古诗词

春风词

张洵佳

东风吹我到天涯,子规劝我早还家。dōng fēng chuī wǒ dào tiān yá,zi guī quàn wǒ zǎo hái jiā。
天涯何处无芳草,子规声声啼不了。tiān yá hé chù wú fāng cǎo,zi guī shēng shēng tí bù le。
去岁良辰二月八,海上花红月色白。qù suì liáng chén èr yuè bā,hǎi shàng huā hóng yuè sè bái。
惜花香史好寻花,万紫千红到眼赊。xī huā xiāng shǐ hǎo xún huā,wàn zǐ qiān hóng dào yǎn shē。
春来春去花无主,花亦有情泪如雨。chūn lái chūn qù huā wú zhǔ,huā yì yǒu qíng lèi rú yǔ。
此时谁识惜花心,多谢青鸾递好音。cǐ shí shuí shí xī huā xīn,duō xiè qīng luán dì hǎo yīn。
西窗携手谈衷曲,银漏沈沈烬红烛。xī chuāng xié shǒu tán zhōng qū,yín lòu shěn shěn jìn hóng zhú。
碧水春生连理枝,彩毫题就定情词。bì shuǐ chūn shēng lián lǐ zhī,cǎi háo tí jiù dìng qíng cí。
抽刀断丝丝不断,早把红丝系一半。chōu dāo duàn sī sī bù duàn,zǎo bǎ hóng sī xì yī bàn。
销魂最是别离天,迢递京华路万千。xiāo hún zuì shì bié lí tiān,tiáo dì jīng huá lù wàn qiān。
匆匆令节过端午,无人知道相思苦。cōng cōng lìng jié guò duān wǔ,wú rén zhī dào xiāng sī kǔ。
楼头昨夜灯花开,一笑刘郎今又来。lóu tóu zuó yè dēng huā kāi,yī xiào liú láng jīn yòu lái。
绿波双桨载之去,枝上黄莺唤不住。lǜ bō shuāng jiǎng zài zhī qù,zhī shàng huáng yīng huàn bù zhù。
从此新人是故人,团圆三五证良因。cóng cǐ xīn rén shì gù rén,tuán yuán sān wǔ zhèng liáng yīn。
日高锦帐翻身懒,此际深情深似海。rì gāo jǐn zhàng fān shēn lǎn,cǐ jì shēn qíng shēn shì hǎi。
谁知良会有穷期,又唱阳关怨别离。shuí zhī liáng huì yǒu qióng qī,yòu chàng yáng guān yuàn bié lí。
长亭短陌人何处,斜阳望断归时路。zhǎng tíng duǎn mò rén hé chù,xié yáng wàng duàn guī shí lù。
今日依然二月辰,劳劳车马悔风尘。jīn rì yī rán èr yuè chén,láo láo chē mǎ huǐ fēng chén。
渡头杨柳青如许,可怜少妇闺中处。dù tóu yáng liǔ qīng rú xǔ,kě lián shǎo fù guī zhōng chù。
行人路上祝平安,盼到鱼书细细看。xíng rén lù shàng zhù píng ān,pàn dào yú shū xì xì kàn。
今宵闲月青缸影,醒著不眠眠著醒。jīn xiāo xián yuè qīng gāng yǐng,xǐng zhù bù mián mián zhù xǐng。
洛阳城里又秋风,电闪时光一霎中。luò yáng chéng lǐ yòu qiū fēng,diàn shǎn shí guāng yī shà zhōng。
桃叶桃叶心无苦,渡江我自来迎汝。táo yè táo yè xīn wú kǔ,dù jiāng wǒ zì lái yíng rǔ。
猜您喜欢

十月初五日抵里

张洵佳

青山如旧笑颜开,乍见翻疑入梦来。qīng shān rú jiù xiào yán kāi,zhà jiàn fān yí rù mèng lái。
差喜门闾仍好在,居然须鬓未全衰。chà xǐ mén lǘ réng hǎo zài,jū rán xū bìn wèi quán shuāi。
亲朋迓我争相讯,儿女谁家半费猜。qīn péng yà wǒ zhēng xiāng xùn,ér nǚ shuí jiā bàn fèi cāi。
从此尘襟收拾起,闲居词赋趁心裁。cóng cǐ chén jīn shōu shí qǐ,xián jū cí fù chèn xīn cái。

独坐偶吟

张洵佳

不断乡心梦里牵,今朝真个赋归田。bù duàn xiāng xīn mèng lǐ qiān,jīn cháo zhēn gè fù guī tián。
扬州骑鹤谈何易,张翰尝鲈福已全。yáng zhōu qí hè tán hé yì,zhāng hàn cháng lú fú yǐ quán。
清白依然还故我,艰难犹复说从前。qīng bái yī rán hái gù wǒ,jiān nán yóu fù shuō cóng qián。
旁观属望殷勤甚,似惜收场早十年。páng guān shǔ wàng yīn qín shén,shì xī shōu chǎng zǎo shí nián。

