古诗词

和周朗山琨见赠之作

黄遵宪

噫嘻乎儒生读书不识羞。yī xī hū rú shēng dú shū bù shí xiū。
动夸虎头燕颔径取万户侯。dòng kuā hǔ tóu yàn hàn jìng qǔ wàn hù hóu。
万户侯耳岂足道。wàn hù hóu ěr qǐ zú dào。
乌知今日裨瀛大海还有大九州。wū zhī jīn rì bì yíng dà hǎi hái yǒu dà jiǔ zhōu。
贱子生长南方陬。jiàn zi shēng zhǎng nán fāng zōu。
少年寂寂车前驺。shǎo nián jì jì chē qián zōu。
当时乳虎气食牛。dāng shí rǔ hǔ qì shí niú。
众作蝉噪嗤噍啁。zhòng zuò chán zào chī jiào zhāo。
小技虫雕羞刻镂。xiǎo jì chóng diāo xiū kè lòu。
中间离乱逢百忧。zhōng jiān lí luàn féng bǎi yōu。
红尘蔽天森戈矛。hóng chén bì tiān sēn gē máo。
我时上马看吴钩。wǒ shí shàng mǎ kàn wú gōu。
呜呼不能用吾谋。wū hū bù néng yòng wú móu。
驹伏辕下鹰在鞲。jū fú yuán xià yīng zài gōu。
看人貂蝉出兜鍪。kàn rén diāo chán chū dōu móu。
幡然一笑先生休。fān rán yī xiào xiān shēng xiū。
矢人为矢辀人辀。shǐ rén wèi shǐ zhōu rén zhōu。
兰台漆书吾箕裘。lán tái qī shū wú jī qiú。
且呼古人相绸缪。qiě hū gǔ rén xiāng chóu móu。
打头屋小歌声遒。dǎ tóu wū xiǎo gē shēng qiú。
亦手帖括吟咿嚘。yì shǒu tiē kuò yín yī yōu。
时文国小原莒邹。shí wén guó xiǎo yuán jǔ zōu。
要知假道途必由。yào zhī jiǎ dào tú bì yóu。
习为谐媚为便柔。xí wèi xié mèi wèi biàn róu。
招摇过布希急售。zhāo yáo guò bù xī jí shòu。
盗窃名器为奸偷。dào qiè míng qì wèi jiān tōu。
平生所耻差效尤。píng shēng suǒ chǐ chà xiào yóu。
谤伤争来撼树蜉。bàng shāng zhēng lái hàn shù fú。
非笑亦有枪榆鸠。fēi xiào yì yǒu qiāng yú jiū。
立志不肯随沈浮。lì zhì bù kěn suí shěn fú。
一齐足敌众楚咻。yī qí zú dí zhòng chǔ xiū。
皇皇使者来轩輶。huáng huáng shǐ zhě lái xuān yóu。
玄珠出水黝然幽。xuán zhū chū shuǐ yǒu rán yōu。
珊瑚入纲枝相樛。shān hú rù gāng zhī xiāng jiū。
不才如宽亦兼收。bù cái rú kuān yì jiān shōu。
一头放出千人稠。yī tóu fàng chū qiān rén chóu。
其旁一客为马周。qí páng yī kè wèi mǎ zhōu。
炯炯秋水横双眸。jiǒng jiǒng qiū shuǐ héng shuāng móu。
谓生此文无匹逑。wèi shēng cǐ wén wú pǐ qiú。
即此已卜公侯仇。jí cǐ yǐ bo gōng hóu chóu。
噫嘻吾文原哑呕。yī xī wú wén yuán yǎ ǒu。
公竟许我海与丘。gōng jìng xǔ wǒ hǎi yǔ qiū。
感公知已泪一流。gǎn gōng zhī yǐ lèi yī liú。
以公才气命不犹。yǐ gōng cái qì mìng bù yóu。
文不璜佩鸣琅璆。wén bù huáng pèi míng láng qiú。
武不龙虎张旌斿。wǔ bù lóng hǔ zhāng jīng yóu。
时时酒酣摩蒯缑。shí shí jiǔ hān mó kuǎi gōu。
萧条此意将白头。xiāo tiáo cǐ yì jiāng bái tóu。
至今不愿为闲鸥。zhì jīn bù yuàn wèi xián ōu。
乘风犹来海上游。chéng fēng yóu lái hǎi shàng yóu。
海波正寒风飕飕。hǎi bō zhèng hán fēng sōu sōu。
中有蝮蛇从鸧鹙。zhōng yǒu fù shé cóng cāng qiū。
盲云怪雨无停留。máng yún guài yǔ wú tíng liú。
老蛟欲泣潜鱼忧。lǎo jiāo yù qì qián yú yōu。
何物小魅不匿瘦。hé wù xiǎo mèi bù nì shòu。
公然与龙为仇仇。gōng rán yǔ lóng wèi chóu chóu。
苍梧回首云正愁。cāng wú huí shǒu yún zhèng chóu。
公从仙人来十洲。gōng cóng xiān rén lái shí zhōu。
公其为龙求蟠虬。gōng qí wèi lóng qiú pán qiú。
左揖洪崖右浮丘。zuǒ yī hóng yá yòu fú qiū。
招邀群策同力戮。zhāo yāo qún cè tóng lì lù。
号召百簇相聚谋。hào zhào bǎi cù xiāng jù móu。
铁锁重使支祁囚。tiě suǒ zhòng shǐ zhī qí qiú。
赤文绿字光油油。chì wén lǜ zì guāng yóu yóu。
重铭瑶宫修琼楼。zhòng míng yáo gōng xiū qióng lóu。
呜呼此愿何时酬!wū hū cǐ yuàn hé shí chóu!
黄遵宪

