古诗词

三哀诗袁爽秋京卿

黄遵宪

呜呼汉家厄,十世到我皇。wū hū hàn jiā è,shí shì dào wǒ huáng。
上承六七圣,德泽遍八荒。shàng chéng liù qī shèng,dé zé biàn bā huāng。
麛裘三月政,讴歌不能忘。mí qiú sān yuè zhèng,ōu gē bù néng wàng。
忽传有疾诏,遍求千金方。hū chuán yǒu jí zhào,biàn qiú qiān jīn fāng。
千人万人和,重鼓女娲簧。qiān rén wàn rén hé,zhòng gǔ nǚ wā huáng。
珠襦坐武帐,奔走何跄跄。zhū rú zuò wǔ zhàng,bēn zǒu hé qiāng qiāng。
神鹊衔果来,天女实发祥。shén què xián guǒ lái,tiān nǚ shí fā xiáng。
今当尧舜朝,益宜简元良。jīn dāng yáo shùn cháo,yì yí jiǎn yuán liáng。
恩赐太子衣,有心见厖凉。ēn cì tài zi yī,yǒu xīn jiàn páng liáng。
恻恻君弦声,晨寒哀履霜。cè cè jūn xián shēng,chén hán āi lǚ shuāng。
瀛台百尺高,远隔海中央。yíng tái bǎi chǐ gāo,yuǎn gé hǎi zhōng yāng。
齐东野人语,传说多荒唐。qí dōng yě rén yǔ,chuán shuō duō huāng táng。
贼相与瞽师,发短心甚长。zéi xiāng yǔ gǔ shī,fā duǎn xīn shén zhǎng。
亟欲奉前星,高置中宫旁。jí yù fèng qián xīng,gāo zhì zhōng gōng páng。
猪王一无知,好勇徒强梁。zhū wáng yī wú zhī,hǎo yǒng tú qiáng liáng。
群小争拥戴,妄夸国富强。qún xiǎo zhēng yōng dài,wàng kuā guó fù qiáng。
待封狼居胥,同进万年觞。dài fēng láng jū xū,tóng jìn wàn nián shāng。
天适降神人,人人空拳张。tiān shì jiàng shén rén,rén rén kōng quán zhāng。
张我虎神威,何难驱群羊。zhāng wǒ hǔ shén wēi,hé nán qū qún yáng。
家家白莲花,满城吹迷香。jiā jiā bái lián huā,mǎn chéng chuī mí xiāng。
直挑强邻怒,横纵国人狂。zhí tiāo qiáng lín nù,héng zòng guó rén kuáng。
各国会师来,长驱莫敢当。gè guó huì shī lái,zhǎng qū mò gǎn dāng。
遂令《春秋》笔,天王狩河阳。suì lìng chūn qiū bǐ,tiān wáng shòu hé yáng。
呜呼当此时,国势如蜩螗。wū hū dāng cǐ shí,guó shì rú tiáo táng。
东南外诸侯,亟亟宜勤王。dōng nán wài zhū hóu,jí jí yí qín wáng。
上以肃宫禁,下以靖材枪。shàng yǐ sù gōng jìn,xià yǐ jìng cái qiāng。
外以杜邻责,免索岁币偿。wài yǐ dù lín zé,miǎn suǒ suì bì cháng。
奈和裘蒙戎,失路迷伥伥。nài hé qiú méng róng,shī lù mí chāng chāng。
转令一匹夫,起为董公倡。zhuǎn lìng yī pǐ fū,qǐ wèi dǒng gōng chàng。
遥闻誓群师,风云奉龙骧。yáo wén shì qún shī,fēng yún fèng lóng xiāng。
多鱼忽漏言,一纲归沦亡。duō yú hū lòu yán,yī gāng guī lún wáng。
画虎竟不成,刲羊亦无衁。huà hǔ jìng bù chéng,kuī yáng yì wú huāng。
成败非所论,此志良可伤。chéng bài fēi suǒ lùn,cǐ zhì liáng kě shāng。
人言秘筐中,别藏法三章。rén yán mì kuāng zhōng,bié cáng fǎ sān zhāng。
意实主民权,假托尊王纲。yì shí zhǔ mín quán,jiǎ tuō zūn wáng gāng。
又言三日谷,纵兵肆跳踉。yòu yán sān rì gǔ,zòng bīng sì tiào liáng。
掳掠得几何,概许归橐囊。lǔ lüè dé jǐ hé,gài xǔ guī tuó náng。
是皆莫须有,秘狱谁能详。shì jiē mò xū yǒu,mì yù shuí néng xiáng。
江南群盗蒌,纷纷说连衡。jiāng nán qún dào lóu,fēn fēn shuō lián héng。
倘若出此策,自毁周身防。tǎng ruò chū cǐ cè,zì huǐ zhōu shēn fáng。
铸铁成大错,引刀还自戕。zhù tiě chéng dà cuò,yǐn dāo hái zì qiāng。
明明勤王师,转以贼名扬。míng míng qín wáng shī,zhuǎn yǐ zéi míng yáng。
君魂果衔冤,被发诉帝乡。jūn hún guǒ xián yuān,bèi fā sù dì xiāng。
援枹率犀甲,号召诸国殇。yuán bāo lǜ xī jiǎ,hào zhào zhū guó shāng。
请帝乘白龙,还我苍天苍。qǐng dì chéng bái lóng,hái wǒ cāng tiān cāng。
芒芒此禹域,滔滔彼汉江。máng máng cǐ yǔ yù,tāo tāo bǐ hàn jiāng。
君听人间谣,处处歌堂堂。jūn tīng rén jiān yáo,chù chù gē táng táng。
黄遵宪

