古诗词

旁观一首

郑孝胥

当局固无觉,旁观亦自疑。dāng jú gù wú jué,páng guān yì zì yí。
难言天下变,未信老夫知。nán yán tiān xià biàn,wèi xìn lǎo fū zhī。
囊底智何在,周馀民偶遗。náng dǐ zhì hé zài,zhōu yú mín ǒu yí。
后清三百载,聊与彼苍期。hòu qīng sān bǎi zài,liáo yǔ bǐ cāng qī。
猜您喜欢

几道见和留髭诗易韵答之

郑孝胥

华风不喜须,所见等妇孺。huá fēng bù xǐ xū,suǒ jiàn děng fù rú。
云何作官人,威仪必先具。yún hé zuò guān rén,wēi yí bì xiān jù。
西俗老去髯,颔雪意若恶。xī sú lǎo qù rán,hàn xuě yì ruò è。
陶斋每见嘲,还童殊可慕。táo zhāi měi jiàn cháo,hái tóng shū kě mù。
今年毛绕涿,颜鬓不容驻。jīn nián máo rào zhuō,yán bìn bù róng zhù。
汉廷方用少,我意难诡遇。hàn tíng fāng yòng shǎo,wǒ yì nán guǐ yù。
唯堪助苦吟,撚断亦风趣。wéi kān zhù kǔ yín,niǎn duàn yì fēng qù。
严侯早相许,爱重及迟暮。yán hóu zǎo xiāng xǔ,ài zhòng jí chí mù。
相看虽未衰,玉貌殆非故。xiāng kàn suī wèi shuāi,yù mào dài fēi gù。
寻芳更载酒,春至勿自误。xún fāng gèng zài jiǔ,chūn zhì wù zì wù。
窥君珠饰帽,绝叹美无度。kuī jūn zhū shì mào,jué tàn měi wú dù。

十月十四夜月下

郑孝胥

风从北来寒,吹此一街月。fēng cóng běi lái hán,chuī cǐ yī jiē yuè。
道人默倚楼,手理冲冠发。dào rén mò yǐ lóu,shǒu lǐ chōng guān fā。

十月十四夜月下

郑孝胥

天王乃见幽,毕世意不展。tiān wáng nǎi jiàn yōu,bì shì yì bù zhǎn。
疑狱卒难明,孤臣涕空泫。yí yù zú nán míng,gū chén tì kōng xuàn。

廉惠卿属题其配吴芝瑛手书楞严经

郑孝胥

多才真坠落,何数堪自度。duō cái zhēn zhuì luò,hé shù kān zì dù。
云何谤汝随,正坐高名故。yún hé bàng rǔ suí,zhèng zuò gāo míng gù。
谢庭传家学,四海惊咏絮。xiè tíng chuán jiā xué,sì hǎi jīng yǒng xù。
工书亦茂漪、簪花足天趣。gōng shū yì mào yī zān huā zú tiān qù。
伤心古怀抱,好事表秋墓。shāng xīn gǔ huái bào,hǎo shì biǎo qiū mù。
谁知挂弹章,虽解有馀怖。shuí zhī guà dàn zhāng,suī jiě yǒu yú bù。
写经信宏愿,佛力必潜护。xiě jīng xìn hóng yuàn,fú lì bì qián hù。
因思起浮图,更借湖山助。yīn sī qǐ fú tú,gèng jiè hú shān zhù。
世人方造业,自谓殊不误。shì rén fāng zào yè,zì wèi shū bù wù。
是非置勿辨,功德积有素。shì fēi zhì wù biàn,gōng dé jī yǒu sù。
书成定圆满,巧腕生妙悟。shū chéng dìng yuán mǎn,qiǎo wàn shēng miào wù。
他年比彩鸾,唐韵难独步。tā nián bǐ cǎi luán,táng yùn nán dú bù。

题杨叔峤书迹二首

郑孝胥

诸郎坐热中,骈戮空召乱。zhū láng zuò rè zhōng,pián lù kōng zhào luàn。
温雅如杨公,何为及此难?wēn yǎ rú yáng gōng,hé wèi jí cǐ nán?