黄遵宪

黄遵宪(1848年4月27日~1905年3月28日)晚清诗人,外交家、政治家、教育家。字公度,别号人境庐主人,汉族客家人,广东省梅州人,光绪二年举人,历充师日参赞、旧金山总领事、驻英参赞、新加坡总领事,戊戌变法期间署湖南按察使,助巡抚陈宝箴推行新政。工诗,喜以新事物熔铸入诗,有“诗界革新导师”之称。黄遵宪有《人镜庐诗草》、《日本国志》、《日本杂事诗》。被誉为“近代中国走向世界第一人”。 黄遵宪的作品>>

猜您喜欢

续怀人诗

黄遵宪

一龛灯火最相亲,日日车声辗曲尘。yī kān dēng huǒ zuì xiāng qīn,rì rì chē shēng niǎn qū chén。
绝胜海风三日夜,拿舟空访沈南蘋。jué shèng hǎi fēng sān rì yè,ná zhōu kōng fǎng shěn nán píng。

续怀人诗

黄遵宪

已破家山剩故侯,秦筝赵瑟尚风流。yǐ pò jiā shān shèng gù hóu,qín zhēng zhào sè shàng fēng liú。
可能纲载西施去,不解风波不解愁?kě néng gāng zài xī shī qù,bù jiě fēng bō bù jiě chóu?

续怀人诗

黄遵宪

曾观《菩萨处胎卷》,又访《那须国造碑》。céng guān pú sà chù tāi juǎn,yòu fǎng nà xū guó zào bēi。
直引蛇行横蟹足,而今安用此毛锥?zhí yǐn shé xíng héng xiè zú,ér jīn ān yòng cǐ máo zhuī?

续怀人诗

黄遵宪

无端碌碌随官去,仍是铿铿说教师。wú duān lù lù suí guān qù,réng shì kēng kēng shuō jiào shī。
黄面瞿夷金指爪,可曾嫁毕女先医?huáng miàn qú yí jīn zhǐ zhǎo,kě céng jià bì nǚ xiān yī?

