古诗词

卦山

潘耒

卦山交山阳,孤峰独崔嵬。guà shān jiāo shān yáng,gū fēng dú cuī wéi。
下眺一气中,棱棱露岩崖。xià tiào yī qì zhōng,léng léng lù yán yá。
森如六爻列,错若万卦排。sēn rú liù yáo liè,cuò ruò wàn guà pái。
我来正雪霁,寒空无纤埃。wǒ lái zhèng xuě jì,hán kōng wú xiān āi。
群峰皎练明,万柏攒一苔。qún fēng jiǎo liàn míng,wàn bǎi zǎn yī tái。
远见介山巅,干霄白皑皑。yuǎn jiàn jiè shān diān,gàn xiāo bái ái ái。
近瞩交城城,微茫辨楼台。jìn zhǔ jiāo chéng chéng,wēi máng biàn lóu tái。
文峪下西溪,汾川自东来。wén yù xià xī xī,fén chuān zì dōng lái。
连山走黄河,屏扆却抱回。lián shān zǒu huáng hé,píng yǐ què bào huí。
谁言万家县,形势亦壮哉。shuí yán wàn jiā xiàn,xíng shì yì zhuàng zāi。
守险在良牧,济世须雄才。shǒu xiǎn zài liáng mù,jì shì xū xióng cái。
利铁锢穷岩,健马嘶风哀。lì tiě gù qióng yán,jiàn mǎ sī fēng āi。
刘渊亦何人,石匣为之开。liú yuān yì hé rén,shí xiá wèi zhī kāi。
苍天不可问,浩歌舒远怀。cāng tiān bù kě wèn,hào gē shū yuǎn huái。
潘耒

潘耒

清江苏吴江人,字次耕,又字稼堂,晚自号止止居士。潘柽章弟。顾炎武弟子。康熙间以布衣举博学鸿词,授检讨,纂修《明史》。以博学敢言遭忌,坐“浮躁”降调归里。长于声音反切之学;指陈历代修史利病亦极明晰。生平喜游,所撰诗文,记游之作颇多。有《遂初堂集》、《类音》等。 潘耒的作品>>

猜您喜欢

赠钱饮光

潘耒

蹀血生还万里天,土床树屋尚依然。dié xuè shēng hái wàn lǐ tiān,tǔ chuáng shù wū shàng yī rán。
笺余《易》象研朱细,踏遍云山著屐便。jiān yú yì xiàng yán zhū xì,tà biàn yún shān zhù jī biàn。
久矣泥涂书亥字,凄其衰白感丁年。jiǔ yǐ ní tú shū hài zì,qī qí shuāi bái gǎn dīng nián。
谁怜灵武麻鞋叟,老向空山拜杜鹃。shuí lián líng wǔ má xié sǒu,lǎo xiàng kōng shān bài dù juān。

西泠展墓

潘耒

三尺蓬科几树梅,梅根碧血总成苔。sān chǐ péng kē jǐ shù méi,méi gēn bì xuè zǒng chéng tái。
春山雨露僧时到,画角昏黄鹤一来。chūn shān yǔ lù sēng shí dào,huà jiǎo hūn huáng hè yī lái。
入梦有人迷北海,招魂无地哭西台。rù mèng yǒu rén mí běi hǎi,zhāo hún wú dì kū xī tái。
鸱夷未化钱塘水,莫怪潮声夜夜雷。chī yí wèi huà qián táng shuǐ,mò guài cháo shēng yè yè léi。

西泠展墓

潘耒

麦饭椒浆拜草间,相看应怪我苍颜。mài fàn jiāo jiāng bài cǎo jiān,xiāng kàn yīng guài wǒ cāng yán。
休疑陆弟曾如洛,为报梁童已出关。xiū yí lù dì céng rú luò,wèi bào liáng tóng yǐ chū guān。
将母归来无旧业,藏书到处有名山。jiāng mǔ guī lái wú jiù yè,cáng shū dào chù yǒu míng shān。
《西征》赋就何人赏,焚向东风血泪斑。xī zhēng fù jiù hé rén shǎng,fén xiàng dōng fēng xuè lèi bān。

二姜先生祠

潘耒

轼辙齐名世早知,百年忠义系人思。shì zhé qí míng shì zǎo zhī,bǎi nián zhōng yì xì rén sī。
忠传折槛排奸日,义想衔刀伏阙时。zhōng chuán zhé kǎn pái jiān rì,yì xiǎng xián dāo fú quē shí。
两地青磷埋宿草,一山红树妥新祠。liǎng dì qīng lín mái sù cǎo,yī shān hóng shù tuǒ xīn cí。
吴门野老多相识,雪涕争看幼妇碑。wú mén yě lǎo duō xiāng shí,xuě tì zhēng kàn yòu fù bēi。

