古诗词

三哀诗袁爽秋京卿

黄遵宪

呜呼汉家厄,十世到我皇。wū hū hàn jiā è,shí shì dào wǒ huáng。
上承六七圣,德泽遍八荒。shàng chéng liù qī shèng,dé zé biàn bā huāng。
麛裘三月政,讴歌不能忘。mí qiú sān yuè zhèng,ōu gē bù néng wàng。
忽传有疾诏,遍求千金方。hū chuán yǒu jí zhào,biàn qiú qiān jīn fāng。
千人万人和,重鼓女娲簧。qiān rén wàn rén hé,zhòng gǔ nǚ wā huáng。
珠襦坐武帐,奔走何跄跄。zhū rú zuò wǔ zhàng,bēn zǒu hé qiāng qiāng。
神鹊衔果来,天女实发祥。shén què xián guǒ lái,tiān nǚ shí fā xiáng。
今当尧舜朝,益宜简元良。jīn dāng yáo shùn cháo,yì yí jiǎn yuán liáng。
恩赐太子衣,有心见厖凉。ēn cì tài zi yī,yǒu xīn jiàn páng liáng。
恻恻君弦声,晨寒哀履霜。cè cè jūn xián shēng,chén hán āi lǚ shuāng。
瀛台百尺高,远隔海中央。yíng tái bǎi chǐ gāo,yuǎn gé hǎi zhōng yāng。
齐东野人语,传说多荒唐。qí dōng yě rén yǔ,chuán shuō duō huāng táng。
贼相与瞽师,发短心甚长。zéi xiāng yǔ gǔ shī,fā duǎn xīn shén zhǎng。
亟欲奉前星,高置中宫旁。jí yù fèng qián xīng,gāo zhì zhōng gōng páng。
猪王一无知,好勇徒强梁。zhū wáng yī wú zhī,hǎo yǒng tú qiáng liáng。
群小争拥戴,妄夸国富强。qún xiǎo zhēng yōng dài,wàng kuā guó fù qiáng。
待封狼居胥,同进万年觞。dài fēng láng jū xū,tóng jìn wàn nián shāng。
天适降神人,人人空拳张。tiān shì jiàng shén rén,rén rén kōng quán zhāng。
张我虎神威,何难驱群羊。zhāng wǒ hǔ shén wēi,hé nán qū qún yáng。
家家白莲花,满城吹迷香。jiā jiā bái lián huā,mǎn chéng chuī mí xiāng。
直挑强邻怒,横纵国人狂。zhí tiāo qiáng lín nù,héng zòng guó rén kuáng。
各国会师来,长驱莫敢当。gè guó huì shī lái,zhǎng qū mò gǎn dāng。
遂令《春秋》笔,天王狩河阳。suì lìng chūn qiū bǐ,tiān wáng shòu hé yáng。
呜呼当此时,国势如蜩螗。wū hū dāng cǐ shí,guó shì rú tiáo táng。
东南外诸侯,亟亟宜勤王。dōng nán wài zhū hóu,jí jí yí qín wáng。
上以肃宫禁,下以靖材枪。shàng yǐ sù gōng jìn,xià yǐ jìng cái qiāng。
外以杜邻责,免索岁币偿。wài yǐ dù lín zé,miǎn suǒ suì bì cháng。
奈和裘蒙戎,失路迷伥伥。nài hé qiú méng róng,shī lù mí chāng chāng。
转令一匹夫,起为董公倡。zhuǎn lìng yī pǐ fū,qǐ wèi dǒng gōng chàng。
遥闻誓群师,风云奉龙骧。yáo wén shì qún shī,fēng yún fèng lóng xiāng。
多鱼忽漏言,一纲归沦亡。duō yú hū lòu yán,yī gāng guī lún wáng。
画虎竟不成,刲羊亦无衁。huà hǔ jìng bù chéng,kuī yáng yì wú huāng。
成败非所论,此志良可伤。chéng bài fēi suǒ lùn,cǐ zhì liáng kě shāng。
人言秘筐中,别藏法三章。rén yán mì kuāng zhōng,bié cáng fǎ sān zhāng。
意实主民权,假托尊王纲。yì shí zhǔ mín quán,jiǎ tuō zūn wáng gāng。
又言三日谷,纵兵肆跳踉。yòu yán sān rì gǔ,zòng bīng sì tiào liáng。
掳掠得几何,概许归橐囊。lǔ lüè dé jǐ hé,gài xǔ guī tuó náng。
是皆莫须有,秘狱谁能详。shì jiē mò xū yǒu,mì yù shuí néng xiáng。
江南群盗蒌,纷纷说连衡。jiāng nán qún dào lóu,fēn fēn shuō lián héng。
倘若出此策,自毁周身防。tǎng ruò chū cǐ cè,zì huǐ zhōu shēn fáng。
铸铁成大错,引刀还自戕。zhù tiě chéng dà cuò,yǐn dāo hái zì qiāng。
明明勤王师,转以贼名扬。míng míng qín wáng shī,zhuǎn yǐ zéi míng yáng。
君魂果衔冤,被发诉帝乡。jūn hún guǒ xián yuān,bèi fā sù dì xiāng。
援枹率犀甲,号召诸国殇。yuán bāo lǜ xī jiǎ,hào zhào zhū guó shāng。
请帝乘白龙,还我苍天苍。qǐng dì chéng bái lóng,hái wǒ cāng tiān cāng。
芒芒此禹域,滔滔彼汉江。máng máng cǐ yǔ yù,tāo tāo bǐ hàn jiāng。
君听人间谣,处处歌堂堂。jūn tīng rén jiān yáo,chù chù gē táng táng。
黄遵宪

