古诗词

殢人娇答同年严览民问余近况

顾贞观

帐掩梅花,一炷水沉烟小。zhàng yǎn méi huā,yī zhù shuǐ chén yān xiǎo。
宛转薄衾香不了。wǎn zhuǎn báo qīn xiāng bù le。
堆窗乱叶,听西风横扫。duī chuāng luàn yè,tīng xī fēng héng sǎo。
才病起,禁得夜深清觉。cái bìng qǐ,jìn dé yè shēn qīng jué。
喔喔荒鸡,哑哑宿鸟。ō ō huāng jī,yǎ yǎ sù niǎo。
明日事、又萦怀抱。míng rì shì yòu yíng huái bào。
输他痛饮,把馀寒生拗。shū tā tòng yǐn,bǎ yú hán shēng ǎo。
判醉也、能抵独眠多少。pàn zuì yě néng dǐ dú mián duō shǎo。
顾贞观

顾贞观

顾贞观(1637-1714)清代文学家。原名华文,字远平、华峰,亦作华封,号梁汾,江苏无锡人。明末东林党人顾宪成四世孙。康熙五年举人,擢秘书院典籍。曾馆纳兰相国家,与相国子纳兰性德交契,康熙二十三年致仕,读书终老。贞观工诗文,词名尤著,著有《弹指词》、《积书岩集》等。顾贞观与陈维嵩、朱彝尊并称明末清初“词家三绝”,同时又与纳兰性德、曹贞吉共享“京华三绝”之誉。 顾贞观的作品>>

猜您喜欢

踏莎美人

顾贞观

吹落瑶华,折残琼树,魂兮可忆相逢处。chuī luò yáo huá,zhé cán qióng shù,hún xī kě yì xiāng féng chù。
枕涛亭下旧曾招,笑指冰船飞渡、胜莲桡。zhěn tāo tíng xià jiù céng zhāo,xiào zhǐ bīng chuán fēi dù shèng lián ráo。
痛结沉云,病疏行雨,鸳鸯小字三生语。tòng jié chén yún,bìng shū xíng yǔ,yuān yāng xiǎo zì sān shēng yǔ。
梦偎红颊晕微潮,犹似雪天双骑、玉河桥。mèng wēi hóng jiá yūn wēi cháo,yóu shì xuě tiān shuāng qí yù hé qiáo。

踏莎美人

顾贞观

瑟鼓青峰,歌翻绛树,无言忽到分襟处。sè gǔ qīng fēng,gē fān jiàng shù,wú yán hū dào fēn jīn chù。
袜罗冰尽手频招,安得千层铁锁、截轻桡。wà luó bīng jǐn shǒu pín zhāo,ān dé qiān céng tiě suǒ jié qīng ráo。
醉缬凝酥,啼珠冻雨,晓钟时节围炉语。zuì xié níng sū,tí zhū dòng yǔ,xiǎo zhōng shí jié wéi lú yǔ。
离情欲寄浙江潮,其奈客程偏指,坠钗桥。lí qíng yù jì zhè jiāng cháo,qí nài kè chéng piān zhǐ,zhuì chāi qiáo。

续断令

顾贞观

断红兼雨梦,当归身世,等闲蕉鹿。duàn hóng jiān yǔ mèng,dāng guī shēn shì,děng xián jiāo lù。
再枕凉生冰簟滑,石鼎声中幽独。zài zhěn liáng shēng bīng diàn huá,shí dǐng shēng zhōng yōu dú。
活火泉甘松涛嫩,乳香候,龙团熟。huó huǒ quán gān sōng tāo nèn,rǔ xiāng hòu,lóng tuán shú。
地偏丛桂枝阴,又吐丛菊。dì piān cóng guì zhī yīn,yòu tǔ cóng jú。
花时约过柴桑。huā shí yuē guò chái sāng。
白衣寒蚤,休负深杯绿。bái yī hán zǎo,xiū fù shēn bēi lǜ。
青镜流光,看逝水银汉,漂残落木。qīng jìng liú guāng,kàn shì shuǐ yín hàn,piāo cán luò mù。
瓜蔓连钱,草虫吟细,辛苦惊髀肉。guā màn lián qián,cǎo chóng yín xì,xīn kǔ jīng bì ròu。
从容乌兔,丝丝短发难续。cóng róng wū tù,sī sī duǎn fā nán xù。

好事近

顾贞观

弹指绝思惟,唤出婵娟三昧。dàn zhǐ jué sī wéi,huàn chū chán juān sān mèi。
双锁金针谁会,笑拖泥裙带。shuāng suǒ jīn zhēn shuí huì,xiào tuō ní qún dài。
乍拈仍放合欢花,一段风流在。zhà niān réng fàng hé huān huā,yī duàn fēng liú zài。
击竹声前粉碎,学香严下拜。jī zhú shēng qián fěn suì,xué xiāng yán xià bài。

