古诗词

孤雁

戴亨

云路谁相导,先群众所推。yún lù shuí xiāng dǎo,xiān qún zhòng suǒ tuī。
将飞行忽断,欲落意还疑。jiāng fēi xíng hū duàn,yù luò yì hái yí。
影只惊弦及,霜寒奋翼迟。yǐng zhǐ jīng xián jí,shuāng hán fèn yì chí。
阳回神自旺,高举迥难追。yáng huí shén zì wàng,gāo jǔ jiǒng nán zhuī。

戴亨

戴亨,字通乾,号遂堂,汉军旗人。康熙辛丑进士,官齐河知县。有《庆芝堂诗集》。 戴亨的作品>>

猜您喜欢

君子行

戴亨

有玉者错,有刀者砻。yǒu yù zhě cuò,yǒu dāo zhě lóng。
不错不砻,谁贳为功。bù cuò bù lóng,shuí shì wèi gōng。
田甫田,莠乔乔。tián fǔ tián,yǒu qiáo qiáo。
思远人,心忉忉。sī yuǎn rén,xīn dāo dāo。
逐情欲,入禽门。zhú qíng yù,rù qín mén。
猎道义,躏圣藩。liè dào yì,lìn shèng fān。
贿玷精,乏易计。huì diàn jīng,fá yì jì。
境能移,实自弃。jìng néng yí,shí zì qì。
倚孔门,弹卫章。yǐ kǒng mén,dàn wèi zhāng。
衣未成,转为裳。yī wèi chéng,zhuǎn wèi shang。
弗捐弗壹,弗钻弗出。fú juān fú yī,fú zuān fú chū。
一矢两禽,左右俱失。yī shǐ liǎng qín,zuǒ yòu jù shī。
弸其中,彪其外。péng qí zhōng,biāo qí wài。
能则荣,否则败。néng zé róng,fǒu zé bài。
铸金铸人,孰贱孰尊。zhù jīn zhù rén,shú jiàn shú zūn。
宏深肃括,可以褆身。hóng shēn sù kuò,kě yǐ tí shēn。

芳树

戴亨

桃李不言,下自成蹊。táo lǐ bù yán,xià zì chéng qī。
中有芳树,众木生疑。zhōng yǒu fāng shù,zhòng mù shēng yí。
疑尔花不当春,叶不因时。yí ěr huā bù dāng chūn,yè bù yīn shí。
轮囷古干背绳尺,安知尔抱中心奇。lún qūn gǔ gàn bèi shéng chǐ,ān zhī ěr bào zhōng xīn qí。
芳树之芳,众木之防。fāng shù zhī fāng,zhòng mù zhī fáng。
芳树不芳,芳树之常。fāng shù bù fāng,fāng shù zhī cháng。

临高台

戴亨

临高台,豁双目。lín gāo tái,huō shuāng mù。
心多忧,悲还续。xīn duō yōu,bēi hái xù。
云敛长空雪销谷。yún liǎn zhǎng kōng xuě xiāo gǔ。
海不扬波,山升朝旭。hǎi bù yáng bō,shān shēng cháo xù。
仰穹苍,俯众族。yǎng qióng cāng,fǔ zhòng zú。
喙息跂行,芸生并育。huì xī qí xíng,yún shēng bìng yù。
有鹤苦饥,孤飞野宿。yǒu hè kǔ jī,gū fēi yě sù。
天风四吹,哀鸣若哭。tiān fēng sì chuī,āi míng ruò kū。

