古诗词

和周朗山琨见赠之作

黄遵宪

噫嘻乎儒生读书不识羞。yī xī hū rú shēng dú shū bù shí xiū。
动夸虎头燕颔径取万户侯。dòng kuā hǔ tóu yàn hàn jìng qǔ wàn hù hóu。
万户侯耳岂足道。wàn hù hóu ěr qǐ zú dào。
乌知今日裨瀛大海还有大九州。wū zhī jīn rì bì yíng dà hǎi hái yǒu dà jiǔ zhōu。
贱子生长南方陬。jiàn zi shēng zhǎng nán fāng zōu。
少年寂寂车前驺。shǎo nián jì jì chē qián zōu。
当时乳虎气食牛。dāng shí rǔ hǔ qì shí niú。
众作蝉噪嗤噍啁。zhòng zuò chán zào chī jiào zhāo。
小技虫雕羞刻镂。xiǎo jì chóng diāo xiū kè lòu。
中间离乱逢百忧。zhōng jiān lí luàn féng bǎi yōu。
红尘蔽天森戈矛。hóng chén bì tiān sēn gē máo。
我时上马看吴钩。wǒ shí shàng mǎ kàn wú gōu。
呜呼不能用吾谋。wū hū bù néng yòng wú móu。
驹伏辕下鹰在鞲。jū fú yuán xià yīng zài gōu。
看人貂蝉出兜鍪。kàn rén diāo chán chū dōu móu。
幡然一笑先生休。fān rán yī xiào xiān shēng xiū。
矢人为矢辀人辀。shǐ rén wèi shǐ zhōu rén zhōu。
兰台漆书吾箕裘。lán tái qī shū wú jī qiú。
且呼古人相绸缪。qiě hū gǔ rén xiāng chóu móu。
打头屋小歌声遒。dǎ tóu wū xiǎo gē shēng qiú。
亦手帖括吟咿嚘。yì shǒu tiē kuò yín yī yōu。
时文国小原莒邹。shí wén guó xiǎo yuán jǔ zōu。
要知假道途必由。yào zhī jiǎ dào tú bì yóu。
习为谐媚为便柔。xí wèi xié mèi wèi biàn róu。
招摇过布希急售。zhāo yáo guò bù xī jí shòu。
盗窃名器为奸偷。dào qiè míng qì wèi jiān tōu。
平生所耻差效尤。píng shēng suǒ chǐ chà xiào yóu。
谤伤争来撼树蜉。bàng shāng zhēng lái hàn shù fú。
非笑亦有枪榆鸠。fēi xiào yì yǒu qiāng yú jiū。
立志不肯随沈浮。lì zhì bù kěn suí shěn fú。
一齐足敌众楚咻。yī qí zú dí zhòng chǔ xiū。
皇皇使者来轩輶。huáng huáng shǐ zhě lái xuān yóu。
玄珠出水黝然幽。xuán zhū chū shuǐ yǒu rán yōu。
珊瑚入纲枝相樛。shān hú rù gāng zhī xiāng jiū。
不才如宽亦兼收。bù cái rú kuān yì jiān shōu。
一头放出千人稠。yī tóu fàng chū qiān rén chóu。
其旁一客为马周。qí páng yī kè wèi mǎ zhōu。
炯炯秋水横双眸。jiǒng jiǒng qiū shuǐ héng shuāng móu。
谓生此文无匹逑。wèi shēng cǐ wén wú pǐ qiú。
即此已卜公侯仇。jí cǐ yǐ bo gōng hóu chóu。
噫嘻吾文原哑呕。yī xī wú wén yuán yǎ ǒu。
公竟许我海与丘。gōng jìng xǔ wǒ hǎi yǔ qiū。
感公知已泪一流。gǎn gōng zhī yǐ lèi yī liú。
以公才气命不犹。yǐ gōng cái qì mìng bù yóu。
文不璜佩鸣琅璆。wén bù huáng pèi míng láng qiú。
武不龙虎张旌斿。wǔ bù lóng hǔ zhāng jīng yóu。
时时酒酣摩蒯缑。shí shí jiǔ hān mó kuǎi gōu。
萧条此意将白头。xiāo tiáo cǐ yì jiāng bái tóu。
至今不愿为闲鸥。zhì jīn bù yuàn wèi xián ōu。
乘风犹来海上游。chéng fēng yóu lái hǎi shàng yóu。
海波正寒风飕飕。hǎi bō zhèng hán fēng sōu sōu。
中有蝮蛇从鸧鹙。zhōng yǒu fù shé cóng cāng qiū。
盲云怪雨无停留。máng yún guài yǔ wú tíng liú。
老蛟欲泣潜鱼忧。lǎo jiāo yù qì qián yú yōu。
何物小魅不匿瘦。hé wù xiǎo mèi bù nì shòu。
公然与龙为仇仇。gōng rán yǔ lóng wèi chóu chóu。
苍梧回首云正愁。cāng wú huí shǒu yún zhèng chóu。
公从仙人来十洲。gōng cóng xiān rén lái shí zhōu。
公其为龙求蟠虬。gōng qí wèi lóng qiú pán qiú。
左揖洪崖右浮丘。zuǒ yī hóng yá yòu fú qiū。
招邀群策同力戮。zhāo yāo qún cè tóng lì lù。
号召百簇相聚谋。hào zhào bǎi cù xiāng jù móu。
铁锁重使支祁囚。tiě suǒ zhòng shǐ zhī qí qiú。
赤文绿字光油油。chì wén lǜ zì guāng yóu yóu。
重铭瑶宫修琼楼。zhòng míng yáo gōng xiū qióng lóu。
呜呼此愿何时酬!wū hū cǐ yuàn hé shí chóu!
黄遵宪

