古诗词

旁观一首

郑孝胥

当局固无觉,旁观亦自疑。dāng jú gù wú jué,páng guān yì zì yí。
难言天下变,未信老夫知。nán yán tiān xià biàn,wèi xìn lǎo fū zhī。
囊底智何在,周馀民偶遗。náng dǐ zhì hé zài,zhōu yú mín ǒu yí。
后清三百载,聊与彼苍期。hòu qīng sān bǎi zài,liáo yǔ bǐ cāng qī。
猜您喜欢

排闷二首

郑孝胥

有怀谁与陈,有恨谁与诉?yǒu huái shuí yǔ chén,yǒu hèn shuí yǔ sù?
肝肠深可惜,坐受尘土污。gān cháng shēn kě xī,zuò shòu chén tǔ wū。
清辉发遥夜,皓月已徐吐。qīng huī fā yáo yè,hào yuè yǐ xú tǔ。
长天渐空阔,相见真成故。zhǎng tiān jiàn kōng kuò,xiāng jiàn zhēn chéng gù。
哀我落世间,沈沈抱幽素。āi wǒ luò shì jiān,shěn shěn bào yōu sù。
古今不相接,万感入迟暮。gǔ jīn bù xiāng jiē,wàn gǎn rù chí mù。
回光射吾胆,涤骨倒秋露。huí guāng shè wú dǎn,dí gǔ dào qiū lù。
翛然委形骸,何异迷者悟。xiāo rán wěi xíng hái,hé yì mí zhě wù。

古人

郑孝胥

古人不朽处,端在历困穷。gǔ rén bù xiǔ chù,duān zài lì kùn qióng。
精光难磨灭,厄极乃愈充。jīng guāng nán mó miè,è jí nǎi yù chōng。
在彼实不幸,后世称其工。zài bǐ shí bù xìng,hòu shì chēng qí gōng。
我缘溺文辞,每思蹑高踪。wǒ yuán nì wén cí,měi sī niè gāo zōng。
异哉非人情,易地恐靡同。yì zāi fēi rén qíng,yì dì kǒng mí tóng。
中年寄边锁,郁郁常填胸。zhōng nián jì biān suǒ,yù yù cháng tián xiōng。
谓渠如我今,意态必甚雄。wèi qú rú wǒ jīn,yì tài bì shén xióng。
何为苦求去,志在菰芦丛。hé wèi kǔ qiú qù,zhì zài gū lú cóng。
丈夫惜自贬,安能伍狂童。zhàng fū xī zì biǎn,ān néng wǔ kuáng tóng。
好收斗牛气,吐却沧江虹。hǎo shōu dòu niú qì,tǔ què cāng jiāng hóng。

四月十七夜登楼作

郑孝胥

龙州夜雨歇,百里惟虫声。lóng zhōu yè yǔ xiē,bǎi lǐ wéi chóng shēng。
楼高风自远,月上野逾平。lóu gāo fēng zì yuǎn,yuè shàng yě yú píng。
今夕边城客,无令归思盈。jīn xī biān chéng kè,wú lìng guī sī yíng。

子嗟

郑孝胥

丈夫行藏不自主,坐使儿女悲别离。zhàng fū xíng cáng bù zì zhǔ,zuò shǐ ér nǚ bēi bié lí。
心知世事绝难挽,拂衣当去何迟迟。xīn zhī shì shì jué nán wǎn,fú yī dāng qù hé chí chí。
龙州北望山参差,双溪合流来贯之,一雨三日溪愈驰。lóng zhōu běi wàng shān cān chà,shuāng xī hé liú lái guàn zhī,yī yǔ sān rì xī yù chí。
扁舟散发赴所期,君可去矣今其时。biǎn zhōu sàn fā fù suǒ qī,jūn kě qù yǐ jīn qí shí。
神色惝恍行水湄,溪山笑人留何为。shén sè chǎng huǎng xíng shuǐ méi,xī shān xiào rén liú hé wèi。
彼留子嗟何人斯,嗟非吾徒谓我谁?bǐ liú zi jiē hé rén sī,jiē fēi wú tú wèi wǒ shuí?

怀归篇七月十六日作

郑孝胥

士人坐为仕宦牵,出疆载质可笑人。shì rén zuò wèi shì huàn qiān,chū jiāng zài zhì kě xiào rén。
毕生号呼冒忧患,苦用志业戕天真。bì shēng hào hū mào yōu huàn,kǔ yòng zhì yè qiāng tiān zhēn。
十年养气如磨剑,正欲一斩世事缠。shí nián yǎng qì rú mó jiàn,zhèng yù yī zhǎn shì shì chán。
玉人雕斫岂受教,服膺孟氏在此言。yù rén diāo zhuó qǐ shòu jiào,fú yīng mèng shì zài cǐ yán。
荷戈戍边非所学,事急无人谬使前。hé gē shù biān fēi suǒ xué,shì jí wú rén miù shǐ qián。
来时斗米值千钱,今日郊原闻管弦。lái shí dòu mǐ zhí qiān qián,jīn rì jiāo yuán wén guǎn xián。
举头秋月三回圆,知我怀归心勃然。jǔ tóu qiū yuè sān huí yuán,zhī wǒ huái guī xīn bó rán。
欲去则去谁能援,黄鹘身微亦摩天。yù qù zé qù shuí néng yuán,huáng gǔ shēn wēi yì mó tiān。
回看帝座黯孤悬,江湖揽袂空汍澜。huí kàn dì zuò àn gū xuán,jiāng hú lǎn mèi kōng wán lán。