东门行

戴亨

出东门,慨以叹。chū dōng mén,kǎi yǐ tàn。
年如矢,去不还。nián rú shǐ,qù bù hái。
壮盛已过,出入无欢。zhuàng shèng yǐ guò,chū rù wú huān。
白日昭昭,不照游子颜。bái rì zhāo zhāo,bù zhào yóu zi yán。
雪霜悽怆漫荒原。xuě shuāng qī chuàng màn huāng yuán。
鸟无翼,河无船。niǎo wú yì,hé wú chuán。
甘随草木,俯首凋残。gān suí cǎo mù,fǔ shǒu diāo cán。
嗷嗷八口号寒饥。áo áo bā kǒu hào hán jī。
赁舂作苦精力衰。lìn chōng zuò kǔ jīng lì shuāi。
颓纵有所获难餔,糜思远出竞刀锥。tuí zòng yǒu suǒ huò nán bù,mí sī yuǎn chū jìng dāo zhuī。
天黯惨,日西垂。tiān àn cǎn,rì xī chuí。
儿女罗列,跪奉一卮。ér nǚ luó liè,guì fèng yī zhī。
欲饮未饮心酸悲。yù yǐn wèi yǐn xīn suān bēi。
平明就道,妻子牵衣。píng míng jiù dào,qī zi qiān yī。
啼悯我老,问我将何之。tí mǐn wǒ lǎo,wèn wǒ jiāng hé zhī。
山有豺虎,水有蛟螭。shān yǒu chái hǔ,shuǐ yǒu jiāo chī。
征途况瘁骨肉违。zhēng tú kuàng cuì gǔ ròu wéi。
安危莫测,魂梦惊疑。ān wēi mò cè,hún mèng jīng yí。
男儿结志山不移。nán ér jié zhì shān bù yí。
邪赢秽窦圣所非。xié yíng huì dòu shèng suǒ fēi。
遵古道以寻路,将安往而不迷。zūn gǔ dào yǐ xún lù,jiāng ān wǎng ér bù mí。
停旅橐,解征衣。tíng lǚ tuó,jiě zhēng yī。
从今以后,无复别离。cóng jīn yǐ hòu,wú fù bié lí。
生相慰,死相依。shēng xiāng wèi,sǐ xiāng yī。

远游篇

戴亨

天路高,不可步。tiān lù gāo,bù kě bù。
河水深,不可渡。hé shuǐ shēn,bù kě dù。
陇首飞云变朝暮。lǒng shǒu fēi yún biàn cháo mù。
冬采薇,日苦饥。dōng cǎi wēi,rì kǔ jī。
被败絮,难为衣。bèi bài xù,nán wèi yī。
风雨飘飖室将颓。fēng yǔ piāo yáo shì jiāng tuí。
茫无策,告母将远之。máng wú cè,gào mǔ jiāng yuǎn zhī。
母谓儿,懦儿去,当告谁。mǔ wèi ér,nuò ér qù,dāng gào shuí。
儿谓母,老母当自保持。ér wèi mǔ,lǎo mǔ dāng zì bǎo chí。
莫我儿,长苦思。mò wǒ ér,zhǎng kǔ sī。
强欲无悲,悲不自知。qiáng yù wú bēi,bēi bù zì zhī。
愁颜憯憯,清泪漓漓。chóu yán cǎn cǎn,qīng lèi lí lí。
呼兄嫂与妻。hū xiōng sǎo yǔ qī。
同至母前,且嘱且辞。tóng zhì mǔ qián,qiě zhǔ qiě cí。
欲语未及发,气结声惨悽。yù yǔ wèi jí fā,qì jié shēng cǎn qī。
怀中黄口小儿闻父去,仓皇释乳握手牵衣。huái zhōng huáng kǒu xiǎo ér wén fù qù,cāng huáng shì rǔ wò shǒu qiān yī。
举家哀哀号泣,刺骨煎脾。jǔ jiā āi āi hào qì,cì gǔ jiān pí。
知君此时难别离。zhī jūn cǐ shí nán bié lí。
出郭门,路多歧。chū guō mén,lù duō qí。
行迟迟,中心悲。xíng chí chí,zhōng xīn bēi。
道逢坎险,车怠马罢。dào féng kǎn xiǎn,chē dài mǎ bà。
山鬼夹路,猛虎纵横来。shān guǐ jiā lù,měng hǔ zòng héng lái。
我肉瘦,虎腹饥。wǒ ròu shòu,hǔ fù jī。
山鬼迷人,忽笑忽啼。shān guǐ mí rén,hū xiào hū tí。
仰天叹,发浩歌。yǎng tiān tàn,fā hào gē。
拯我者少,啖我者多。zhěng wǒ zhě shǎo,dàn wǒ zhě duō。
茕茕孤客将奈何。qióng qióng gū kè jiāng nài hé。
乱曰:思故乡,书断绝。luàn yuē sī gù xiāng,shū duàn jué。
念慈帏,心碎裂。niàn cí wéi,xīn suì liè。
清漏沈沈泪成血。qīng lòu shěn shěn lèi chéng xuè。

