古诗词

送铨儿赴礼闱

钟令嘉

半生常在别离间,又整行衣厚著绵。bàn shēng cháng zài bié lí jiān,yòu zhěng xíng yī hòu zhù mián。
双眼渐昏针线乱,寸心无著梦魂牵。shuāng yǎn jiàn hūn zhēn xiàn luàn,cùn xīn wú zhù mèng hún qiān。
关河此去风霜远,骨肉何因聚散偏。guān hé cǐ qù fēng shuāng yuǎn,gǔ ròu hé yīn jù sàn piān。
不用登高望亲舍,泥金须早慰堂前。bù yòng dēng gāo wàng qīn shě,ní jīn xū zǎo wèi táng qián。

钟令嘉

清江西馀干人,字守箴,号甘荼老人。蒋士铨母。工诗,善文章。有《柴车倦游集》。 钟令嘉的作品>>

猜您喜欢

登太行山

钟令嘉

绝磴马萧萧,群峰气力骄。jué dèng mǎ xiāo xiāo,qún fēng qì lì jiāo。
苍云横上党,寒色满中条。cāng yún héng shàng dǎng,hán sè mǎn zhōng tiáo。
返辙河如带,扪车迹未遥。fǎn zhé hé rú dài,mén chē jì wèi yáo。
龙门划诸水,禹力万年昭。lóng mén huà zhū shuǐ,yǔ lì wàn nián zhāo。

腊日寄铨儿

钟令嘉

北地寒威重,怜伊客里身。běi dì hán wēi zhòng,lián yī kè lǐ shēn。
音书差慰我,贫贱莫骄人。yīn shū chà wèi wǒ,pín jiàn mò jiāo rén。
失路皆由命,安时即报亲。shī lù jiē yóu mìng,ān shí jí bào qīn。
师言当服习,莫负诲谆谆。shī yán dāng fú xí,mò fù huì zhūn zhūn。

腊日寄铨儿

钟令嘉

汝妇能承顺,无时离膝前。rǔ fù néng chéng shùn,wú shí lí xī qián。
居然兼子职,久已得姑怜。jū rán jiān zi zhí,jiǔ yǐ dé gū lián。
生育宜佳气,平安似昔年。shēng yù yí jiā qì,píng ān shì xī nián。
传声语夫婿,孤馆减忧煎。chuán shēng yǔ fū xù,gū guǎn jiǎn yōu jiān。

腊日寄铨儿

钟令嘉

汝妹依丘嫂,幽窗共食眠。rǔ mèi yī qiū sǎo,yōu chuāng gòng shí mián。
穿针才学绣,识字不成篇。chuān zhēn cái xué xiù,shí zì bù chéng piān。
闺训粗知听,童心未尽蠲。guī xùn cū zhī tīng,tóng xīn wèi jǐn juān。
归期宁解卜,时刻掷金钱。guī qī níng jiě bo,shí kè zhì jīn qián。

腊日寄铨儿

钟令嘉

频年思子泪,前月抱孙才。pín nián sī zi lèi,qián yuè bào sūn cái。
忆汝孩提似,原他祖德该。yì rǔ hái tí shì,yuán tā zǔ dé gāi。
啼声劳客试,秀骨或天来。tí shēng láo kè shì,xiù gǔ huò tiān lái。
归日应过膝,闻当笑口开。guī rì yīng guò xī,wén dāng xiào kǒu kāi。

腊日寄铨儿

钟令嘉

心情怜下第,约略似前番。xīn qíng lián xià dì,yuē lüè shì qián fān。
官道应攀柳,家庭已树萱。guān dào yīng pān liǔ,jiā tíng yǐ shù xuān。
恃才防暗忌,交友戒多言。shì cái fáng àn jì,jiāo yǒu jiè duō yán。
结习还当扫,新诗莫诉冤。jié xí hái dāng sǎo,xīn shī mò sù yuān。

腊日寄铨儿

钟令嘉

仆婢爱菘韭,同锄半亩园。pū bì ài sōng jiǔ,tóng chú bàn mǔ yuán。
门关饶岁月,居僻远尘喧。mén guān ráo suì yuè,jū pì yuǎn chén xuān。
夜火机伊轧,家人乐笑言。yè huǒ jī yī yà,jiā rén lè xiào yán。
眼昏今益甚,书帙懒重翻。yǎn hūn jīn yì shén,shū zhì lǎn zhòng fān。

腊日寄铨儿

钟令嘉

梦尔天涯路,肩舆往复频。mèng ěr tiān yá lù,jiān yú wǎng fù pín。
师方为讲学,客岂是依人。shī fāng wèi jiǎng xué,kè qǐ shì yī rén。
驷马题桥志,双亲属望身。sì mǎ tí qiáo zhì,shuāng qīn shǔ wàng shēn。
而翁坟上草,今已四回春。ér wēng fén shàng cǎo,jīn yǐ sì huí chūn。

题自绣梅花诗图

钟令嘉

屈铁孤梅葬古苔,巡檐寒萼冻难开。qū tiě gū méi zàng gǔ tái,xún yán hán è dòng nán kāi。
分明一幅鹅溪绢,绣出诗人小像来。fēn míng yī fú é xī juàn,xiù chū shī rén xiǎo xiàng lái。

题自绣梅花诗图

钟令嘉

泪珠成串上残绒,十指寒香敌朔风。lèi zhū chéng chuàn shàng cán róng,shí zhǐ hán xiāng dí shuò fēng。
蓦地停针魂欲语,梅花如雪照房栊。mò dì tíng zhēn hún yù yǔ,méi huā rú xuě zhào fáng lóng。

题自绣梅花诗图

钟令嘉

身后君无封禅书,回文老去底须摹。shēn hòu jūn wú fēng chán shū,huí wén lǎo qù dǐ xū mó。
他时留与儿孙看,此是安人绣字图。tā shí liú yǔ ér sūn kàn,cǐ shì ān rén xiù zì tú。

腊日寄铨儿其六

钟令嘉

力学看驹隙,从游汝得师。lì xué kàn jū xì,cóng yóu rǔ dé shī。
遥分五秉粟,足供十人炊。yáo fēn wǔ bǐng sù,zú gōng shí rén chuī。
汝友皆相念,肥甘数见贻。rǔ yǒu jiē xiāng niàn,féi gān shù jiàn yí。
呼吾如若母,问慰过时时。hū wú rú ruò mǔ,wèn wèi guò shí shí。