黄遵宪

黄遵宪(1848年4月27日~1905年3月28日)晚清诗人,外交家、政治家、教育家。字公度,别号人境庐主人,汉族客家人,广东省梅州人,光绪二年举人,历充师日参赞、旧金山总领事、驻英参赞、新加坡总领事,戊戌变法期间署湖南按察使,助巡抚陈宝箴推行新政。工诗,喜以新事物熔铸入诗,有“诗界革新导师”之称。黄遵宪有《人镜庐诗草》、《日本国志》、《日本杂事诗》。被誉为“近代中国走向世界第一人”。 黄遵宪的作品>>

猜您喜欢

闻车驾西狩感赋

黄遵宪

史臣新纪中兴年,应数西迁第一篇。shǐ chén xīn jì zhōng xīng nián,yīng shù xī qiān dì yī piān。
嵩室刚呼千万岁,帝车同仰九重天。sōng shì gāng hū qiān wàn suì,dì chē tóng yǎng jiǔ zhòng tiān。
齐人野语纷多故,海客谈瀛每浪传。qí rén yě yǔ fēn duō gù,hǎi kè tán yíng měi làng chuán。
今日君颜亲咫尺,秋风箫鼓竞导前。jīn rì jūn yán qīn zhǐ chǐ,qiū fēng xiāo gǔ jìng dǎo qián。

有以守社稷为言者口号示之

黄遵宪

万一群胡竟合围,城危援绝势难支。wàn yī qún hú jìng hé wéi,chéng wēi yuán jué shì nán zhī。
要知四海为家日,终异诸侯失国时。yào zhī sì hǎi wèi jiā rì,zhōng yì zhū hóu shī guó shí。
夺使只如争虎穴,劳王非敢战鱼丽。duó shǐ zhǐ rú zhēng hǔ xué,láo wáng fēi gǎn zhàn yú lì。
溥天颂德三年久,请听回中鼓吹辞。pǔ tiān sòng dé sān nián jiǔ,qǐng tīng huí zhōng gǔ chuī cí。

中秋夜月

黄遵宪

曾闻太姆会群仙,霞缛云絪敞绮筵。céng wén tài mǔ huì qún xiān,xiá rù yún yīn chǎng qǐ yán。
齐唱《人间可哀曲》,却忘天上是何年。qí chàng rén jiān kě āi qū,què wàng tiān shàng shì hé nián。
横争丛博拚孤注,醉掷陶轮碎大千。héng zhēng cóng bó pàn gū zhù,zuì zhì táo lún suì dà qiān。
剩取山河月中影,不成沧海不成田。shèng qǔ shān hé yuè zhōng yǐng,bù chéng cāng hǎi bù chéng tián。

