古诗词

樱花歌

黄遵宪

鸧金宝鞍金盘陀,螺钿漆盒携叵罗。cāng jīn bǎo ān jīn pán tuó,luó diàn qī hé xié pǒ luó。
伞张胡蝶衣哆啰,此呼奥姑彼檀那。sǎn zhāng hú dié yī duō luō,cǐ hū ào gū bǐ tán nà。
一花一树来婆娑,坐者行者口吟哦。yī huā yī shù lái pó suō,zuò zhě xíng zhě kǒu yín ó。
攀者折者手挼莎,来者去者肩相摩。pān zhě zhé zhě shǒu ruá shā,lái zhě qù zhě jiān xiāng mó。
墨江泼绿水微波,万花掩映江之沱。mò jiāng pō lǜ shuǐ wēi bō,wàn huā yǎn yìng jiāng zhī tuó。
倾城看花奈花何,人人同唱樱花歌。qīng chéng kàn huā nài huā hé,rén rén tóng chàng yīng huā gē。
道旁老人三嗟咨,菊花虽好不如葵。dào páng lǎo rén sān jiē zī,jú huā suī hǎo bù rú kuí。
即今游客多于鲫,未及将军全盛时。jí jīn yóu kè duō yú jì,wèi jí jiāng jūn quán shèng shí。
将军主政国尚武,源蹶平颠纷斗虎。jiāng jūn zhǔ zhèng guó shàng wǔ,yuán jué píng diān fēn dòu hǔ。
德川累世柔服人,渐变战场成乐土。dé chuān lèi shì róu fú rén,jiàn biàn zhàn chǎng chéng lè tǔ。
将军好花兼好游,每岁看花载箫鼓。jiāng jūn hǎo huā jiān hǎo yóu,měi suì kàn huā zài xiāo gǔ。
三百诸侯各质孥,争费黄金教歌舞。sān bǎi zhū hóu gè zhì nú,zhēng fèi huáng jīn jiào gē wǔ。
千金万金营香巢,花光照海影如潮。qiān jīn wàn jīn yíng xiāng cháo,huā guāng zhào hǎi yǐng rú cháo。
游侠聚作萃渊薮,真仙亦迷脂夜妖。yóu xiá jù zuò cuì yuān sǒu,zhēn xiān yì mí zhī yè yāo。
合歌万叶写白纻,缠头每树悬红绡。hé gē wàn yè xiě bái zhù,chán tóu měi shù xuán hóng xiāo。
七月张灯九月舞,一年最好推花朝。qī yuè zhāng dēng jiǔ yuè wǔ,yī nián zuì hǎo tuī huā cháo。
嗔云吹雾花无数,一条锦绣游人路。chēn yún chuī wù huā wú shù,yī tiáo jǐn xiù yóu rén lù。
明明楼阁倚空虚,玲珑忽见花千树。míng míng lóu gé yǐ kōng xū,líng lóng hū jiàn huā qiān shù。
花开别县移花来,花落千丁载花去。huā kāi bié xiàn yí huā lái,huā luò qiān dīng zài huā qù。
十日之游举国狂,岁岁欢虞朝复暮。shí rì zhī yóu jǔ guó kuáng,suì suì huān yú cháo fù mù。
承平以来二百年,不闻鼙鼓闻管弦。chéng píng yǐ lái èr bǎi nián,bù wén pí gǔ wén guǎn xián。
呼作花王齐下拜,至夸神国尊如天。hū zuò huā wáng qí xià bài,zhì kuā shén guó zūn rú tiān。
当时海外波涛涌,龙鬼佛天都震恐。dāng shí hǎi wài bō tāo yǒng,lóng guǐ fú tiān dōu zhèn kǒng。
欧西诸大日逞强,渐剪黑奴及黄种。ōu xī zhū dà rì chěng qiáng,jiàn jiǎn hēi nú jí huáng zhǒng。
芙蓉毒雾海漫漫,我自闭关眠不动。fú róng dú wù hǎi màn màn,wǒ zì bì guān mián bù dòng。
一朝轮舶炮声来,惊破看花众人梦。yī cháo lún bó pào shēng lái,jīng pò kàn huā zhòng rén mèng。
我闻《桃花源》,洞口云迷离,人间汉魏了不知。wǒ wén táo huā yuán,dòng kǒu yún mí lí,rén jiān hàn wèi le bù zhī。
又闻净土落花深四寸,每读《华严经》卷神为痴。yòu wén jìng tǔ luò huā shēn sì cùn,měi dú huá yán jīng juǎn shén wèi chī。
拈花再拜开耶姬,上告丰苇原国天尊人皇百神祇。niān huā zài bài kāi yé jī,shàng gào fēng wěi yuán guó tiān zūn rén huáng bǎi shén qí。
仍愿丸泥封关再闭一千载,天雨新好花,长是看花时。réng yuàn wán ní fēng guān zài bì yī qiān zài,tiān yǔ xīn hǎo huā,zhǎng shì kàn huā shí。
黄遵宪

黄遵宪

黄遵宪(1848年4月27日~1905年3月28日)晚清诗人,外交家、政治家、教育家。字公度,别号人境庐主人,汉族客家人,广东省梅州人,光绪二年举人,历充师日参赞、旧金山总领事、驻英参赞、新加坡总领事,戊戌变法期间署湖南按察使,助巡抚陈宝箴推行新政。工诗,喜以新事物熔铸入诗,有“诗界革新导师”之称。黄遵宪有《人镜庐诗草》、《日本国志》、《日本杂事诗》。被誉为“近代中国走向世界第一人”。 黄遵宪的作品>>

