古诗词

梅花坞坐月

翁照

静坐月明中,孤吟破清冷。jìng zuò yuè míng zhōng,gū yín pò qīng lěng。
隔溪老鹤来,踏碎梅花影。gé xī lǎo hè lái,tà suì méi huā yǐng。

翁照

清江苏江阴人,字朗夫,初名玉行。国子监生。受学于毛奇龄、朱彝尊。工诗,中岁研经,兼采汉宋。尤工章奏,大吏争延入幕。有《赐书堂诗文集》。 翁照的作品>>

猜您喜欢

迎笑亭写望

翁照

满亭飞翠扑轻裾,大好风光画不如。mǎn tíng fēi cuì pū qīng jū,dà hǎo fēng guāng huà bù rú。
数摺晚山迷橘树,一竿秋水上鲈鱼。shù zhé wǎn shān mí jú shù,yī gān qiū shuǐ shàng lú yú。
室藏乌喙人何在,舟载蛾眉事恐虚。shì cáng wū huì rén hé zài,zhōu zài é méi shì kǒng xū。
转眼霸图销歇尽,而今赢得话樵渔。zhuǎn yǎn bà tú xiāo xiē jǐn,ér jīn yíng dé huà qiáo yú。

雨后君山野步

翁照

一缕初晖泼眼明,独行江路喜新晴。yī lǚ chū huī pō yǎn míng,dú xíng jiāng lù xǐ xīn qíng。
水当腊去青浮岸,山到春来绿进城。shuǐ dāng là qù qīng fú àn,shān dào chūn lái lǜ jìn chéng。
楚相祠空汀草合,吴娘船过浪花平。chǔ xiāng cí kōng tīng cǎo hé,wú niáng chuán guò làng huā píng。
故乡风景殊佳绝,底事终年爱远征。gù xiāng fēng jǐng shū jiā jué,dǐ shì zhōng nián ài yuǎn zhēng。

将之北河留别

翁照

织就文禽作对飞,一篝镫火久相依。zhī jiù wén qín zuò duì fēi,yī gōu dèng huǒ jiǔ xiāng yī。
耦耕当日言犹在,佐读终年计转非。ǒu gēng dāng rì yán yóu zài,zuǒ dú zhōng nián jì zhuǎn fēi。
但使我能抛犊鼻,肯教君更泣牛衣。dàn shǐ wǒ néng pāo dú bí,kěn jiào jūn gèng qì niú yī。
料应不学苏家妇,金尽归来也下机。liào yīng bù xué sū jiā fù,jīn jǐn guī lái yě xià jī。

涵秋亭小憩怀师十五南塘

翁照

疏林过微雨,返照明残滴。shū lín guò wēi yǔ,fǎn zhào míng cán dī。
独立野亭中,萧然起寒色。dú lì yě tíng zhōng,xiāo rán qǐ hán sè。
澄湖落雁斜,古渡啼鸦寂。chéng hú luò yàn xié,gǔ dù tí yā jì。
不见远归人,楚天淡秋碧。bù jiàn yuǎn guī rén,chǔ tiān dàn qiū bì。

咏史

翁照

文成五利封,尚主亦不惜。wén chéng wǔ lì fēng,shàng zhǔ yì bù xī。
谓世无神仙,佺乔在咫尺。wèi shì wú shén xiān,quán qiáo zài zhǐ chǐ。
文成五利诛,骈首如羊豕。wén chéng wǔ lì zhū,pián shǒu rú yáng shǐ。
谓世有神仙,所言皆妄耳。wèi shì yǒu shén xiān,suǒ yán jiē wàng ěr。
金银宫阙间,可望不可到。jīn yín gōng quē jiān,kě wàng bù kě dào。
清心守环中,无为领众妙。qīng xīn shǒu huán zhōng,wú wèi lǐng zhòng miào。
而况至人徒,修短非可校。ér kuàng zhì rén tú,xiū duǎn fēi kě xiào。
不朽超形骸,千秋光远耀。bù xiǔ chāo xíng hái,qiān qiū guāng yuǎn yào。

咏史

翁照

孔光谮王嘉,浸润致之死。kǒng guāng zèn wáng jiā,jìn rùn zhì zhī sǐ。
马融排乔固,承顺权臣指。mǎ róng pái qiáo gù,chéng shùn quán chén zhǐ。
两人擅声华,素推经术士。liǎng rén shàn shēng huá,sù tuī jīng shù shì。
忽焉好恶乖,交口肆诋毁。hū yān hǎo è guāi,jiāo kǒu sì dǐ huǐ。
失己违本心,媚人求贵仕。shī jǐ wéi běn xīn,mèi rén qiú guì shì。
平生读何书,适佐贪且鄙。píng shēng dú hé shū,shì zuǒ tān qiě bǐ。
一念入岐邪,百世人不齿。yī niàn rù qí xié,bǎi shì rén bù chǐ。
愿尔顾修名,甚勿污青史。yuàn ěr gù xiū míng,shén wù wū qīng shǐ。