古诗词

赠汪苕文民部

梁佩兰

垂杨叶老莺乱飞,牡丹花尽黄蜂稀。chuí yáng yè lǎo yīng luàn fēi,mǔ dān huā jǐn huáng fēng xī。
桑干河水长三尺,渡头舟子催人归。sāng gàn hé shuǐ zhǎng sān chǐ,dù tóu zhōu zi cuī rén guī。
我独临时归不得,搔首看天判南北。wǒ dú lín shí guī bù dé,sāo shǒu kàn tiān pàn nán běi。
长安当面背面尘,孤客缁衣素衣色。zhǎng ān dāng miàn bèi miàn chén,gū kè zī yī sù yī sè。
结交有何意,要识公与卿。jié jiāo yǒu hé yì,yào shí gōng yǔ qīng。
蹩躠骑短驴,翻来马狰狞。bié sǎ qí duǎn lǘ,fān lái mǎ zhēng níng。
马长驴短坠沟下,睨人玉鞭鞭玉马。mǎ zhǎng lǘ duǎn zhuì gōu xià,nì rén yù biān biān yù mǎ。
投刺多逢谒者嗤,入门反被官奴骂。tóu cì duō féng yè zhě chī,rù mén fǎn bèi guān nú mà。
斸桐为琴琴有心,缫丝作弦弦有音。zhǔ tóng wèi qín qín yǒu xīn,sāo sī zuò xián xián yǒu yīn。
提琴拊弦按宫徵,不向大雅当谁寻。tí qín fǔ xián àn gōng zhēng,bù xiàng dà yǎ dāng shuí xún。
羡君文章飞健笔,爱君诗句无人匹。xiàn jūn wén zhāng fēi jiàn bǐ,ài jūn shī jù wú rén pǐ。
若复相寻不相见,男儿何处投胶漆。ruò fù xiāng xún bù xiāng jiàn,nán ér hé chù tóu jiāo qī。
上天一明月,照尽万古人。shàng tiān yī míng yuè,zhào jǐn wàn gǔ rén。
人人就月照,安问故与新。rén rén jiù yuè zhào,ān wèn gù yǔ xīn。
我有一颗珠,得自龙王宫。wǒ yǒu yī kē zhū,dé zì lóng wáng gōng。
十年系衣带,光彩与月同。shí nián xì yī dài,guāng cǎi yǔ yuè tóng。
试持比月恐不及,海中长有鲛人泣。shì chí bǐ yuè kǒng bù jí,hǎi zhōng zhǎng yǒu jiāo rén qì。
梁佩兰

梁佩兰

清广东南海人,字芝五,号药亭。康熙二十七年进士,选庶吉士。不一年即假归。结兰湖社,以诗酒为乐。工诗,与同邑程可则、番禺王邦畿、方殿元及陈恭尹等称岭南七子,又与陈恭尹、屈大均称岭南三大家。有《六瑩堂集》。 梁佩兰的作品>>

猜您喜欢

独立

梁佩兰

独立在溪桥,溪声助寂寥。dú lì zài xī qiáo,xī shēng zhù jì liáo。
夕阳帆背动,秋色石林骄。xī yáng fān bèi dòng,qiū sè shí lín jiāo。
落叶依归雁,疏钟应上潮。luò yè yī guī yàn,shū zhōng yīng shàng cháo。
美人天外思,延望一何遥。měi rén tiān wài sī,yán wàng yī hé yáo。

舟发阊水至饶阳道中作

梁佩兰

路出阊江口,江流乱似堆。lù chū chāng jiāng kǒu,jiāng liú luàn shì duī。
马衔秋草去,船载夕阳来。mǎ xián qiū cǎo qù,chuán zài xī yáng lái。
石镜飞天照,云门跨水开。shí jìng fēi tiān zhào,yún mén kuà shuǐ kāi。
前途犹未止,一过一徘徊。qián tú yóu wèi zhǐ,yī guò yī pái huái。

舟发阊水至饶阳道中作

梁佩兰

水路随山转,行行不厌重。shuǐ lù suí shān zhuǎn,xíng xíng bù yàn zhòng。
溯流三百里,迢递几千峰。sù liú sān bǎi lǐ,tiáo dì jǐ qiān fēng。
此地尊渔户,秋风老客容。cǐ dì zūn yú hù,qiū fēng lǎo kè róng。
最怜隔江女,江上采芙蓉。zuì lián gé jiāng nǚ,jiāng shàng cǎi fú róng。