读七月廿十五日行在所发罪己诏书泣赋

黄遵宪

读诏人人泣数行,脍躬不德股肱良。dú zhào rén rén qì shù xíng,kuài gōng bù dé gǔ gōng liáng。
三年久已祈群望,此罪明知在万方。sān nián jiǔ yǐ qí qún wàng,cǐ zuì míng zhī zài wàn fāng。
表里山河故无害,转旋日月定重光。biǎo lǐ shān hé gù wú hài,zhuǎn xuán rì yuè dìng zhòng guāng。
婆娑风尾亲批诺,遥想天颜惨不扬。pó suō fēng wěi qīn pī nuò,yáo xiǎng tiān yán cǎn bù yáng。

谕剿义和团感赋

黄遵宪

是民是贼论纷歧,铸鼎图奸始共知。shì mín shì zéi lùn fēn qí,zhù dǐng tú jiān shǐ gòng zhī。
黄带亦编流寇传,绣衣重睹汉官仪。huáng dài yì biān liú kòu chuán,xiù yī zhòng dǔ hàn guān yí。
自天下降愚黔首,为帝驱除比赤眉。zì tiān xià jiàng yú qián shǒu,wèi dì qū chú bǐ chì méi。
伏剑直臣犹未瞑,料应喜见中兴时。fú jiàn zhí chén yóu wèi míng,liào yīng xǐ jiàn zhōng xīng shí。

闻驻跸太原

黄遵宪

南海昆明付劫灰,西风汾水雁声哀。nán hǎi kūn míng fù jié huī,xī fēng fén shuǐ yàn shēng āi。
勤王莫肯倡先晋,乐祸人犹奉子颓。qín wáng mò kěn chàng xiān jìn,lè huò rén yóu fèng zi tuí。
兵甲谁清君侧恶?bīng jiǎ shuí qīng jūn cè è?
衣冠各自贼中来。yī guān gè zì zéi zhōng lái。
壶浆夹道民争献,愿祝桥从万里回。hú jiāng jiā dào mín zhēng xiàn,yuàn zhù qiáo cóng wàn lǐ huí。

闻车驾又幸西安

黄遵宪

群公累月道旁谋,扰扰干戈未敢休。qún gōng lèi yuè dào páng móu,rǎo rǎo gàn gē wèi gǎn xiū。
太白去天真一握,裨瀛环海更西流。tài bái qù tiān zhēn yī wò,bì yíng huán hǎi gèng xī liú。
河山形势成牛角,神鬼威灵尚虎头。hé shān xíng shì chéng niú jiǎo,shén guǐ wēi líng shàng hǔ tóu。
差喜长安今夜月,千年还照帝王州。chà xǐ zhǎng ān jīn yè yuè,qiān nián hái zhào dì wáng zhōu。

久旱雨霁丘仲阏过访饮人境庐仲阏有诗兼慨近事依韵和之

黄遵宪

生鞭碎尽剩湖光,未落秋花半染霜。shēng biān suì jǐn shèng hú guāng,wèi luò qiū huā bàn rǎn shuāng。
举目山河故无恙,惊心风雨既重阳。jǔ mù shān hé gù wú yàng,jīng xīn fēng yǔ jì zhòng yáng。
麻鞋衮衮趋天阙,华盖迟迟返帝乡。má xié gǔn gǔn qū tiān quē,huá gài chí chí fǎn dì xiāng。
话到黄龙清酒约,唏嘘无语忍衔觞。huà dào huáng lóng qīng jiǔ yuē,xī xū wú yǔ rěn xián shāng。

久旱雨霁丘仲阏过访饮人境庐仲阏有诗兼慨近事依韵和之

黄遵宪

蒹葭秋老卧江湖,有客敲门梦乍苏。jiān jiā qiū lǎo wò jiāng hú,yǒu kè qiāo mén mèng zhà sū。
海外瀛谈劳炙輠,电中天笑诧投壶。hǎi wài yíng tán láo zhì guǒ,diàn zhōng tiān xiào chà tóu hú。
自循短发羞吹帽,相对新亭喜雨珠。zì xún duǎn fā xiū chuī mào,xiāng duì xīn tíng xǐ yǔ zhū。
太白孤云高两角,不知曾溍汉旌无?tài bái gū yún gāo liǎng jiǎo,bù zhī céng jìn hàn jīng wú?