经姜给谏墓作

潘耒

青峰一曲抱愁云,中有先朝谏议坟。qīng fēng yī qū bào chóu yún,zhōng yǒu xiān cháo jiàn yì fén。
往日儿童识邹浩,到今野老哭刘蕡。wǎng rì ér tóng shí zōu hào,dào jīn yě lǎo kū liú fén。
山头树屋称残卒,地下戎衣见故君。shān tóu shù wū chēng cán zú,dì xià róng yī jiàn gù jūn。
埋骨便为干净土,丰碑华表漫纷纭。mái gǔ biàn wèi gàn jìng tǔ,fēng bēi huá biǎo màn fēn yún。

羊城杂咏

潘耒

崖山尚住宋遗民,文陆当年事苦辛。yá shān shàng zhù sòng yí mín,wén lù dāng nián shì kǔ xīn。
穷海不春犹正朔,孤航无土自君臣。qióng hǎi bù chūn yóu zhèng shuò,gū háng wú tǔ zì jūn chén。
忠魂郁作潮头怒,浩气蒸成蜃阙新。zhōng hún yù zuò cháo tóu nù,hào qì zhēng chéng shèn quē xīn。
异代流风多感激,草间时有纳肝人。yì dài liú fēng duō gǎn jī,cǎo jiān shí yǒu nà gān rén。

马当山

潘耒

飞帆如箭劈流开,遥奠江神酒一杯。fēi fān rú jiàn pī liú kāi,yáo diàn jiāng shén jiǔ yī bēi。
好风肯与王郎便,世上惟君不妒才。hǎo fēng kěn yǔ wáng láng biàn,shì shàng wéi jūn bù dù cái。

赠杜于皇

潘耒

男儿无家复无国,六合飘然一孤客。nán ér wú jiā fù wú guó,liù hé piāo rán yī gū kè。
客行落落云出岑,其去无迹来无心。kè xíng luò luò yún chū cén,qí qù wú jì lái wú xīn。
山水佳处便淹泊,偶然相遇不可寻。shān shuǐ jiā chù biàn yān pō,ǒu rán xiāng yù bù kě xún。
黄冈先生古豪士,胸吞云梦八千里。huáng gāng xiān shēng gǔ háo shì,xiōng tūn yún mèng bā qiān lǐ。
神鹰铩翮不得飞,丹霄碧海将安归。shén yīng shā hé bù dé fēi,dān xiāo bì hǎi jiāng ān guī。
三十年来泛江舸,大块无尘能著我。sān shí nián lái fàn jiāng gě,dà kuài wú chén néng zhù wǒ。
商山须眉大泽裘,游戏人间无不可。shāng shān xū méi dà zé qiú,yóu xì rén jiān wú bù kě。
往年访友扬州城,州人喧呼看岁星,如云冠盖趋门庭。wǎng nián fǎng yǒu yáng zhōu chéng,zhōu rén xuān hū kàn suì xīng,rú yún guān gài qū mén tíng。
先生酣眠醉不醒,醒来洗眼焦山青。xiān shēng hān mián zuì bù xǐng,xǐng lái xǐ yǎn jiāo shān qīng。
金焦如螺意不快,一叶翩然下江濑。jīn jiāo rú luó yì bù kuài,yī yè piān rán xià jiāng lài。
青丘方壶不可期,白龙赤鲤遥相待。qīng qiū fāng hú bù kě qī,bái lóng chì lǐ yáo xiāng dài。
我亦汗漫之遐方,束发结交多老苍。wǒ yì hàn màn zhī xiá fāng,shù fā jié jiāo duō lǎo cāng。
惟翁差池未识面,江云关树空相望。wéi wēng chà chí wèi shí miàn,jiāng yún guān shù kōng xiāng wàng。
锡山叶脱蠡湖朗,散步禅房见邛杖。xī shān yè tuō lí hú lǎng,sàn bù chán fáng jiàn qióng zhàng。
怪来避地已经年,笑我劳劳逐尘鞅。guài lái bì dì yǐ jīng nián,xiào wǒ láo láo zhú chén yāng。
昆明劫火方洞然,老鳌抃山波接天。kūn míng jié huǒ fāng dòng rán,lǎo áo biàn shān bō jiē tiān。
土偶桃人莫相笑,久客会有还山年。tǔ ǒu táo rén mò xiāng xiào,jiǔ kè huì yǒu hái shān nián。
先生无事但宴眠,大瓢满酌清冷泉。xiān shēng wú shì dàn yàn mián,dà piáo mǎn zhuó qīng lěng quán。
君不见君家杜陵丧家者,茅屋秋风泪盈把,挥泪高歌《洗兵马》。jūn bù jiàn jūn jiā dù líng sàng jiā zhě,máo wū qiū fēng lèi yíng bǎ,huī lèi gāo gē xǐ bīng mǎ。