阁夜

梁佩兰

百寻孤阁郡城东,帘卷前山一角风。bǎi xún gū gé jùn chéng dōng,lián juǎn qián shān yī jiǎo fēng。
哀壑有光星在底,明河无影月临空。āi hè yǒu guāng xīng zài dǐ,míng hé wú yǐng yuè lín kōng。
群生静息鸿蒙里,秋气森归耳目中。qún shēng jìng xī hóng méng lǐ,qiū qì sēn guī ěr mù zhōng。
不是夜深能独醒,海门谁见日初红。bù shì yè shēn néng dú xǐng,hǎi mén shuí jiàn rì chū hóng。

春园夜集迟陶握山不至

梁佩兰

林间相约不曾违,试尽东风白袷衣。lín jiān xiāng yuē bù céng wéi,shì jǐn dōng fēng bái jiá yī。
沧海树低潮暗上,夕阳烟乱鸟斜归。cāng hǎi shù dī cháo àn shàng,xī yáng yān luàn niǎo xié guī。
酒当良会谋千盏,月满闲园迫四围。jiǔ dāng liáng huì móu qiān zhǎn,yuè mǎn xián yuán pò sì wéi。
知己岂能忘此夜,年来心事对花稀。zhī jǐ qǐ néng wàng cǐ yè,nián lái xīn shì duì huā xī。

雒阳

梁佩兰

东都遗迹与谁寻,雒下词人自古今。dōng dōu yí jì yǔ shuí xún,luò xià cí rén zì gǔ jīn。
中岳气生朝日湿,黄河声应夜钟深。zhōng yuè qì shēng cháo rì shī,huáng hé shēng yīng yè zhōng shēn。
平时玉几升龙卷,几度瑶笙降鹤音。píng shí yù jǐ shēng lóng juǎn,jǐ dù yáo shēng jiàng hè yīn。
无限兴亡无可说,一春闲对牡丹吟。wú xiàn xīng wáng wú kě shuō,yī chūn xián duì mǔ dān yín。

邺中

梁佩兰

漳河流水漫无声,铜雀空留昔日名。zhāng hé liú shuǐ màn wú shēng,tóng què kōng liú xī rì míng。
几片瓦寻文士迹,一边鸦点夕阳城。jǐ piàn wǎ xún wén shì jì,yī biān yā diǎn xī yáng chéng。
英雄不护生前短,歌舞难忘死后情。yīng xióng bù hù shēng qián duǎn,gē wǔ nán wàng sǐ hòu qíng。
试望西陵松柏里,夜来孤月为谁明。shì wàng xī líng sōng bǎi lǐ,yè lái gū yuè wèi shuí míng。

