古诗词

春风词

张洵佳

东风吹我到天涯,子规劝我早还家。dōng fēng chuī wǒ dào tiān yá,zi guī quàn wǒ zǎo hái jiā。
天涯何处无芳草,子规声声啼不了。tiān yá hé chù wú fāng cǎo,zi guī shēng shēng tí bù le。
去岁良辰二月八,海上花红月色白。qù suì liáng chén èr yuè bā,hǎi shàng huā hóng yuè sè bái。
惜花香史好寻花,万紫千红到眼赊。xī huā xiāng shǐ hǎo xún huā,wàn zǐ qiān hóng dào yǎn shē。
春来春去花无主,花亦有情泪如雨。chūn lái chūn qù huā wú zhǔ,huā yì yǒu qíng lèi rú yǔ。
此时谁识惜花心,多谢青鸾递好音。cǐ shí shuí shí xī huā xīn,duō xiè qīng luán dì hǎo yīn。
西窗携手谈衷曲,银漏沈沈烬红烛。xī chuāng xié shǒu tán zhōng qū,yín lòu shěn shěn jìn hóng zhú。
碧水春生连理枝,彩毫题就定情词。bì shuǐ chūn shēng lián lǐ zhī,cǎi háo tí jiù dìng qíng cí。
抽刀断丝丝不断,早把红丝系一半。chōu dāo duàn sī sī bù duàn,zǎo bǎ hóng sī xì yī bàn。
销魂最是别离天,迢递京华路万千。xiāo hún zuì shì bié lí tiān,tiáo dì jīng huá lù wàn qiān。
匆匆令节过端午,无人知道相思苦。cōng cōng lìng jié guò duān wǔ,wú rén zhī dào xiāng sī kǔ。
楼头昨夜灯花开,一笑刘郎今又来。lóu tóu zuó yè dēng huā kāi,yī xiào liú láng jīn yòu lái。
绿波双桨载之去,枝上黄莺唤不住。lǜ bō shuāng jiǎng zài zhī qù,zhī shàng huáng yīng huàn bù zhù。
从此新人是故人,团圆三五证良因。cóng cǐ xīn rén shì gù rén,tuán yuán sān wǔ zhèng liáng yīn。
日高锦帐翻身懒,此际深情深似海。rì gāo jǐn zhàng fān shēn lǎn,cǐ jì shēn qíng shēn shì hǎi。
谁知良会有穷期,又唱阳关怨别离。shuí zhī liáng huì yǒu qióng qī,yòu chàng yáng guān yuàn bié lí。
长亭短陌人何处,斜阳望断归时路。zhǎng tíng duǎn mò rén hé chù,xié yáng wàng duàn guī shí lù。
今日依然二月辰,劳劳车马悔风尘。jīn rì yī rán èr yuè chén,láo láo chē mǎ huǐ fēng chén。
渡头杨柳青如许,可怜少妇闺中处。dù tóu yáng liǔ qīng rú xǔ,kě lián shǎo fù guī zhōng chù。
行人路上祝平安,盼到鱼书细细看。xíng rén lù shàng zhù píng ān,pàn dào yú shū xì xì kàn。
今宵闲月青缸影,醒著不眠眠著醒。jīn xiāo xián yuè qīng gāng yǐng,xǐng zhù bù mián mián zhù xǐng。
洛阳城里又秋风,电闪时光一霎中。luò yáng chéng lǐ yòu qiū fēng,diàn shǎn shí guāng yī shà zhōng。
桃叶桃叶心无苦,渡江我自来迎汝。táo yè táo yè xīn wú kǔ,dù jiāng wǒ zì lái yíng rǔ。
猜您喜欢

中秋对月有感

张洵佳

一天星斗浸楼台,今夜蟾宫四面开。yī tiān xīng dòu jìn lóu tái,jīn yè chán gōng sì miàn kāi。
上界高寒空色相,故乡风景胜蓬莱。shàng jiè gāo hán kōng sè xiāng,gù xiāng fēng jǐng shèng péng lái。
中年丝竹萦哀乐,旧梦邯郸感去来。zhōng nián sī zhú yíng āi lè,jiù mèng hán dān gǎn qù lái。
此夕霓裳人尽咏,不知谁是谪仙才。cǐ xī ní shang rén jǐn yǒng,bù zhī shuí shì zhé xiān cái。

