古诗词

樱花歌

黄遵宪

鸧金宝鞍金盘陀,螺钿漆盒携叵罗。cāng jīn bǎo ān jīn pán tuó,luó diàn qī hé xié pǒ luó。
伞张胡蝶衣哆啰,此呼奥姑彼檀那。sǎn zhāng hú dié yī duō luō,cǐ hū ào gū bǐ tán nà。
一花一树来婆娑,坐者行者口吟哦。yī huā yī shù lái pó suō,zuò zhě xíng zhě kǒu yín ó。
攀者折者手挼莎,来者去者肩相摩。pān zhě zhé zhě shǒu ruá shā,lái zhě qù zhě jiān xiāng mó。
墨江泼绿水微波,万花掩映江之沱。mò jiāng pō lǜ shuǐ wēi bō,wàn huā yǎn yìng jiāng zhī tuó。
倾城看花奈花何,人人同唱樱花歌。qīng chéng kàn huā nài huā hé,rén rén tóng chàng yīng huā gē。
道旁老人三嗟咨,菊花虽好不如葵。dào páng lǎo rén sān jiē zī,jú huā suī hǎo bù rú kuí。
即今游客多于鲫,未及将军全盛时。jí jīn yóu kè duō yú jì,wèi jí jiāng jūn quán shèng shí。
将军主政国尚武,源蹶平颠纷斗虎。jiāng jūn zhǔ zhèng guó shàng wǔ,yuán jué píng diān fēn dòu hǔ。
德川累世柔服人,渐变战场成乐土。dé chuān lèi shì róu fú rén,jiàn biàn zhàn chǎng chéng lè tǔ。
将军好花兼好游,每岁看花载箫鼓。jiāng jūn hǎo huā jiān hǎo yóu,měi suì kàn huā zài xiāo gǔ。
三百诸侯各质孥,争费黄金教歌舞。sān bǎi zhū hóu gè zhì nú,zhēng fèi huáng jīn jiào gē wǔ。
千金万金营香巢,花光照海影如潮。qiān jīn wàn jīn yíng xiāng cháo,huā guāng zhào hǎi yǐng rú cháo。
游侠聚作萃渊薮,真仙亦迷脂夜妖。yóu xiá jù zuò cuì yuān sǒu,zhēn xiān yì mí zhī yè yāo。
合歌万叶写白纻,缠头每树悬红绡。hé gē wàn yè xiě bái zhù,chán tóu měi shù xuán hóng xiāo。
七月张灯九月舞,一年最好推花朝。qī yuè zhāng dēng jiǔ yuè wǔ,yī nián zuì hǎo tuī huā cháo。
嗔云吹雾花无数,一条锦绣游人路。chēn yún chuī wù huā wú shù,yī tiáo jǐn xiù yóu rén lù。
明明楼阁倚空虚,玲珑忽见花千树。míng míng lóu gé yǐ kōng xū,líng lóng hū jiàn huā qiān shù。
花开别县移花来,花落千丁载花去。huā kāi bié xiàn yí huā lái,huā luò qiān dīng zài huā qù。
十日之游举国狂,岁岁欢虞朝复暮。shí rì zhī yóu jǔ guó kuáng,suì suì huān yú cháo fù mù。
承平以来二百年,不闻鼙鼓闻管弦。chéng píng yǐ lái èr bǎi nián,bù wén pí gǔ wén guǎn xián。
呼作花王齐下拜,至夸神国尊如天。hū zuò huā wáng qí xià bài,zhì kuā shén guó zūn rú tiān。
当时海外波涛涌,龙鬼佛天都震恐。dāng shí hǎi wài bō tāo yǒng,lóng guǐ fú tiān dōu zhèn kǒng。
欧西诸大日逞强,渐剪黑奴及黄种。ōu xī zhū dà rì chěng qiáng,jiàn jiǎn hēi nú jí huáng zhǒng。
芙蓉毒雾海漫漫,我自闭关眠不动。fú róng dú wù hǎi màn màn,wǒ zì bì guān mián bù dòng。
一朝轮舶炮声来,惊破看花众人梦。yī cháo lún bó pào shēng lái,jīng pò kàn huā zhòng rén mèng。
我闻《桃花源》,洞口云迷离,人间汉魏了不知。wǒ wén táo huā yuán,dòng kǒu yún mí lí,rén jiān hàn wèi le bù zhī。
又闻净土落花深四寸,每读《华严经》卷神为痴。yòu wén jìng tǔ luò huā shēn sì cùn,měi dú huá yán jīng juǎn shén wèi chī。
拈花再拜开耶姬,上告丰苇原国天尊人皇百神祇。niān huā zài bài kāi yé jī,shàng gào fēng wěi yuán guó tiān zūn rén huáng bǎi shén qí。
仍愿丸泥封关再闭一千载,天雨新好花,长是看花时。réng yuàn wán ní fēng guān zài bì yī qiān zài,tiān yǔ xīn hǎo huā,zhǎng shì kàn huā shí。
黄遵宪

黄遵宪

黄遵宪(1848年4月27日~1905年3月28日)晚清诗人,外交家、政治家、教育家。字公度,别号人境庐主人,汉族客家人,广东省梅州人,光绪二年举人,历充师日参赞、旧金山总领事、驻英参赞、新加坡总领事,戊戌变法期间署湖南按察使,助巡抚陈宝箴推行新政。工诗,喜以新事物熔铸入诗,有“诗界革新导师”之称。黄遵宪有《人镜庐诗草》、《日本国志》、《日本杂事诗》。被誉为“近代中国走向世界第一人”。 黄遵宪的作品>>

猜您喜欢

岁暮怀人诗

黄遵宪

天边雄镇北门管,海内通儒东塾书。tiān biān xióng zhèn běi mén guǎn,hǎi nèi tōng rú dōng shú shū。
膝下传经幕中檄,数君才调有谁如?xī xià chuán jīng mù zhōng xí,shù jūn cái diào yǒu shuí rú?