再用前韵

黄遵宪

夜雨红灯话《梦粱》,人言十事九荒唐。yè yǔ hóng dēng huà mèng liáng,rén yán shí shì jiǔ huāng táng。
任移斗柄嗟王母,枉执干戈痛国殇。rèn yí dòu bǐng jiē wáng mǔ,wǎng zhí gàn gē tòng guó shāng。
博戏几人朱果掷?bó xì jǐ rén zhū guǒ zhì?
劫灰遍地白莲香。jié huī biàn dì bái lián xiāng。
残山一角携君看,差喜无须割地偿。cán shān yī jiǎo xié jūn kàn,chà xǐ wú xū gē dì cháng。

再用前韵

黄遵宪

北望钧天帝所都,诏书昨拜执金吾。běi wàng jūn tiān dì suǒ dōu,zhào shū zuó bài zhí jīn wú。
羞言玉玺褒新事,凄绝霓旌《幸蜀图》。xiū yán yù xǐ bāo xīn shì,qī jué ní jīng xìng shǔ tú。
牛李尚寻钩党祸,晋秦能作一家无?niú lǐ shàng xún gōu dǎng huò,jìn qín néng zuò yī jiā wú?
尊王第一和戎策,谁唱迎銮作先驱?zūn wáng dì yī hé róng cè,shuí chàng yíng luán zuò xiān qū?

三用前韵

黄遵宪

秋草滦河辇路荒,牛车重又冒风霜。qiū cǎo luán hé niǎn lù huāng,niú chē zhòng yòu mào fēng shuāng。
国人争看天魔舞,帝女难言神鹊祥。guó rén zhēng kàn tiān mó wǔ,dì nǚ nán yán shén què xiáng。
今尚拳拳持玺绶,人言籍籍扑缣囊。jīn shàng quán quán chí xǐ shòu,rén yán jí jí pū jiān náng。
芜萋豆粥艰辛处,应忆东朝乐未央。wú qī dòu zhōu jiān xīn chù,yīng yì dōng cháo lè wèi yāng。

三用前韵

黄遵宪

无人伏阙谏青蒲,事误都由七尺孤。wú rén fú quē jiàn qīng pú,shì wù dōu yóu qī chǐ gū。
当璧咸尊十阿父,折棰思服小单于。dāng bì xián zūn shí ā fù,zhé chuí sī fú xiǎo dān yú。
黄?拥护难为妇,宝玦凄凉乞作奴。huáng luò yōng hù nán wèi fù,bǎo jué qī liáng qǐ zuò nú。
同此王称同此祸,早知金狄譣非诬。tóng cǐ wáng chēng tóng cǐ huò,zǎo zhī jīn dí xiǎn fēi wū。

四用前韵

黄遵宪

撼门环哭呼高皇,钟簴何人奉太常?hàn mén huán kū hū gāo huáng,zhōng jù hé rén fèng tài cháng?
坠地金瓯成瓦注,在天贯索指银潢。zhuì dì jīn ōu chéng wǎ zhù,zài tiān guàn suǒ zhǐ yín huáng。
归元纁箧催函送,计口缗钱责币偿。guī yuán xūn qiè cuī hán sòng,jì kǒu mín qián zé bì cháng。
岂独汉唐无比祸,五洲惊怪国人狂。qǐ dú hàn táng wú bǐ huò,wǔ zhōu jīng guài guó rén kuáng。

四用前韵

黄遵宪

聚语踦闾二大夫,报书未服五单于。jù yǔ yǐ lǘ èr dà fū,bào shū wèi fú wǔ dān yú。
华离倘免分瓜苦,棼乱难迟蔓草图。huá lí tǎng miǎn fēn guā kǔ,fén luàn nán chí màn cǎo tú。
藉口岂徒徵纪甗,空拳尚欲曜威弧。jí kǒu qǐ tú zhēng jì yǎn,kōng quán shàng yù yào wēi hú。
祷天莫作迁延役,早已荆榛万骨枯。dǎo tiān mò zuò qiān yán yì,zǎo yǐ jīng zhēn wàn gǔ kū。