古诗词

金菊对芙蓉至夜

顾贞观

早换新衣,迟添弱线,且教同坐更阑。zǎo huàn xīn yī,chí tiān ruò xiàn,qiě jiào tóng zuò gèng lán。
乍绕檐冰箸,戛碎琅玕。zhà rào yán bīng zhù,jiá suì láng gān。
今宵海样莲花漏,听儿家、数尽悲欢。jīn xiāo hǎi yàng lián huā lòu,tīng ér jiā shù jǐn bēi huān。
燕台梦杳,似伊清瘦,可耐严寒。yàn tái mèng yǎo,shì yī qīng shòu,kě nài yán hán。
双鱼昨寄平安。shuāng yú zuó jì píng ān。
道夜深风雪,正直金銮。dào yè shēn fēng xuě,zhèng zhí jīn luán。
想频呵冻墨,绛蜡才干。xiǎng pín hē dòng mò,jiàng là cái gàn。
平明又复催趋走,只空陪、彩仗千官。píng míng yòu fù cuī qū zǒu,zhǐ kōng péi cǎi zhàng qiān guān。
口脂面药,几时宣赐,分饷孤鸾。kǒu zhī miàn yào,jǐ shí xuān cì,fēn xiǎng gū luán。
顾贞观

顾贞观

顾贞观(1637-1714)清代文学家。原名华文,字远平、华峰,亦作华封,号梁汾,江苏无锡人。明末东林党人顾宪成四世孙。康熙五年举人,擢秘书院典籍。曾馆纳兰相国家,与相国子纳兰性德交契,康熙二十三年致仕,读书终老。贞观工诗文,词名尤著,著有《弹指词》、《积书岩集》等。顾贞观与陈维嵩、朱彝尊并称明末清初“词家三绝”,同时又与纳兰性德、曹贞吉共享“京华三绝”之誉。 顾贞观的作品>>

猜您喜欢

菩萨蛮·和吴园次

顾贞观

炉边促席围银蜡。lú biān cù xí wéi yín là。
兰舟准待明朝发。lán zhōu zhǔn dài míng cháo fā。
坐到五更钟。zuò dào wǔ gèng zhōng。
忽然归思慵。hū rán guī sī yōng。
六幺催未歇。liù yāo cuī wèi xiē。
故故飞觞急。gù gù fēi shāng jí。
休却眼前杯。xiū què yǎn qián bēi。
玉人容易来。yù rén róng yì lái。

菩萨蛮·郴江晓发

顾贞观

行云翠湿寒难晓。xíng yún cuì shī hán nán xiǎo。
水仙夜上芙蓉老。shuǐ xiān yè shàng fú róng lǎo。
山枕酒醒时。shān zhěn jiǔ xǐng shí。
雁回人未知。yàn huí rén wèi zhī。
客城那得住。kè chéng nà dé zhù。
打鼓开船去。dǎ gǔ kāi chuán qù。
去逐鲤鱼风。qù zhú lǐ yú fēng。
归期尺素中。guī qī chǐ sù zhōng。

菩萨蛮·榕城客舍啖荔枝

顾贞观

果然仙品如图谱。guǒ rán xiān pǐn rú tú pǔ。
晶莹尚湿枫亭露。jīng yíng shàng shī fēng tíng lù。
映彻玉壶冰。yìng chè yù hú bīng。
守宫纱一层。shǒu gōng shā yī céng。
碧桃争比得。bì táo zhēng bǐ dé。
鹤顶真珠液。hè dǐng zhēn zhū yè。
好在宋家香。hǎo zài sòng jiā xiāng。
刚逢十八娘。gāng féng shí bā niáng。

菩萨蛮·晦夜端州道中

顾贞观

苍梧水落羚羊峡。cāng wú shuǐ luò líng yáng xiá。
危樯欲渡愁云压。wēi qiáng yù dù chóu yún yā。
肠断岭猿鸣。cháng duàn lǐng yuán míng。
南来第一声。nán lái dì yī shēng。
上滩争宿处。shàng tān zhēng sù chù。
月黑闻人语。yuè hēi wén rén yǔ。
不辨戍楼烟。bù biàn shù lóu yān。
维舟江那边。wéi zhōu jiāng nà biān。

菩萨蛮·送当如弟入秦,时客临汾

顾贞观

秋空倚剑人何处。qiū kōng yǐ jiàn rén hé chù。
羁心远挂咸阳树。jī xīn yuǎn guà xián yáng shù。
陇水咽残星。lǒng shuǐ yàn cán xīng。
黄河西畔行。huáng hé xī pàn xíng。
几多乡泪滴。jǐ duō xiāng lèi dī。
一夜关山笛。yī yè guān shān dí。
谁按小伊州。shuí àn xiǎo yī zhōu。
清霜入鬓流。qīng shuāng rù bìn liú。

