古诗词

萱妹痛兄而殒作诀妹辞

郑孝胥

如欲有云,不知何言。rú yù yǒu yún,bù zhī hé yán。
中心冥顽,孰为心酸。zhōng xīn míng wán,shú wèi xīn suān。
我有女弟,曰嫔于陈。wǒ yǒu nǚ dì,yuē pín yú chén。
孝恭无间,族姻归仁。xiào gōng wú jiān,zú yīn guī rén。
天祻吾门,两兄继捐。tiān gù wú mén,liǎng xiōng jì juān。
子不胜丧,从之九泉。zi bù shèng sàng,cóng zhī jiǔ quán。
嗟我与子,名为弟昆。jiē wǒ yǔ zi,míng wèi dì kūn。
少小相依,长而遂分。shǎo xiǎo xiāng yī,zhǎng ér suì fēn。
此分非他,子亡我存。cǐ fēn fēi tā,zi wáng wǒ cún。
各有恨泪,流为黄泉。gè yǒu hèn lèi,liú wèi huáng quán。
往者万古,来者亿年。wǎng zhě wàn gǔ,lái zhě yì nián。
尔我甚殊,倏忽其间。ěr wǒ shén shū,shū hū qí jiān。
手足奚亲?shǒu zú xī qīn?
萍梗奚缘?píng gěng xī yuán?
我寻子形,柷若梦残。wǒ xún zi xíng,chù ruò mèng cán。
兀然惊疑,匪醉而颠。wù rán jīng yí,fěi zuì ér diān。
嗟我与子,名为弟昆。jiē wǒ yǔ zi,míng wèi dì kūn。
曾谓弟昆,不如路人。céng wèi dì kūn,bù rú lù rén。
子为枯骸,我为游魂。zi wèi kū hái,wǒ wèi yóu hún。
从此长绝,理无复全。cóng cǐ zhǎng jué,lǐ wú fù quán。
猜您喜欢

六月廿八夜半舟下大通闻江岸鸡声口占二绝

郑孝胥

江中闻鸡鸣,音响极抗烈。jiāng zhōng wén jī míng,yīn xiǎng jí kàng liè。
坐念祖豫州,要为天下杰。zuò niàn zǔ yù zhōu,yào wèi tiān xià jié。

六月廿八夜半舟下大通闻江岸鸡声口占二绝

郑孝胥

此去谒吾主,惊人须一鸣。cǐ qù yè wú zhǔ,jīng rén xū yī míng。
难忘晋公语,霜鬓为论兵。nán wàng jìn gōng yǔ,shuāng bìn wèi lùn bīng。

渡海

郑孝胥

积铁黯然流,驾霆与之骋。jī tiě àn rán liú,jià tíng yǔ zhī chěng。
时有片云飞,茫茫带孤影。shí yǒu piàn yún fēi,máng máng dài gū yǐng。

渡海

郑孝胥

视海为吾地,方能守此州。shì hǎi wèi wú dì,fāng néng shǒu cǐ zhōu。
可怜壮士泪,空作接天流。kě lián zhuàng shì lèi,kōng zuò jiē tiān liú。

渡海

郑孝胥

星辰在其上,波涛在其下。xīng chén zài qí shàng,bō tāo zài qí xià。
碧落浩冥冥,海心玩秋夜。bì luò hào míng míng,hǎi xīn wán qiū yè。

渡海

郑孝胥

七岁渡此水,往来三十年。qī suì dù cǐ shuǐ,wǎng lái sān shí nián。
谁言人未老,处处是桑田。shuí yán rén wèi lǎo,chù chù shì sāng tián。

偶占示石遗同年

郑孝胥

一世诗中豪,用意常在小。yī shì shī zhōng háo,yòng yì cháng zài xiǎo。
永叔故可人,举头惊飞鸟。yǒng shū gù kě rén,jǔ tóu jīng fēi niǎo。

偶占示石遗同年

郑孝胥

临川不易到,宛陵何可追。lín chuān bù yì dào,wǎn líng hé kě zhuī。
凭君嘲老丑,终觉爱花枝。píng jūn cháo lǎo chǒu,zhōng jué ài huā zhī。

偶占示石遗同年

郑孝胥

诗要字字作,裕之辞甚坚。shī yào zì zì zuò,yù zhī cí shén jiān。
年来如有得,意兴任当先。nián lái rú yǒu dé,yì xīng rèn dāng xiān。

偶占示石遗同年

郑孝胥

田舍计最高,本自轻玄德。tián shě jì zuì gāo,běn zì qīng xuán dé。
径上大床眠,陈登翻作客。jìng shàng dà chuáng mián,chén dēng fān zuò kè。

江楼杂作

郑孝胥

高阁下临江,独居无与语。gāo gé xià lín jiāng,dú jū wú yǔ yǔ。
坐看春水生,十日鸣江雨。zuò kàn chūn shuǐ shēng,shí rì míng jiāng yǔ。

江楼杂作

郑孝胥

甘苦难喻人,何为箸谈艺?gān kǔ nán yù rén,hé wèi zhù tán yì?
相知定吾文,未可望后世。xiāng zhī dìng wú wén,wèi kě wàng hòu shì。

江楼杂作

郑孝胥

平生江湖思,中年去住心。píng shēng jiāng hú sī,zhōng nián qù zhù xīn。
孤帆向空尽,暮霭带山沉。gū fān xiàng kōng jǐn,mù ǎi dài shān chén。

江楼杂作

郑孝胥

去日总如梦,浮生徒自劳。qù rì zǒng rú mèng,fú shēng tú zì láo。
楼头夜深客,闇坐听江涛。lóu tóu yè shēn kè,àn zuò tīng jiāng tāo。

买花二首

郑孝胥

朱颜弃我去,繁花为谁妍?zhū yán qì wǒ qù,fán huā wèi shuí yán?
春来当自惜,莫惜买花钱。chūn lái dāng zì xī,mò xī mǎi huā qián。