古诗词

三哀诗袁爽秋京卿

黄遵宪

呜呼汉家厄,十世到我皇。wū hū hàn jiā è,shí shì dào wǒ huáng。
上承六七圣,德泽遍八荒。shàng chéng liù qī shèng,dé zé biàn bā huāng。
麛裘三月政,讴歌不能忘。mí qiú sān yuè zhèng,ōu gē bù néng wàng。
忽传有疾诏,遍求千金方。hū chuán yǒu jí zhào,biàn qiú qiān jīn fāng。
千人万人和,重鼓女娲簧。qiān rén wàn rén hé,zhòng gǔ nǚ wā huáng。
珠襦坐武帐,奔走何跄跄。zhū rú zuò wǔ zhàng,bēn zǒu hé qiāng qiāng。
神鹊衔果来,天女实发祥。shén què xián guǒ lái,tiān nǚ shí fā xiáng。
今当尧舜朝,益宜简元良。jīn dāng yáo shùn cháo,yì yí jiǎn yuán liáng。
恩赐太子衣,有心见厖凉。ēn cì tài zi yī,yǒu xīn jiàn páng liáng。
恻恻君弦声,晨寒哀履霜。cè cè jūn xián shēng,chén hán āi lǚ shuāng。
瀛台百尺高,远隔海中央。yíng tái bǎi chǐ gāo,yuǎn gé hǎi zhōng yāng。
齐东野人语,传说多荒唐。qí dōng yě rén yǔ,chuán shuō duō huāng táng。
贼相与瞽师,发短心甚长。zéi xiāng yǔ gǔ shī,fā duǎn xīn shén zhǎng。
亟欲奉前星,高置中宫旁。jí yù fèng qián xīng,gāo zhì zhōng gōng páng。
猪王一无知,好勇徒强梁。zhū wáng yī wú zhī,hǎo yǒng tú qiáng liáng。
群小争拥戴,妄夸国富强。qún xiǎo zhēng yōng dài,wàng kuā guó fù qiáng。
待封狼居胥,同进万年觞。dài fēng láng jū xū,tóng jìn wàn nián shāng。
天适降神人,人人空拳张。tiān shì jiàng shén rén,rén rén kōng quán zhāng。
张我虎神威,何难驱群羊。zhāng wǒ hǔ shén wēi,hé nán qū qún yáng。
家家白莲花,满城吹迷香。jiā jiā bái lián huā,mǎn chéng chuī mí xiāng。
直挑强邻怒,横纵国人狂。zhí tiāo qiáng lín nù,héng zòng guó rén kuáng。
各国会师来,长驱莫敢当。gè guó huì shī lái,zhǎng qū mò gǎn dāng。
遂令《春秋》笔,天王狩河阳。suì lìng chūn qiū bǐ,tiān wáng shòu hé yáng。
呜呼当此时,国势如蜩螗。wū hū dāng cǐ shí,guó shì rú tiáo táng。
东南外诸侯,亟亟宜勤王。dōng nán wài zhū hóu,jí jí yí qín wáng。
上以肃宫禁,下以靖材枪。shàng yǐ sù gōng jìn,xià yǐ jìng cái qiāng。
外以杜邻责,免索岁币偿。wài yǐ dù lín zé,miǎn suǒ suì bì cháng。
奈和裘蒙戎,失路迷伥伥。nài hé qiú méng róng,shī lù mí chāng chāng。
转令一匹夫,起为董公倡。zhuǎn lìng yī pǐ fū,qǐ wèi dǒng gōng chàng。
遥闻誓群师,风云奉龙骧。yáo wén shì qún shī,fēng yún fèng lóng xiāng。
多鱼忽漏言,一纲归沦亡。duō yú hū lòu yán,yī gāng guī lún wáng。
画虎竟不成,刲羊亦无衁。huà hǔ jìng bù chéng,kuī yáng yì wú huāng。
成败非所论,此志良可伤。chéng bài fēi suǒ lùn,cǐ zhì liáng kě shāng。
人言秘筐中,别藏法三章。rén yán mì kuāng zhōng,bié cáng fǎ sān zhāng。
意实主民权,假托尊王纲。yì shí zhǔ mín quán,jiǎ tuō zūn wáng gāng。
又言三日谷,纵兵肆跳踉。yòu yán sān rì gǔ,zòng bīng sì tiào liáng。
掳掠得几何,概许归橐囊。lǔ lüè dé jǐ hé,gài xǔ guī tuó náng。
是皆莫须有,秘狱谁能详。shì jiē mò xū yǒu,mì yù shuí néng xiáng。
江南群盗蒌,纷纷说连衡。jiāng nán qún dào lóu,fēn fēn shuō lián héng。
倘若出此策,自毁周身防。tǎng ruò chū cǐ cè,zì huǐ zhōu shēn fáng。
铸铁成大错,引刀还自戕。zhù tiě chéng dà cuò,yǐn dāo hái zì qiāng。
明明勤王师,转以贼名扬。míng míng qín wáng shī,zhuǎn yǐ zéi míng yáng。
君魂果衔冤,被发诉帝乡。jūn hún guǒ xián yuān,bèi fā sù dì xiāng。
援枹率犀甲,号召诸国殇。yuán bāo lǜ xī jiǎ,hào zhào zhū guó shāng。
请帝乘白龙,还我苍天苍。qǐng dì chéng bái lóng,hái wǒ cāng tiān cāng。
芒芒此禹域,滔滔彼汉江。máng máng cǐ yǔ yù,tāo tāo bǐ hàn jiāng。
君听人间谣,处处歌堂堂。jūn tīng rén jiān yáo,chù chù gē táng táng。
黄遵宪