养马行

梁佩兰

贤王爱马如爱人,人与马并分王仁。xián wáng ài mǎ rú ài rén,rén yǔ mǎ bìng fēn wáng rén。
王乐养马忘苦辛,供给王马王之民。wáng lè yǎng mǎ wàng kǔ xīn,gōng gěi wáng mǎ wáng zhī mín。
马日龁水草百斤,大麦小麦十斗勺。mǎ rì hé shuǐ cǎo bǎi jīn,dà mài xiǎo mài shí dòu sháo。
小豆大豆驿递频,马夜龁豆仍数巡。xiǎo dòu dà dòu yì dì pín,mǎ yè hé dòu réng shù xún。
马肥王喜王不嗔,马瘠王怒王扑人。mǎ féi wáng xǐ wáng bù chēn,mǎ jí wáng nù wáng pū rén。
东山教场地广阔,筑厩养马凡千群。dōng shān jiào chǎng dì guǎng kuò,zhù jiù yǎng mǎ fán qiān qún。
北城马厩先鬼坟,马厩养马王官军。běi chéng mǎ jiù xiān guǐ fén,mǎ jiù yǎng mǎ wáng guān jūn。
城南马厩近大海,马爱饮水海水清。chéng nán mǎ jiù jìn dà hǎi,mǎ ài yǐn shuǐ hǎi shuǐ qīng。
西关马厩在城下,城下放马马散行。xī guān mǎ jiù zài chéng xià,chéng xià fàng mǎ mǎ sàn xíng。
城下空地多草生,马头食草马尾横。chéng xià kōng dì duō cǎo shēng,mǎ tóu shí cǎo mǎ wěi héng。
王谕养马要得马性情。wáng yù yǎng mǎ yào dé mǎ xìng qíng。
马来自边,塞马不轻。mǎ lái zì biān,sāi mǎ bù qīng。
人有齿马,服以上刑。rén yǒu chǐ mǎ,fú yǐ shàng xíng。
白马王络以珠勒,黑马王络以紫缨,紫骝马以桃花名。bái mǎ wáng luò yǐ zhū lēi,hēi mǎ wáng luò yǐ zǐ yīng,zǐ liú mǎ yǐ táo huā míng。
斑马缀玉缫,红马缀金铃。bān mǎ zhuì yù sāo,hóng mǎ zhuì jīn líng。
王日数马,点养马丁。wáng rì shù mǎ,diǎn yǎng mǎ dīng。
一马不见,王心不宁。yī mǎ bù jiàn,wáng xīn bù níng。
百姓乞为王马王不应。bǎi xìng qǐ wèi wáng mǎ wáng bù yīng。

日本刀歌

梁佩兰

市中宝刀五尺许,市中贾人向予语。shì zhōng bǎo dāo wǔ chǐ xǔ,shì zhōng jiǎ rén xiàng yǔ yǔ。
红毛鬼子来大洋,此刀得自日本王。hóng máo guǐ zi lái dà yáng,cǐ dāo dé zì rì běn wáng。
王使红毛预斋戒,三日授刀向刀拜。wáng shǐ hóng máo yù zhāi jiè,sān rì shòu dāo xiàng dāo bài。
龙形虎气生气骄,抽出天上星摇摇。lóng xíng hǔ qì shēng qì jiāo,chōu chū tiān shàng xīng yáo yáo。
黄蛇之珠嵌刀首,百宝刀环未曾有。huáng shé zhī zhū qiàn dāo shǒu,bǎi bǎo dāo huán wèi céng yǒu。
有时黑夜白照人,杀人血渍紫绣新。yǒu shí hēi yè bái zhào rén,shā rén xuè zì zǐ xiù xīn。
阴晴不定刀气色,风雷闪怪吼墙壁。yīn qíng bù dìng dāo qì sè,fēng léi shǎn guài hǒu qiáng bì。
相传国王初铸时,金生火克合日期。xiāng chuán guó wáng chū zhù shí,jīn shēng huǒ kè hé rì qī。
铸成魑魅魍魉伏,通国髑髅作人哭。zhù chéng chī mèi wǎng liǎng fú,tōng guó dú lóu zuò rén kū。
人头落地飞纸轻,水光在水铺欲平。rén tóu luò dì fēi zhǐ qīng,shuǐ guāng zài shuǐ pù yù píng。
国王恃刀好战伐,把刀一指震一国。guó wáng shì dāo hǎo zhàn fá,bǎ dāo yī zhǐ zhèn yī guó。
红毛得刀来广州,大船经过海若愁。hóng máo dé dāo lái guǎng zhōu,dà chuán jīng guò hǎi ruò chóu。
携出市中人不识,价取千金售不得。xié chū shì zhōng rén bù shí,jià qǔ qiān jīn shòu bù dé。
我闻此言空叹呼,兵者凶器胡为乎。wǒ wén cǐ yán kōng tàn hū,bīng zhě xiōng qì hú wèi hū。
中国之宝不在刀,请以此刀归红毛。zhōng guó zhī bǎo bù zài dāo,qǐng yǐ cǐ dāo guī hóng máo。

