古诗词

甲申浴佛日偕日偕同直出西直门至极乐寺看海棠归途偶成其二

钱应溥

莫嫌冷艳已残妆,相对忘言醉一觞。mò xián lěng yàn yǐ cán zhuāng,xiāng duì wàng yán zuì yī shāng。
地以远尘称极乐,花能殊众是无香。dì yǐ yuǎn chén chēng jí lè,huā néng shū zhòng shì wú xiāng。
似闻道左流莺语,堪笑城南走马忙。shì wén dào zuǒ liú yīng yǔ,kān xiào chéng nán zǒu mǎ máng。
难得萧间逢此日,归赤缓辔已斜阳。nán dé xiāo jiān féng cǐ rì,guī chì huǎn pèi yǐ xié yáng。

钱应溥

清浙江嘉兴人,字子密。道光二十九年贡生。湘军起,入曾国藩幕,工为文檄。光绪间至工部尚书、军机大臣。卒谥恭勤。 钱应溥的作品>>

猜您喜欢

甲申浴佛日偕日偕同直出西直门至极乐寺看海棠归途偶成其一

钱应溥

终年局促困辕驹,一出郊坰景便殊。zhōng nián jú cù kùn yuán jū,yī chū jiāo jiōng jǐng biàn shū。
树色迎来青欲滴,波痕漾处碧平铺。shù sè yíng lái qīng yù dī,bō hén yàng chù bì píng pù。
嘉招不速宾皆主,妙理同参释亦儒。jiā zhāo bù sù bīn jiē zhǔ,miào lǐ tóng cān shì yì rú。
多谢天公真解事,昨宵吹垢雨如酥。duō xiè tiān gōng zhēn jiě shì,zuó xiāo chuī gòu yǔ rú sū。

放蝶诗和家大人韵

钱应溥

绿蝶来何从,穿花倍峭茜。lǜ dié lái hé cóng,chuān huā bèi qiào qiàn。
伊谁折花枝,起舞掠袂缘。yī shuí zhé huā zhī,qǐ wǔ lüè mèi yuán。
艳如点黛螺,轻如衔泥燕。yàn rú diǎn dài luó,qīng rú xián ní yàn。
栩栩各知还,又如客游倦。xǔ xǔ gè zhī hái,yòu rú kè yóu juàn。
不虞独分飞,翻向箱笼眄。bù yú dú fēn fēi,fān xiàng xiāng lóng miǎn。
弱翅触四隅,密网开三面。ruò chì chù sì yú,mì wǎng kāi sān miàn。
逸熊得昭苏,旧侣若慰唁。yì xióng dé zhāo sū,jiù lǚ ruò wèi yàn。
破镜感重圆,故剑珍百鍊。pò jìng gǎn zhòng yuán,gù jiàn zhēn bǎi liàn。
文采本天生,大化任流转。wén cǎi běn tiān shēng,dà huà rèn liú zhuǎn。
料尔双双飞,快逐东风便。liào ěr shuāng shuāng fēi,kuài zhú dōng fēng biàn。
如何蝉翅黏,无乃雀屏炫。rú hé chán chì nián,wú nǎi què píng xuàn。
幸兹返故园,时或来吟院。xìng zī fǎn gù yuán,shí huò lái yín yuàn。
陔兰畅和风,帘栊好息宴。gāi lán chàng hé fēng,lián lóng hǎo xī yàn。
分付九张机,貌尔五色线。fēn fù jiǔ zhāng jī,mào ěr wǔ sè xiàn。
不然伴仙蝶,寻芳近郊甸。bù rán bàn xiān dié,xún fāng jìn jiāo diān。
大胜菜花村,游蜂共潜见。dà shèng cài huā cūn,yóu fēng gòng qián jiàn。
庄生妙齐物,品勿论贵贱。zhuāng shēng miào qí wù,pǐn wù lùn guì jiàn。
且赋《逍遥游》,待补《仙岩传》。qiě fù xiāo yáo yóu,dài bǔ xiān yán chuán。

海昌孙吴二砖歌

钱应溥

孟冬坏城致令辟,古砖出土苔花剔。mèng dōng huài chéng zhì lìng pì,gǔ zhuān chū tǔ tái huā tī。
织文若布坚于石,建元分明纪天册。zhī wén ruò bù jiān yú shí,jiàn yuán fēn míng jì tiān cè。
其旁古泉惜不存,或者大钱当千亦如工名勒。qí páng gǔ quán xī bù cún,huò zhě dà qián dāng qiān yì rú gōng míng lēi。
右方虽非手掌形,积古堂外此无敌。yòu fāng suī fēi shǒu zhǎng xíng,jī gǔ táng wài cǐ wú dí。
况有赤乌之砖修盈尺,先后藏弆成合璧。kuàng yǒu chì wū zhī zhuān xiū yíng chǐ,xiān hòu cáng jǔ chéng hé bì。
秦汉瓦当皆辟易,我思仙人铧名逞谲诡。qín hàn wǎ dāng jiē pì yì,wǒ sī xiān rén huá míng chěng jué guǐ。
孙郎收之肆诸市,苍龙门外神第立。sūn láng shōu zhī sì zhū shì,cāng lóng mén wài shén dì lì。
惑志谶纬大帝始,石印朱书喜泐铭,孙绳祖武独此尔。huò zhì chèn wěi dà dì shǐ,shí yìn zhū shū xǐ lè míng,sūn shéng zǔ wǔ dú cǐ ěr。
吁嗟乎!吴蜀相依如唇齿,蜀室既毁吴何恃。xū jiē hū!wú shǔ xiāng yī rú chún chǐ,shǔ shì jì huǐ wú hé shì。
魏宫铜雀亦瓦解,司马耽耽久虎视。wèi gōng tóng què yì wǎ jiě,sī mǎ dān dān jiǔ hǔ shì。
天册之际势孤峙,皓宗曷不承前轨。tiān cè zhī jì shì gū zhì,hào zōng hé bù chéng qián guǐ。
大桢苇席坚壁垒,疑城再筑张角犄。dà zhēn wěi xí jiān bì lěi,yí chéng zài zhù zhāng jiǎo jī。
金陵王气压九州,那止扬州作天子。jīn líng wáng qì yā jiǔ zhōu,nà zhǐ yáng zhōu zuò tiān zi。
横江截锁飞将来,玉石俱焚谁致此。héng jiāng jié suǒ fēi jiāng lái,yù shí jù fén shuí zhì cǐ。
惜哉甄官得玺仅五纪,江东霸业长已矣。xī zāi zhēn guān dé xǐ jǐn wǔ jì,jiāng dōng bà yè zhǎng yǐ yǐ。
岂如二砖逾千祀,永与盐官之城镇海涘。qǐ rú èr zhuān yú qiān sì,yǒng yǔ yán guān zhī chéng zhèn hǎi sì。

