古诗词

云峰歌

戴亨

自古夏云多奇峰,奇峰乃在山之中。zì gǔ xià yún duō qí fēng,qí fēng nǎi zài shān zhī zhōng。
披襟临风向山坐,山峰云峰争插空。pī jīn lín fēng xiàng shān zuò,shān fēng yún fēng zhēng chā kōng。
初如群仙戏山麓,山中有石若琼玉。chū rú qún xiān xì shān lù,shān zhōng yǒu shí ruò qióng yù。
初平叱之欲成羊,崭然石上生头角。chū píng chì zhī yù chéng yáng,zhǎn rán shí shàng shēng tóu jiǎo。
鬼物狰狞杂遝来,飙轮火炬空中排。guǐ wù zhēng níng zá tà lái,biāo lún huǒ jù kōng zhōng pái。
紫焰光,腾赤蛇,仙灵奄忽遭焚摧。zǐ yàn guāng,téng chì shé,xiān líng yǎn hū zāo fén cuī。
目眩心摇骇奇绝,淅淅凉飙起天末。mù xuàn xīn yáo hài qí jué,xī xī liáng biāo qǐ tiān mò。
怪形诡状须臾间,纷纷落落归澌灭。guài xíng guǐ zhuàng xū yú jiān,fēn fēn luò luò guī sī miè。
我因述作云峰歌,云峰变幻亦何多。wǒ yīn shù zuò yún fēng gē,yún fēng biàn huàn yì hé duō。
眼前荣悴速如此,古来万事复如何。yǎn qián róng cuì sù rú cǐ,gǔ lái wàn shì fù rú hé。

戴亨

戴亨,字通乾,号遂堂,汉军旗人。康熙辛丑进士,官齐河知县。有《庆芝堂诗集》。 戴亨的作品>>

猜您喜欢

雨后山斋

戴亨

山斋雨乍晴,新月照茅屋。shān zhāi yǔ zhà qíng,xīn yuè zhào máo wū。
万籁寂不喧,残声滴疏竹。wàn lài jì bù xuān,cán shēng dī shū zhú。

步月

戴亨

烟消万壑净,独步平林东。yān xiāo wàn hè jìng,dú bù píng lín dōng。
披襟一长啸,明月悬高空。pī jīn yī zhǎng xiào,míng yuè xuán gāo kōng。

题画

戴亨

扁舟溯回溪,溪穷崖石陡。biǎn zhōu sù huí xī,xī qióng yá shí dǒu。
我欲问桃源,白云横渡口。wǒ yù wèn táo yuán,bái yún héng dù kǒu。

题画

戴亨

山老骨磷磷,水清石楚楚。shān lǎo gǔ lín lín,shuǐ qīng shí chǔ chǔ。
明月下渔舟,野烟生极浦。míng yuè xià yú zhōu,yě yān shēng jí pǔ。

赠僧

戴亨

虚室闻空香,窗前落溪水。xū shì wén kōng xiāng,chuāng qián luò xī shuǐ。
相对两忘言,坐看山云起。xiāng duì liǎng wàng yán,zuò kàn shān yún qǐ。

赠僧

戴亨

尘市结精庐,杂花映修樾。chén shì jié jīng lú,zá huā yìng xiū yuè。
欲识妙明心,寒潭贮秋月。yù shí miào míng xīn,hán tán zhù qiū yuè。

独吟

戴亨

枯坐耽微吟,默与天机会。kū zuò dān wēi yín,mò yǔ tiān jī huì。
静里闻孤鸿,仿佛层霄外。jìng lǐ wén gū hóng,fǎng fú céng xiāo wài。

夜雨

戴亨

夜雨洒山斋,幽人入虚听。yè yǔ sǎ shān zhāi,yōu rén rù xū tīng。
朝来启户看,落花满苔径。cháo lái qǐ hù kàn,luò huā mǎn tái jìng。

首夏

戴亨

首夏日初暖,佳树新阴茂。shǒu xià rì chū nuǎn,jiā shù xīn yīn mào。
蒙蒙细雨滋,阶面苍苔厚。méng méng xì yǔ zī,jiē miàn cāng tái hòu。

独行

戴亨

闲居爱丘壑,独行常踽踽。xián jū ài qiū hè,dú xíng cháng jǔ jǔ。
空谷无人声,坐听山禽语。kōng gǔ wú rén shēng,zuò tīng shān qín yǔ。

戴亨

小雨天忽晴,盈眸尽空翠。xiǎo yǔ tiān hū qíng,yíng móu jǐn kōng cuì。
花落寂无声,随风沾衣袂。huā luò jì wú shēng,suí fēng zhān yī mèi。

新秋

戴亨

露涤山径清,秋气满林薄。lù dí shān jìng qīng,qiū qì mǎn lín báo。
寥寥天宇空,高飞唳孤鹤。liáo liáo tiān yǔ kōng,gāo fēi lì gū hè。

早春

戴亨

策杖缘流溪,迤逦春山里。cè zhàng yuán liú xī,yí lǐ chūn shān lǐ。
隔浦望村墟,山桃发红蕊。gé pǔ wàng cūn xū,shān táo fā hóng ruǐ。

月夜

戴亨

天高秋月明,澄潭复皎洁。tiān gāo qiū yuè míng,chéng tán fù jiǎo jié。
山静无人迹,此景唯自悦。shān jìng wú rén jì,cǐ jǐng wéi zì yuè。

戴亨

疏雨过空阶,暮禽将侣去。shū yǔ guò kōng jiē,mù qín jiāng lǚ qù。
野云不归山,夜宿檐前树。yě yún bù guī shān,yè sù yán qián shù。