古诗词

泊舟南昌大雪作歌

谭宗浚

吾家岭海居南陲,赤日长照恒炎曦。wú jiā lǐng hǎi jū nán chuí,chì rì zhǎng zhào héng yán xī。
隆冬飞雪洒不到,但有千树梅参差。lóng dōng fēi xuě sǎ bù dào,dàn yǒu qiān shù méi cān chà。
朅来豫章偶携酒,云气昼黯纷迷离。qiè lái yù zhāng ǒu xié jiǔ,yún qì zhòu àn fēn mí lí。
波涛叫呼朔阴集,山石凛冽寒飙吹。bō tāo jiào hū shuò yīn jí,shān shí lǐn liè hán biāo chuī。
天公忽蹴痴龙起,倒泻琼瑶八千里。tiān gōng hū cù chī lóng qǐ,dào xiè qióng yáo bā qiān lǐ。
横空欲度西山来,疾雨斜吹入江水。héng kōng yù dù xī shān lái,jí yǔ xié chuī rù jiāng shuǐ。
若有人兮在云中,跨缟鹤兮骖素鸿。ruò yǒu rén xī zài yún zhōng,kuà gǎo hè xī cān sù hóng。
瑶池阆风赴高会,堕羽飘坠来虚空。yáo chí láng fēng fù gāo huì,duò yǔ piāo zhuì lái xū kōng。
盘旋回折不相下,变灭的皪难为容。pán xuán huí zhé bù xiāng xià,biàn miè de lì nán wèi róng。
不然河伯张宴浓,洞庭乐奏酣笙钟。bù rán hé bó zhāng yàn nóng,dòng tíng lè zòu hān shēng zhōng。
缠头十万剪鲛縠,片片映出蛟鼍宫。chán tóu shí wàn jiǎn jiāo hú,piàn piàn yìng chū jiāo tuó gōng。
前者迸入烟蒙蒙,后者卷作涛汹汹。qián zhě bèng rù yān méng méng,hòu zhě juǎn zuò tāo xiōng xiōng。
噫号声势塞大块,一洗万古尘沙胸。yī hào shēng shì sāi dà kuài,yī xǐ wàn gǔ chén shā xiōng。
隔岸遥看雾痕湿,枉渚回汀纷出入。gé àn yáo kàn wù hén shī,wǎng zhǔ huí tīng fēn chū rù。
天前阔远千树涌,沙际冥茫万鸥立。tiān qián kuò yuǎn qiān shù yǒng,shā jì míng máng wàn ōu lì。
我生憔悴百不宜,穷愁惯被江神欺。wǒ shēng qiáo cuì bǎi bù yí,qióng chóu guàn bèi jiāng shén qī。
倦游千里厌久泊,忽看世界堆琉璃。juàn yóu qiān lǐ yàn jiǔ pō,hū kàn shì jiè duī liú lí。
江山奇景恣游眺,造物贶我原非私。jiāng shān qí jǐng zì yóu tiào,zào wù kuàng wǒ yuán fēi sī。
偶然留滞亦殊得,岂必捷足争先驰。ǒu rán liú zhì yì shū dé,qǐ bì jié zú zhēng xiān chí。
君不见章江门外帆如织,千枝万枝作竿直。jūn bù jiàn zhāng jiāng mén wài fān rú zhī,qiān zhī wàn zhī zuò gān zhí。
几人住乡得安适,大半风尘走南北。jǐ rén zhù xiāng dé ān shì,dà bàn fēng chén zǒu nán běi。
烹羔暖酒渠有命,此乐岂须吾辈得。pēng gāo nuǎn jiǔ qú yǒu mìng,cǐ lè qǐ xū wú bèi dé。
眼前欢会且高歌,何用牢愁叹湮塞。yǎn qián huān huì qiě gāo gē,hé yòng láo chóu tàn yān sāi。
夜来沈沈月无色,万种愁心乱难极。yè lái shěn shěn yuè wú sè,wàn zhǒng chóu xīn luàn nán jí。
会当唤取潜潭蛟,起弄霜天吼铜笛。huì dāng huàn qǔ qián tán jiāo,qǐ nòng shuāng tiān hǒu tóng dí。