战城南

戴亨

战城南,城南烽火促。zhàn chéng nán,chéng nán fēng huǒ cù。
两锋相接鼓声死,将军帐前鬼夜哭。liǎng fēng xiāng jiē gǔ shēng sǐ,jiāng jūn zhàng qián guǐ yè kū。
锦衣朱襮,饮酒食肉。jǐn yī zhū bó,yǐn jiǔ shí ròu。
生受国恩,甘殉溪谷。shēng shòu guó ēn,gān xùn xī gǔ。
我岂不同仇,我实不谷。wǒ qǐ bù tóng chóu,wǒ shí bù gǔ。

长城歌

戴亨

猛虎肉,人可尝。měng hǔ ròu,rén kě cháng。
壮士心,不可伤。zhuàng shì xīn,bù kě shāng。
猛虎虽猛犹能缚。měng hǔ suī měng yóu néng fù。
壮士心伤大难作。zhuàng shì xīn shāng dà nán zuò。
君不见陇上夫,释耰锄。jūn bù jiàn lǒng shàng fū,shì yōu chú。
斩棘荆,奋臂呼。zhǎn jí jīng,fèn bì hū。
嬴秦宗社成荒芜。yíng qín zōng shè chéng huāng wú。
长城筑怨非良图。zhǎng chéng zhù yuàn fēi liáng tú。

饮马长城窟

戴亨

朝饮马,暮饮马,朝朝暮暮长城下。cháo yǐn mǎ,mù yǐn mǎ,cháo cháo mù mù zhǎng chéng xià。
长城秋高月色昏,哀笳吹月愁云屯。zhǎng chéng qiū gāo yuè sè hūn,āi jiā chuī yuè chóu yún tún。
阴风黯惨低不散,中有万古征人魂。yīn fēng àn cǎn dī bù sàn,zhōng yǒu wàn gǔ zhēng rén hún。
秦皇汉武勤远略,百万健儿委沙漠。qín huáng hàn wǔ qín yuǎn lüè,bǎi wàn jiàn ér wěi shā mò。
白骨纵横化鬼燐,尸尸闪闪惊羁魄。bái gǔ zòng héng huà guǐ lín,shī shī shǎn shǎn jīng jī pò。
封侯之愿久已灰,父母妻儿生死疑猜。fēng hóu zhī yuàn jiǔ yǐ huī,fù mǔ qī ér shēng sǐ yí cāi。
登高望,隔黄埃。dēng gāo wàng,gé huáng āi。
但闻窟中水呜咽,水流尽是当年血。dàn wén kū zhōng shuǐ wū yàn,shuǐ liú jǐn shì dāng nián xuè。
欲哭不成声,肝肠已寸裂。yù kū bù chéng shēng,gān cháng yǐ cùn liè。