微月

郑孝胥

残霞红满天,微月澹不耀。cán xiá hóng mǎn tiān,wēi yuè dàn bù yào。
岂知人定后,耿耿方相照。qǐ zhī rén dìng hòu,gěng gěng fāng xiāng zhào。

武建军资念塔歌

郑孝胥

武建孤军戍南荒,边乱虽平士多亡。wǔ jiàn gū jūn shù nán huāng,biān luàn suī píng shì duō wáng。
亡者入地塔出世,含哀郁怒凌苍茫。wáng zhě rù dì tǎ chū shì,hán āi yù nù líng cāng máng。
龙州西山日欲落,双江奔流动城郭。lóng zhōu xī shān rì yù luò,shuāng jiāng bēn liú dòng chéng guō。
倚天神剑忽飞来,雪脊霜峰见棱锷。yǐ tiān shén jiàn hū fēi lái,xuě jí shuāng fēng jiàn léng è。
夹岸遥看人共指,俯映浮桥断江水。jiā àn yáo kàn rén gòng zhǐ,fǔ yìng fú qiáo duàn jiāng shuǐ。
疮痍瘴疠意全消,孤标只在斜阳里。chuāng yí zhàng lì yì quán xiāo,gū biāo zhǐ zài xié yáng lǐ。
君不见男儿为国躯可捐,伏波遗庙尚岿然。jūn bù jiàn nán ér wèi guó qū kě juān,fú bō yí miào shàng kuī rán。
铜柱沈埋无觅处,州名犹自唤文渊。tóng zhù shěn mái wú mì chù,zhōu míng yóu zì huàn wén yuān。

九日不出

郑孝胥

登高亦何为,谓可舒抑郁。dēng gāo yì hé wèi,wèi kě shū yì yù。
今朝虽重阳,抱膝独不出。jīn cháo suī zhòng yáng,bào xī dú bù chū。
此州乃井底,无处见天日。cǐ zhōu nǎi jǐng dǐ,wú chù jiàn tiān rì。
纵隮万山颠,犹在千丈窟。zòng jī wàn shān diān,yóu zài qiān zhàng kū。
三秋不易过,业满当自脱。sān qiū bù yì guò,yè mǎn dāng zì tuō。
滔滔海扬波,吾意行一豁。tāo tāo hǎi yáng bō,wú yì xíng yī huō。

严几道属题江亭饯别图林琴南所写

郑孝胥

小车何委蛇,到眼数诸寺。xiǎo chē hé wěi shé,dào yǎn shù zhū sì。
江亭阻蒹葭,往复久乃至。jiāng tíng zǔ jiān jiā,wǎng fù jiǔ nǎi zhì。
拾级出市尘,长廊净扫地。shí jí chū shì chén,zhǎng láng jìng sǎo dì。
闻窗觅西山,澹澹略含翠。wén chuāng mì xī shān,dàn dàn lüè hán cuì。
或行或倚坐,语默杂嗟谓。huò xíng huò yǐ zuò,yǔ mò zá jiē wèi。
此间酒常薄,感怆兼饮泪。cǐ jiān jiǔ cháng báo,gǎn chuàng jiān yǐn lèi。
诸贤送严子,各有伤时意。zhū xián sòng yán zi,gè yǒu shāng shí yì。
林子序且图,下笔带远思。lín zi xù qiě tú,xià bǐ dài yuǎn sī。
严书满天下,身世尚相弃。yán shū mǎn tiān xià,shēn shì shàng xiāng qì。
吾侪怀不平,扼腕定谁冀。wú chái huái bù píng,è wàn dìng shuí jì。
软红襟上痕,检点若梦寐。ruǎn hóng jīn shàng hén,jiǎn diǎn ruò mèng mèi。
怅然书与严,绝口向世事。chàng rán shū yǔ yán,jué kǒu xiàng shì shì。

送柽弟之日本

郑孝胥

东邻新有功,列国所注视。dōng lín xīn yǒu gōng,liè guó suǒ zhù shì。
取法诚不远,奋袂我于起。qǔ fǎ chéng bù yuǎn,fèn mèi wǒ yú qǐ。
科目虽云废,孰解捐故技。kē mù suī yún fèi,shú jiě juān gù jì。
反令躁进者,奔突如狂豕。fǎn lìng zào jìn zhě,bēn tū rú kuáng shǐ。
岑公今大臣,亦肯遣二子。cén gōng jīn dà chén,yì kěn qiǎn èr zi。
闻当厕华胄,此意吾不喜。wén dāng cè huá zhòu,cǐ yì wú bù xǐ。
为学贵平等,要自勤苦始。wèi xué guì píng děng,yào zì qín kǔ shǐ。
天子之元子,古与庶民齿。tiān zi zhī yuán zi,gǔ yǔ shù mín chǐ。
总角已矜夸,长计恐非是。zǒng jiǎo yǐ jīn kuā,zhǎng jì kǒng fēi shì。
诸儿尚游学,散漫缺根柢。zhū ér shàng yóu xué,sàn màn quē gēn dǐ。
我躬实不阅,遑恤我后矣。wǒ gōng shí bù yuè,huáng xù wǒ hòu yǐ。
子行为劝谕,稍令识义理。zi xíng wèi quàn yù,shāo lìng shí yì lǐ。
风波晚吞天,把舵幸少俟。fēng bō wǎn tūn tiān,bǎ duò xìng shǎo qí。