谭宗浚

清广东南海人,字叔裕。同治十三年一甲二名进士,授编修,官至云南盐法道。在京师时,诗名颇著。有《辽史纪事本末》、《希古堂诗文集》等。 谭宗浚的作品>>

猜您喜欢

峡山寺

谭宗浚

峡中无白日,当昼亦常昏。xiá zhōng wú bái rì,dāng zhòu yì cháng hūn。
雨急瀑争地,峰阴云出门。yǔ jí pù zhēng dì,fēng yīn yún chū mén。
忘机飞鸟暇,阅世老榕尊。wàng jī fēi niǎo xiá,yuè shì lǎo róng zūn。
莫问修罗劫,残僧几辈存。mò wèn xiū luó jié,cán sēng jǐ bèi cún。

游百花洲其二

谭宗浚

十顷渌波净,荷花相间香。shí qǐng lù bō jìng,hé huā xiāng jiān xiāng。
平铺轻浪暖,并送小亭凉。píng pù qīng làng nuǎn,bìng sòng xiǎo tíng liáng。
蛤蜊缘堤堰,鸬鹚晾石梁。há lí yuán dī yàn,lú cí liàng shí liáng。
论园如买夏,何必减沧浪。lùn yuán rú mǎi xià,hé bì jiǎn cāng làng。

游百花洲其二

谭宗浚

曲榭千房闭,长廊百折分。qū xiè qiān fáng bì,zhǎng láng bǎi zhé fēn。
引泉微注笕,叠石欲生云。yǐn quán wēi zhù jiǎn,dié shí yù shēng yún。
竹啸助吟趣,苔乾疑篆文。zhú xiào zhù yín qù,tái qián yí zhuàn wén。
天工饶点缀,沙鸟自成群。tiān gōng ráo diǎn zhuì,shā niǎo zì chéng qún。

游百花洲其二

谭宗浚

老柳如僵立,何年插小池。lǎo liǔ rú jiāng lì,hé nián chā xiǎo chí。
迎风低散缕,拂水卧生枝。yíng fēng dī sàn lǚ,fú shuǐ wò shēng zhī。
自得萧闲趣,偏多倔强姿。zì dé xiāo xián qù,piān duō jué qiáng zī。
如何经劫火,飐冉似当时。rú hé jīng jié huǒ,zhǎn rǎn shì dāng shí。

游百花洲其二

谭宗浚

灌圃平生愿,来看胜地幽。guàn pǔ píng shēng yuàn,lái kàn shèng dì yōu。
园蔬收鸭脚,溪芡熟鸡头。yuán shū shōu yā jiǎo,xī qiàn shú jī tóu。
斸药应旋长,烹鳞不用求。zhǔ yào yīng xuán zhǎng,pēng lín bù yòng qiú。
虽无贤地主,胜赏足句留。suī wú xián dì zhǔ,shèng shǎng zú jù liú。

游百花洲其二

谭宗浚

避地怀苏子,孤芳迥绝群。bì dì huái sū zi,gū fāng jiǒng jué qún。
高风秦博士,逸操汉徵君。gāo fēng qín bó shì,yì cāo hàn zhēng jūn。
乱世容闲卧,斯人不可闻。luàn shì róng xián wò,sī rén bù kě wén。
廊碑重抚读,湖气冷斜曛。láng bēi zhòng fǔ dú,hú qì lěng xié xūn。

游百花洲其二

谭宗浚

享祀崇祠配,风流老辈存。xiǎng sì chóng cí pèi,fēng liú lǎo bèi cún。
诗名犹未沫,经术至今尊。shī míng yóu wèi mò,jīng shù zhì jīn zūn。
侧想干戈日,曾经祲沴昏。cè xiǎng gàn gē rì,céng jīng jìn lì hūn。
斯游良不易,雅赏接琴樽。sī yóu liáng bù yì,yǎ shǎng jiē qín zūn。

游百花洲其二

谭宗浚

吾乡原水国,名胜擅林泉。wú xiāng yuán shuǐ guó,míng shèng shàn lín quán。
对此卜居地,应吟《招隐》篇。duì cǐ bo jū dì,yīng yín zhāo yǐn piān。
待营因树屋,拟蓄卖文钱。dài yíng yīn shù wū,nǐ xù mài wén qián。
相约羊何辈,归耕且授廛。xiāng yuē yáng hé bèi,guī gēng qiě shòu chán。

