古诗词

太常引

刘秉忠

青山憔悴锁寒云。qīng shān qiáo cuì suǒ hán yún。
站路上,最伤神。zhàn lù shàng,zuì shāng shén。
破帽鬓沾尘。pò mào bìn zhān chén。
更谁是、阳关故人。gèng shuí shì yáng guān gù rén。
颓波世道,浮云交态,一日一番新。tuí bō shì dào,fú yún jiāo tài,yī rì yī fān xīn。
无地觅松筠。wú dì mì sōng yún。
看青草、红芳斗春。kàn qīng cǎo hóng fāng dòu chūn。
刘秉忠

刘秉忠

刘秉忠(1216-1274年),初名刘侃,字仲晦,号藏春散人,邢州(今河北邢台市)人。因信佛教改名子聪,任官后而名刘秉忠。元朝杰出政治家、文学家。刘秉忠是元初政坛一位很具特色的政治人物,对于元代政治体制、典章制度的奠定发挥了重大作用。同时,又是一位诗文词曲兼擅的文学家。至元十一年,逝世。元世祖赠太傅,封赵国公,谥号文贞。元成宗时,追赠太师,改谥文正。元仁宗时,追封常山王。 刘秉忠的作品>>

猜您喜欢

南吕·干荷叶

刘秉忠

南高峰,北高峰,惨淡烟霞洞。nán gāo fēng,běi gāo fēng,cǎn dàn yān xiá dòng。
宋高宗,一场空。sòng gāo zōng,yī chǎng kōng。
吴山依旧酒旗风,两度江南梦。wú shān yī jiù jiǔ qí fēng,liǎng dù jiāng nán mèng。
脚儿尖,手儿纤,云髻梳儿露半边。jiǎo ér jiān,shǒu ér xiān,yún jì shū ér lù bàn biān。
脸儿甜,话儿粘。liǎn ér tián,huà ér zhān。
更宜烦恼更宜忺,直恁风流倩。gèng yí fán nǎo gèng yí xiān,zhí nèn fēng liú qiàn。

卜算子

刘秉忠

晓角才初弄。xiǎo jiǎo cái chū nòng。
惊觉幽人梦。jīng jué yōu rén mèng。
珠压花梢的的圆,春露昨宵重。zhū yā huā shāo de de yuán,chūn lù zuó xiāo zhòng。
小鼎香浮动。xiǎo dǐng xiāng fú dòng。
闲把新诗诵。xián bǎ xīn shī sòng。
坐客同尝碧月团,擘破双飞凤。zuò kè tóng cháng bì yuè tuán,bāi pò shuāng fēi fèng。

干荷叶

刘秉忠

干荷叶,映枯蒲。gàn hé yè,yìng kū pú。
柄折难擎露。bǐng zhé nán qíng lù。
藕丝芜。ǒu sī wú。
倩风扶。qiàn fēng fú。
待擎无力不成珠。dài qíng wú lì bù chéng zhū。
难盖宿、滩头鹭。nán gài sù tān tóu lù。

三奠子

刘秉忠

念我行藏有命,烟水无涯。niàn wǒ xíng cáng yǒu mìng,yān shuǐ wú yá。
嗟去雁,羡归鸦。jiē qù yàn,xiàn guī yā。
半生形累影,一事鬓生华。bàn shēng xíng lèi yǐng,yī shì bìn shēng huá。
东山客,西蜀道,且还家。dōng shān kè,xī shǔ dào,qiě hái jiā。
壶中日月,洞里烟霞。hú zhōng rì yuè,dòng lǐ yān xiá。
春不老,景长嘉。chūn bù lǎo,jǐng zhǎng jiā。
功名眉上锁,富贵眼前花。gōng míng méi shàng suǒ,fù guì yǎn qián huā。
三杯酒,一觉睡,一瓯茶。sān bēi jiǔ,yī jué shuì,yī ōu chá。

小重山

刘秉忠

一片残阳树上明。yī piàn cán yáng shù shàng míng。
百禽争啅噪、雨初晴。bǎi qín zhēng zhuó zào yǔ chū qíng。
西风鸿雁落沙汀。xī fēng hóng yàn luò shā tīng。
归舟远,渔笛两三声。guī zhōu yuǎn,yú dí liǎng sān shēng。
烟草逐人行。yān cǎo zhú rén xíng。
前山青未了、后山横。qián shān qīng wèi le hòu shān héng。
山川人物斗峥嵘。shān chuān rén wù dòu zhēng róng。
黄尘路,鞍马笑平生。huáng chén lù,ān mǎ xiào píng shēng。

小重山

刘秉忠

云去风来雨乍晴。yún qù fēng lái yǔ zhà qíng。
断烟分远树、夕阳明。duàn yān fēn yuǎn shù xī yáng míng。
夕阳无处雁斜横。xī yáng wú chù yàn xié héng。
山重叠,山外更入行。shān zhòng dié,shān wài gèng rù xíng。
千古短长亭。qiān gǔ duǎn zhǎng tíng。
别离浑是苦、柰西征。bié lí hún shì kǔ nài xī zhēng。
欲凭双鲤寄幽情。yù píng shuāng lǐ jì yōu qíng。
东流水,几日到襄城。dōng liú shuǐ,jǐ rì dào xiāng chéng。