忻州婴杵庙

潘耒

烈士不爱生,亦不卤莽死。liè shì bù ài shēng,yì bù lǔ mǎng sǐ。
苟生颜面羞,徒死魂魄耻。gǒu shēng yán miàn xiū,tú sǐ hún pò chǐ。
生死各有立,机括妙相倚。shēng sǐ gè yǒu lì,jī kuò miào xiāng yǐ。
婴杵得其深,一发存赵祀。yīng chǔ dé qí shēn,yī fā cún zhào sì。
千夫共舆瓢,不如道旁委。qiān fū gòng yú piáo,bù rú dào páng wěi。
两人利断金,同心而殊轨。liǎng rén lì duàn jīn,tóng xīn ér shū guǐ。
间牒有阴阳,奇正相表里。jiān dié yǒu yīn yáng,qí zhèng xiāng biǎo lǐ。
神鬼未能窥,宵小安足拟。shén guǐ wèi néng kuī,xiāo xiǎo ān zú nǐ。
赵朔亦何人,得士有如此。zhào shuò yì hé rén,dé shì yǒu rú cǐ。
驱车出忻州,酹酒吊故里。qū chē chū xīn zhōu,lèi jiǔ diào gù lǐ。
秋风正萧骚,浩歌热双耳。qiū fēng zhèng xiāo sāo,hào gē rè shuāng ěr。
带兆虽中绝,巢卵岂俱毁。dài zhào suī zhōng jué,cháo luǎn qǐ jù huǐ。
藏山不可求,哀哀哭公子。cáng shān bù kě qiú,āi āi kū gōng zi。

忻州婴杵庙

潘耒

古人贵成事,今人贵成名。gǔ rén guì chéng shì,jīn rén guì chéng míng。
义声岂不美,躁取事或倾。yì shēng qǐ bù měi,zào qǔ shì huò qīng。
吾心在千秋,旦暮安足争。wú xīn zài qiān qiū,dàn mù ān zú zhēng。
太史佣法章,丙吉不自明。tài shǐ yōng fǎ zhāng,bǐng jí bù zì míng。
生潼闻李善,卖卜有王成。shēng tóng wén lǐ shàn,mài bo yǒu wáng chéng。
短棰诟楚隶,漏船舞吴兵。duǎn chuí gòu chǔ lì,lòu chuán wǔ wú bīng。
奇巧千万端,权舆于杵婴。qí qiǎo qiān wàn duān,quán yú yú chǔ yīng。
精诚生智术,狡狯不足惊。jīng chéng shēng zhì shù,jiǎo kuài bù zú jīng。
死生判难易,当时费权衡。sǐ shēng pàn nán yì,dāng shí fèi quán héng。
功成终下报,命乃鸿毛轻。gōng chéng zhōng xià bào,mìng nǎi hóng máo qīng。
为难勿藉口,君子守其经。wèi nán wù jí kǒu,jūn zi shǒu qí jīng。