黄遵宪

黄遵宪(1848年4月27日~1905年3月28日)晚清诗人,外交家、政治家、教育家。字公度,别号人境庐主人,汉族客家人,广东省梅州人,光绪二年举人,历充师日参赞、旧金山总领事、驻英参赞、新加坡总领事,戊戌变法期间署湖南按察使,助巡抚陈宝箴推行新政。工诗,喜以新事物熔铸入诗,有“诗界革新导师”之称。黄遵宪有《人镜庐诗草》、《日本国志》、《日本杂事诗》。被誉为“近代中国走向世界第一人”。 黄遵宪的作品>>

猜您喜欢

眼前

黄遵宪

眼前男女催人老,况是愁中与病中。yǎn qián nán nǚ cuī rén lǎo,kuàng shì chóu zhōng yǔ bìng zhōng。
相对灯青恍如梦,未须头白既成翁。xiāng duì dēng qīng huǎng rú mèng,wèi xū tóu bái jì chéng wēng。
添巢燕子双雏黑,插帽花枝半面红。tiān cháo yàn zi shuāng chú hēi,chā mào huā zhī bàn miàn hóng。
不信旁人称岁暮,且忻生意暖融融。bù xìn páng rén chēng suì mù,qiě xīn shēng yì nuǎn róng róng。

寓章园养疴

黄遵宪

海色苍茫夜气微,一痕凉月入柴扉。hǎi sè cāng máng yè qì wēi,yī hén liáng yuè rù chái fēi。
独行对影时言笑,排日量腰较瘦肥。dú xíng duì yǐng shí yán xiào,pái rì liàng yāo jiào shòu féi。
平地风波听受惯,频年哀乐事心违。píng dì fēng bō tīng shòu guàn,pín nián āi lè shì xīn wéi。
笠檐蓑袂桄榔杖,何日东坡遂北归?lì yán suō mèi guāng láng zhàng,hé rì dōng pō suì běi guī?

偕叶损轩大庄夜谈

黄遵宪

频岁华胥睡味酣,又扶残醉到江南。pín suì huá xū shuì wèi hān,yòu fú cán zuì dào jiāng nán。
更无旧雨谁堪语?gèng wú jiù yǔ shuí kān yǔ?
欲访名山奈未谙。yù fǎng míng shān nài wèi ān。
花尚含苞春过半,月刚留影夜初三。huā shàng hán bāo chūn guò bàn,yuè gāng liú yǐng yè chū sān。
丁当檐铁君休问,抽得闲身且絮谭。dīng dāng yán tiě jūn xiū wèn,chōu dé xián shēn qiě xù tán。

