古诗词

梅影

顾贞观

好寒天。hǎo hán tiān。
正孤山冻合,谁唤觉、梅花梦,瘦影重传。zhèng gū shān dòng hé,shuí huàn jué méi huā mèng,shòu yǐng zhòng chuán。
自簇桃笙兽炭,偎金斗、微熨芳笺。zì cù táo shēng shòu tàn,wēi jīn dòu wēi yùn fāng jiān。
更未解鸾胶,绛唇呵展,才融雀瓦,酥手亲研。gèng wèi jiě luán jiāo,jiàng chún hē zhǎn,cái róng què wǎ,sū shǒu qīn yán。
士木形骸,争消受、丹青供养,况承他、十分着意周旋。shì mù xíng hái,zhēng xiāo shòu dān qīng gōng yǎng,kuàng chéng tā shí fēn zhe yì zhōu xuán。
丁宁说,要全删粉墨,别谱清妍。dīng níng shuō,yào quán shān fěn mò,bié pǔ qīng yán。
凭肩。píng jiān。
端详到也,看侧帽轻衫,风韵依然。duān xiáng dào yě,kàn cè mào qīng shān,fēng yùn yī rán。
入洛愁余,游梁倦极,可惜逢卿憔悴,不似当年。rù luò chóu yú,yóu liáng juàn jí,kě xī féng qīng qiáo cuì,bù shì dāng nián。
一段心情难写处,分付朦胧淡月晕秋烟。yī duàn xīn qíng nán xiě chù,fēn fù méng lóng dàn yuè yūn qiū yān。
披图笑我,等闲无语,人忆谁边。pī tú xiào wǒ,děng xián wú yǔ,rén yì shuí biān。
卿知否,离程纵远,只应难忘,弄珠垂箔,乍浦停船。qīng zhī fǒu,lí chéng zòng yuǎn,zhǐ yīng nán wàng,nòng zhū chuí bó,zhà pǔ tíng chuán。
甚日身闲,琐窗幽对,画眉郎还向画中圆。shén rì shēn xián,suǒ chuāng yōu duì,huà méi láng hái xiàng huà zhōng yuán。
且缓却标题,留些位置,待虎头痴绝,与伊貌出婵娟。qiě huǎn què biāo tí,liú xiē wèi zhì,dài hǔ tóu chī jué,yǔ yī mào chū chán juān。
仿佛记、脂香浮玉斝,翠缕扬珊鞭。fǎng fú jì zhī xiāng fú yù jiǎ,cuì lǚ yáng shān biān。
淡妆浓抹俱潇洒,莫教轻堕尘缘。dàn zhuāng nóng mǒ jù xiāo sǎ,mò jiào qīng duò chén yuán。
便眼前阿堵,聊供任侠,早心空及第,似学安禅。biàn yǎn qián ā dǔ,liáo gōng rèn xiá,zǎo xīn kōng jí dì,shì xué ān chán。
共命双栖,都缘是、雪泥鸿爪,从今夜、省识春风纸帐眠。gòng mìng shuāng qī,dōu yuán shì xuě ní hóng zhǎo,cóng jīn yè shěng shí chūn fēng zhǐ zhàng mián。
须信倾城名士,相逢自古相怜。xū xìn qīng chéng míng shì,xiāng féng zì gǔ xiāng lián。
顾贞观

顾贞观

顾贞观(1637-1714)清代文学家。原名华文,字远平、华峰,亦作华封,号梁汾,江苏无锡人。明末东林党人顾宪成四世孙。康熙五年举人,擢秘书院典籍。曾馆纳兰相国家,与相国子纳兰性德交契,康熙二十三年致仕,读书终老。贞观工诗文,词名尤著,著有《弹指词》、《积书岩集》等。顾贞观与陈维嵩、朱彝尊并称明末清初“词家三绝”,同时又与纳兰性德、曹贞吉共享“京华三绝”之誉。 顾贞观的作品>>

