古诗词

登巴黎铁塔

黄遵宪

拔地崛然起,崚嶒矗百丈。bá dì jué rán qǐ,léng céng chù bǎi zhàng。
自非假羽翼,孰能蹑履上?zì fēi jiǎ yǔ yì,shú néng niè lǚ shàng?
高标悬金针,四维挂铁网。gāo biāo xuán jīn zhēn,sì wéi guà tiě wǎng。
下竖五丈旗,可容千人帐。xià shù wǔ zhàng qí,kě róng qiān rén zhàng。
石础森开张,露阙屹相向。shí chǔ sēn kāi zhāng,lù quē yì xiāng xiàng。
游人企足看,已惊眼界创。yóu rén qǐ zú kàn,yǐ jīng yǎn jiè chuàng。
悬车倏上腾,乍闻辘轳响。xuán chē shū shàng téng,zhà wén lù lú xiǎng。
人已不翼飞,迥出空虚上。rén yǐ bù yì fēi,jiǒng chū kōng xū shàng。
并世无二尊,独立绝依傍。bìng shì wú èr zūn,dú lì jué yī bàng。
即居最下层,高已莫能抗。jí jū zuì xià céng,gāo yǐ mò néng kàng。
苍苍覆大圜,森芒列万象。cāng cāng fù dà huán,sēn máng liè wàn xiàng。
呼吸通帝座,疑可通肸蚃。hū xī tōng dì zuò,yí kě tōng xī xiǎng。
自天下至地,俯察不复仰。zì tiān xià zhì dì,fǔ chá bù fù yǎng。
但恨目力穷,更无外物障。dàn hèn mù lì qióng,gèng wú wài wù zhàng。
离离画方罫,万顷开沃壤。lí lí huà fāng guà,wàn qǐng kāi wò rǎng。
微茫一线遥,千里走河广。wēi máng yī xiàn yáo,qiān lǐ zǒu hé guǎng。
宫阙与城垒,一气作苍莽。gōng quē yǔ chéng lěi,yī qì zuò cāng mǎng。
不辨牛马人,沙虫纷扰攘。bù biàn niú mǎ rén,shā chóng fēn rǎo rǎng。
我从下界来,小大顿变相。wǒ cóng xià jiè lái,xiǎo dà dùn biàn xiāng。
未知天眼窥,么么作何状?wèi zhī tiān yǎn kuī,me me zuò hé zhuàng?
北风冰海来,秋气何飒爽。běi fēng bīng hǎi lái,qiū qì hé sà shuǎng。
海西数点烟,英伦郁相望。hǎi xī shù diǎn yān,yīng lún yù xiāng wàng。
缅昔百年役,裂地争霸王。miǎn xī bǎi nián yì,liè dì zhēng bà wáng。
驱民入锋镝,倾国竭府帑。qū mín rù fēng dī,qīng guó jié fǔ tǎng。
其后拿破仑,盖世气无两。qí hòu ná pò lún,gài shì qì wú liǎng。
胜尊天单于,败作降王长。shèng zūn tiān dān yú,bài zuò jiàng wáng zhǎng。
欧洲古战场,好胜不相让。ōu zhōu gǔ zhàn chǎng,hǎo shèng bù xiāng ràng。
即今正六帝,各负天下壮。jí jīn zhèng liù dì,gè fù tiān xià zhuàng。
等是蛮触争,纷纷校得丧。děng shì mán chù zhēng,fēn fēn xiào dé sàng。
嗟我稊米身,尪弱不自量。jiē wǒ tí mǐ shēn,wāng ruò bù zì liàng。
一览小天下,五洲如在掌。yī lǎn xiǎo tiān xià,wǔ zhōu rú zài zhǎng。
既登绝顶高,更作凌风想。jì dēng jué dǐng gāo,gèng zuò líng fēng xiǎng。
何时御气游,乘球恣来往。hé shí yù qì yóu,chéng qiú zì lái wǎng。
扶摇九万里,一笑吾其傥。fú yáo jiǔ wàn lǐ,yī xiào wú qí tǎng。
黄遵宪