用写经齐体送叶损轩之申江

黄遵宪

几日萧疏雨滴檐,送君一舫水新添。jǐ rì xiāo shū yǔ dī yán,sòng jūn yī fǎng shuǐ xīn tiān。
闰馀桐叶闲来数,去后桃花笑复拈。rùn yú tóng yè xián lái shù,qù hòu táo huā xiào fù niān。
索和诗笺停玉版,判依文稿阁牙签。suǒ hé shī jiān tíng yù bǎn,pàn yī wén gǎo gé yá qiān。
扶馀立国今何以,为我探询海外髯。fú yú lì guó jīn hé yǐ,wèi wǒ tàn xún hǎi wài rán。

立秋日访易实甫顺鼎遂偕游秦淮和实甫作

黄遵宪

袖里《魂南》一束诗,茫茫相对两情痴。xiù lǐ hún nán yī shù shī,máng máng xiāng duì liǎng qíng chī。
看扬玉海尘千斛,喜剩青溪橹一枝。kàn yáng yù hǎi chén qiān hú,xǐ shèng qīng xī lǔ yī zhī。
鹑首赐人天亦醉,龙泉伴我世谁知?chún shǒu cì rén tiān yì zuì,lóng quán bàn wǒ shì shuí zhī?
死亡无日难相见,况又相逢便说离。sǐ wáng wú rì nán xiāng jiàn,kuàng yòu xiāng féng biàn shuō lí。

又和实甫

黄遵宪

九州莽莽匆匆走,两鬓萧萧渐渐枯。jiǔ zhōu mǎng mǎng cōng cōng zǒu,liǎng bìn xiāo xiāo jiàn jiàn kū。
欲访蓬莱难附鹤,暂攀杨柳可藏乌。yù fǎng péng lái nán fù hè,zàn pān yáng liǔ kě cáng wū。
笔留白石飞仙语,袖有青溪小妹图。bǐ liú bái shí fēi xiān yǔ,xiù yǒu qīng xī xiǎo mèi tú。
犹是人间干净土,莫将乐国当穷途。yóu shì rén jiān gàn jìng tǔ,mò jiāng lè guó dāng qióng tú。

九月初三夜招袁重黎柯巽庵梁节庵王晋卿诸君小饮和节庵韵

黄遵宪

袅袅风波又此秋,青溪几曲映清流。niǎo niǎo fēng bō yòu cǐ qiū,qīng xī jǐ qū yìng qīng liú。
疏篷剪烛人重话,短鬓簪花老渐羞。shū péng jiǎn zhú rén zhòng huà,duǎn bìn zān huā lǎo jiàn xiū。
杯影惊心倾海水,角声催晚逼城楼。bēi yǐng jīng xīn qīng hǎi shuǐ,jiǎo shēng cuī wǎn bī chéng lóu。
蒹葭别有凄凄恨,不向中央怨阻修。jiān jiā bié yǒu qī qī hèn,bù xiàng zhōng yāng yuàn zǔ xiū。

上海喜晤陈伯严

黄遵宪

飒飒秋风夜气深,照人寒月肯来临。sà sà qiū fēng yè qì shēn,zhào rén hán yuè kěn lái lín。
矶头黄鹄重相见,海底鳗鱼未易寻。jī tóu huáng gǔ zhòng xiāng jiàn,hǎi dǐ mán yú wèi yì xún。
大地山河悲缺影,中年丝竹动欢心。dà dì shān hé bēi quē yǐng,zhōng nián sī zhú dòng huān xīn。
横流何处安身好?héng liú hé chù ān shēn hǎo?
从子商量抱膝吟。cóng zi shāng liàng bào xī yín。

和沈子培同年曾植

黄遵宪

荡荡门开翼不飞,九天为正有天知。dàng dàng mén kāi yì bù fēi,jiǔ tiān wèi zhèng yǒu tiān zhī。
鸩媒绝我言何巧,猿臂封侯数本踦。zhèn méi jué wǒ yán hé qiǎo,yuán bì fēng hóu shù běn yǐ。
缥缈三山信徐市,横纵六里听张仪。piāo miǎo sān shān xìn xú shì,héng zòng liù lǐ tīng zhāng yí。
云中指点回车路,且任东风马耳吹。yún zhōng zhǐ diǎn huí chē lù,qiě rèn dōng fēng mǎ ěr chuī。