陌上桑

戴亨

执懿筐,遵微行。zhí yì kuāng,zūn wēi xíng。
掺掺女手,爰采柔桑。càn càn nǚ shǒu,yuán cǎi róu sāng。
桑萎蚕馁心彷徨。sāng wēi cán něi xīn páng huáng。
蚕成茧,缫沸汤。cán chéng jiǎn,sāo fèi tāng。
缫丝白,白于霜。sāo sī bái,bái yú shuāng。
凭君染赤染黑染青黄。píng jūn rǎn chì rǎn hēi rǎn qīng huáng。
蚕在釜中泣,唯愿天下黄耇台背,安且燠,无冻伤。cán zài fǔ zhōng qì,wéi yuàn tiān xià huáng gǒu tái bèi,ān qiě yù,wú dòng shāng。
王侯贵介,衮衣绣绂,佩玉鸣珰。wáng hóu guì jiè,gǔn yī xiù fú,pèi yù míng dāng。
威仪秩秩相辉煌。wēi yí zhì zhì xiāng huī huáng。
纵死鼎镬职所当。zòng sǐ dǐng huò zhí suǒ dāng。
念之哉,勿但供娈童嬖媵,逞丽质,斗鲜裳。niàn zhī zāi,wù dàn gōng luán tóng bì yìng,chěng lì zhì,dòu xiān shang。
吴歌楚舞断人肠。wú gē chǔ wǔ duàn rén cháng。

君马黄

戴亨

君马黄,臣马苍,臣马不如君马强。jūn mǎ huáng,chén mǎ cāng,chén mǎ bù rú jūn mǎ qiáng。
君马强,臣马良,君马追风籋雷电,臣马低头蹀躞身摧藏。jūn mǎ qiáng,chén mǎ liáng,jūn mǎ zhuī fēng niè léi diàn,chén mǎ dī tóu dié xiè shēn cuī cáng。
身摧藏,背高价,绝足能,老枥下。shēn cuī cáng,bèi gāo jià,jué zú néng,lǎo lì xià。
执辔如繻,载驰载驱。zhí pèi rú xū,zài chí zài qū。
越陌度阡,中有崎岖。yuè mò dù qiān,zhōng yǒu qí qū。
遵轨道磬控在手,骐骥驽骀皆善走。zūn guǐ dào qìng kòng zài shǒu,qí jì nú dài jiē shàn zǒu。

箜篌引

戴亨

不鼓雍门琴,不学牛山啼。bù gǔ yōng mén qín,bù xué niú shān tí。
当尊歌慷慨,一曲箜篌词。dāng zūn gē kāng kǎi,yī qū kōng hóu cí。
滔滔江汉水,东逝无还期。tāo tāo jiāng hàn shuǐ,dōng shì wú hái qī。
少壮几日,倏忽衰颓。shǎo zhuàng jǐ rì,shū hū shuāi tuí。
人无贵贱,今古同悲。rén wú guì jiàn,jīn gǔ tóng bēi。
翘首望神仙,精魂天外驰。qiào shǒu wàng shén xiān,jīng hún tiān wài chí。
天风飘飘空中起,吹我蓬莱山之涯。tiān fēng piāo piāo kōng zhōng qǐ,chuī wǒ péng lái shān zhī yá。
道经紫泥海,海水沾我衣。dào jīng zǐ ní hǎi,hǎi shuǐ zhān wǒ yī。
欲往虞渊沐,日莫空迟疑。yù wǎng yú yuān mù,rì mò kōng chí yí。

古别离

戴亨

大义联夫妇,恩情岂中移。dà yì lián fū fù,ēn qíng qǐ zhōng yí。
既生亦已育,劳瘁妾所宜。jì shēng yì yǐ yù,láo cuì qiè suǒ yí。
指天发明誓,皓首以为期。zhǐ tiān fā míng shì,hào shǒu yǐ wèi qī。
新人颜如花,婉转扇微讥。xīn rén yán rú huā,wǎn zhuǎn shàn wēi jī。
怜深情易入,听之甘如饴。lián shēn qíng yì rù,tīng zhī gān rú yí。
昔为比翼鸟,今为浊水泥。xī wèi bǐ yì niǎo,jīn wèi zhuó shuǐ ní。
水浊无时清,弃捐从此辞。shuǐ zhuó wú shí qīng,qì juān cóng cǐ cí。
辞郎顾郎面,泪落眼中迷。cí láng gù láng miàn,lèi luò yǎn zhōng mí。
分明结同心,胡为永分离。fēn míng jié tóng xīn,hú wèi yǒng fēn lí。
但言妾薄命,不怨郎乖违。dàn yán qiè báo mìng,bù yuàn láng guāi wéi。
有始鲜克终,谁能不如斯。yǒu shǐ xiān kè zhōng,shuí néng bù rú sī。
百年金石交,各贵自保持。bǎi nián jīn shí jiāo,gè guì zì bǎo chí。