黄遵宪

黄遵宪(1848年4月27日~1905年3月28日)晚清诗人,外交家、政治家、教育家。字公度,别号人境庐主人,汉族客家人,广东省梅州人,光绪二年举人,历充师日参赞、旧金山总领事、驻英参赞、新加坡总领事,戊戌变法期间署湖南按察使,助巡抚陈宝箴推行新政。工诗,喜以新事物熔铸入诗,有“诗界革新导师”之称。黄遵宪有《人镜庐诗草》、《日本国志》、《日本杂事诗》。被誉为“近代中国走向世界第一人”。 黄遵宪的作品>>

猜您喜欢

香港感怀十首

黄遵宪

流水游龙外,平波又画桡。liú shuǐ yóu lóng wài,píng bō yòu huà ráo。
佛犹夸国乐,奴亦挟天骄。fú yóu kuā guó lè,nú yì xié tiān jiāo。
御气球千尺,驰风马百骁。yù qì qiú qiān chǐ,chí fēng mǎ bǎi xiāo。
街弹巡赤棒,独少市声嚣。jiē dàn xún chì bàng,dú shǎo shì shēng xiāo。

香港感怀十首

黄遵宪

指北黄龙饮,从西天马来。zhǐ běi huáng lóng yǐn,cóng xī tiān mǎ lái。
飞轮齐鼓浪,祝炮日鸣雷。fēi lún qí gǔ làng,zhù pào rì míng léi。
中外通喉舌,纵横积货财。zhōng wài tōng hóu shé,zòng héng jī huò cái。
登高遥望海,大地故恢恢。dēng gāo yáo wàng hǎi,dà dì gù huī huī。

香港感怀十首

黄遵宪

遣使初求地,高皇全盛时。qiǎn shǐ chū qiú dì,gāo huáng quán shèng shí。
六州谁铸错?liù zhōu shuí zhù cuò?
一恸失燕脂。yī tòng shī yàn zhī。
凿空蚕丛辟,嘘云蜃气奇。záo kōng cán cóng pì,xū yún shèn qì qí。
山头风猎猎,犹自误龙旗。shān tóu fēng liè liè,yóu zì wù lóng qí。

寄和周朗山

黄遵宪

拍手引鸾凤,来从海上游。pāi shǒu yǐn luán fèng,lái cóng hǎi shàng yóu。
大鹏遇希有,两鸟忽相酬。dà péng yù xī yǒu,liǎng niǎo hū xiāng chóu。
金作同心结,刀期绕指柔。jīn zuò tóng xīn jié,dāo qī rào zhǐ róu。
各平湖海气,商榷共登楼。gè píng hú hǎi qì,shāng què gòng dēng lóu。

怀诗五

黄遵宪

万族求饶益,营营各一途。wàn zú qiú ráo yì,yíng yíng gè yī tú。
俗情日纷扰,吾道便愁孤。sú qíng rì fēn rǎo,wú dào biàn chóu gū。
波静鱼依藻,枝高凤在梧。bō jìng yú yī zǎo,zhī gāo fèng zài wú。
昨书言过我,翻又费招呼。zuó shū yán guò wǒ,fān yòu fèi zhāo hū。

人境庐杂诗

黄遵宪

春风吹庭树,树树若为秋。chūn fēng chuī tíng shù,shù shù ruò wèi qiū。
忽作通宵雨,来登近水楼。hū zuò tōng xiāo yǔ,lái dēng jìn shuǐ lóu。
湿云攒岫出,叠浪拍天流。shī yún zǎn xiù chū,dié làng pāi tiān liú。
不识新波长,沙边有睡鸥。bù shí xīn bō zhǎng,shā biān yǒu shuì ōu。

人境庐杂诗

黄遵宪

门前几株树,树外一亭茅。mén qián jǐ zhū shù,shù wài yī tíng máo。
唼絮鱼行水,衔雏鸟恋巢。shà xù yú xíng shuǐ,xián chú niǎo liàn cháo。
月随瓜架漏,花入药栏交。yuè suí guā jià lòu,huā rù yào lán jiāo。
难怪陶徵士,移居乐近郊。nán guài táo zhēng shì,yí jū lè jìn jiāo。