猜您喜欢

续怀人诗

黄遵宪

一龛灯火最相亲,日日车声辗曲尘。yī kān dēng huǒ zuì xiāng qīn,rì rì chē shēng niǎn qū chén。
绝胜海风三日夜,拿舟空访沈南蘋。jué shèng hǎi fēng sān rì yè,ná zhōu kōng fǎng shěn nán píng。

续怀人诗

黄遵宪

已破家山剩故侯,秦筝赵瑟尚风流。yǐ pò jiā shān shèng gù hóu,qín zhēng zhào sè shàng fēng liú。
可能纲载西施去,不解风波不解愁?kě néng gāng zài xī shī qù,bù jiě fēng bō bù jiě chóu?

续怀人诗

黄遵宪

曾观《菩萨处胎卷》,又访《那须国造碑》。céng guān pú sà chù tāi juǎn,yòu fǎng nà xū guó zào bēi。
直引蛇行横蟹足,而今安用此毛锥?zhí yǐn shé xíng héng xiè zú,ér jīn ān yòng cǐ máo zhuī?

续怀人诗

黄遵宪

无端碌碌随官去,仍是铿铿说教师。wú duān lù lù suí guān qù,réng shì kēng kēng shuō jiào shī。
黄面瞿夷金指爪,可曾嫁毕女先医?huáng miàn qú yí jīn zhǐ zhǎo,kě céng jià bì nǚ xiān yī?

续怀人诗

黄遵宪

几年辛苦赋同袍,胆大于身气自豪。jǐ nián xīn kǔ fù tóng páo,dǎn dà yú shēn qì zì háo。
得失鸡虫何日了,笑中常备插靴刀。dé shī jī chóng hé rì le,xiào zhōng cháng bèi chā xuē dāo。

续怀人诗

黄遵宪

绕朝赠策送君归,魏绛和戎众共疑。rào cháo zèng cè sòng jūn guī,wèi jiàng hé róng zhòng gòng yí。
骂我倭奴兼汉贼,函关难闭一丸泥。mà wǒ wō nú jiān hàn zéi,hán guān nán bì yī wán ní。

续怀人诗

黄遵宪

褒衣博带进贤冠,礼乐东方万国看。bāo yī bó dài jìn xián guān,lǐ lè dōng fāng wàn guó kàn。
尺二玺书旗太极,是王外戚是王官。chǐ èr xǐ shū qí tài jí,shì wáng wài qī shì wáng guān。

续怀人诗

黄遵宪

东方南海妃呼豨,身是流离手采薇。dōng fāng nán hǎi fēi hū xī,shēn shì liú lí shǒu cǎi wēi。
深夜骊龙都睡熟,记君痛哭赋无衣。shēn yè lí lóng dōu shuì shú,jì jūn tòng kū fù wú yī。

续怀人诗

黄遵宪

波臣流转哭涂穷,犹自低徊说故宫。bō chén liú zhuǎn kū tú qióng,yóu zì dī huái shuō gù gōng。
中有丹书有金印,蛮花仙蝶粉墙红。zhōng yǒu dān shū yǒu jīn yìn,mán huā xiān dié fěn qiáng hóng。

养疴杂诗

黄遵宪

万山山顶树参天,树杪遥飞百道泉。wàn shān shān dǐng shù cān tiān,shù miǎo yáo fēi bǎi dào quán。
谁信源头最高处,我方跂脚枕书眠。shuí xìn yuán tóu zuì gāo chù,wǒ fāng qí jiǎo zhěn shū mián。

养疴杂诗

黄遵宪

月黑风高树影沈,鸟噤虫息夜愔愔。yuè hēi fēng gāo shù yǐng shěn,niǎo jìn chóng xī yè yīn yīn。
柴门似有谁摇撼,晓起纵横虎迹深。chái mén shì yǒu shuí yáo hàn,xiǎo qǐ zòng héng hǔ jì shēn。

养疴杂诗

黄遵宪

树密山重深复深,穿云渡水偶行吟。shù mì shān zhòng shēn fù shēn,chuān yún dù shuǐ ǒu xíng yín。
欲寻归路无牛矢,转向无人迹处寻。yù xún guī lù wú niú shǐ,zhuǎn xiàng wú rén jì chù xún。

养疴杂诗

黄遵宪

高高山月一轮秋,夜半椰阴满画楼。gāo gāo shān yuè yī lún qiū,yè bàn yē yīn mǎn huà lóu。
分付驯猿攀摘去,渴茶渴酒正枯喉。fēn fù xùn yuán pān zhāi qù,kě chá kě jiǔ zhèng kū hóu。

养疴杂诗

黄遵宪

钧天一醉梦模糊,喔喔鸡鸣病渐苏。jūn tiān yī zuì mèng mó hú,ō ō jī míng bìng jiàn sū。
南斗起看翻在北,不知仍是注生无?nán dòu qǐ kàn fān zài běi,bù zhī réng shì zhù shēng wú?

养疴杂诗

黄遵宪

老妻日据灶觚听,邻有神符治病灵。lǎo qī rì jù zào gū tīng,lín yǒu shén fú zhì bìng líng。
佛祖不如天使贵,劝余多诵《可兰经》。fú zǔ bù rú tiān shǐ guì,quàn yú duō sòng kě lán jīng。