黄遵宪

黄遵宪(1848年4月27日~1905年3月28日)晚清诗人,外交家、政治家、教育家。字公度,别号人境庐主人,汉族客家人,广东省梅州人,光绪二年举人,历充师日参赞、旧金山总领事、驻英参赞、新加坡总领事,戊戌变法期间署湖南按察使,助巡抚陈宝箴推行新政。工诗,喜以新事物熔铸入诗,有“诗界革新导师”之称。黄遵宪有《人镜庐诗草》、《日本国志》、《日本杂事诗》。被誉为“近代中国走向世界第一人”。 黄遵宪的作品>>

猜您喜欢

仰天

黄遵宪

仰天击缶唱乌乌,拍遍阑干碎唾壶。yǎng tiān jī fǒu chàng wū wū,pāi biàn lán gàn suì tuò hú。
病久忍摩新髀肉,劫余惊抚好头颅。bìng jiǔ rěn mó xīn bì ròu,jié yú jīng fǔ hǎo tóu lú。
箧藏名士株连籍,壁挂群雄豆剖图。qiè cáng míng shì zhū lián jí,bì guà qún xióng dòu pōu tú。
敢托鸩媒从凤驾,自排阊阖拨云呼。gǎn tuō zhèn méi cóng fèng jià,zì pái chāng hé bō yún hū。

酬刘子岩同年瑛

黄遵宪

铁汉楼高天四垂,岭云愁护党人碑。tiě hàn lóu gāo tiān sì chuí,lǐng yún chóu hù dǎng rén bēi。
看花每溅啼鹃泪,绕树难安飞鸟枝。kàn huā měi jiàn tí juān lèi,rào shù nán ān fēi niǎo zhī。
何地可名清净土?hé dì kě míng qīng jìng tǔ?
思君忽到太平时。sī jūn hū dào tài píng shí。
一家乐寿兼文福,呼聿吟书买写诗。yī jiā lè shòu jiān wén fú,hū yù yín shū mǎi xiě shī。

腊月二十四日诏立皇嗣感赋

黄遵宪

汉家累叶子孙千,朱果祥占瓜瓞绵。hàn jiā lèi yè zi sūn qiān,zhū guǒ xiáng zhàn guā dié mián。
十世忽遭阳九厄,再传失纪仲壬年。shí shì hū zāo yáng jiǔ è,zài chuán shī jì zhòng rén nián。
《千秋金舰》惩储贰,九降纶音慎择贤。qiān qiū jīn jiàn chéng chǔ èr,jiǔ jiàng lún yīn shèn zé xián。
今日小宗承大统,典书岂忘帝尧篇。jīn rì xiǎo zōng chéng dà tǒng,diǎn shū qǐ wàng dì yáo piān。