高字砖

钱应溥

云烟过眼百不有,惟有篆刻留永久。yún yān guò yǎn bǎi bù yǒu,wéi yǒu zhuàn kè liú yǒng jiǔ。
此砖断蚀沦冰霜,乃以一字供收藏。cǐ zhuān duàn shí lún bīng shuāng,nǎi yǐ yī zì gōng shōu cáng。
缺月隐雾光璘彬,陶自何代工何人。quē yuè yǐn wù guāng lín bīn,táo zì hé dài gōng hé rén。
巩如磐石世所宝,旧事或访渤海陈。gǒng rú pán shí shì suǒ bǎo,jiù shì huò fǎng bó hǎi chén。
筑城此日井干勤,彼执艺者功无棼。zhù chéng cǐ rì jǐng gàn qín,bǐ zhí yì zhě gōng wú fén。
我侪高谈通史传,筹海之图几曾见。wǒ chái gāo tán tōng shǐ chuán,chóu hǎi zhī tú jǐ céng jiàn。
越山隔岸横长峦,孤城兀峙回狂澜。yuè shān gé àn héng zhǎng luán,gū chéng wù zhì huí kuáng lán。
升高作赋兴苦索,惟以运甓忘严寒。shēng gāo zuò fù xīng kǔ suǒ,wéi yǐ yùn pì wàng yán hán。
寒风怒号沧海立,大波欲冻老蛟泣。hán fēng nù hào cāng hǎi lì,dà bō yù dòng lǎo jiāo qì。
雪光蒙蒙阵云黑,遥思入蔡成奇策。xuě guāng méng méng zhèn yún hēi,yáo sī rù cài chéng qí cè。
手抚此砖三太息,厅语戎行须努力。shǒu fǔ cǐ zhuān sān tài xī,tīng yǔ róng xíng xū nǔ lì。
君不闻河上翱翔刺高克。jūn bù wén hé shàng áo xiáng cì gāo kè。

曹水农砖

钱应溥

昨者摩挲孙吴砖,砖文完好留纪年。zuó zhě mó sā sūn wú zhuān,zhuān wén wán hǎo liú jì nián。
此砖何幸得相匹,所惜款识难兼全。cǐ zhuān hé xìng dé xiāng pǐ,suǒ xī kuǎn shí nán jiān quán。
上方剥落存日月,亦如石阙之铭传少室。shàng fāng bō luò cún rì yuè,yì rú shí quē zhī míng chuán shǎo shì。
谁欤作者曹水农,勒石考成法严密。shuí yú zuò zhě cáo shuǐ nóng,lēi shí kǎo chéng fǎ yán mì。
我思二十并廿字体别,古文省多叔重说。wǒ sī èr shí bìng niàn zì tǐ bié,gǔ wén shěng duō shū zhòng shuō。
廿有六年溯秦碑,源自考工故书出。niàn yǒu liù nián sù qín bēi,yuán zì kǎo gōng gù shū chū。
三十为卉其义同,五经文字归一律。sān shí wèi huì qí yì tóng,wǔ jīng wén zì guī yī lǜ。
阳月念五始误廿,宋人题名沿俗笔。yáng yuè niàn wǔ shǐ wù niàn,sòng rén tí míng yán sú bǐ。
此砖点画独无讹,结体虽非隶与科。cǐ zhuān diǎn huà dú wú é,jié tǐ suī fēi lì yǔ kē。
字有古法自不磨,流传几代今乃供搜罗。zì yǒu gǔ fǎ zì bù mó,liú chuán jǐ dài jīn nǎi gōng sōu luó。
吁嗟乎!富贵过眼如奔涛,操镘甘处贱且劳。xū jiē hū!fù guì guò yǎn rú bēn tāo,cāo màn gān chù jiàn qiě láo。
水农将无圬者流,搏埴之名千载留。shuǐ nóng jiāng wú wū zhě liú,bó zhí zhī míng qiān zài liú。
砖兮砖兮,匣而藏之宜镌圭璋字,曹翁铭砚同位置。zhuān xī zhuān xī,xiá ér cáng zhī yí juān guī zhāng zì,cáo wēng míng yàn tóng wèi zhì。
但愿三农年年大有乐租税,我亦坐拥砚田无恶岁。dàn yuàn sān nóng nián nián dà yǒu lè zū shuì,wǒ yì zuò yōng yàn tián wú è suì。