古诗词

初度日谢客咏怀

鄂尔泰

一月逢初度,春蔬荐午餐。yī yuè féng chū dù,chūn shū jiàn wǔ cān。
自怜同病鹤,人道是穷官。zì lián tóng bìng hè,rén dào shì qióng guān。
江水流空碧,梅花骨尚寒。jiāng shuǐ liú kōng bì,méi huā gǔ shàng hán。
故园兄弟满,此日定谁欢。gù yuán xiōng dì mǎn,cǐ rì dìng shuí huān。
鄂尔泰

鄂尔泰

清满洲镶蓝旗人,西林觉罗氏,字毅庵。康熙三十八年举人。袭佐领,授侍卫,擢内务府员外郎。雍正元年,特擢江苏布政使。三年,迁广西巡抚,调云南,治总督事。次年,提出“改土归流”之议。六年,命总督云、贵、广西三省。在滇、黔实行改土归流,用武力镇压不肯从命之土司,增设郡县。世宗临终时,以大学士参与顾命。乾隆初,授军机大臣,封三等伯,赐号襄勤。卒谥文端。有《西林遗稿》。 鄂尔泰的作品>>

猜您喜欢

宿真空寺怀蒙又上

鄂尔泰

古道黄尘满,春溪碧溜乾。gǔ dào huáng chén mǎn,chūn xī bì liū qián。
乌栖双树晚,客至一镫残。wū qī shuāng shù wǎn,kè zhì yī dèng cán。
断碣悲穷子,联篇记妙翰。duàn jié bēi qióng zi,lián piān jì miào hàn。
定知草庐卧,小梦亦阑珊。dìng zhī cǎo lú wò,xiǎo mèng yì lán shān。

宿真空寺怀蒙又上

鄂尔泰

一榻禅栖稳,三更佛火新。yī tà chán qī wěn,sān gèng fú huǒ xīn。
披衣随月影,倚石认松鳞。pī yī suí yuè yǐng,yǐ shí rèn sōng lín。
兔角曾何处,牛车自有轮。tù jiǎo céng hé chù,niú chē zì yǒu lún。
不须寻妙理,同是暂来人。bù xū xún miào lǐ,tóng shì zàn lái rén。

初度日谢客咏怀

鄂尔泰

百年行过半,兀坐对红扉。bǎi nián xíng guò bàn,wù zuò duì hóng fēi。
白发无拘束,黄金有是非。bái fā wú jū shù,huáng jīn yǒu shì fēi。
吏人随鸟散,奴子汲泉归。lì rén suí niǎo sàn,nú zi jí quán guī。
嗤笑从渠会,余心终不违。chī xiào cóng qú huì,yú xīn zhōng bù wéi。

夜坐检书偶读工部蜀相篇慨然有述

鄂尔泰

碧草黄鹂万古情,杜陵野老惯吞声。bì cǎo huáng lí wàn gǔ qíng,dù líng yě lǎo guàn tūn shēng。
祠堂不占中原地,丞相徒伤西蜀名。cí táng bù zhàn zhōng yuán dì,chéng xiāng tú shāng xī shǔ míng。
两立霸图生有恨,偏安王业死无成。liǎng lì bà tú shēng yǒu hèn,piān ān wáng yè sǐ wú chéng。
绵官宛在寻何处,风雨镫昏夜柝鸣。mián guān wǎn zài xún hé chù,fēng yǔ dèng hūn yè tuò míng。

会课春风亭命赋邑有流亡愧俸钱句盖以自况抑亦自省殊未敢效韦郎思田里也聊申鄙意用告群贤

鄂尔泰

束发登朝老合休,一麾江上领诸侯。shù fā dēng cháo lǎo hé xiū,yī huī jiāng shàng lǐng zhū hóu。
许身稷契谈何易,结习诗书道未周。xǔ shēn jì qì tán hé yì,jié xí shī shū dào wèi zhōu。
谁使至尊忧稼穑,直应之子负山丘。shuí shǐ zhì zūn yōu jià sè,zhí yīng zhī zi fù shān qiū。
流亡疾病春都感,惭谢苏州刺史愁。liú wáng jí bìng chūn dōu gǎn,cán xiè sū zhōu cì shǐ chóu。