画松歌为梅瞿山作

潘耒

画松不难与松似,贵得寒空磊落意。huà sōng bù nán yǔ sōng shì,guì dé hán kōng lěi luò yì。
一片梢云拂雪姿,巍峨迥与凡柯异。yī piàn shāo yún fú xuě zī,wēi é jiǒng yǔ fán kē yì。
梅君都官之后人,才华标格都绝尘。méi jūn dōu guān zhī hòu rén,cái huá biāo gé dōu jué chén。
善画尤工作松树,寸管貌出千龙鳞。shàn huà yóu gōng zuò sōng shù,cùn guǎn mào chū qiān lóng lín。
孤根直干势奇矫,烟涛漠漠开清晓。gū gēn zhí gàn shì qí jiǎo,yān tāo mò mò kāi qīng xiǎo。
直如白虹亘晴霄,怒如苍龙作鳞爪。zhí rú bái hóng gèn qíng xiāo,nù rú cāng lóng zuò lín zhǎo。
端如岩廊坐伟人,高如深林出遗老。duān rú yán láng zuò wěi rén,gāo rú shēn lín chū yí lǎo。
一气淋漓入化工,千寻错落舒怀抱。yī qì lín lí rù huà gōng,qiān xún cuò luò shū huái bào。
毕宏韦偃不可追,粉本岂是人工为。bì hóng wéi yǎn bù kě zhuī,fěn běn qǐ shì rén gōng wèi。
十年看松甫落笔,黄山万树为君师。shí nián kàn sōng fǔ luò bǐ,huáng shān wàn shù wèi jūn shī。
黄山之松信奇绝,太古以来无斩伐。huáng shān zhī sōng xìn qí jué,tài gǔ yǐ lái wú zhǎn fá。
十步蟠拿九步折,行空偃地无罅缺,支撑岩崖碍日月。shí bù pán ná jiǔ bù zhé,xíng kōng yǎn dì wú xià quē,zhī chēng yán yá ài rì yuè。
嗟我不得掉臂行游于其间,尘沙日夕雕壮颜。jiē wǒ bù dé diào bì xíng yóu yú qí jiān,chén shā rì xī diāo zhuàng yán。
徒对慈仁两秃干,朝行婆娑暮忘还。tú duì cí rén liǎng tū gàn,cháo xíng pó suō mù wàng hái。
梅君何当访尔就茅屋。méi jūn hé dāng fǎng ěr jiù máo wū。
抱琴醉枕松根宿,看君作画题诗老亦足。bào qín zuì zhěn sōng gēn sù,kàn jūn zuò huà tí shī lǎo yì zú。

万年桥

潘耒

旧传吴胥门,有桥甚雄壮。jiù chuán wú xū mén,yǒu qiáo shén xióng zhuàng。
不知何当事,谄媚分宜相。bù zhī hé dāng shì,chǎn mèi fēn yí xiāng。
拆毁远送之,未悉其真妄。chāi huǐ yuǎn sòng zhī,wèi xī qí zhēn wàng。
兹来经秀江,巍桥俨在望。zī lái jīng xiù jiāng,wēi qiáo yǎn zài wàng。
横铺八九筵,袤亘数十丈。héng pù bā jiǔ yán,mào gèn shù shí zhàng。
石质尽坚珉,蹲狮屹相向。shí zhì jǐn jiān mín,dūn shī yì xiāng xiàng。
皆言自苏来,运载以漕舫。jiē yán zì sū lái,yùn zài yǐ cáo fǎng。
严老自撰碑,亦颇言其状。yán lǎo zì zhuàn bēi,yì pǒ yán qí zhuàng。
始知语不虚,世事多奇创。shǐ zhī yǔ bù xū,shì shì duō qí chuàng。
桥梁是何物,乃作权门饷。qiáo liáng shì hé wù,nǎi zuò quán mén xiǎng。
鞭石与驱山,势力岂多让。biān shí yǔ qū shān,shì lì qǐ duō ràng。
充此何不为,穹天一手障。chōng cǐ hé bù wèi,qióng tiān yī shǒu zhàng。
为德于乡里,或云差可谅。wèi dé yú xiāng lǐ,huò yún chà kě liàng。
不闻掠彼衣,而令此挟纩。bù wén lüè bǐ yī,ér lìng cǐ xié kuàng。
冰山一朝摧,籍没无留藏。bīng shān yī cháo cuī,jí méi wú liú cáng。
独此岿然存,千秋截江涨。dú cǐ kuī rán cún,qiān qiū jié jiāng zhǎng。
颂詈两不磨,功罪亦相当。sòng lì liǎng bù mó,gōng zuì yì xiāng dāng。
犹胜庸庸流,片善无足况。yóu shèng yōng yōng liú,piàn shàn wú zú kuàng。
吴山多佳石,胥江足良匠。wú shān duō jiā shí,xū jiāng zú liáng jiàng。
有能更作桥,旧式犹可仿。yǒu néng gèng zuò qiáo,jiù shì yóu kě fǎng。