独坐偶吟

张洵佳

茫茫尘海易蹉跎,转瞬光阴五十过。máng máng chén hǎi yì cuō tuó,zhuǎn shùn guāng yīn wǔ shí guò。
行乐宵长防烛短,散斋粥少苦僧多。xíng lè xiāo zhǎng fáng zhú duǎn,sàn zhāi zhōu shǎo kǔ sēng duō。
名场有线难牵我,春梦无痕不记佗。míng chǎng yǒu xiàn nán qiān wǒ,chūn mèng wú hén bù jì tuó。
领取田园风景好,绿荫门巷听秧歌。lǐng qǔ tián yuán fēng jǐng hǎo,lǜ yīn mén xiàng tīng yāng gē。

四月十三日偕同年华子才,内翰、章叔安明经、吴品英茂才,朱立卿家定生,游琴东三峰兴福两寺

张洵佳

胜游遥接永和春,况有名山作主人。shèng yóu yáo jiē yǒng hé chūn,kuàng yǒu míng shān zuò zhǔ rén。
路入青苍云四绕,寺经兵燹佛重新。lù rù qīng cāng yún sì rào,sì jīng bīng xiǎn fú zhòng xīn。
蒲团习静输行脚,香火留缘证后身。pú tuán xí jìng shū xíng jiǎo,xiāng huǒ liú yuán zhèng hòu shēn。
尘海茫茫才近岸,回头终仗法王仁。chén hǎi máng máng cái jìn àn,huí tóu zhōng zhàng fǎ wáng rén。

四月十三日偕同年华子才,内翰、章叔安明经、吴品英茂才,朱立卿家定生,游琴东三峰兴福两寺

张洵佳

要与伽蓝结净缘,重临胜境倍翛然。yào yǔ gā lán jié jìng yuán,zhòng lín shèng jìng bèi xiāo rán。
楼观沧海穷天际,风激松涛落酒边。lóu guān cāng hǎi qióng tiān jì,fēng jī sōng tāo luò jiǔ biān。
怪石悬崖惊虎踞,白云归洞抱龙眠。guài shí xuán yá jīng hǔ jù,bái yún guī dòng bào lóng mián。
老僧最喜谈因果,劝我还山种福田。lǎo sēng zuì xǐ tán yīn guǒ,quàn wǒ hái shān zhǒng fú tián。

续游三峰兴福二首

张洵佳

此间风景胜吾家,山一涯兼水一涯。cǐ jiān fēng jǐng shèng wú jiā,shān yī yá jiān shuǐ yī yá。
拥护重岩松万壑,划分两寺路三叉。yōng hù zhòng yán sōng wàn hè,huà fēn liǎng sì lù sān chā。
峰腰东抱迎朝爽,云脚西拖变落霞。fēng yāo dōng bào yíng cháo shuǎng,yún jiǎo xī tuō biàn luò xiá。
浓淡清奇都入妙,纪游定有笔生花。nóng dàn qīng qí dōu rù miào,jì yóu dìng yǒu bǐ shēng huā。

续游三峰兴福二首

张洵佳

岸帻披襟让我先,招邀难得故人全。àn zé pī jīn ràng wǒ xiān,zhāo yāo nán dé gù rén quán。
青山斜日前朝寺,幽谷白云小洞天。qīng shān xié rì qián cháo sì,yōu gǔ bái yún xiǎo dòng tiān。
绕径樵歌惊鹤梦,过江帆影接狼烟。rào jìng qiáo gē jīng hè mèng,guò jiāng fān yǐng jiē láng yān。
劝君揽胜休闲着,此境神游已廿年。quàn jūn lǎn shèng xiū xián zhe,cǐ jìng shén yóu yǐ niàn nián。

偶赋二首

张洵佳

心期何必话牢骚,解组安仁已二毛。xīn qī hé bì huà láo sāo,jiě zǔ ān rén yǐ èr máo。
尽有桑麻谈故旧,胜他资格殢郎曹。jǐn yǒu sāng má tán gù jiù,shèng tā zī gé tì láng cáo。
郊原宿草朋侪尽,冠盖斜阳仕宦劳。jiāo yuán sù cǎo péng chái jǐn,guān gài xié yáng shì huàn láo。
怪道泉明赋归去,东皋载酒乐陶陶。guài dào quán míng fù guī qù,dōng gāo zài jiǔ lè táo táo。