腊月二十四日诏立皇嗣感赋

黄遵宪

先皇遗恨鼎湖弓,世及家传总大公。xiān huáng yí hèn dǐng hú gōng,shì jí jiā chuán zǒng dà gōng。
谁误礼经争继统,妄拚尸谏效孤忠。shuí wù lǐ jīng zhēng jì tǒng,wàng pàn shī jiàn xiào gū zhōng。
弟兄共托施生茑,男子偏迟吉梦熊。dì xiōng gòng tuō shī shēng niǎo,nán zi piān chí jí mèng xióng。
片纸病中哀痛诏,前星翘首又移宫。piàn zhǐ bìng zhōng āi tòng zhào,qián xīng qiào shǒu yòu yí gōng。

腊月二十四日诏立皇嗣感赋

黄遵宪

齐东野语仅荒唐,读诏人人泣数行。qí dōng yě yǔ jǐn huāng táng,dú zhào rén rén qì shù xíng。
怪事闻呼奈何帝,佹诗敢唱厉怜王。guài shì wén hū nài hé dì,guǐ shī gǎn chàng lì lián wáng。
袖中禅代谁经见?xiù zhōng chán dài shuí jīng jiàn?
管外窥天妄测量。guǎn wài kuī tiān wàng cè liàng。
钩尽甘陵南北部,庶人横议亦刊章。gōu jǐn gān líng nán běi bù,shù rén héng yì yì kān zhāng。

腊月二十四日诏立皇嗣感赋

黄遵宪

家居撞坏虑纤儿,天下膏粱百不知。jiā jū zhuàng huài lǜ xiān ér,tiān xià gāo liáng bǎi bù zhī。
朝贵预尊天子父,王骄甘作贼人魁。cháo guì yù zūn tiān zi fù,wáng jiāo gān zuò zéi rén kuí。
亢龙守蛰存身日,瘈狗相牙掷骨时。kàng lóng shǒu zhé cún shēn rì,chì gǒu xiāng yá zhì gǔ shí。
玉匣缄名黄带盛,承平重忆说雍、熙。yù xiá jiān míng huáng dài shèng,chéng píng zhòng yì shuō yōng xī。

庚子元旦

黄遵宪

喔喔天鸡又一鸣,双悬两曜展光明。ō ō tiān jī yòu yī míng,shuāng xuán liǎng yào zhǎn guāng míng。
承天仰看金轮转,震地讹传玉斧声。chéng tiān yǎng kàn jīn lún zhuǎn,zhèn dì é chuán yù fǔ shēng。
汉厄愁看正月卯,代来几协大横庚。hàn è chóu kàn zhèng yuè mǎo,dài lái jǐ xié dà héng gēng。
自歌太乙迎神曲,终望余年见太平。zì gē tài yǐ yíng shén qū,zhōng wàng yú nián jiàn tài píng。

庚子元旦

黄遵宪

乐奏钧天梦里过,瀛台缥缈隔星河。lè zòu jūn tiān mèng lǐ guò,yíng tái piāo miǎo gé xīng hé。
重华仍唱卿云烂,大地新添少海波。zhòng huá réng chàng qīng yún làn,dà dì xīn tiān shǎo hǎi bō。
千九百年尘劫末,东西南国战场多。qiān jiǔ bǎi nián chén jié mò,dōng xī nán guó zhàn chǎng duō。
未知王母行筹乐,岁岁添筹到几何?wèi zhī wáng mǔ xíng chóu lè,suì suì tiān chóu dào jǐ hé?

杜鹃

黄遵宪

杜鹃花下杜鹃啼,苦雨凄风梦亦迷。dù juān huā xià dù juān tí,kǔ yǔ qī fēng mèng yì mí。
古庙衣冠人再拜,重楼关锁鸟无栖。gǔ miào yī guān rén zài bài,zhòng lóu guān suǒ niǎo wú qī。
幽囚白发哀蝉咽,久戍黄沙病马嘶。yōu qiú bái fā āi chán yàn,jiǔ shù huáng shā bìng mǎ sī。
未抵闻鹃多少恨,况逢春暮草萋萋。wèi dǐ wén juān duō shǎo hèn,kuàng féng chūn mù cǎo qī qī。