车遥遥

戴亨

车遥遥,将安之。chē yáo yáo,jiāng ān zhī。
遵轨度,防倾危。zūn guǐ dù,fáng qīng wēi。
日易暮,仆夫颓。rì yì mù,pū fū tuí。
人但见燕羽捷于凤翼,狐跃超乎麟驰。rén dàn jiàn yàn yǔ jié yú fèng yì,hú yuè chāo hū lín chí。
岂复知舆行陆舟行溪,空则疾,重则迟。qǐ fù zhī yú xíng lù zhōu xíng xī,kōng zé jí,zhòng zé chí。
车遥遥,将安之。chē yáo yáo,jiāng ān zhī。

野田黄雀行

戴亨

黄雀,黄雀,躯命何微。huáng què,huáng què,qū mìng hé wēi。
田中水阔,无粟无乾泥。tián zhōng shuǐ kuò,wú sù wú qián ní。
黄雀饥,绕树啼。huáng què jī,rào shù tí。
黄雀栖,霜雪摧。huáng què qī,shuāng xuě cuī。
随风飘泊,忽东忽西。suí fēng piāo pō,hū dōng hū xī。
瞥见大屋,屋底囷鹿累累。piē jiàn dà wū,wū dǐ qūn lù lèi lèi。
黄雀下来,网罗高施。huáng què xià lái,wǎng luó gāo shī。
雀飞投罗,宛颈低垂。què fēi tóu luó,wǎn jǐng dī chuí。
哀哀乞告罗者,我实苦饥。āi āi qǐ gào luó zhě,wǒ shí kǔ jī。
苦饥奈何,我命当危。kǔ jī nài hé,wǒ mìng dāng wēi。
饥不择食,我罪当治。jī bù zé shí,wǒ zuì dāng zhì。
唯矜唯恤,仁者当念之。wéi jīn wéi xù,rén zhě dāng niàn zhī。

陇头歌

戴亨

陇头水,流汤汤。lǒng tóu shuǐ,liú tāng tāng。
疑是洪荒万古之血泪,流向边庭流不止,遂令征戍至今。yí shì hóng huāng wàn gǔ zhī xuè lèi,liú xiàng biān tíng liú bù zhǐ,suì lìng zhēng shù zhì jīn。
听此心恻伤。tīng cǐ xīn cè shāng。
心恻伤,心欲折,单于高台望明月。xīn cè shāng,xīn yù zhé,dān yú gāo tái wàng míng yuè。
明月台端思故乡,寒声傍耳偏呜咽。míng yuè tái duān sī gù xiāng,hán shēng bàng ěr piān wū yàn。
拔刀割断胸中悲,蹲身磨洗刀头血。bá dāo gē duàn xiōng zhōng bēi,dūn shēn mó xǐ dāo tóu xuè。
刀头凝寒飞雪霜,雌雄誓向沙场决。dāo tóu níng hán fēi xuě shuāng,cí xióng shì xiàng shā chǎng jué。
共道封侯骨相奇,水浑照面生猜疑。gòng dào fēng hóu gǔ xiāng qí,shuǐ hún zhào miàn shēng cāi yí。
慷慨向前去,吉凶非所知。kāng kǎi xiàng qián qù,jí xiōng fēi suǒ zhī。
君不见汉家开边三万里,卫霍肤功照青史。jūn bù jiàn hàn jiā kāi biān sān wàn lǐ,wèi huò fū gōng zhào qīng shǐ。