续怀人诗

黄遵宪

几年辛苦赋同袍,胆大于身气自豪。jǐ nián xīn kǔ fù tóng páo,dǎn dà yú shēn qì zì háo。
得失鸡虫何日了,笑中常备插靴刀。dé shī jī chóng hé rì le,xiào zhōng cháng bèi chā xuē dāo。

续怀人诗

黄遵宪

绕朝赠策送君归,魏绛和戎众共疑。rào cháo zèng cè sòng jūn guī,wèi jiàng hé róng zhòng gòng yí。
骂我倭奴兼汉贼,函关难闭一丸泥。mà wǒ wō nú jiān hàn zéi,hán guān nán bì yī wán ní。

续怀人诗

黄遵宪

褒衣博带进贤冠,礼乐东方万国看。bāo yī bó dài jìn xián guān,lǐ lè dōng fāng wàn guó kàn。
尺二玺书旗太极,是王外戚是王官。chǐ èr xǐ shū qí tài jí,shì wáng wài qī shì wáng guān。

续怀人诗

黄遵宪

东方南海妃呼豨,身是流离手采薇。dōng fāng nán hǎi fēi hū xī,shēn shì liú lí shǒu cǎi wēi。
深夜骊龙都睡熟,记君痛哭赋无衣。shēn yè lí lóng dōu shuì shú,jì jūn tòng kū fù wú yī。

续怀人诗

黄遵宪

波臣流转哭涂穷,犹自低徊说故宫。bō chén liú zhuǎn kū tú qióng,yóu zì dī huái shuō gù gōng。
中有丹书有金印,蛮花仙蝶粉墙红。zhōng yǒu dān shū yǒu jīn yìn,mán huā xiān dié fěn qiáng hóng。

养疴杂诗

黄遵宪

万山山顶树参天,树杪遥飞百道泉。wàn shān shān dǐng shù cān tiān,shù miǎo yáo fēi bǎi dào quán。
谁信源头最高处,我方跂脚枕书眠。shuí xìn yuán tóu zuì gāo chù,wǒ fāng qí jiǎo zhěn shū mián。

养疴杂诗

黄遵宪

月黑风高树影沈,鸟噤虫息夜愔愔。yuè hēi fēng gāo shù yǐng shěn,niǎo jìn chóng xī yè yīn yīn。
柴门似有谁摇撼,晓起纵横虎迹深。chái mén shì yǒu shuí yáo hàn,xiǎo qǐ zòng héng hǔ jì shēn。

养疴杂诗

黄遵宪

树密山重深复深,穿云渡水偶行吟。shù mì shān zhòng shēn fù shēn,chuān yún dù shuǐ ǒu xíng yín。
欲寻归路无牛矢,转向无人迹处寻。yù xún guī lù wú niú shǐ,zhuǎn xiàng wú rén jì chù xún。

养疴杂诗

黄遵宪

高高山月一轮秋,夜半椰阴满画楼。gāo gāo shān yuè yī lún qiū,yè bàn yē yīn mǎn huà lóu。
分付驯猿攀摘去,渴茶渴酒正枯喉。fēn fù xùn yuán pān zhāi qù,kě chá kě jiǔ zhèng kū hóu。

养疴杂诗

黄遵宪

钧天一醉梦模糊,喔喔鸡鸣病渐苏。jūn tiān yī zuì mèng mó hú,ō ō jī míng bìng jiàn sū。
南斗起看翻在北,不知仍是注生无?nán dòu qǐ kàn fān zài běi,bù zhī réng shì zhù shēng wú?

养疴杂诗

黄遵宪

老妻日据灶觚听,邻有神符治病灵。lǎo qī rì jù zào gū tīng,lín yǒu shén fú zhì bìng líng。
佛祖不如天使贵,劝余多诵《可兰经》。fú zǔ bù rú tiān shǐ guì,quàn yú duō sòng kě lán jīng。