猜您喜欢

步蟾宫·闰六月七夕

顾贞观

玉纤暗数佳期近。yù xiān àn shù jiā qī jìn。
已到也、忽生幽恨。yǐ dào yě hū shēng yōu hèn。
恨无端、添叶与青梧,倒减却,黄杨一寸。hèn wú duān tiān yè yǔ qīng wú,dào jiǎn què,huáng yáng yī cùn。
天公定亦怜娇俊。tiān gōng dìng yì lián jiāo jùn。
念儿女、经年愁损。niàn ér nǚ jīng nián chóu sǔn。
早收回、溽暑换清商,翻借作、兰秋重闰。zǎo shōu huí rù shǔ huàn qīng shāng,fān jiè zuò lán qiū zhòng rùn。

喜迁莺

顾贞观

欢期远近。huān qī yuǎn jìn。
试说向乘槎,倩传幽恨。shì shuō xiàng chéng chá,qiàn chuán yōu hèn。
萼绿潜携,兰香密约,妒煞人间风韵。è lǜ qián xié,lán xiāng mì yuē,dù shā rén jiān fēng yùn。
添上青桐一叶,减却黄杨一寸。tiān shàng qīng tóng yī yè,jiǎn què huáng yáng yī cùn。
谁同病,有凄凉月姊,广寒重晕。shuí tóng bìng,yǒu qī liáng yuè zǐ,guǎng hán zhòng yūn。
何损。hé sǔn。
虚猜道、解事天公,垂老偏难问。xū cāi dào jiě shì tiān gōng,chuí lǎo piān nán wèn。
绣被经年。xiù bèi jīng nián。
机丝匝月,到底银河渡稳。jī sī zā yuè,dào dǐ yín hé dù wěn。
寄语多情乌鹊,且莫作炎威准。jì yǔ duō qíng wū què,qiě mò zuò yán wēi zhǔn。
待暗里,把些时倒扣,算他秋闰。dài àn lǐ,bǎ xiē shí dào kòu,suàn tā qiū rùn。

采桑子

顾贞观

分明茉莉开时候,琴静东厢。fēn míng mò lì kāi shí hòu,qín jìng dōng xiāng。
天样红墙。tiān yàng hóng qiáng。
只隔花枝不隔香。zhǐ gé huā zhī bù gé xiāng。
檀痕约枕双心字,睡损鸳鸯。tán hén yuē zhěn shuāng xīn zì,shuì sǔn yuān yāng。
孤负新凉。gū fù xīn liáng。
淡月疏棂梦一场。dàn yuè shū líng mèng yī chǎng。

采桑子

顾贞观

秋来看尽星河也,只是孤眠。qiū lái kàn jǐn xīng hé yě,zhǐ shì gū mián。
多谢婵娟。duō xiè chán juān。
再放山楼一夕圆。zài fàng shān lóu yī xī yuán。
床头涧响浑疑雨,滴破苍烟。chuáng tóu jiàn xiǎng hún yí yǔ,dī pò cāng yān。
小字香笺。xiǎo zì xiāng jiān。
伴过泠泠彻夜泉。bàn guò líng líng chè yè quán。

望梅中秋

顾贞观

月中秋半。yuè zhōng qiū bàn。
正金波委地,绛霄层卷。zhèng jīn bō wěi dì,jiàng xiāo céng juǎn。
唱可哀、空忆人间,记一曲宾云,桂亭双幔。chàng kě āi kōng yì rén jiān,jì yī qū bīn yún,guì tíng shuāng màn。
碧海青天,料今夜、夜凉应倦。bì hǎi qīng tiān,liào jīn yè yè liáng yīng juàn。
又无言村杵,有泪边笳,不情邻管。yòu wú yán cūn chǔ,yǒu lèi biān jiā,bù qíng lín guǎn。
追思十年游伴。zhuī sī shí nián yóu bàn。
叹吴山烟冷,广陵潮满。tàn wú shān yān lěng,guǎng líng cháo mǎn。
把清光、比似元宵,问姮娥肯放。bǎ qīng guāng bǐ shì yuán xiāo,wèn héng é kěn fàng。
花灯轻换,瓜果前头,小列个、结璘香案。huā dēng qīng huàn,guā guǒ qián tóu,xiǎo liè gè jié lín xiāng àn。
怕佩声钗影,俱逐晓风零乱。pà pèi shēng chāi yǐng,jù zhú xiǎo fēng líng luàn。