泛洞庭湖

潘耒

九江潴一湖,占地楚封半。jiǔ jiāng zhū yī hú,zhàn dì chǔ fēng bàn。
名城十二三,微茫缀湖畔。míng chéng shí èr sān,wēi máng zhuì hú pàn。
夏秋水盛时,涵天四无岸。xià qiū shuǐ shèng shí,hán tiān sì wú àn。
中流吐日星,余波沸江汉。zhōng liú tǔ rì xīng,yú bō fèi jiāng hàn。
我行值仲冬,水落势平漫。wǒ xíng zhí zhòng dōng,shuǐ luò shì píng màn。
犹然浩无涯,道里不可算。yóu rán hào wú yá,dào lǐ bù kě suàn。
安乡抵巴陵,淹泊屡昏旦。ān xiāng dǐ bā líng,yān pō lǚ hūn dàn。
眠餐蛟龙窟,偃息冯夷馆。mián cān jiāo lóng kū,yǎn xī féng yí guǎn。
风涛猛堪惊,云物奇可玩。fēng tāo měng kān jīng,yún wù qí kě wán。
霞蒸锦鲜新,日烁金灿烂。xiá zhēng jǐn xiān xīn,rì shuò jīn càn làn。
水浮玻璃天,山横青玉案。shuǐ fú bō lí tiān,shān héng qīng yù àn。
帆移畏回飙,雁度愁弱翰。fān yí wèi huí biāo,yàn dù chóu ruò hàn。
城中标五湖,雄奇此为冠。chéng zhōng biāo wǔ hú,xióng qí cǐ wèi guān。
平生慕图咏,及兹穷壮观。píng shēng mù tú yǒng,jí zī qióng zhuàng guān。
最喜流潦清,客水尽消散。zuì xǐ liú lǎo qīng,kè shuǐ jǐn xiāo sàn。
全湖露真形,山川见条贯。quán hú lù zhēn xíng,shān chuān jiàn tiáo guàn。
惟湖有容德,不盈亦不暵。wéi hú yǒu róng dé,bù yíng yì bù hàn。
世人昧远览,临流畏湍悍。shì rén mèi yuǎn lǎn,lín liú wèi tuān hàn。
不有大壑潴,数州尽沈灌。bù yǒu dà hè zhū,shù zhōu jǐn shěn guàn。
配渎能停潆,比海齐浩瀚。pèi dú néng tíng yíng,bǐ hǎi qí hào hàn。
愧无郭木才,神功莫能赞。kuì wú guō mù cái,shén gōng mò néng zàn。
亭毒思化源,望洋但三叹。tíng dú sī huà yuán,wàng yáng dàn sān tàn。

水车

潘耒

世间大巧不自用,用物之力因自然。shì jiān dà qiǎo bù zì yòng,yòng wù zhī lì yīn zì rán。
力大无过风与水,驱使有道天无权。lì dà wú guò fēng yǔ shuǐ,qū shǐ yǒu dào tiān wú quán。
帆樯辐毂皆圣作,水车奇妙尤无前。fān qiáng fú gǔ jiē shèng zuò,shuǐ chē qí miào yóu wú qián。
筑防壅水令湍悍,冲波蹴踏车轮旋。zhù fáng yōng shuǐ lìng tuān hàn,chōng bō cù tà chē lún xuán。
轮广丈余贯以轴,编筒其上巧在偏。lún guǎng zhàng yú guàn yǐ zhóu,biān tǒng qí shàng qiǎo zài piān。
仰则吸水俯吐水,如瓶倾泻檐溜悬。yǎng zé xī shuǐ fǔ tǔ shuǐ,rú píng qīng xiè yán liū xuán。
刳木为槽受其吐,驾空行远归于田。kū mù wèi cáo shòu qí tǔ,jià kōng xíng yuǎn guī yú tián。
神龙卷波谢迅疾,霖雨注地输连绵。shén lóng juǎn bō xiè xùn jí,lín yǔ zhù dì shū lián mián。
昼翻夜运不暂息,无人守视常转圜。zhòu fān yè yùn bù zàn xī,wú rén shǒu shì cháng zhuǎn huán。
溪丁作碓舂米谷,山僧修笕行清泉。xī dīng zuò duì chōng mǐ gǔ,shān sēng xiū jiǎn xíng qīng quán。
一家一户自便利,岂如普润泽不专。yī jiā yī hù zì biàn lì,qǐ rú pǔ rùn zé bù zhuān。
汉阴丈人戒机事,此非私智天机全。hàn yīn zhàng rén jiè jī shì,cǐ fēi sī zhì tiān jī quán。
于人无争物无损,其器可守法可传。yú rén wú zhēng wù wú sǔn,qí qì kě shǒu fǎ kě chuán。
吴淞水平不可激,夔蚿相视休相怜。wú sōng shuǐ píng bù kě jī,kuí xián xiāng shì xiū xiāng lián。
但安桔槔守拙钝,勤苦亦自邀丰年。dàn ān jú gāo shǒu zhuō dùn,qín kǔ yì zì yāo fēng nián。