古诗词

萱妹痛兄而殒作诀妹辞

郑孝胥

如欲有云,不知何言。rú yù yǒu yún,bù zhī hé yán。
中心冥顽,孰为心酸。zhōng xīn míng wán,shú wèi xīn suān。
我有女弟,曰嫔于陈。wǒ yǒu nǚ dì,yuē pín yú chén。
孝恭无间,族姻归仁。xiào gōng wú jiān,zú yīn guī rén。
天祻吾门,两兄继捐。tiān gù wú mén,liǎng xiōng jì juān。
子不胜丧,从之九泉。zi bù shèng sàng,cóng zhī jiǔ quán。
嗟我与子,名为弟昆。jiē wǒ yǔ zi,míng wèi dì kūn。
少小相依,长而遂分。shǎo xiǎo xiāng yī,zhǎng ér suì fēn。
此分非他,子亡我存。cǐ fēn fēi tā,zi wáng wǒ cún。
各有恨泪,流为黄泉。gè yǒu hèn lèi,liú wèi huáng quán。
往者万古,来者亿年。wǎng zhě wàn gǔ,lái zhě yì nián。
尔我甚殊,倏忽其间。ěr wǒ shén shū,shū hū qí jiān。
手足奚亲?shǒu zú xī qīn?
萍梗奚缘?píng gěng xī yuán?
我寻子形,柷若梦残。wǒ xún zi xíng,chù ruò mèng cán。
兀然惊疑,匪醉而颠。wù rán jīng yí,fěi zuì ér diān。
嗟我与子,名为弟昆。jiē wǒ yǔ zi,míng wèi dì kūn。
曾谓弟昆,不如路人。céng wèi dì kūn,bù rú lù rén。
子为枯骸,我为游魂。zi wèi kū hái,wǒ wèi yóu hún。
从此长绝,理无复全。cóng cǐ zhǎng jué,lǐ wú fù quán。
猜您喜欢

买花二首

郑孝胥

身老心尚孩,才衰语犹绮。shēn lǎo xīn shàng hái,cái shuāi yǔ yóu qǐ。
未可破沉迷,一生端赖此。wèi kě pò chén mí,yī shēng duān lài cǐ。

偶题

郑孝胥

临水知身老,惊秋觉世移。lín shuǐ zhī shēn lǎo,jīng qiū jué shì yí。
道人馀习气,花落恋空枝。dào rén yú xí qì,huā luò liàn kōng zhī。

偶题

郑孝胥

畏暑久废吟,初凉颇思酒。wèi shǔ jiǔ fèi yín,chū liáng pǒ sī jiǔ。
槛外足风涛,秋江落吾手。kǎn wài zú fēng tāo,qiū jiāng luò wú shǒu。

九月十五夜月下作三首

郑孝胥

雾起江旋隐,云横月自华。wù qǐ jiāng xuán yǐn,yún héng yuè zì huá。
何人念秋柳,疏影尚夭斜。hé rén niàn qiū liǔ,shū yǐng shàng yāo xié。

九月十五夜月下作三首

郑孝胥

沉寥气未清,空水自交明。chén liáo qì wèi qīng,kōng shuǐ zì jiāo míng。
楼外无所见,烟中闻鹤声。lóu wài wú suǒ jiàn,yān zhōng wén hè shēng。

九月十五夜月下作三首

郑孝胥

凉影白纷纷,空中行一镜。liáng yǐng bái fēn fēn,kōng zhōng xíng yī jìng。
下有独吟人,不随万籁定。xià yǒu dú yín rén,bù suí wàn lài dìng。

孝感道中

郑孝胥

山蹊斜绕涧,村市暗通桥。shān qī xié rào jiàn,cūn shì àn tōng qiáo。
红树春常在,沙河雪不消。hóng shù chūn cháng zài,shā hé xuě bù xiāo。

李家寨舆中

郑孝胥

窗悬柳林月,衣带信阳酒。chuāng xuán liǔ lín yuè,yī dài xìn yáng jiǔ。
不见何景明,孤吟振林薮。bù jiàn hé jǐng míng,gū yín zhèn lín sǒu。

盟鸥榭偶占

郑孝胥

风从金口来,入我盟鸥榭。fēng cóng jīn kǒu lái,rù wǒ méng ōu xiè。
欲寻半日闲,卧看斜阳下。yù xún bàn rì xián,wò kàn xié yáng xià。

盟鸥榭雨后独坐

郑孝胥

江声定奇绝,气涌如排山。jiāng shēng dìng qí jué,qì yǒng rú pái shān。
忍寒吹灯坐,得意风涛间。rěn hán chuī dēng zuò,dé yì fēng tāo jiān。

盟鸥榭雨后独坐

郑孝胥

风江已自豪,妙杂秋雨响。fēng jiāng yǐ zì háo,miào zá qiū yǔ xiǎng。
泬寥不可名,闭目试一往。jué liáo bù kě míng,bì mù shì yī wǎng。

郑孝胥

月是钓愁钩,钩来无数愁。yuè shì diào chóu gōu,gōu lái wú shù chóu。
月愁有密约,相见五更头。yuè chóu yǒu mì yuē,xiāng jiàn wǔ gèng tóu。

夜读

郑孝胥

乱山截残阳,黯然复终夕。luàn shān jié cán yáng,àn rán fù zhōng xī。
不废我啸歌,声犹出金石。bù fèi wǒ xiào gē,shēng yóu chū jīn shí。

二十夜待月二首

郑孝胥

峰明月未上,流碧满庭除。fēng míng yuè wèi shàng,liú bì mǎn tíng chú。
空山独吟人,百虫来合余。kōng shān dú yín rén,bǎi chóng lái hé yú。

二十夜待月二首

郑孝胥

夜色不可画,画之以残月。yè sè bù kě huà,huà zhī yǐ cán yuè。
幽人偶一见,复随清景没。yōu rén ǒu yī jiàn,fù suí qīng jǐng méi。