剪湘云秋海棠叶底多红纹,偶从山中觅得一种,叶上下纯绿,正面尤生翠可爱,花复耐久,因移植书阁,为制此词

顾贞观

瘦却剩烟,娇偏宜雨。shòu què shèng yān,jiāo piān yí yǔ。
傍窥宋墙阴,目断初遇。bàng kuī sòng qiáng yīn,mù duàn chū yù。
别是幽情脂粉外,那得红丝轻许。bié shì yōu qíng zhī fěn wài,nà dé hóng sī qīng xǔ。
系天涯、归梦绿罗裙,添两眉愁聚。xì tiān yá guī mèng lǜ luó qún,tiān liǎng méi chóu jù。
谁念补屋牵萝,卖珠回去,正袖薄天寒,风韵凄楚。shuí niàn bǔ wū qiān luó,mài zhū huí qù,zhèng xiù báo tiān hán,fēng yùn qī chǔ。
小蹙凌波铅泪滴,剪破湘云一缕。xiǎo cù líng bō qiān lèi dī,jiǎn pò xiāng yún yī lǚ。
向西窗、密约美人蕉,和影儿私语。xiàng xī chuāng mì yuē měi rén jiāo,hé yǐng ér sī yǔ。

河渎神

顾贞观

密约水神祠。mì yuē shuǐ shén cí。
瓣香心事谁知。bàn xiāng xīn shì shuí zhī。
绣幡同上小名儿,一双亲系干支。xiù fān tóng shàng xiǎo míng ér,yī shuāng qīn xì gàn zhī。
萧萧暮雨芙蓉黑。xiāo xiāo mù yǔ fú róng hēi。
越江犹认行迹。yuè jiāng yóu rèn xíng jì。
潮没苏碑三尺,怨魂应始消得。cháo méi sū bēi sān chǐ,yuàn hún yīng shǐ xiāo dé。

醉花阴·重九

顾贞观

归雁一声相识旧。guī yàn yī shēng xiāng shí jiù。
嫩橘和霜剖。nèn jú hé shuāng pōu。
风景入秋悲。fēng jǐng rù qiū bēi。
恻恻新寒,况是秋深后。cè cè xīn hán,kuàng shì qiū shēn hòu。
知道明年还健否。zhī dào míng nián hái jiàn fǒu。
且醉黄花酒。qiě zuì huáng huā jiǔ。
休说不须开。xiū shuō bù xū kāi。
倘为看花,忆着离人瘦。tǎng wèi kàn huā,yì zhe lí rén shòu。

偷声木兰花

顾贞观

平分一片蕉阴绿。píng fēn yī piàn jiāo yīn lǜ。
相对妾身原似玉。xiāng duì qiè shēn yuán shì yù。
细雨归帆。xì yǔ guī fān。
临别啼珠忽满衫。lín bié tí zhū hū mǎn shān。
断鸿双鲤曾无便。duàn hóng shuāng lǐ céng wú biàn。
惊喜竹西廊下见。jīng xǐ zhú xī láng xià jiàn。
记否檀奴。jì fǒu tán nú。
衣袖当时水墨图。yī xiù dāng shí shuǐ mò tú。

念奴娇

顾贞观

冷清清地,便逢欢、也则不情不绪。lěng qīng qīng dì,biàn féng huān yě zé bù qíng bù xù。
况是宵长孤枕侧,挨得几番秋雨。kuàng shì xiāo zhǎng gū zhěn cè,āi dé jǐ fān qiū yǔ。
兰炷微沉,桃笙半叠,送尽炉烟缕。lán zhù wēi chén,táo shēng bàn dié,sòng jǐn lú yān lǚ。
香浓醉薄,此愁何减羁旅。xiāng nóng zuì báo,cǐ chóu hé jiǎn jī lǚ。
不过絮断柔肠,乱蛩枉却,费许多言语。bù guò xù duàn róu cháng,luàn qióng wǎng què,fèi xǔ duō yán yǔ。
二十五声清漏永,尽够滴残双箸。èr shí wǔ shēng qīng lòu yǒng,jǐn gòu dī cán shuāng zhù。
翠湿云鬟,凉侵玉腕,那复催砧杵。cuì shī yún huán,liáng qīn yù wàn,nà fù cuī zhēn chǔ。
由他梦醒,别来和梦难据。yóu tā mèng xǐng,bié lái hé mèng nán jù。