小重山

刘秉忠

漠北云南路九千。mò běi yún nán lù jiǔ qiān。
旧年鞍马上、又新年。jiù nián ān mǎ shàng yòu xīn nián。
玉梅寂寞老江边。yù méi jì mò lǎo jiāng biān。
东风软,杨柳得春先。dōng fēng ruǎn,yáng liǔ dé chūn xiān。
斜月照吟鞭。xié yuè zhào yín biān。
可人难似月、缺还圆。kě rén nán shì yuè quē hái yuán。
桃花流水杏花天。táo huā liú shuǐ xìng huā tiān。
欢娱地,谁斗酒尊前。huān yú dì,shuí dòu jiǔ zūn qián。

小重山

刘秉忠

诗酒休惊误一生。shī jiǔ xiū jīng wù yī shēng。
黄尘南北路、几功名。huáng chén nán běi lù jǐ gōng míng。
枝头乌鹊梦频惊。zhī tóu wū què mèng pín jīng。
西州月,夜夜照人明。xī zhōu yuè,yè yè zhào rén míng。
枕上数寒更。zhěn shàng shù hán gèng。
西风残漏滴、两三声。xī fēng cán lòu dī liǎng sān shēng。
客中新感故园情。kè zhōng xīn gǎn gù yuán qíng。
音书断,天晓雁孤鸣。yīn shū duàn,tiān xiǎo yàn gū míng。

小重山

刘秉忠

晓起清愁酒盎空。xiǎo qǐ qīng chóu jiǔ àng kōng。
清愁缘底事、别离中。qīng chóu yuán dǐ shì bié lí zhōng。
登临无地与君同。dēng lín wú dì yǔ jūn tóng。
青山色,山外更重重。qīng shān sè,shān wài gèng zhòng zhòng。
落尽海棠红。luò jǐn hǎi táng hóng。
蔷薇新破萼、露华浓。qiáng wēi xīn pò è lù huá nóng。
牡丹芳信一帘风。mǔ dān fāng xìn yī lián fēng。
寻幽梦,曾到小园东。xún yōu mèng,céng dào xiǎo yuán dōng。

干荷叶

刘秉忠

干荷叶,色苍苍,老柄风摇荡,减了清香。gàn hé yè,sè cāng cāng,lǎo bǐng fēng yáo dàng,jiǎn le qīng xiāng。
越添黄。yuè tiān huáng。
都因昨夜一场霜,寂寞在秋江上。dōu yīn zuó yè yī chǎng shuāng,jì mò zài qiū jiāng shàng。

太常引

刘秉忠

长安三唱晓鸡声。zhǎng ān sān chàng xiǎo jī shēng。
谁不被,利名惊。shuí bù bèi,lì míng jīng。
搅镜照星星。jiǎo jìng zhào xīng xīng。
都老却、当年后生。dōu lǎo què dāng nián hòu shēng。
山林苍翠,江湖烟景,归去没人争。shān lín cāng cuì,jiāng hú yān jǐng,guī qù méi rén zhēng。
休望濯尘缨。xiū wàng zhuó chén yīng。
几时得、沧浪水清。jǐ shí dé cāng làng shuǐ qīng。

太常引

刘秉忠

衲衣藤杖是吾缘。nà yī téng zhàng shì wú yuán。
好归去,旧林泉。hǎo guī qù,jiù lín quán。
富贵任争先。fù guì rèn zhēng xiān。
总不较、诸公著鞭。zǒng bù jiào zhū gōng zhù biān。
雁飞汾水,鹤归华表,人事又千年。yàn fēi fén shuǐ,hè guī huá biǎo,rén shì yòu qiān nián。
沧海变桑田。cāng hǎi biàn sāng tián。
谁知有、壶中洞天。shuí zhī yǒu hú zhōng dòng tiān。

太常引

刘秉忠

桃花流水鳜鱼肥。táo huā liú shuǐ guì yú féi。
青箬笠,绿蓑衣。qīng ruò lì,lǜ suō yī。
风雨不须归。fēng yǔ bù xū guī。
管甚做、人间是非。guǎn shén zuò rén jiān shì fēi。
两肩云衲,一枝筇杖,尽日可忘机。liǎng jiān yún nà,yī zhī qióng zhàng,jǐn rì kě wàng jī。
之子欲何为。zhī zi yù hé wèi。
归去来、山猿怪迟。guī qù lái shān yuán guài chí。

太常引·武候

刘秉忠

至人视有一如无。zhì rén shì yǒu yī rú wú。
见义处,便相扶。jiàn yì chù,biàn xiāng fú。
三顾出茅庐。sān gù chū máo lú。
莫不是、先生有图。mò bù shì xiān shēng yǒu tú。
拯危当世,觉民斯道,佩玉已心枯。zhěng wēi dāng shì,jué mín sī dào,pèi yù yǐ xīn kū。
遗恨失吞吴。yí hèn shī tūn wú。
真个是、男儿丈夫。zhēn gè shì nán ér zhàng fū。

太常引·鲁仲连

刘秉忠

当时六国怯强秦。dāng shí liù guó qiè qiáng qín。
使群策,日纷纷。shǐ qún cè,rì fēn fēn。
谈笑却三军。tán xiào què sān jūn。
算自古、谁如此君。suàn zì gǔ shuí rú cǐ jūn。
一心忠义,满怀冰雪,功就便抽身。yī xīn zhōng yì,mǎn huái bīng xuě,gōng jiù biàn chōu shēn。
富贵若浮云。fù guì ruò fú yún。
本是个、江湖散人。běn shì gè jiāng hú sàn rén。
1081234567»