寄怀屈翁山客雁门

梁佩兰

春日鸣仓庚,北雁整归翮。chūn rì míng cāng gēng,běi yàn zhěng guī hé。
故人在关外,三载犹作客。gù rén zài guān wài,sān zài yóu zuò kè。
平生论王霸,中具胆与识。píng shēng lùn wáng bà,zhōng jù dǎn yǔ shí。
边地多苦寒,欲以鍊筋骨。biān dì duō kǔ hán,yù yǐ liàn jīn gǔ。
侧闻聘秦女,筐篚列圭璧。cè wén pìn qín nǚ,kuāng fěi liè guī bì。
好色而不淫,《国风》重有德。hǎo sè ér bù yín,guó fēng zhòng yǒu dé。
所虑柔媚肠,恩爱渐相易。suǒ lǜ róu mèi cháng,ēn ài jiàn xiāng yì。
一旦时势来,功业不得力。yī dàn shí shì lái,gōng yè bù dé lì。
天南隔万里,久矣无消息。tiān nán gé wàn lǐ,jiǔ yǐ wú xiāo xī。
老亲望门闾,幼妹事絺绤。lǎo qīn wàng mén lǘ,yòu mèi shì chī xì。
愿言税归鞅,省觐聊促膝。yuàn yán shuì guī yāng,shěng jìn liáo cù xī。
和风暖萱草,皎月理琴瑟。hé fēng nuǎn xuān cǎo,jiǎo yuè lǐ qín sè。

寄怀屈翁山客雁门

梁佩兰

乘螭游不周,垠堮骋八荒。chéng chī yóu bù zhōu,yín è chěng bā huāng。
在昔为灵均,君也今颉颃。zài xī wèi líng jūn,jūn yě jīn jié háng。
入秦纪山川,葱郁怀帝王。rù qín jì shān chuān,cōng yù huái dì wáng。
想见登太华,天风吹衣裳。xiǎng jiàn dēng tài huá,tiān fēng chuī yī shang。
三峰坠黄河,日月背后行。sān fēng zhuì huáng hé,rì yuè bèi hòu xíng。
瞻礼白帝宫,赋诗一百章。zhān lǐ bái dì gōng,fù shī yī bǎi zhāng。
英声流琴笙,古色当琥璜。yīng shēng liú qín shēng,gǔ sè dāng hǔ huáng。
引手接天河,众星随低昂。yǐn shǒu jiē tiān hé,zhòng xīng suí dī áng。
遥望赫运台,云气如牛羊。yáo wàng hè yùn tái,yún qì rú niú yáng。
矫首至再三,枉矢飞天狼。jiǎo shǒu zhì zài sān,wǎng shǐ fēi tiān láng。
感慨亦何为,宇宙原秕糠。gǎn kǎi yì hé wèi,yǔ zhòu yuán bǐ kāng。

题张穆之画猕猴挂藤图歌

梁佩兰

张公少年好画马,用笔不在韩干下。zhāng gōng shǎo nián hǎo huà mǎ,yòng bǐ bù zài hán gàn xià。
画鹰或作乌尾讹,一时好事传宣和。huà yīng huò zuò wū wěi é,yī shí hǎo shì chuán xuān hé。
此幅猕猴更希有,我惊见之不离手。cǐ fú mí hóu gèng xī yǒu,wǒ jīng jiàn zhī bù lí shǒu。
深山古崖霜气严,石壁洗出峰棱尖。shēn shān gǔ yá shuāng qì yán,shí bì xǐ chū fēng léng jiān。
枯树萧萧古藤罥,藤丝坠处风吹乱。kū shù xiāo xiāo gǔ téng juàn,téng sī zhuì chù fēng chuī luàn。
二猴连臂学挂藤,一猴挽藤身精能。èr hóu lián bì xué guà téng,yī hóu wǎn téng shēn jīng néng。
回头侧面纷相向,性情总在藤丝上。huí tóu cè miàn fēn xiāng xiàng,xìng qíng zǒng zài téng sī shàng。
疑是巴南峡口来,吟时莫遣骚人哀。yí shì bā nán xiá kǒu lái,yín shí mò qiǎn sāo rén āi。
又疑逼近黄陵庙,斑竹琮琤鹧鸪叫。yòu yí bī jìn huáng líng miào,bān zhú cóng chēng zhè gū jiào。
我为作歌称神奇,真宰所造人能之。wǒ wèi zuò gē chēng shén qí,zhēn zǎi suǒ zào rén néng zhī。
张公答云安用此,此曹跳踯聊为尔。zhāng gōng dá yún ān yòng cǐ,cǐ cáo tiào zhí liáo wèi ěr。