赠心斋二首

张洵佳

龙砂两度咏嘉宾,笑语能生四座春。lóng shā liǎng dù yǒng jiā bīn,xiào yǔ néng shēng sì zuò chūn。
穿遍溪桥寻地主,揭开城府见天真。chuān biàn xī qiáo xún dì zhǔ,jiē kāi chéng fǔ jiàn tiān zhēn。
家风疏水馀真乐,文品钟陵有替身。jiā fēng shū shuǐ yú zhēn lè,wén pǐn zhōng líng yǒu tì shēn。
同是河汾门下士,输君松鹤比精神。tóng shì hé fén mén xià shì,shū jūn sōng hè bǐ jīng shén。

赠心斋二首

张洵佳

尘劳白日去如驰,我似江湖杜牧之。chén láo bái rì qù rú chí,wǒ shì jiāng hú dù mù zhī。
春梦长安棋一局,秋娘旧院鬓千丝。chūn mèng zhǎng ān qí yī jú,qiū niáng jiù yuàn bìn qiān sī。
莼鲈乡味偿初志,诗酒生涯感故知。chún lú xiāng wèi cháng chū zhì,shī jiǔ shēng yá gǎn gù zhī。
何日蓉江移画舫,一樽重话少年时。hé rì róng jiāng yí huà fǎng,yī zūn zhòng huà shǎo nián shí。

寄华子才同年

张洵佳

雁唳长空夜不眠,屋梁月色照君前。yàn lì zhǎng kōng yè bù mián,wū liáng yuè sè zhào jūn qián。
一门风义高千古,生计经营到十全。yī mén fēng yì gāo qiān gǔ,shēng jì jīng yíng dào shí quán。
境隔河山终聚首,交联几席况同年。jìng gé hé shān zhōng jù shǒu,jiāo lián jǐ xí kuàng tóng nián。
嘤鸣求友声相应,寄尔怀人赋一篇。yīng míng qiú yǒu shēng xiāng yīng,jì ěr huái rén fù yī piān。

过贡氏世恩堂故址

张洵佳

当年衣锦启华堂,今日秋风野径荒。dāng nián yī jǐn qǐ huá táng,jīn rì qiū fēng yě jìng huāng。
茅屋三间新结构,黄粱一梦小沧桑。máo wū sān jiān xīn jié gòu,huáng liáng yī mèng xiǎo cāng sāng。
西台疏草光青史,东郭衣冠冷白杨。xī tái shū cǎo guāng qīng shǐ,dōng guō yī guān lěng bái yáng。
打麦场连挑菜圃,有人惆怅立斜阳。dǎ mài chǎng lián tiāo cài pǔ,yǒu rén chóu chàng lì xié yáng。

过斗酒堂故址,吊沈凡民司马

张洵佳

跌宕秦淮死亦甘,无家无子又无官。diē dàng qín huái sǐ yì gān,wú jiā wú zi yòu wú guān。
人间翰墨流传易,海内名公结识难。rén jiān hàn mò liú chuán yì,hǎi nèi míng gōng jié shí nán。
猿鹤故山劳想像,松楸古陇料荒残。yuán hè gù shān láo xiǎng xiàng,sōng qiū gǔ lǒng liào huāng cán。
兰亭册子今安在,玉匣昭陵一例看。lán tíng cè zi jīn ān zài,yù xiá zhāo líng yī lì kàn。

题王慰三明经古今体诗集

张洵佳

劲装古服气纵横,抗手韩苏与并行。jìn zhuāng gǔ fú qì zòng héng,kàng shǒu hán sū yǔ bìng xíng。
语杂诙谐仍兀傲,事多怅触总和平。yǔ zá huī xié réng wù ào,shì duō chàng chù zǒng hé píng。
笔花开处生光燄,道味浓时露性情。bǐ huā kāi chù shēng guāng yàn,dào wèi nóng shí lù xìng qíng。
我是邯郸初学步,惭将蛙响答莺鸣。wǒ shì hán dān chū xué bù,cán jiāng wā xiǎng dá yīng míng。

挽华湘卿明经兼慰其尊人子才同年

张洵佳

玉楼高耸有人开,长吉而还第二回。yù lóu gāo sǒng yǒu rén kāi,zhǎng jí ér hái dì èr huí。
短命竟符颜氏数,少年争惜贾生才。duǎn mìng jìng fú yán shì shù,shǎo nián zhēng xī jiǎ shēng cái。
传家孝友天能鉴,经世文章劫不灰。chuán jiā xiào yǒu tiān néng jiàn,jīng shì wén zhāng jié bù huī。
求我童蒙犹待养,知君魂魄要常来。qiú wǒ tóng méng yóu dài yǎng,zhī jūn hún pò yào cháng lái。