题杨叔峤书迹二首

郑孝胥

戊戌七月间,独宜用裕禄。wù xū qī yuè jiān,dú yí yòng yù lù。
吾谋卒不遂,野寺馀一哭。wú móu zú bù suì,yě sì yú yī kū。

季直之子怡祖十二岁赋登塔诗曰凭栏词客招新月隔岸渔翁唱晚烟季直自作诗曰阿翁十二始为诗今汝追翁欲及之愿汝立身求学问要如登塔最高时又为怡祖请余书扇乃赋此遗之

郑孝胥

老夫恨不学,无术返童幼。lǎo fū hèn bù xué,wú shù fǎn tóng yòu。
儿曹能自前,奚翅与我寿。ér cáo néng zì qián,xī chì yǔ wǒ shòu。
啬翁无穷意,岁月苦难究。sè wēng wú qióng yì,suì yuè kǔ nán jiū。
迟迟出定论,晚子殆天授。chí chí chū dìng lùn,wǎn zi dài tiān shòu。
自吾见怡祖,喜子劲在后。zì wú jiàn yí zǔ,xǐ zi jìn zài hòu。
不愁强弩末,再厉端可彀。bù chóu qiáng nǔ mò,zài lì duān kě gòu。
晚烟新月作,思致绝隽秀。wǎn yān xīn yuè zuò,sī zhì jué juàn xiù。
家学不独诗,风气果已就。jiā xué bù dú shī,fēng qì guǒ yǐ jiù。

叔孙通

郑孝胥

三代不相复,古礼杂秦仪。sān dài bù xiāng fù,gǔ lǐ zá qín yí。
皇帝欲自贵,稷嗣诚先知。huáng dì yù zì guì,jì sì chéng xiān zhī。
置酒长乐宫,欢哗孰敢施。zhì jiǔ zhǎng lè gōng,huān huā shú gǎn shī。
诸生服其圣,希世惟委蛇。zhū shēng fú qí shèng,xī shì wéi wěi shé。
儒者可守成,此言亦庶几。rú zhě kě shǒu chéng,cǐ yán yì shù jǐ。
何殊蓄俳优,面谀良可悲。hé shū xù pái yōu,miàn yú liáng kě bēi。
两生恶污我,自谓不忍为。liǎng shēng è wū wǒ,zì wèi bù rěn wèi。
各行其是尔,史迁烦微辞。gè xíng qí shì ěr,shǐ qiān fán wēi cí。

叔孙通

郑孝胥

朝廷设礼馆,发端自岑公。cháo tíng shè lǐ guǎn,fā duān zì cén gōng。
此举诚重大,当世谁儒宗。cǐ jǔ chéng zhòng dà,dāng shì shuí rú zōng。
徵辟等齐鲁,韬庵始登庸。zhēng pì děng qí lǔ,tāo ān shǐ dēng yōng。
礼失求诸野,聚讼愁相攻。lǐ shī qiú zhū yě,jù sòng chóu xiāng gōng。
自秦逮本朝,沿袭久不衷。zì qín dǎi běn cháo,yán xí jiǔ bù zhōng。
孰能知礼意,稍取三代隆。shú néng zhī lǐ yì,shāo qǔ sān dài lóng。
节文删拜跪,服色观会通。jié wén shān bài guì,fú sè guān huì tōng。
吉凶军宾嘉,救僿必以忠。jí xiōng jūn bīn jiā,jiù sài bì yǐ zhōng。
莫疑近夷礼,坠地悲华风。mò yí jìn yí lǐ,zhuì dì bēi huá fēng。