游甘露寺

谭宗浚

一峰藏竹底,竹外得天光。yī fēng cáng zhú dǐ,zhú wài dé tiān guāng。
浅濑通鱼穴,空崖聚蜜房。qiǎn lài tōng yú xué,kōng yá jù mì fáng。
巾瓶添净契,蔬笋亦真香。jīn píng tiān jìng qì,shū sǔn yì zhēn xiāng。
携得山云返,城中作晚凉。xié dé shān yún fǎn,chéng zhōng zuò wǎn liáng。

春雨

谭宗浚

侧侧微风澹澹烟,彻宵疏雨总堪怜。cè cè wēi fēng dàn dàn yān,chè xiāo shū yǔ zǒng kān lián。
一春况味如中酒,三月轻寒未卸绵。yī chūn kuàng wèi rú zhōng jiǔ,sān yuè qīng hán wèi xiè mián。
里巷时光祈麦处,山棚生计焙茶天。lǐ xiàng shí guāng qí mài chù,shān péng shēng jì bèi chá tiān。
绿阴如幄花如雾,争遣诗人不惘然。lǜ yīn rú wò huā rú wù,zhēng qiǎn shī rén bù wǎng rán。

春雨

谭宗浚

落红门巷记阑珊,日日阴晴称意难。luò hóng mén xiàng jì lán shān,rì rì yīn qíng chēng yì nán。
润气微知炊灶湿,繁声翻当钓篷看。rùn qì wēi zhī chuī zào shī,fán shēng fān dāng diào péng kàn。
江乡春草思游子,镫影檐花称冷官。jiāng xiāng chūn cǎo sī yóu zi,dèng yǐng yán huā chēng lěng guān。
愁绝天涯多旧雨,可能车马似长安。chóu jué tiān yá duō jiù yǔ,kě néng chē mǎ shì zhǎng ān。

春雨

谭宗浚

悄倚阑干觅句来,片云头上已先催。qiāo yǐ lán gàn mì jù lái,piàn yún tóu shàng yǐ xiān cuī。
愔愔芳径无行迹,草草年光负酒杯。yīn yīn fāng jìng wú xíng jì,cǎo cǎo nián guāng fù jiǔ bēi。
词忆杏花虞学士,句传梅子贺方回。cí yì xìng huā yú xué shì,jù chuán méi zi hè fāng huí。
南朝四百烟中寺,多少楼台暝不开。nán cháo sì bǎi yān zhōng sì,duō shǎo lóu tái míng bù kāi。

春雨

谭宗浚

喜看新绿满亭皋,一片青山望眼劳。xǐ kàn xīn lǜ mǎn tíng gāo,yī piàn qīng shān wàng yǎn láo。
但有关心谈稼穑,尽多生意到蓬蒿。dàn yǒu guān xīn tán jià sè,jǐn duō shēng yì dào péng hāo。
潮头涨满鱼儿出,陌上尘销马首高。cháo tóu zhǎng mǎn yú ér chū,mò shàng chén xiāo mǎ shǒu gāo。
无限绿芜门外长,莫将颜色例青袍。wú xiàn lǜ wú mén wài zhǎng,mò jiāng yán sè lì qīng páo。

书事

谭宗浚

新传严诏馺娑宫,玉虎晨威一震同。xīn chuán yán zhào sà suō gōng,yù hǔ chén wēi yī zhèn tóng。
卧护西陲稀健将,角巾东第到群公。wò hù xī chuí xī jiàn jiāng,jiǎo jīn dōng dì dào qún gōng。
本来袁窦原殊气,却比萧周已尽空。běn lái yuán dòu yuán shū qì,què bǐ xiāo zhōu yǐ jǐn kōng。
独使至尊忧社稷,未央前席策平戎。dú shǐ zhì zūn yōu shè jì,wèi yāng qián xí cè píng róng。

书事

谭宗浚

衮衮鹓鸾又一时,上林阿阁最高枝。gǔn gǔn yuān luán yòu yī shí,shàng lín ā gé zuì gāo zhī。
朝恩别自求新剑,世事休教覆旧棋。cháo ēn bié zì qiú xīn jiàn,shì shì xiū jiào fù jiù qí。
宛马蒲萄前代略,河鲂杨柳中兴诗。wǎn mǎ pú táo qián dài lüè,hé fáng yáng liǔ zhōng xīng shī。
宣光盛烈非难嗣,燮鼎调羹望禹夔。xuān guāng shèng liè fēi nán sì,xiè dǐng diào gēng wàng yǔ kuí。
2512