偶赋二首

张洵佳

揽镜苍颜半百强,几多田海感沧桑。lǎn jìng cāng yán bàn bǎi qiáng,jǐ duō tián hǎi gǎn cāng sāng。
一官落拓应休致,两字行藏自主张。yī guān luò tuò yīng xiū zhì,liǎng zì xíng cáng zì zhǔ zhāng。
媚奥何人何媚奥,登场似我好收场。mèi ào hé rén hé mèi ào,dēng chǎng shì wǒ hǎo shōu chǎng。
不然走马长安客,纵有当归孰寄将。bù rán zǒu mǎ zhǎng ān kè,zòng yǒu dāng guī shú jì jiāng。

寿吴翊之先生九十

张洵佳

海鹤丰姿古佛身,箕畴五福自天申。hǎi hè fēng zī gǔ fú shēn,jī chóu wǔ fú zì tiān shēn。
沧桑曾阅飞灰劫,磨鍊能完太朴真。cāng sāng céng yuè fēi huī jié,mó liàn néng wán tài pǔ zhēn。
养望林泉称地主,含饴童稚乐天伦。yǎng wàng lín quán chēng dì zhǔ,hán yí tóng zhì lè tiān lún。
香山九老重开宴,序齿轮君第一人。xiāng shān jiǔ lǎo zhòng kāi yàn,xù chǐ lún jūn dì yī rén。

题乡前辈王简卿广文书帷雪影遗照

张洵佳

曾向槐庭憩荫过,山房遗稿我亲摩。céng xiàng huái tíng qì yīn guò,shān fáng yí gǎo wǒ qīn mó。
衣冠前辈丰神俊,苜蓿生涯感慨多。yī guān qián bèi fēng shén jùn,mù xu shēng yá gǎn kǎi duō。
星斗罗胸才独擅,文章呕血劫难磨。xīng dòu luó xiōng cái dú shàn,wén zhāng ǒu xuè jié nán mó。
披图不尽景行意,一瓣心香寓短歌。pī tú bù jǐn jǐng xíng yì,yī bàn xīn xiāng yù duǎn gē。

题王雨时亲家遗照二首

张洵佳

江南荡子老还乡,感旧山阳玉笛凉。jiāng nán dàng zi lǎo hái xiāng,gǎn jiù shān yáng yù dí liáng。
一代交情留白社,半生旅梦醒黄粱。yī dài jiāo qíng liú bái shè,bàn shēng lǚ mèng xǐng huáng liáng。
尽多词客成新鬼,剩有宫人说上皇。jǐn duō cí kè chéng xīn guǐ,shèng yǒu gōng rén shuō shàng huáng。
惆怅钟期怜后死,断琴弹落满天霜。chóu chàng zhōng qī lián hòu sǐ,duàn qín dàn luò mǎn tiān shuāng。

题王雨时亲家遗照二首

张洵佳

临歧握手泪如丝,犹记河梁送别时。lín qí wò shǒu lèi rú sī,yóu jì hé liáng sòng bié shí。
名士散场君太早,劳人返辙我偏迟。míng shì sàn chǎng jūn tài zǎo,láo rén fǎn zhé wǒ piān chí。
墓门宿草成千古,野店黄垆酹一卮。mù mén sù cǎo chéng qiān gǔ,yě diàn huáng lú lèi yī zhī。
不尽死生离别感,故人情重为题诗。bù jǐn sǐ shēng lí bié gǎn,gù rén qíng zhòng wèi tí shī。

哭同学章绍庭孝廉二首

张洵佳

书生命薄人争科,如此收场料亦难。shū shēng mìng báo rén zhēng kē,rú cǐ shōu chǎng liào yì nán。
一第全凭心血博,浮生只作镜花看。yī dì quán píng xīn xuè bó,fú shēng zhǐ zuò jìng huā kàn。
凉添玉杵衣方寄,梦入金闺骨已寒。liáng tiān yù chǔ yī fāng jì,mèng rù jīn guī gǔ yǐ hán。
闻说家书先后到,开缄犹自报平安。wén shuō jiā shū xiān hòu dào,kāi jiān yóu zì bào píng ān。

哭同学章绍庭孝廉二首

张洵佳

征衫慈母手亲缝,忍使门闾望眼空。zhēng shān cí mǔ shǒu qīn fèng,rěn shǐ mén lǘ wàng yǎn kōng。
让我一廛三径外,哭君两代十年中。ràng wǒ yī chán sān jìng wài,kū jūn liǎng dài shí nián zhōng。
文章抗手无馀子,得失惊心问塞翁。wén zhāng kàng shǒu wú yú zi,dé shī jīng xīn wèn sāi wēng。
剩有西江明月好,照他魂魄到江东。shèng yǒu xī jiāng míng yuè hǎo,zhào tā hún pò dào jiāng dōng。