古诗词

伤女惠二月九日卒于天津医院,暂厝望海寺

郑孝胥

弥明才十三,别我已二年。mí míng cái shí sān,bié wǒ yǐ èr nián。
岂知乃死别,一去更不还。qǐ zhī nǎi sǐ bié,yī qù gèng bù hái。
汝母有万恨,我怀抱千冤。rǔ mǔ yǒu wàn hèn,wǒ huái bào qiān yuān。
小影宛如生,泪眼谁能看?xiǎo yǐng wǎn rú shēng,lèi yǎn shuí néng kàn?
大错真铸铁,驱汝向天津。dà cuò zhēn zhù tiě,qū rǔ xiàng tiān jīn。
读书本有毒,将毒与汝吞。dú shū běn yǒu dú,jiāng dú yǔ rǔ tūn。
自从别汝后,好语常联翩。zì cóng bié rǔ hòu,hǎo yǔ cháng lián piān。
时时寄手书,字体颇清端。shí shí jì shǒu shū,zì tǐ pǒ qīng duān。
从姊学操琴,比姊尤熟闲。cóng zǐ xué cāo qín,bǐ zǐ yóu shú xián。
绝怪绝好洁,不饰而自妍。jué guài jué hǎo jié,bù shì ér zì yán。
同学诸女伴,爱之如弟昆。tóng xué zhū nǚ bàn,ài zhī rú dì kūn。
夸汝辄自喜,忆汝不忍言。kuā rǔ zhé zì xǐ,yì rǔ bù rěn yán。
如何忽婴疾,宛转遂经旬。rú hé hū yīng jí,wǎn zhuǎn suì jīng xún。
遣仆虽往迓,刺促心摇魂。qiǎn pū suī wǎng yà,cì cù xīn yáo hún。
恶电从天来,鬼刀截我肝。è diàn cóng tiān lái,guǐ dāo jié wǒ gān。
从此与汝绝,回思深可怜。cóng cǐ yǔ rǔ jué,huí sī shēn kě lián。
我欲执汝手,汝手何从牵?wǒ yù zhí rǔ shǒu,rǔ shǒu hé cóng qiān?
我于抚汝面,空想悲啼颜;wǒ yú fǔ rǔ miàn,kōng xiǎng bēi tí yán;
我欲拭汝泪,却觅衣上痕;wǒ yù shì rǔ lèi,què mì yī shàng hén;
我于抱汝身,惟有三尺棺。wǒ yú bào rǔ shēn,wéi yǒu sān chǐ guān。
死生事则已,父女名空存。sǐ shēng shì zé yǐ,fù nǚ míng kōng cún。
向来千万念,念念皆伤恩。xiàng lái qiān wàn niàn,niàn niàn jiē shāng ēn。
东坡四十九,烦恼悟无根。dōng pō sì shí jiǔ,fán nǎo wù wú gēn。
我何以乐天,悲哀念金銮。wǒ hé yǐ lè tiān,bēi āi niàn jīn luán。
猜您喜欢

东坡生日聚饮

郑孝胥

边头白酒香尤烈,塞上盆梅瘦不花。biān tóu bái jiǔ xiāng yóu liè,sāi shàng pén méi shòu bù huā。
玉宇琼楼更休问,且看霜月满龙沙。yù yǔ qióng lóu gèng xiū wèn,qiě kàn shuāng yuè mǎn lóng shā。

正月三日忆小乙

郑孝胥

千载匆匆过眼前,无端生灭定谁坚。qiān zài cōng cōng guò yǎn qián,wú duān shēng miè dìng shuí jiān。
幽明岁月应同逝,母子相依又六年。yōu míng suì yuè yīng tóng shì,mǔ zi xiāng yī yòu liù nián。

小仓闲斋寄盆松

郑孝胥

闲斋越海寄盆松,鳞鬣嵚崎雪尚封。xián zhāi yuè hǎi jì pén sōng,lín liè qīn qí xuě shàng fēng。
聊欲对松询近状,知君诗思正蟠胸。liáo yù duì sōng xún jìn zhuàng,zhī jūn shī sī zhèng pán xiōng。