初闻京师义和团事感赋

黄遵宪

无端桴鼓扰京师,犹记昌陵鼎盛时。wú duān fú gǔ rǎo jīng shī,yóu jì chāng líng dǐng shèng shí。
今日黄天传角道,非徒赤子弄潢池。jīn rì huáng tiān chuán jiǎo dào,fēi tú chì zi nòng huáng chí。
冠缨且教宫人战,绣镼还充司隶仪。guān yīng qiě jiào gōng rén zhàn,xiù qū hái chōng sī lì yí。
昼夜金吾曾不禁,未知盗首定何谁?zhòu yè jīn wú céng bù jìn,wèi zhī dào shǒu dìng hé shuí?

初闻京师义和团事感赋

黄遵宪

九百《虞初》小说流,神施鬼设诩兵谋。jiǔ bǎi yú chū xiǎo shuō liú,shén shī guǐ shè xǔ bīng móu。
明知篝火均狐党,翻使衣冠习狗偷。míng zhī gōu huǒ jūn hú dǎng,fān shǐ yī guān xí gǒu tōu。
养盗原由十常侍,诘奸惟赖外诸侯。yǎng dào yuán yóu shí cháng shì,jí jiān wéi lài wài zhū hóu。
竹筐麻瓣书团字,痛哭谁陈恤纬尤?zhú kuāng má bàn shū tuán zì,tòng kū shuí chén xù wěi yóu?

初闻京师义和团事感赋

黄遵宪

博带峨冠对旧臣,三年缄口讳维新。bó dài é guān duì jiù chén,sān nián jiān kǒu huì wéi xīn。
仅将儿戏尘羹事,付与尸居木偶人。jǐn jiāng ér xì chén gēng shì,fù yǔ shī jū mù ǒu rén。
绍述政行皆铁案,党人狱起又黄巾。shào shù zhèng xíng jiē tiě àn,dǎng rén yù qǐ yòu huáng jīn。
即今刚赵来宣抚,犹信投戈是义民。jí jīn gāng zhào lái xuān fǔ,yóu xìn tóu gē shì yì mín。

寄怀丘仲阏逢甲

黄遵宪

沧海归来鬓欲残,此身商榷到蒲团。cāng hǎi guī lái bìn yù cán,cǐ shēn shāng què dào pú tuán。
哀弦怕听家山破,醇酒还愁来日难。āi xián pà tīng jiā shān pò,chún jiǔ hái chóu lái rì nán。
绕树乌寻谁屋好?rào shù wū xún shuí wū hǎo?
衔雏燕喜旧巢安。xián chú yàn xǐ jiù cháo ān。
朝朝曳杖看山去,看到斜阳莫倚栏。cháo cháo yè zhàng kàn shān qù,kàn dào xié yáng mò yǐ lán。

感事又寄丘仲阏

黄遵宪

万目眈眈大九州,神丛争博正探筹。wàn mù dān dān dà jiǔ zhōu,shén cóng zhēng bó zhèng tàn chóu。
何堪白刃张拳党,更扰黄花落地秋。hé kān bái rèn zhāng quán dǎng,gèng rǎo huáng huā luò dì qiū。
石破真惊天压己,陆沈可有地埋尤?shí pò zhēn jīng tiān yā jǐ,lù shěn kě yǒu dì mái yóu?
前番尚得安身处,莫说寒芜赤嵌愁。qián fān shàng dé ān shēn chù,mò shuō hán wú chì qiàn chóu。

感事又寄丘仲阏

黄遵宪

三边烽火照甘泉,闻道津桥泣杜鹃。sān biān fēng huǒ zhào gān quán,wén dào jīn qiáo qì dù juān。
帝释亦愁龙汉劫,天灾况值鼠妖年。dì shì yì chóu lóng hàn jié,tiān zāi kuàng zhí shǔ yāo nián。
流离苦语传黄蘖,盗窃迷香幻白莲。liú lí kǔ yǔ chuán huáng niè,dào qiè mí xiāng huàn bái lián。
漫写哀辞金鹿痛,人间何事不颠连。màn xiě āi cí jīn lù tòng,rén jiān hé shì bù diān lián。