哀五十诗

郑孝胥

狂痴不省生有涯,俯仰五十良可哀。kuáng chī bù shěng shēng yǒu yá,fǔ yǎng wǔ shí liáng kě āi。
一生到此小结束,置我何等犹疑猜。yī shēng dào cǐ xiǎo jié shù,zhì wǒ hé děng yóu yí cāi。
读尽旧史不称意,意有新世容吾侪。dú jǐn jiù shǐ bù chēng yì,yì yǒu xīn shì róng wú chái。
自怜伎俩止于此,聊借结习藏形骸。zì lián jì liǎ zhǐ yú cǐ,liáo jiè jié xí cáng xíng hái。
高楼倚天送白日,遗世傥是丈夫魁。gāo lóu yǐ tiān sòng bái rì,yí shì tǎng shì zhàng fū kuí。
声销影灭夕可死,万一不死能重来。shēng xiāo yǐng miè xī kě sǐ,wàn yī bù sǐ néng zhòng lái。
鼓行更出背水陈,谁肯作此穷安排?gǔ xíng gèng chū bèi shuǐ chén,shuí kěn zuò cǐ qióng ān pái?
朋辈醵饮情可感,严侯有作惊雄才。péng bèi jù yǐn qíng kě gǎn,yán hóu yǒu zuò jīng xióng cái。
一闻楚歌气欲尽,何异垓下悲重围。yī wén chǔ gē qì yù jǐn,hé yì gāi xià bēi zhòng wéi。

从母罗母诗

郑孝胥

诸母各明达,今惟罗母存。zhū mǔ gè míng dá,jīn wéi luó mǔ cún。
亲见事大母,辛劳世所难。qīn jiàn shì dà mǔ,xīn láo shì suǒ nán。
卧起必扶掖,动作必周旋。wò qǐ bì fú yē,dòng zuò bì zhōu xuán。
寒燠必早觉,饥饱必先关。hán yù bì zǎo jué,jī bǎo bì xiān guān。
顷刻不可离,母女如一身。qǐng kè bù kě lí,mǔ nǚ rú yī shēn。
母食女乃馂,母寝女乃眠。mǔ shí nǚ nǎi jùn,mǔ qǐn nǚ nǎi mián。
床有被与褥,厨有粥与饘。chuáng yǒu bèi yǔ rù,chú yǒu zhōu yǔ zhān。
一一女手治,否则母不安。yī yī nǚ shǒu zhì,fǒu zé mǔ bù ān。
母病不知苦,惟觉女益艰;mǔ bìng bù zhī kǔ,wéi jué nǚ yì jiān;
母愈不知乐,惟见女转欢。mǔ yù bù zhī lè,wéi jiàn nǚ zhuǎn huān。
母活女手中,如是凡数年。mǔ huó nǚ shǒu zhōng,rú shì fán shù nián。
既寡行愈高,教女兼抚孙。jì guǎ xíng yù gāo,jiào nǚ jiān fǔ sūn。
深入德育理,默化若有神。shēn rù dé yù lǐ,mò huà ruò yǒu shén。
蠢者失其昧,顽者弃其嚚。chǔn zhě shī qí mèi,wán zhě qì qí yín。
不煦彼自柔,不怒彼自驯。bù xù bǐ zì róu,bù nù bǐ zì xùn。
迁善竞自媚,改过且不悭。qiān shàn jìng zì mèi,gǎi guò qiě bù qiān。
日迁于上流,孰知所由然。rì qiān yú shàng liú,shú zhī suǒ yóu rán。
前年自济南,奉迎来海滨。qián nián zì jì nán,fèng yíng lái hǎi bīn。
家人未闻道,朝夕使相亲。jiā rén wèi wén dào,cháo xī shǐ xiāng qīn。
上下知敬爱,莫能窥其端。shàng xià zhī jìng ài,mò néng kuī qí duān。
今年忽思归,有庐依为山。jīn nián hū sī guī,yǒu lú yī wèi shān。
山兜连巷尾,儿时所往还。shān dōu lián xiàng wěi,ér shí suǒ wǎng hái。
往事不可思,思之在目前。wǎng shì bù kě sī,sī zhī zài mù qián。
诸母与吾舅,谁言谢人间。zhū mǔ yǔ wú jiù,shuí yán xiè rén jiān。
吾母行第四,厌世早生天。wú mǔ xíng dì sì,yàn shì zǎo shēng tiān。
或言胥似母,此事谁知焉。huò yán xū shì mǔ,cǐ shì shuí zhī yān。
作书启罗母,秋风幸回船。zuò shū qǐ luó mǔ,qiū fēng xìng huí chuán。
随遇傥可安,聊欲营一椽。suí yù tǎng kě ān,liáo yù yíng yī chuán。
细询吾母事,书之为长篇。xì xún wú mǔ shì,shū zhī wèi zhǎng piān。
当令天壤间,矜式诸母贤。dāng lìng tiān rǎng jiān,jīn shì zhū mǔ xián。