涛声

郑孝胥

晓色能令海气生,夕阳转觉暮空平。xiǎo sè néng lìng hǎi qì shēng,xī yáng zhuǎn jué mù kōng píng。
静中别有吞天意,最爱奔涛日夜声。jìng zhōng bié yǒu tūn tiān yì,zuì ài bēn tāo rì yè shēng。

四月廿八日乞假至大连星浦

郑孝胥

抉壁施窗忆壮年,推窗海色自无边。jué bì shī chuāng yì zhuàng nián,tuī chuāng hǎi sè zì wú biān。
人间正有千重恨,呵壁凭谁更问天。rén jiān zhèng yǒu qiān zhòng hèn,hē bì píng shuí gèng wèn tiān。

四月廿八日乞假至大连星浦

郑孝胥

含蕊殊浓开渐淡,人生花事黯何言。hán ruǐ shū nóng kāi jiàn dàn,rén shēng huā shì àn hé yán。
花前人与春俱老,惘惘沾襟岂酒痕。huā qián rén yǔ chūn jù lǎo,wǎng wǎng zhān jīn qǐ jiǔ hén。

费地山求题露轩小楷卷

郑孝胥

翰苑风流墨似金,晋唐小楷费研寻。hàn yuàn fēng liú mò shì jīn,jìn táng xiǎo kǎi fèi yán xún。
老夫臂指僵难使,空有群鸿戏海心。lǎo fū bì zhǐ jiāng nán shǐ,kōng yǒu qún hóng xì hǎi xīn。

初日

郑孝胥

初日垂杨自弄阴,晓风过处抵千金。chū rì chuí yáng zì nòng yīn,xiǎo fēng guò chù dǐ qiān jīn。
麦梁万顷天如海,换尽诗人出塞心。mài liáng wàn qǐng tiān rú hǎi,huàn jǐn shī rén chū sāi xīn。

初日

郑孝胥

人定从来易胜天,好将锦绣裹山川。rén dìng cóng lái yì shèng tiān,hǎo jiāng jǐn xiù guǒ shān chuān。
卖刀买犊传新法,生聚何须待十年。mài dāo mǎi dú chuán xīn fǎ,shēng jù hé xū dài shí nián。

初日

郑孝胥

三章约法未全颁,且可从容议入关。sān zhāng yuē fǎ wèi quán bān,qiě kě cóng róng yì rù guān。
柳下先生狂作圣,只将夜起示人间。liǔ xià xiān shēng kuáng zuò shèng,zhǐ jiāng yè qǐ shì rén jiān。

寄韬庵

郑孝胥

意气当时几许狂,堪憎老境债教偿。yì qì dāng shí jǐ xǔ kuáng,kān zēng lǎo jìng zhài jiào cháng。
残年况味今参透,只是生离死别忙。cán nián kuàng wèi jīn cān tòu,zhǐ shì shēng lí sǐ bié máng。

海岸

郑孝胥

玉佩琼琚困马羁,逃虚入海更安之?yù pèi qióng jū kùn mǎ jī,táo xū rù hǎi gèng ān zhī?
孟郊老去歌铜斗,却羡翻船踏浪儿。mèng jiāo lǎo qù gē tóng dòu,què xiàn fān chuán tà làng ér。

海岸

郑孝胥

渐苦龙沙岁月深,只将梦想寄山林。jiàn kǔ lóng shā suì yuè shēn,zhǐ jiāng mèng xiǎng jì shān lín。
海波汩没无人处,安得成连为鼓琴。hǎi bō gǔ méi wú rén chù,ān dé chéng lián wèi gǔ qín。

楼外

郑孝胥

楼外青山最有情,默然相对晚云生。lóu wài qīng shān zuì yǒu qíng,mò rán xiāng duì wǎn yún shēng。
会心不在闲言语,听取萧萧过雨声。huì xīn bù zài xián yán yǔ,tīng qǔ xiāo xiāo guò yǔ shēng。

题雷峰塔经卷

郑孝胥

雷峰已灭藏经出,四十年来事渺茫。léi fēng yǐ miè cáng jīng chū,sì shí nián lái shì miǎo máng。
劫后遗民吾尚在,却看孤塔过辽阳。jié hòu yí mín wú shàng zài,què kàn gū tǎ guò liáo yáng。