古诗词

伤女惠二月九日卒于天津医院,暂厝望海寺

郑孝胥

弥明才十三,别我已二年。mí míng cái shí sān,bié wǒ yǐ èr nián。
岂知乃死别,一去更不还。qǐ zhī nǎi sǐ bié,yī qù gèng bù hái。
汝母有万恨,我怀抱千冤。rǔ mǔ yǒu wàn hèn,wǒ huái bào qiān yuān。
小影宛如生,泪眼谁能看?xiǎo yǐng wǎn rú shēng,lèi yǎn shuí néng kàn?
大错真铸铁,驱汝向天津。dà cuò zhēn zhù tiě,qū rǔ xiàng tiān jīn。
读书本有毒,将毒与汝吞。dú shū běn yǒu dú,jiāng dú yǔ rǔ tūn。
自从别汝后,好语常联翩。zì cóng bié rǔ hòu,hǎo yǔ cháng lián piān。
时时寄手书,字体颇清端。shí shí jì shǒu shū,zì tǐ pǒ qīng duān。
从姊学操琴,比姊尤熟闲。cóng zǐ xué cāo qín,bǐ zǐ yóu shú xián。
绝怪绝好洁,不饰而自妍。jué guài jué hǎo jié,bù shì ér zì yán。
同学诸女伴,爱之如弟昆。tóng xué zhū nǚ bàn,ài zhī rú dì kūn。
夸汝辄自喜,忆汝不忍言。kuā rǔ zhé zì xǐ,yì rǔ bù rěn yán。
如何忽婴疾,宛转遂经旬。rú hé hū yīng jí,wǎn zhuǎn suì jīng xún。
遣仆虽往迓,刺促心摇魂。qiǎn pū suī wǎng yà,cì cù xīn yáo hún。
恶电从天来,鬼刀截我肝。è diàn cóng tiān lái,guǐ dāo jié wǒ gān。
从此与汝绝,回思深可怜。cóng cǐ yǔ rǔ jué,huí sī shēn kě lián。
我欲执汝手,汝手何从牵?wǒ yù zhí rǔ shǒu,rǔ shǒu hé cóng qiān?
我于抚汝面,空想悲啼颜;wǒ yú fǔ rǔ miàn,kōng xiǎng bēi tí yán;
我欲拭汝泪,却觅衣上痕;wǒ yù shì rǔ lèi,què mì yī shàng hén;
我于抱汝身,惟有三尺棺。wǒ yú bào rǔ shēn,wéi yǒu sān chǐ guān。
死生事则已,父女名空存。sǐ shēng shì zé yǐ,fù nǚ míng kōng cún。
向来千万念,念念皆伤恩。xiàng lái qiān wàn niàn,niàn niàn jiē shāng ēn。
东坡四十九,烦恼悟无根。dōng pō sì shí jiǔ,fán nǎo wù wú gēn。
我何以乐天,悲哀念金銮。wǒ hé yǐ lè tiān,bēi āi niàn jīn luán。
猜您喜欢

青厓雨山竹雨香城夜饮

郑孝胥

老去诗人感事多,不辞专海一相过。lǎo qù shī rén gǎn shì duō,bù cí zhuān hǎi yī xiāng guò。
六年如梦依然在,奈此灯前酒后何。liù nián rú mèng yī rán zài,nài cǐ dēng qián jiǔ hòu hé。

青厓雨山竹雨香城夜饮

郑孝胥

辽海新朝莫苟安,由来事业出艰难。liáo hǎi xīn cháo mò gǒu ān,yóu lái shì yè chū jiān nán。
漆身吞炭都经过,忧患馀生亦等闲。qī shēn tūn tàn dōu jīng guò,yōu huàn yú shēng yì děng xián。

九月初一日晨起

郑孝胥

世变方兴孰了期,息肩何地事堪疑。shì biàn fāng xīng shú le qī,xī jiān hé dì shì kān yí。
睡乡万户鸡声裹,却是闲吟缩手时。shuì xiāng wàn hù jī shēng guǒ,què shì xián yín suō shǒu shí。