摸鱼儿·芍药,简荪友

顾贞观

几多情、春归莫诉。jǐ duō qíng chūn guī mò sù。
下阶亲剪红药。xià jiē qīn jiǎn hóng yào。
短檠孤影愁相对,教伴绮窗斟酌。duǎn qíng gū yǐng chóu xiāng duì,jiào bàn qǐ chuāng zhēn zhuó。
花睡着。huā shuì zhe。
护一点、檀心不受东风谑。hù yī diǎn tán xīn bù shòu dōng fēng xuè。
明朝梳掠。míng cháo shū lüè。
看镜里芳姿,阿谁较胜,传语问青雀。kàn jìng lǐ fāng zī,ā shuí jiào shèng,chuán yǔ wèn qīng què。
琼肌削,似比柔枝更弱。qióng jī xuē,shì bǐ róu zhī gèng ruò。
半开仍锁银錀。bàn kāi réng suǒ yín lún。
绛绡曾挹经年泪,和露封来灼灼。jiàng xiāo céng yì jīng nián lèi,hé lù fēng lái zhuó zhuó。
休忘却。xiū wàng què。
休忘却、年时茅屋空山约。xiū wàng què nián shí máo wū kōng shān yuē。
从教零落。cóng jiào líng luò。
待粉蕊全删,宝华同证,此意尽商略。dài fěn ruǐ quán shān,bǎo huá tóng zhèng,cǐ yì jǐn shāng lüè。

虞美人

顾贞观

盘螭约指双花隐。pán chī yuē zhǐ shuāng huā yǐn。
翡翠研宫粉。fěi cuì yán gōng fěn。
赠来条脱感真妃。zèng lái tiáo tuō gǎn zhēn fēi。
莫是兴宁六月、语杨羲。mò shì xīng níng liù yuè yǔ yáng xī。
金彄忽似金瓯缺。jīn kōu hū shì jīn ōu quē。
手挽初弦月。shǒu wǎn chū xián yuè。
倦游踪迹几更名。juàn yóu zōng jì jǐ gèng míng。
好句玉环纤印、记他生。hǎo jù yù huán xiān yìn jì tā shēng。

虞美人

顾贞观

内家结束庄严相。nèi jiā jié shù zhuāng yán xiāng。
不是慵来样。bù shì yōng lái yàng。
水晶廉卷半闲时。shuǐ jīng lián juǎn bàn xián shí。
正好炷香亲较、晚唐诗。zhèng hǎo zhù xiāng qīn jiào wǎn táng shī。
鸳缄忽接郎边信。yuān jiān hū jiē láng biān xìn。
为道欢期准。wèi dào huān qī zhǔn。
寄声青翰早飞回,约共紫藤花下、送春归。jì shēng qīng hàn zǎo fēi huí,yuē gòng zǐ téng huā xià sòng chūn guī。

虞美人·蜀茶

顾贞观

烧灯时节传柑宴。shāo dēng shí jié chuán gān yàn。
青粉墙西见。qīng fěn qiáng xī jiàn。
个人偷眼隔窗纱。gè rén tōu yǎn gé chuāng shā。
映出月中根叶、雪中花。yìng chū yuè zhōng gēn yè xuě zhōng huā。
分明玉茗堂深处。fēn míng yù míng táng shēn chù。
小立垂垂树。xiǎo lì chuí chuí shù。
问名犹唤内家真。wèn míng yóu huàn nèi jiā zhēn。
一点荔枝飞骑、笑红尘。yī diǎn lì zhī fēi qí xiào hóng chén。

虞美人·佛手柑

顾贞观

额黄染甲宫鸦皱。é huáng rǎn jiǎ gōng yā zhòu。
书法夸筋瘦。shū fǎ kuā jīn shòu。
凭将背痒试麻姑。píng jiāng bèi yǎng shì má gū。
且结莲台真印、礼南无。qiě jié lián tái zhēn yìn lǐ nán wú。
色香兼味都超绝。sè xiāng jiān wèi dōu chāo jué。
弹指霏轻雪。dàn zhǐ fēi qīng xuě。
玉纤频屈数将归。yù xiān pín qū shù jiāng guī。
按透断纹如啮、十三徽。àn tòu duàn wén rú niè shí sān huī。
2241234567»