赠学使中丞法渊若

鄂尔泰

已教干莫息锋铦,辙遍江南众所瞻。yǐ jiào gàn mò xī fēng xiān,zhé biàn jiāng nán zhòng suǒ zhān。
除却诗篇何所癖,独于山水不能廉。chú què shī piān hé suǒ pǐ,dú yú shān shuǐ bù néng lián。
瘴烟蛮树甘棠在,绛帐春风画戟兼。zhàng yān mán shù gān táng zài,jiàng zhàng chūn fēng huà jǐ jiān。
今日相逢共尊酒,形骸脱略两无嫌。jīn rì xiāng féng gòng zūn jiǔ,xíng hái tuō lüè liǎng wú xián。

郊行示耕者

鄂尔泰

肩舆咿哑踏春圻,菜麦青黄二月时。jiān yú yī yǎ tà chūn qí,cài mài qīng huáng èr yuè shí。
漫道杏花初课雨,早看柳影半垂枝。màn dào xìng huā chū kè yǔ,zǎo kàn liǔ yǐng bàn chuí zhī。
一犁自足田园业,千耦同歌亚旅诗。yī lí zì zú tián yuán yè,qiān ǒu tóng gē yà lǚ shī。
陇畔小民须力作,穷檐辛苦圣人知。lǒng pàn xiǎo mín xū lì zuò,qióng yán xīn kǔ shèng rén zhī。

清明祭扫毕有感

鄂尔泰

石桥西下白杨堆,宿草初从暖气回。shí qiáo xī xià bái yáng duī,sù cǎo chū cóng nuǎn qì huí。
一陌纸钱三滴酒,几家坟上子孙来。yī mò zhǐ qián sān dī jiǔ,jǐ jiā fén shàng zi sūn lái。

舲山

鄂尔泰

几湾清浪接平溪,一棹烟波两岸齐。jǐ wān qīng làng jiē píng xī,yī zhào yān bō liǎng àn qí。
行过舲山山寺晚,水禽啼断竹鸡啼。xíng guò líng shān shān sì wǎn,shuǐ qín tí duàn zhú jī tí。