题外甥女王宜人旌表孝行事略

郑孝胥

渊深自垂髫,长成曜玉雪。yuān shēn zì chuí tiáo,zhǎng chéng yào yù xuě。
粹质类至柔,血肤意何烈。cuì zhì lèi zhì róu,xuè fū yì hé liè。
相攸得佳士,而父语甚切。xiāng yōu dé jiā shì,ér fù yǔ shén qiè。
俯仰完一生,醇行理不灭。fǔ yǎng wán yī shēng,chún xíng lǐ bù miè。
应嗟安仁赋,审理为良匹。yīng jiē ān rén fù,shěn lǐ wèi liáng pǐ。

海藏楼杂诗

郑孝胥

奋身欲何往,盘空殊未安。fèn shēn yù hé wǎng,pán kōng shū wèi ān。
高楼一日成,截然如断山。gāo lóu yī rì chéng,jié rán rú duàn shān。
脚跟愈坚牢,世态愈等闲。jiǎo gēn yù jiān láo,shì tài yù děng xián。
群嚣不易到,鸟语时间关。qún xiāo bù yì dào,niǎo yǔ shí jiān guān。
道人袖手人,所患犹多言。dào rén xiù shǒu rén,suǒ huàn yóu duō yán。
今年有新得,稍简应对烦。jīn nián yǒu xīn dé,shāo jiǎn yīng duì fán。
独居不负楼,种松待参天。dú jū bù fù lóu,zhǒng sōng dài cān tiān。
妻子真我客,欢然来扣门。qī zi zhēn wǒ kè,huān rán lái kòu mén。

海藏楼杂诗

郑孝胥

露台性宜月,我性爱登台。lù tái xìng yí yuè,wǒ xìng ài dēng tái。
月岂与我期,台成月自来。yuè qǐ yǔ wǒ qī,tái chéng yuè zì lái。
从游者清风,披襟共徘徊。cóng yóu zhě qīng fēng,pī jīn gòng pái huái。
便当凌霄去,惜我非仙才。biàn dāng líng xiāo qù,xī wǒ fēi xiān cái。
人间实污陋,孰能委形骸?rén jiān shí wū lòu,shú néng wěi xíng hái?
可怜玷风月,抚膺暗生哀。kě lián diàn fēng yuè,fǔ yīng àn shēng āi。
碧海连青天,月逝我独回。bì hǎi lián qīng tiān,yuè shì wǒ dú huí。

海藏楼杂诗

郑孝胥

楼东多栽竹,寄意在避俗。lóu dōng duō zāi zhú,jì yì zài bì sú。
颇闻人惊嗟,新竹郁已绿。pǒ wén rén jīng jiē,xīn zhú yù yǐ lǜ。
凛凛十万夫,森然态何肃。lǐn lǐn shí wàn fū,sēn rán tài hé sù。
微吟向风前,和我以戛玉。wēi yín xiàng fēng qián,hé wǒ yǐ jiá yù。
吾诗岂轻作,对尔咏不足。wú shī qǐ qīng zuò,duì ěr yǒng bù zú。
未须矜岁寒,且为解热毒。wèi xū jīn suì hán,qiě wèi jiě rè dú。