送柽弟之日本

郑孝胥

弟兄各垂老,岁月吾甚爱。dì xiōng gè chuí lǎo,suì yuè wú shén ài。
离别勿轻言,晚景行自悔。lí bié wù qīng yán,wǎn jǐng xíng zì huǐ。
及今除豪气,世故或相贷。jí jīn chú háo qì,shì gù huò xiāng dài。
攘臂正有人,岂必需我辈。rǎng bì zhèng yǒu rén,qǐ bì xū wǒ bèi。
吾归子旋去,迫促剧负债。wú guī zi xuán qù,pò cù jù fù zhài。
欢意直万金,贱售素所戒。huān yì zhí wàn jīn,jiàn shòu sù suǒ jiè。
子行吾独处,闭户且种菜。zi xíng wú dú chù,bì hù qiě zhǒng cài。
得归宁亟归,风雨床可对。dé guī níng jí guī,fēng yǔ chuáng kě duì。

赠朱古微侍郎

郑孝胥

贤者必自爱,恶能随世波。xián zhě bì zì ài,è néng suí shì bō。
乘兴恣所之,投闲非蹉跎。chéng xīng zì suǒ zhī,tóu xián fēi cuō tuó。
侍郎忽挂冠,不受岁月磨。shì láng hū guà guān,bù shòu suì yuè mó。
掉臂山水间,时来听清歌。diào bì shān shuǐ jiān,shí lái tīng qīng gē。
胸中定何物,触天峰峨峨。xiōng zhōng dìng hé wù,chù tiān fēng é é。
诗词亦间作,绝世殊臼科。shī cí yì jiān zuò,jué shì shū jiù kē。
时人急禄仕,未必师孟轲。shí rén jí lù shì,wèi bì shī mèng kē。
终老长囚拘,所得竟孰多?zhōng lǎo zhǎng qiú jū,suǒ dé jìng shú duō?

哭顾五子朋

郑孝胥

自意死穷边,不复能见子。zì yì sǐ qióng biān,bù fù néng jiàn zi。
归来谁与归,得我子所喜。guī lái shuí yǔ guī,dé wǒ zi suǒ xǐ。
南行暂展墓,海上聊徙倚。nán xíng zàn zhǎn mù,hǎi shàng liáo xǐ yǐ。
一欢谓可必,何用书累纸。yī huān wèi kě bì,hé yòng shū lèi zhǐ。
岂知有兹事,舍我遽为鬼。qǐ zhī yǒu zī shì,shě wǒ jù wèi guǐ。
投袂欲相追,失望对逝水。tóu mèi yù xiāng zhuī,shī wàng duì shì shuǐ。
眼前尽成梦,万世不我俟。yǎn qián jǐn chéng mèng,wàn shì bù wǒ qí。

哭顾五子朋

郑孝胥

平生老纵酒,惟我能切谏。píng shēng lǎo zòng jiǔ,wéi wǒ néng qiè jiàn。
频年迹稍疏,念子不及乱。pín nián jì shāo shū,niàn zi bù jí luàn。
颇闻态如故,俗士望而惮。pǒ wén tài rú gù,sú shì wàng ér dàn。
伤哉卒坐此,一醉涣其胆。shāng zāi zú zuò cǐ,yī zuì huàn qí dǎn。
钵山孤可哀,潭水深自恨。bō shān gū kě āi,tán shuǐ shēn zì hèn。
畸人去不返,题壁谁来看?jī rén qù bù fǎn,tí bì shuí lái kàn?

哭顾五子朋

郑孝胥

持论绝不同,意气极相得。chí lùn jué bù tóng,yì qì jí xiāng dé。
每见不能去,欢笑辄竟夕。měi jiàn bù néng qù,huān xiào zhé jìng xī。
西州门前路,尔我留行迹。xī zhōu mén qián lù,ěr wǒ liú xíng jì。
相送至数里,独返犹恻恻。xiāng sòng zhì shù lǐ,dú fǎn yóu cè cè。
小桥分手处,驴背斜阳色。xiǎo qiáo fēn shǒu chù,lǘ bèi xié yáng sè。
千秋万岁后,于此滞魂魄。qiān qiū wàn suì hòu,yú cǐ zhì hún pò。
为君诗常好,世论实不易。wèi jūn shī cháng hǎo,shì lùn shí bù yì。
梦中还残锦,才尽空自惜。mèng zhōng hái cán jǐn,cái jǐn kōng zì xī。