黄遵宪

黄遵宪(1848年4月27日~1905年3月28日)晚清诗人,外交家、政治家、教育家。字公度,别号人境庐主人,汉族客家人,广东省梅州人,光绪二年举人,历充师日参赞、旧金山总领事、驻英参赞、新加坡总领事,戊戌变法期间署湖南按察使,助巡抚陈宝箴推行新政。工诗,喜以新事物熔铸入诗,有“诗界革新导师”之称。黄遵宪有《人镜庐诗草》、《日本国志》、《日本杂事诗》。被誉为“近代中国走向世界第一人”。 黄遵宪的作品>>

猜您喜欢

岁暮怀人诗

黄遵宪

珠江月上海初潮,酒侣诗朋次第邀。zhū jiāng yuè shàng hǎi chū cháo,jiǔ lǚ shī péng cì dì yāo。
唱到招郎吊秋喜,桃花间竹最魂消。chàng dào zhāo láng diào qiū xǐ,táo huā jiān zhú zuì hún xiāo。

岁暮怀人诗

黄遵宪

石鼓摩挲拜孔林,每谈佛性说仙心。shí gǔ mó sā bài kǒng lín,měi tán fú xìng shuō xiān xīn。
赤松辟谷知难学,要学先生戏五禽。chì sōng pì gǔ zhī nán xué,yào xué xiān shēng xì wǔ qín。

岁暮怀人诗

黄遵宪

拔萃簪花十五余,倾城看杀好头颅。bá cuì zān huā shí wǔ yú,qīng chéng kàn shā hǎo tóu lú。
不知今日灵和柳,犹似当年张绪无?bù zhī jīn rì líng hé liǔ,yóu shì dāng nián zhāng xù wú?