菩萨蛮

顾贞观

山城半夜催金柝,酒醒孤馆灯花落。shān chéng bàn yè cuī jīn tuò,jiǔ xǐng gū guǎn dēng huā luò。
窗白一声鸡,枕函闻马嘶。chuāng bái yī shēng jī,zhěn hán wén mǎ sī。
门前乌桕树,霜月迷行处。mén qián wū jiù shù,shuāng yuè mí xíng chù。
遥忆独眠人,晓寒惊梦频。yáo yì dú mián rén,xiǎo hán jīng mèng pín。

满江红·和毛会候汴梁怀古

顾贞观

何必江南,堪痛哭,六朝遗迹。hé bì jiāng nán,kān tòng kū,liù cháo yí jì。
只此地,曾经几遍,铜驼荆棘。zhǐ cǐ dì,céng jīng jǐ biàn,tóng tuó jīng jí。
高浪已摧临镜堞,平沙尽没藏书壁。gāo làng yǐ cuī lín jìng dié,píng shā jǐn méi cáng shū bì。
漫凭高,历历数沧桑,空沾臆。màn píng gāo,lì lì shù cāng sāng,kōng zhān yì。
朱仙镇,陈桥驿,相望处,城南北。zhū xiān zhèn,chén qiáo yì,xiāng wàng chù,chéng nán běi。
只幽兰轩远,烬灰难觅。zhǐ yōu lán xuān yuǎn,jìn huī nán mì。
且醉金梁桥上月,休寻萼绿堂前石。qiě zuì jīn liáng qiáo shàng yuè,xiū xún è lǜ táng qián shí。
卷西风,片叶忽飞来,迎秋笛。juǎn xī fēng,piàn yè hū fēi lái,yíng qiū dí。

满江红·留别诸昆仲

顾贞观

燕子重来,还认得,乌衣旧里。yàn zi zhòng lái,hái rèn dé,wū yī jiù lǐ。
浑不改,风流江左,清华门地。hún bù gǎi,fēng liú jiāng zuǒ,qīng huá mén dì。
社酒晚归娱父老,花灯夜赏饶佳丽。shè jiǔ wǎn guī yú fù lǎo,huā dēng yè shǎng ráo jiā lì。
看泾流,如带束胶峰,长如砺。kàn jīng liú,rú dài shù jiāo fēng,zhǎng rú lì。
频作客,乡心系。pín zuò kè,xiāng xīn xì。
十载梦,青缣被。shí zài mèng,qīng jiān bèi。
又兰阶池草,差强人意。yòu lán jiē chí cǎo,chà qiáng rén yì。
笑我仍分藜阁火,输他便纵琼林辔。xiào wǒ réng fēn lí gé huǒ,shū tā biàn zòng qióng lín pèi。
向五云,多处盼金泥,添新喜。xiàng wǔ yún,duō chù pàn jīn ní,tiān xīn xǐ。

一剪梅

顾贞观

一道银墙界粉真。yī dào yín qiáng jiè fěn zhēn。
宋玉东邻,阮籍西邻。sòng yù dōng lín,ruǎn jí xī lín。
好花如雾看难亲,镜里分身,画里全身。hǎo huā rú wù kàn nán qīn,jìng lǐ fēn shēn,huà lǐ quán shēn。
收拾风光卧锦茵。shōu shí fēng guāng wò jǐn yīn。
病渴前春,病酒今春。bìng kě qián chūn,bìng jiǔ jīn chūn。
剧怜莺语太殷勤,昨日归人,明日离人。jù lián yīng yǔ tài yīn qín,zuó rì guī rén,míng rì lí rén。

更漏子

顾贞观

续残香,留好梦。xù cán xiāng,liú hǎo mèng。
鸳瓦不销霜重。yuān wǎ bù xiāo shuāng zhòng。
千里月,五更寒。qiān lǐ yuè,wǔ gèng hán。
此情持问欢。cǐ qíng chí wèn huān。
阑干角,蛛丝络。lán gàn jiǎo,zhū sī luò。
谁解护花铃索。shuí jiě hù huā líng suǒ。
乘宿醉,看梳头。chéng sù zuì,kàn shū tóu。
年时还记不。nián shí hái jì bù。

胡捣练问疟

顾贞观

便琼花也怎和他,二十四番风战。biàn qióng huā yě zěn hé tā,èr shí sì fān fēng zhàn。
瘦影上窗微闪。shòu yǐng shàng chuāng wēi shǎn。
欲语怜娇喘。yù yǔ lián jiāo chuǎn。
霎时凄凛霎时焦,浑似郎心多变。shà shí qī lǐn shà shí jiāo,hún shì láng xīn duō biàn。
一鬼可容相见。yī guǐ kě róng xiāng jiàn。
教露鲜妆腼。jiào lù xiān zhuāng miǎn。