游仙词仍用沈乙庵韵

黄遵宪

玉宇扬尘海尽飞,丁宁无遣世人知。yù yǔ yáng chén hǎi jǐn fēi,dīng níng wú qiǎn shì rén zhī。
误移紫凤图难补,欲探青鸾足又踦。wù yí zǐ fèng tú nán bǔ,yù tàn qīng luán zú yòu yǐ。
恶水叠经鬼罗刹,散仙犹诩汉官仪。è shuǐ dié jīng guǐ luó shā,sàn xiān yóu xǔ hàn guān yí。
《思归》《送远》天风曲,遥听红墙玉笛吹。sī guī sòng yuǎn tiān fēng qū,yáo tīng hóng qiáng yù dí chuī。

酬曾重伯编修

黄遵宪

诗笔韩黄万丈光,湘乡相国故堂堂。shī bǐ hán huáng wàn zhàng guāng,xiāng xiāng xiāng guó gù táng táng。
谁知东鲁传家学,竟异南丰一瓣香。shuí zhī dōng lǔ chuán jiā xué,jìng yì nán fēng yī bàn xiāng。
上接孟荀驺论纵,旁通《骚》赋楚歌狂。shàng jiē mèng xún zōu lùn zòng,páng tōng sāo fù chǔ gē kuáng。
沣兰沅芷无穷竟,况复哀时重自伤。fēng lán yuán zhǐ wú qióng jìng,kuàng fù āi shí zhòng zì shāng。

酬曾重伯编修

黄遵宪

废君一月官书力,读我连篇新派诗。fèi jūn yī yuè guān shū lì,dú wǒ lián piān xīn pài shī。
《风》《雅》不亡由善作,光丰之后益矜奇。fēng yǎ bù wáng yóu shàn zuò,guāng fēng zhī hòu yì jīn qí。
文章巨蟹横行日,世变群龙见首时。wén zhāng jù xiè héng xíng rì,shì biàn qún lóng jiàn shǒu shí。
手撷芙蓉策虬驷,出门惘惘更寻谁?shǒu xié fú róng cè qiú sì,chū mén wǎng wǎng gèng xún shuí?

上黄鹤楼

黄遵宪

矶头黄鹄日东流,又此阑干又此秋。jī tóu huáng gǔ rì dōng liú,yòu cǐ lán gàn yòu cǐ qiū。
鼾睡他人同卧榻,婆娑老子自登楼。hān shuì tā rén tóng wò tà,pó suō lǎo zi zì dēng lóu。
能言鹦鹉悲名士,折翼天鹏概督州。néng yán yīng wǔ bēi míng shì,zhé yì tiān péng gài dū zhōu。
洒尽新亭楚囚泪,烟波风景总生愁。sǎ jǐn xīn tíng chǔ qiú lèi,yān bō fēng jǐng zǒng shēng chóu。

上岳阳楼

黄遵宪

巍峨雄关据上游,重湖八百望中收。wēi é xióng guān jù shàng yóu,zhòng hú bā bǎi wàng zhōng shōu。
当心忽压秦头日,画地难分禹迹州。dāng xīn hū yā qín tóu rì,huà dì nán fēn yǔ jì zhōu。
从古荆蛮原小丑,即今砥柱孰中流。cóng gǔ jīng mán yuán xiǎo chǒu,jí jīn dǐ zhù shú zhōng liú。
红髯碧眼知何意,挈镜来登最上头。hóng rán bì yǎn zhī hé yì,qiè jìng lái dēng zuì shàng tóu。

长沙吊买谊宅

黄遵宪

寒林日薄井波平,人去犹闻太息声。hán lín rì báo jǐng bō píng,rén qù yóu wén tài xī shēng。
楚庙欲呼天再问,湘流空吊水无情。chǔ miào yù hū tiān zài wèn,xiāng liú kōng diào shuǐ wú qíng。
儒生首出通时务,年少群惊压老成。rú shēng shǒu chū tōng shí wù,nián shǎo qún jīng yā lǎo chéng。
百世为君犹洒泪,奇才何况并时生。bǎi shì wèi jūn yóu sǎ lèi,qí cái hé kuàng bìng shí shēng。