如梦令

顾贞观

宝鸭乍辞衾凤。bǎo yā zhà cí qīn fèng。
唤起胆瓶花冻。huàn qǐ dǎn píng huā dòng。
懊恼十年情,不抵五更霜重。ào nǎo shí nián qíng,bù dǐ wǔ gèng shuāng zhòng。
如梦。rú mèng。
如梦。rú mèng。
落月香车谁送。luò yuè xiāng chē shuí sòng。

如梦令

顾贞观

颠倒镜鸾钗凤。diān dào jìng luán chāi fèng。
纤手玉台呵冻。xiān shǒu yù tái hē dòng。
惜别尽俄延,也只一声珍重。xī bié jǐn é yán,yě zhǐ yī shēng zhēn zhòng。
如梦。rú mèng。
如梦。rú mèng。
传语晓寒休送。chuán yǔ xiǎo hán xiū sòng。

鹊桥仙·用吴药师韵

顾贞观

泪粘春住,香吹梦醒,提起旧时根节。lèi zhān chūn zhù,xiāng chuī mèng xǐng,tí qǐ jiù shí gēn jié。
画船丝柳绮窗花,整一幅,断肠图揭。huà chuán sī liǔ qǐ chuāng huā,zhěng yī fú,duàn cháng tú jiē。
彩云易散,银河难渡,青鬓莫教催雪。cǎi yún yì sàn,yín hé nán dù,qīng bìn mò jiào cuī xuě。
来生慧业恐生天,又负却,人间风月。lái shēng huì yè kǒng shēng tiān,yòu fù què,rén jiān fēng yuè。

满庭芳·用蔡友古韵

顾贞观

别院收灯,空楼倚笛,穿花漏点分明。bié yuàn shōu dēng,kōng lóu yǐ dí,chuān huā lòu diǎn fēn míng。
飘来兰麝。piāo lái lán shè。
蓦忽见云英。mò hū jiàn yún yīng。
借与人间风月,瑶台路,特地逢迎。jiè yǔ rén jiān fēng yuè,yáo tái lù,tè dì féng yíng。
冰轮满,无端吹晕,直是妒娉婷。bīng lún mǎn,wú duān chuī yūn,zhí shì dù pīng tíng。
相携寻旧约,玉颜丝鬓,种种堪惊。xiāng xié xún jiù yuē,yù yán sī bìn,zhǒng zhǒng kān jīng。
只几番离合,断送多情。zhǐ jǐ fān lí hé,duàn sòng duō qíng。
欲问飞琼伴侣,尘根在,枉费丁宁。yù wèn fēi qióng bàn lǚ,chén gēn zài,wǎng fèi dīng níng。
游仙去,一行清泪,为子误三生。yóu xiān qù,yī xíng qīng lèi,wèi zi wù sān shēng。

南乡子·来词“我亦悲吟痛哭人”,余谓“歌”字正不必避,依韵答之

顾贞观

芳讯属东邻。fāng xùn shǔ dōng lín。
格外相怜分外亲。gé wài xiāng lián fēn wài qīn。
记否枇杷花下见,前身。jì fǒu pí pá huā xià jiàn,qián shēn。
共是悲歌痛哭人。gòng shì bēi gē tòng kū rén。
无计与传神。wú jì yǔ chuán shén。
小像沉香只暗熏。xiǎo xiàng chén xiāng zhǐ àn xūn。
料得有情应唤彻,真真。liào dé yǒu qíng yīng huàn chè,zhēn zhēn。
珠玉为心以奉君。zhū yù wèi xīn yǐ fèng jūn。

南乡子·捣衣

顾贞观

嘹唳夜鸿惊。liáo lì yè hóng jīng。
叶满阶除欲二更。yè mǎn jiē chú yù èr gèng。
一派西风吹不断,秋声。yī pài xī fēng chuī bù duàn,qiū shēng。
中有深闺万里情。zhōng yǒu shēn guī wàn lǐ qíng。
片石冷于冰。piàn shí lěng yú bīng。
两袖霜华旋欲凝。liǎng xiù shuāng huá xuán yù níng。
今夜戍楼归梦里,分明。jīn yè shù lóu guī mèng lǐ,fēn míng。
织手频呵带月迎。zhī shǒu pín hē dài yuè yíng。

酷相思

顾贞观

竟日东风吹细雨。jìng rì dōng fēng chuī xì yǔ。
吹不转,天涯絮。chuī bù zhuǎn,tiān yá xù。
便倚尽、长亭多少树。biàn yǐ jǐn zhǎng tíng duō shǎo shù。
春去也,人难住。chūn qù yě,rén nán zhù。
人去也,春难住。rén qù yě,chūn nán zhù。
池馆依然行乐处。chí guǎn yī rán xíng lè chù。
何事耽羁旅。hé shì dān jī lǚ。
待相见、重倾离别绪。dài xiāng jiàn zhòng qīng lí bié xù。
人归也,春无语。rén guī yě,chūn wú yǔ。
春归也,人无语。chūn guī yě,rén wú yǔ。

