǔ wèi zú wén shí xián。
置图一鼓潇湘弦,众山响笑空中传。zhì tú yī gǔ xiāo xiāng xián,zhòng shān xiǎng xiào kōng zhōng chuán。