哭边润民制军

张洵佳

中州徭役赖公轻,道路犹闻播颂声。zhōng zhōu yáo yì lài gōng qīng,dào lù yóu wén bō sòng shēng。
爱士真如亲子弟,盖棺仍是老书生。ài shì zhēn rú qīn zi dì,gài guān réng shì lǎo shū shēng。
剔除奸佞徵风骨,酝酿文章见性情。tī chú jiān nìng zhēng fēng gǔ,yùn niàng wén zhāng jiàn xìng qíng。
宾客梁园遗爱在,岂徒下吏泪痕倾。bīn kè liáng yuán yí ài zài,qǐ tú xià lì lèi hén qīng。

纪某中丞事

张洵佳

纸上谈兵快绝伦,半生简在恃枫宸。zhǐ shàng tán bīng kuài jué lún,bàn shēng jiǎn zài shì fēng chén。
虚名早博黄金印,伟绩期清紫塞尘。xū míng zǎo bó huáng jīn yìn,wěi jì qī qīng zǐ sāi chén。
一溃奔驰三百里,重来愧对八千人。yī kuì bēn chí sān bǎi lǐ,zhòng lái kuì duì bā qiān rén。
中原未复王师烬,殷浩而今有替身。zhōng yuán wèi fù wáng shī jìn,yīn hào ér jīn yǒu tì shēn。

纪某侍郎事

张洵佳

累代科名曜木天,一门群从尽神仙。lèi dài kē míng yào mù tiān,yī mén qún cóng jǐn shén xiān。
荐贤误认王安石,下狱几同司马迁。jiàn xián wù rèn wáng ān shí,xià yù jǐ tóng sī mǎ qiān。
还我头颅恩浩荡,怜他乔梓罪牵连。hái wǒ tóu lú ēn hào dàng,lián tā qiáo zǐ zuì qiān lián。
长安怪道黄金贵,狱吏区区要四千。zhǎng ān guài dào huáng jīn guì,yù lì qū qū yào sì qiān。

纪某枢臣事

张洵佳

蝇营狗苟剧奔忙,市井翻身到庙廊。yíng yíng gǒu gǒu jù bēn máng,shì jǐng fān shēn dào miào láng。
早有声名传狡狯,居然军国预平章。zǎo yǒu shēng míng chuán jiǎo kuài,jū rán jūn guó yù píng zhāng。
佞臣头仗强邻保,暮夜金为狱吏偿。nìng chén tóu zhàng qiáng lín bǎo,mù yè jīn wèi yù lì cháng。
三次飞书飞不到,可怜公子更无肠。sān cì fēi shū fēi bù dào,kě lián gōng zi gèng wú cháng。

金阊感旧

张洵佳

雪中鸿爪久模糊,二十年来过隙驹。xuě zhōng hóng zhǎo jiǔ mó hú,èr shí nián lái guò xì jū。
荡子青衫春梦蝶,秋娘废院夜啼乌。dàng zi qīng shān chūn mèng dié,qiū niáng fèi yuàn yè tí wū。
题襟痕冷良朋杳,挂剑情深宿草芜。tí jīn hén lěng liáng péng yǎo,guà jiàn qíng shēn sù cǎo wú。
今日重游惟剩我,金阊门外独踟蹰。jīn rì zhòng yóu wéi shèng wǒ,jīn chāng mén wài dú chí chú。

游留园

张洵佳

名区自昔擅名胜,今日花开载酒过。míng qū zì xī shàn míng shèng,jīn rì huā kāi zài jiǔ guò。
大好湖山凭意造,此间杨柳占春多。dà hǎo hú shān píng yì zào,cǐ jiān yáng liǔ zhàn chūn duō。
楼台晓日金银气,仕宦斜阳安乐窝。lóu tái xiǎo rì jīn yín qì,shì huàn xié yáng ān lè wō。
但愿留园留勿替,一年一度踏青莎。dàn yuàn liú yuán liú wù tì,yī nián yī dù tà qīng shā。

青旸地

张洵佳

谁使中华变外洋,无端尘海感沧桑。shuí shǐ zhōng huá biàn wài yáng,wú duān chén hǎi gǎn cāng sāng。
白杨衰草夷荒冢,绣幰春风迓丽娘。bái yáng shuāi cǎo yí huāng zhǒng,xiù xiǎn chūn fēng yà lì niáng。
楼阁翻成新世界,笙歌误尽少年场。lóu gé fān chéng xīn shì jiè,shēng gē wù jǐn shǎo nián chǎng。
吴中似此浮夸甚,安得黄金用斗量。wú zhōng shì cǐ fú kuā shén,ān dé huáng jīn yòng dòu liàng。