九月初一日晨起

郑孝胥

动静元来贯晦明,半生待旦伴长庚。dòng jìng yuán lái guàn huì míng,bàn shēng dài dàn bàn zhǎng gēng。
萧然抱膝灯光下,渐觉人间万事轻。xiāo rán bào xī dēng guāng xià,jiàn jué rén jiān wàn shì qīng。

和高濑武次郎

郑孝胥

圣学千秋久舍藏,救时深切信奇方。shèng xué qiān qiū jiǔ shě cáng,jiù shí shēn qiè xìn qí fāng。
欲凭《论语》平天下,半部谁怀一日长。yù píng lùn yǔ píng tiān xià,bàn bù shuí huái yī rì zhǎng。

夜起盆梅正发

郑孝胥

寻花呼酒恣清狂,绳匠斜街久断肠。xún huā hū jiǔ zì qīng kuáng,shéng jiàng xié jiē jiǔ duàn cháng。
魂梦王陈真入座,何来窗下一枝香。hún mèng wáng chén zhēn rù zuò,hé lái chuāng xià yī zhī xiāng。

夜起盆梅正发

郑孝胥

举头惟见小时月,见月怀人欲见难。jǔ tóu wéi jiàn xiǎo shí yuè,jiàn yuè huái rén yù jiàn nán。
失马塞翁过七十,残宵对月不胜寒。shī mǎ sāi wēng guò qī shí,cán xiāo duì yuè bù shèng hán。

日本漫画者安田雅甫求书

郑孝胥

已槁苍颜那复温,渐销英气亦无痕。yǐ gǎo cāng yán nà fù wēn,jiàn xiāo yīng qì yì wú hén。
丹青难写灵台状,皮相纷纷莫浪言。dān qīng nán xiě líng tái zhuàng,pí xiāng fēn fēn mò làng yán。

悼内藤虎博士

郑孝胥

两京邂逅剧谈馀,问疾平原见异书。liǎng jīng xiè hòu jù tán yú,wèn jí píng yuán jiàn yì shū。
惊叹少微动星象,不堪回首子云居。jīng tàn shǎo wēi dòng xīng xiàng,bù kān huí shǒu zi yún jū。

使日杂诗

郑孝胥

平生肝胆道非孤,坐视扶桑奋霸图。píng shēng gān dǎn dào fēi gū,zuò shì fú sāng fèn bà tú。
四十年前花前客,白鸥年少岂知吾。sì shí nián qián huā qián kè,bái ōu nián shǎo qǐ zhī wú。

使日杂诗

郑孝胥

山路樱花半未开,云中富士雪犹霾。shān lù yīng huā bàn wèi kāi,yún zhōng fù shì xuě yóu mái。
车傍儿女颜如玉,尽道先生觅句来。chē bàng ér nǚ yán rú yù,jǐn dào xiān shēng mì jù lái。

使日杂诗

郑孝胥

山楼主客百重欢,红袖银灯夜未阑。shān lóu zhǔ kè bǎi zhòng huān,hóng xiù yín dēng yè wèi lán。
诸老热肠吾自醉,不须借酒御春寒。zhū lǎo rè cháng wú zì zuì,bù xū jiè jiǔ yù chūn hán。

使日杂诗

郑孝胥

成围暖玉莫惊寒,诗酒相催特地欢。chéng wéi nuǎn yù mò jīng hán,shī jiǔ xiāng cuī tè dì huān。
可惜少年心已尽,只将红袖当花看。kě xī shǎo nián xīn yǐ jǐn,zhǐ jiāng hóng xiù dāng huā kàn。

使日杂诗

郑孝胥

独往孤行道偶通,知音千载最难逢。dú wǎng gū xíng dào ǒu tōng,zhī yīn qiān zài zuì nán féng。
世人尽在酣眠里,忘却人间夜起翁。shì rén jǐn zài hān mián lǐ,wàng què rén jiān yè qǐ wēng。

使日杂诗

郑孝胥

涂地谁怜脑与肝,千秋转败事尤难。tú dì shuí lián nǎo yǔ gān,qiān qiū zhuǎn bài shì yóu nán。
贪天未可论功罪,翻使英雄泪不干。tān tiān wèi kě lùn gōng zuì,fān shǐ yīng xióng lèi bù gàn。