岁暮怀人诗

黄遵宪

风雨更寒守一庐,墓门夜夜泣啼乌。fēng yǔ gèng hán shǒu yī lú,mù mén yè yè qì tí wū。
多情人惯伤心语,更谱哀弦十斛珠。duō qíng rén guàn shāng xīn yǔ,gèng pǔ āi xián shí hú zhū。

岁暮怀人诗

黄遵宪

十七年来又悼亡,续弦仍复谱求皇。shí qī nián lái yòu dào wáng,xù xián réng fù pǔ qiú huáng。
鬑鬑四十罗敷喜,摩捋郎须细看郎。lián lián sì shí luó fū xǐ,mó lǚ láng xū xì kàn láng。

岁暮怀人诗

黄遵宪

两两鸳鸯挟凤雏,调羹食性各谙姑。liǎng liǎng yuān yāng xié fèng chú,diào gēng shí xìng gè ān gū。
一家寿母红氍拜,最羡君家家庆图。yī jiā shòu mǔ hóng qú bài,zuì xiàn jūn jiā jiā qìng tú。

岁暮怀人诗

黄遵宪

新声五十瑟弦调,爱我诗曾手自钞。xīn shēng wǔ shí sè xián diào,ài wǒ shī céng shǒu zì chāo。
远隔蓬山思甲帐,此生无福比文箫。yuǎn gé péng shān sī jiǎ zhàng,cǐ shēng wú fú bǐ wén xiāo。

岁暮怀人诗

黄遵宪

悲欢离合无穷事,迢递羁危万里身。bēi huān lí hé wú qióng shì,tiáo dì jī wēi wàn lǐ shēn。
与我周旋最怜我,寒更孤烛未归人。yǔ wǒ zhōu xuán zuì lián wǒ,hán gèng gū zhú wèi guī rén。

续怀人诗

黄遵宪

创获奇香四百年,散花从此遍诸天,支那奇字来何处?chuàng huò qí xiāng sì bǎi nián,sàn huā cóng cǐ biàn zhū tiān,zhī nà qí zì lái hé chù?
絮问蔫烟说药烟。xù wèn niān yān shuō yào yān。

续怀人诗

黄遵宪

帕首靴刀走北门,竟从逋盗作忠臣。pà shǒu xuē dāo zǒu běi mén,jìng cóng bū dào zuò zhōng chén。
一腔热血兴亚会,认取当年蹈海人。yī qiāng rè xuè xīng yà huì,rèn qǔ dāng nián dǎo hǎi rén。

续怀人诗

黄遵宪

宪宪英英伟丈夫,不将韬略学孙吴。xiàn xiàn yīng yīng wěi zhàng fū,bù jiāng tāo lüè xué sūn wú。
恨无舞袖回旋地,戏倒天吴拆海图。hèn wú wǔ xiù huí xuán dì,xì dào tiān wú chāi hǎi tú。

续怀人诗

黄遵宪

不关魏晋兴亡事,自署羲皇上古人。bù guān wèi jìn xīng wáng shì,zì shǔ xī huáng shàng gǔ rén。
白竹兜笼黄木屐,科头可用护寒巾?bái zhú dōu lóng huáng mù jī,kē tóu kě yòng hù hán jīn?

续怀人诗

黄遵宪

得诗便付铜弦唱,对局何曾玉袜输。dé shī biàn fù tóng xián chàng,duì jú hé céng yù wà shū。
绕鬓青青好颜色,绝伦还以旧髯无?rào bìn qīng qīng hǎo yán sè,jué lún hái yǐ jiù rán wú?

续怀人诗

黄遵宪

长华园里好亭楼,每到花时载酒游。zhǎng huá yuán lǐ hǎo tíng lóu,měi dào huā shí zài jiǔ yóu。
岁岁花开频入梦,桑干梦醒梦并州。suì suì huā kāi pín rù mèng,sāng gàn mèng xǐng mèng bìng zhōu。

续怀人诗

黄遵宪

袖中各有赠行诗,向岛花红水碧时。xiù zhōng gè yǒu zèng xíng shī,xiàng dǎo huā hóng shuǐ bì shí。
只恨书空作唐字,独无烂石补天词。zhǐ hèn shū kōng zuò táng zì,dú wú làn shí bǔ tiān cí。