人境庐杂诗

黄遵宪

亦有终焉志,其如绿鬓何!yì yǒu zhōng yān zhì,qí rú lǜ bìn hé!
云闲犹作雨,水止亦生波。yún xián yóu zuò yǔ,shuǐ zhǐ yì shēng bō。
春暖先鸦起,湖宽让鲫多。chūn nuǎn xiān yā qǐ,hú kuān ràng jì duō。
门前亲种柳,生意未婆娑。mén qián qīn zhǒng liǔ,shēng yì wèi pó suō。

人境庐杂诗

黄遵宪

出屋梧桐长,都经手自栽。chū wū wú tóng zhǎng,dōu jīng shǒu zì zāi。
十年劳树木,百尺看成材。shí nián láo shù mù,bǎi chǐ kàn chéng cái。
莽莽风云会,深深雨露培。mǎng mǎng fēng yún huì,shēn shēn yǔ lù péi。
最高枝上月,留待凤皇来。zuì gāo zhī shàng yuè,liú dài fèng huáng lái。

人境庐杂诗

黄遵宪

紫滕花压架,开落到如今。zǐ téng huā yā jià,kāi luò dào rú jīn。
旧雨伤黄土,残春怅绿阴。jiù yǔ shāng huáng tǔ,cán chūn chàng lǜ yīn。
寻香犹惘惘,埋玉故深深。xún xiāng yóu wǎng wǎng,mái yù gù shēn shēn。
庭下交叉手,多余变旧心。tíng xià jiāo chā shǒu,duō yú biàn jiù xīn。

人境庐杂诗

黄遵宪

叶叶蕉相击,丛丛竹自鸣。yè yè jiāo xiāng jī,cóng cóng zhú zì míng。
萧萧传雨竟,摵摵误秋声。xiāo xiāo chuán yǔ jìng,shè shè wù qiū shēng。
露湿寒蛩寂,枝摇暗鹊惊。lù shī hán qióng jì,zhī yáo àn què jīng。
幢幢灯影暗,独坐到微明。chuáng chuáng dēng yǐng àn,dú zuò dào wēi míng。

人境庐杂诗

黄遵宪

初日照高楼,迟迟树影收。chū rì zhào gāo lóu,chí chí shù yǐng shōu。
苔痕绿壁漫,花气到帘留。tái hén lǜ bì màn,huā qì dào lián liú。
春软鸡同粥,风和鹊亦柔。chūn ruǎn jī tóng zhōu,fēng hé què yì róu。
书声墙外过,有弟住东头。shū shēng qiáng wài guò,yǒu dì zhù dōng tóu。

人境庐杂诗

黄遵宪

耐冷齐头客,鳏鱼不寐馀。nài lěng qí tóu kè,guān yú bù mèi yú。
知君长独坐,念我近何如?zhī jūn zhǎng dú zuò,niàn wǒ jìn hé rú?
哀乐中年感,艰难远道书。āi lè zhōng nián gǎn,jiān nán yuǎn dào shū。
杨梁诸子好,踪迹亦萧疏。yáng liáng zhū zi hǎo,zōng jì yì xiāo shū。

武清道中作

黄遵宪

始识风尘苦,吾生第一回。shǐ shí fēng chén kǔ,wú shēng dì yī huí。
斗星随北指,云气挟东来。dòu xīng suí běi zhǐ,yún qì xié dōng lái。
走竟偕牛马,臣初出草莱。zǒu jìng xié niú mǎ,chén chū chū cǎo lái。
海天千万里,南望几徘徊。hǎi tiān qiān wàn lǐ,nán wàng jǐ pái huái。

武清道中作

黄遵宪

天到荒寒地,山犹懒刻镂。tiān dào huāng hán dì,shān yóu lǎn kè lòu。
沙蒙惟见日,树瘦尽如秋。shā méng wéi jiàn rì,shù shòu jǐn rú qiū。
长路漫漫苦,斜阳渺渺愁。zhǎng lù màn màn kǔ,xié yáng miǎo miǎo chóu。
岭南好时节,不为荔支留。lǐng nán hǎo shí jié,bù wèi lì zhī liú。
4031234567»