赠方望溪

鄂尔泰

六经治世非土苴,相期津逮窥垠涯。liù jīng zhì shì fēi tǔ jū,xiāng qī jīn dǎi kuī yín yá。
抉经之心不易得,词林文苑徒纷拿。jué jīng zhī xīn bù yì dé,cí lín wén yuàn tú fēn ná。
《博物》但解辨鼮鼠,《搜神》或诧名驺牙。bó wù dàn jiě biàn tíng shǔ,sōu shén huò chà míng zōu yá。
心井偪塞航断港,银海掉眩生狂花。xīn jǐng bī sāi háng duàn gǎng,yín hǎi diào xuàn shēng kuáng huā。
此曹正坐读书误,遗弃根本搜蘖芽。cǐ cáo zhèng zuò dú shū wù,yí qì gēn běn sōu niè yá。
桐城望溪我老友,学崇中正防奇邪。tóng chéng wàng xī wǒ lǎo yǒu,xué chóng zhōng zhèng fáng qí xié。
说经铿铿究终始,尤于三《礼》咀其华。shuō jīng kēng kēng jiū zhōng shǐ,yóu yú sān lǐ jǔ qí huá。
《曲礼》增删繁就简,《正义》参订蓬扶麻。qū lǐ zēng shān fán jiù jiǎn,zhèng yì cān dìng péng fú má。
群书穿穴寻圣奥,下帘每听鼓三挝。qún shū chuān xué xún shèng ào,xià lián měi tīng gǔ sān wō。
方今重轮陛下圣,五纬顺序曜帝车。fāng jīn zhòng lún bì xià shèng,wǔ wěi shùn xù yào dì chē。
致君尧舜诚有术,许身稷、契非矜夸。zhì jūn yáo shùn chéng yǒu shù,xǔ shēn jì qì fēi jīn kuā。
天地人祀各识职,往谐秩宗帝女嘉。tiān dì rén sì gè shí zhí,wǎng xié zhì zōng dì nǚ jiā。
惟寅惟清恭朝夕,诏兼书局穷罗爬。wéi yín wéi qīng gōng cháo xī,zhào jiān shū jú qióng luó pá。
吾衰旧闻苦荒落,妄冀邃密商量加。wú shuāi jiù wén kǔ huāng luò,wàng jì suì mì shāng liàng jiā。
间送一难辄许可,琼琚乃报投木瓜。jiān sòng yī nán zhé xǔ kě,qióng jū nǎi bào tóu mù guā。
姚姒上溯下闽洛,青镜恐食妖虾蟆。yáo sì shàng sù xià mǐn luò,qīng jìng kǒng shí yāo xiā má。
岂邀名誉嗣圣德,宁望荒远登羲娲。qǐ yāo míng yù sì shèng dé,níng wàng huāng yuǎn dēng xī wā。
所贵经学适时用,暝坐曜若翻金鸦。suǒ guì jīng xué shì shí yòng,míng zuò yào ruò fān jīn yā。
委蛇退食时过我,剧谈恒沦头纲茶。wěi shé tuì shí shí guò wǒ,jù tán héng lún tóu gāng chá。
翛间依然两学士,相视一笑无喧哗。xiāo jiān yī rán liǎng xué shì,xiāng shì yī xiào wú xuān huā。
张苍伏胜暨辕固,经儒往往臻耇遐。zhāng cāng fú shèng jì yuán gù,jīng rú wǎng wǎng zhēn gǒu xiá。
朝廷会行乞言礼,洗爵君且斟流霞。cháo tíng huì xíng qǐ yán lǐ,xǐ jué jūn qiě zhēn liú xiá。

咏怀

鄂尔泰

丈夫不苟得,自处审所难。zhàng fū bù gǒu dé,zì chù shěn suǒ nán。
多愿长恻恻,小心日拳拳。duō yuàn zhǎng cè cè,xiǎo xīn rì quán quán。
旷达不敢出,激烈非所安。kuàng dá bù gǎn chū,jī liè fēi suǒ ān。
终惧昧道要,拘鄙愧高贤。zhōng jù mèi dào yào,jū bǐ kuì gāo xián。
材力苦不广,天地岂不宽。cái lì kǔ bù guǎng,tiān dì qǐ bù kuān。
嗟嗟西林子,徒乃损肺肝。jiē jiē xī lín zi,tú nǎi sǔn fèi gān。

咏怀

鄂尔泰

下策取富贵,上策学神仙。xià cè qǔ fù guì,shàng cè xué shén xiān。
二者成两失,相将食与眠。èr zhě chéng liǎng shī,xiāng jiāng shí yǔ mián。
谋身贵有术,得计良独偏。móu shēn guì yǒu shù,dé jì liáng dú piān。
子遂无此心,欲语增羞颜。zi suì wú cǐ xīn,yù yǔ zēng xiū yán。

咏怀

鄂尔泰

天道有终极,人事互更迁。tiān dào yǒu zhōng jí,rén shì hù gèng qiān。
造物讵不仁,斯理固自然。zào wù jù bù rén,sī lǐ gù zì rán。
勿为失者笑,勿为得者欢。wù wèi shī zhě xiào,wù wèi dé zhě huān。
凉风来北窗,得失谁复言。liáng fēng lái běi chuāng,dé shī shuí fù yán。