岁暮怀人诗

黄遵宪

释之廷尉由参乘,博望封侯自使槎。shì zhī tíng wèi yóu cān chéng,bó wàng fēng hóu zì shǐ chá。
官职诗名看双好,纷纷冠盖逊清华。guān zhí shī míng kàn shuāng hǎo,fēn fēn guān gài xùn qīng huá。

岁暮怀人诗

黄遵宪

一疏尊崇到许君,壁中古字发奇芬。yī shū zūn chóng dào xǔ jūn,bì zhōng gǔ zì fā qí fēn。
郋亭弟子湖洲法,讽籀人人解《说文》。xí tíng dì zi hú zhōu fǎ,fěng zhòu rén rén jiě shuō wén。

岁暮怀人诗

黄遵宪

粉署归来作画眠,花砖徐步日如年。fěn shǔ guī lái zuò huà mián,huā zhuān xú bù rì rú nián。
不知新旧《唐书》注,红烛增修得几篇?bù zhī xīn jiù táng shū zhù,hóng zhú zēng xiū dé jǐ piān?

岁暮怀人诗

黄遵宪

赤嵌城高海色黄,乍销兵气变文光。chì qiàn chéng gāo hǎi sè huáng,zhà xiāo bīng qì biàn wén guāng。
他年番社编《文苑》,初祖开山天破荒。tā nián fān shè biān wén yuàn,chū zǔ kāi shān tiān pò huāng。

岁暮怀人诗

黄遵宪

老去头陀深闭关,悔将游戏到人间。lǎo qù tóu tuó shēn bì guān,huǐ jiāng yóu xì dào rén jiān。
杨枝骆马今都去,负杖闲看乌石山。yáng zhī luò mǎ jīn dōu qù,fù zhàng xián kàn wū shí shān。

岁暮怀人诗

黄遵宪

百人同队试青衫,记得同歌宵雅三。bǎi rén tóng duì shì qīng shān,jì dé tóng gē xiāo yǎ sān。
上溯乾嘉数毛郑,瓣香应继着花庵。shàng sù qián jiā shù máo zhèng,bàn xiāng yīng jì zhe huā ān。

岁暮怀人诗

黄遵宪

高柳深深闭户居,看儿画扇妇钞书。gāo liǔ shēn shēn bì hù jū,kàn ér huà shàn fù chāo shū。
著书注到萍蒲懒,恨不将身化作鱼。zhù shū zhù dào píng pú lǎn,hèn bù jiāng shēn huà zuò yú。

岁暮怀人诗

黄遵宪

结客须结少年场,占士能占男子祥。jié kè xū jié shǎo nián chǎng,zhàn shì néng zhàn nán zi xiáng。
二十年前赠君语,于今憔悴鬓微霜。èr shí nián qián zèng jūn yǔ,yú jīn qiáo cuì bìn wēi shuāng。

岁暮怀人诗

黄遵宪

走遍环球西复东,莼鲈归隐卧吴淞。zǒu biàn huán qiú xī fù dōng,chún lú guī yǐn wò wú sōng。
可怜一副伤时泪,洒尽吞花卧酒中。kě lián yī fù shāng shí lèi,sǎ jǐn tūn huā wò jiǔ zhōng。

岁暮怀人诗

黄遵宪

十洲三岛浮槎去,汗漫狂游久未还。shí zhōu sān dǎo fú chá qù,hàn màn kuáng yóu jiǔ wèi hái。
输与清闲阳朔令,朝朝拄笏饱看山。shū yǔ qīng xián yáng shuò lìng,cháo cháo zhǔ hù bǎo kàn shān。

岁暮怀人诗

黄遵宪

闻君近入焦山去,欲访要离伴伯鸾。wén jūn jìn rù jiāo shān qù,yù fǎng yào lí bàn bó luán。
一个蜗庐置何处?yī gè wō lú zhì hé chù?
漫山风雨黑如磐。màn shān fēng yǔ hēi rú pán。

岁暮怀人诗

黄遵宪

娓娓清谈玉屑霏,仲宣体弱不胜衣。wěi wěi qīng tán yù xiè fēi,zhòng xuān tǐ ruò bù shèng yī。
十年面壁精勤甚,多恐量腰减带围。shí nián miàn bì jīng qín shén,duō kǒng liàng yāo jiǎn dài wéi。

岁暮怀人诗

黄遵宪

骨肉凋零感慨多,玉关人老发微皤。gǔ ròu diāo líng gǎn kǎi duō,yù guān rén lǎo fā wēi pó。
金壶自写《神伤赋》,每念家山辄奈何。jīn hú zì xiě shén shāng fù,měi niàn jiā shān zhé nài hé。

岁暮怀人诗

黄遵宪

教儿兼习蟹行字,呼婢闲调鴂舌音。jiào ér jiān xí xiè xíng zì,hū bì xián diào jué shé yīn。
十载蓬莱作仙吏,公庭花落屋庐深。shí zài péng lái zuò xiān lì,gōng tíng huā luò wū lú shēn。