东风第一枝·用史梅溪韵

顾贞观

麦浪翻晴,柳烟吹暮,可怜时候新暖。mài làng fān qíng,liǔ yān chuī mù,kě lián shí hòu xīn nuǎn。
攀来暗绿嫌深,折去残红怨浅。pān lái àn lǜ xián shēn,zhé qù cán hóng yuàn qiǎn。
东风着意,为留得、几丝香软。dōng fēng zhe yì,wèi liú dé jǐ sī xiāng ruǎn。
笑双双、掠水衔泥,辛苦旧巢归燕。xiào shuāng shuāng lüè shuǐ xián ní,xīn kǔ jiù cháo guī yàn。
费多少、斜阳送眼,容易得、远山迎面。fèi duō shǎo xié yáng sòng yǎn,róng yì dé yuǎn shān yíng miàn。
肯将佩冷江皋,博个宴酣花苑。kěn jiāng pèi lěng jiāng gāo,bó gè yàn hān huā yuàn。
梦阑酒醒,早减却、春痕一线。mèng lán jiǔ xǐng,zǎo jiǎn què chūn hén yī xiàn。
问五湖、他日扁舟,可似苎萝相见。wèn wǔ hú tā rì biǎn zhōu,kě shì zhù luó xiāng jiàn。

洞庭春色

顾贞观

楼锁葳蕤,桥通宛转,昔日亭台。lóu suǒ wēi ruí,qiáo tōng wǎn zhuǎn,xī rì tíng tái。
记坠钗声里,频呼小玉,钩帘影畔,替摘青梅。jì zhuì chāi shēng lǐ,pín hū xiǎo yù,gōu lián yǐng pàn,tì zhāi qīng méi。
感绝多情双燕语,道三岁、看花人未回。gǎn jué duō qíng shuāng yàn yǔ,dào sān suì kàn huā rén wèi huí。
心期在,且休教结子,辜负重来。xīn qī zài,qiě xiū jiào jié zi,gū fù zhòng lái。
无端绿阴遍也,那复向、旧处徘徊。wú duān lǜ yīn biàn yě,nà fù xiàng jiù chù pái huái。
只凄凉禅榻,茶烟空扬,模糊镜槛,蜡泪成堆。zhǐ qī liáng chán tà,chá yān kōng yáng,mó hú jìng kǎn,là lèi chéng duī。
一种幽寻春草句,怕清梦、池塘有劫灰。yī zhǒng yōu xún chūn cǎo jù,pà qīng mèng chí táng yǒu jié huī。
长陪着,旧雕栏玉砌,零落宫槐。zhǎng péi zhe,jiù diāo lán yù qì,líng luò gōng huái。

望海潮

顾贞观

青烟散后,绿云重绾,今来欲见何缘。qīng yān sàn hòu,lǜ yún zhòng wǎn,jīn lái yù jiàn hé yuán。
每约花时,共听莺处,将归几度留连。měi yuē huā shí,gòng tīng yīng chù,jiāng guī jǐ dù liú lián。
冰玉语空传。bīng yù yǔ kōng chuán。
信书生薄命,自古而然。xìn shū shēng báo mìng,zì gǔ ér rán。
谁遣刚风,无端吹折到青莲。shuí qiǎn gāng fēng,wú duān chuī zhé dào qīng lián。
品题真负当年。pǐn tí zhēn fù dāng nián。
倩泪痕和酒,滴醒长眠。qiàn lèi hén hé jiǔ,dī xǐng zhǎng mián。
香令还家,粉郎依旧,知他一笑幽泉。xiāng lìng hái jiā,fěn láng yī jiù,zhī tā yī xiào yōu quán。
慧业定生天,怕柔肠侠骨,难忘人间。huì yè dìng shēng tiān,pà róu cháng xiá gǔ,nán wàng rén jiān。
莫更多情,漫劳天上葬神仙。mò gèng duō qíng,màn láo tiān shàng zàng shén xiān。

采桑子

顾贞观

仙姿合受尘凡垢,蜚语心惊。xiān zī hé shòu chén fán gòu,fēi yǔ xīn jīng。
不是无情。bù shì wú qíng。
怕是情多转误卿。pà shì qíng duō zhuǎn wù qīng。
何如莫约箫台凤,惟伴笼鹦。hé rú mò yuē xiāo tái fèng,wéi bàn lóng yīng。
绣户长扃。xiù hù zhǎng jiōng。
对念如来般若经。duì niàn rú lái bān ruò jīng。