百字令荆溪雨泊,用史梅溪韵,留别陈其年、史蝶庵同学

顾贞观

花前鬓影,被东风吹上,一丝丝白。huā qián bìn yǐng,bèi dōng fēng chuī shàng,yī sī sī bái。
算只浮家堪位置,第一飘零词客。suàn zhǐ fú jiā kān wèi zhì,dì yī piāo líng cí kè。
果掷迷香,鞭遗软绣,弹指成遥隔。guǒ zhì mí xiāng,biān yí ruǎn xiù,dàn zhǐ chéng yáo gé。
茶烟篷底,看炊蟹眼如雪。chá yān péng dǐ,kàn chuī xiè yǎn rú xuě。
错道旧雨无情,佳时却恁,误了莺和蝶。cuò dào jiù yǔ wú qíng,jiā shí què nèn,wù le yīng hé dié。
仆本多愁消不起,罨画溪山风月。pū běn duō chóu xiāo bù qǐ,yǎn huà xī shān fēng yuè。
虾笼筝船,蛟桥酒幔,丽景纵消歇。xiā lóng zhēng chuán,jiāo qiáo jiǔ màn,lì jǐng zòng xiāo xiē。
津亭回首,嫩条谁与同折。jīn tíng huí shǒu,nèn tiáo shuí yǔ tóng zhé。

百字令宿针鱼嘴

顾贞观

几行归雁,共征帆落向,暮烟丛里。jǐ xíng guī yàn,gòng zhēng fān luò xiàng,mù yān cóng lǐ。
野戍潮平霜叶下,簇簇蒹葭深舣。yě shù cháo píng shuāng yè xià,cù cù jiān jiā shēn yǐ。
酒旆微青,渔灯乍黑,未散沙洲市。jiǔ pèi wēi qīng,yú dēng zhà hēi,wèi sàn shā zhōu shì。
当垆一笑,满头黄菊旖旎。dāng lú yī xiào,mǎn tóu huáng jú yǐ nǐ。
又是急鼓频催,低篷欲掩,转凄迷乡思。yòu shì jí gǔ pín cuī,dī péng yù yǎn,zhuǎn qī mí xiāng sī。
谁与孤眠欹枕说,妾梦不离江水。shuí yǔ gū mián yī zhěn shuō,qiè mèng bù lí jiāng shuǐ。
慈姥滩寒,望夫矶暝,相对针鱼嘴。cí lǎo tān hán,wàng fū jī míng,xiāng duì zhēn yú zuǐ。
断魂今夜,风鬟两鬓千里。duàn hún jīn yè,fēng huán liǎng bìn qiān lǐ。

百字令西梁山过长年所居,漫书其壁

顾贞观

远天秋净,正西风粳稻,江乡初熟。yuǎn tiān qiū jìng,zhèng xī fēng jīng dào,jiāng xiāng chū shú。
竟日帆移罾影外,卧柳村扉斜矗。jìng rì fān yí zēng yǐng wài,wò liǔ cūn fēi xié chù。
别浦潮回,平矶叶掩,篱落轻鸥宿。bié pǔ cháo huí,píng jī yè yǎn,lí luò qīng ōu sù。
薄寒吹上,春山澹澹凝绿。báo hán chuī shàng,chūn shān dàn dàn níng lǜ。
眼前人丽如花,鱼多似米,船却高于屋。yǎn qián rén lì rú huā,yú duō shì mǐ,chuán què gāo yú wū。
鸡犬图书无恙在,生事此中粗足。jī quǎn tú shū wú yàng zài,shēng shì cǐ zhōng cū zú。
烟水携家,五湖双桨,旧约何年续。yān shuǐ xié jiā,wǔ hú shuāng jiǎng,jiù yuē hé nián xù。
客游良苦,倦听商女遗曲。kè yóu liáng kǔ,juàn tīng shāng nǚ yí qū。

百字令瓯东苦雨,和陆吴州夫子韵

顾贞观

花朝过也,问天公那得,许多风雨。huā cháo guò yě,wèn tiān gōng nà dé,xǔ duō fēng yǔ。
自是春晴无三日,可惜流光难驻。zì shì chūn qíng wú sān rì,kě xī liú guāng nán zhù。
蜡屐冲泥,褰帷溅瀑,厌听黄鹂语。là jī chōng ní,qiān wéi jiàn pù,yàn tīng huáng lí yǔ。
重来谢客,积愁堆满孤屿。zhòng lái xiè kè,jī chóu duī mǎn gū yǔ。
消受水驿山程,灯昏酒冷,梦儿中叨絮。xiāo shòu shuǐ yì shān chéng,dēng hūn jiǔ lěng,mèng ér zhōng dāo xù。
儿女心肠英雄泪,抵死偏萦离绪。ér nǚ xīn cháng yīng xióng lèi,dǐ sǐ piān yíng lí xù。
烽火遥连,家书间隔,漂泊随鸳侣。fēng huǒ yáo lián,jiā shū jiān gé,piāo pō suí yuān lǚ。
芳时断梗,欲归题向何处。fāng shí duàn gěng,yù guī tí xiàng hé chù。