古诗词

云峰歌

戴亨

自古夏云多奇峰,奇峰乃在山之中。zì gǔ xià yún duō qí fēng,qí fēng nǎi zài shān zhī zhōng。
披襟临风向山坐,山峰云峰争插空。pī jīn lín fēng xiàng shān zuò,shān fēng yún fēng zhēng chā kōng。
初如群仙戏山麓,山中有石若琼玉。chū rú qún xiān xì shān lù,shān zhōng yǒu shí ruò qióng yù。
初平叱之欲成羊,崭然石上生头角。chū píng chì zhī yù chéng yáng,zhǎn rán shí shàng shēng tóu jiǎo。
鬼物狰狞杂遝来,飙轮火炬空中排。guǐ wù zhēng níng zá tà lái,biāo lún huǒ jù kōng zhōng pái。
紫焰光,腾赤蛇,仙灵奄忽遭焚摧。zǐ yàn guāng,téng chì shé,xiān líng yǎn hū zāo fén cuī。
目眩心摇骇奇绝,淅淅凉飙起天末。mù xuàn xīn yáo hài qí jué,xī xī liáng biāo qǐ tiān mò。
怪形诡状须臾间,纷纷落落归澌灭。guài xíng guǐ zhuàng xū yú jiān,fēn fēn luò luò guī sī miè。
我因述作云峰歌,云峰变幻亦何多。wǒ yīn shù zuò yún fēng gē,yún fēng biàn huàn yì hé duō。
眼前荣悴速如此,古来万事复如何。yǎn qián róng cuì sù rú cǐ,gǔ lái wàn shì fù rú hé。

戴亨

戴亨,字通乾,号遂堂,汉军旗人。康熙辛丑进士,官齐河知县。有《庆芝堂诗集》。 戴亨的作品>>

猜您喜欢

晓行

戴亨

清眺入深林,露气熏芳芷。qīng tiào rù shēn lín,lù qì xūn fāng zhǐ。
野寺闻山钟,遥遥隔溪水。yě sì wén shān zhōng,yáo yáo gé xī shuǐ。

晓行

戴亨

牯牛下崇冈,野禽浴溪水。gǔ niú xià chóng gāng,yě qín yù xī shuǐ。
烟霞蔽茅茨,犬吠深林里。yān xiá bì máo cí,quǎn fèi shēn lín lǐ。

蔬圃

戴亨

野老爱佳蔬,种植资膏土。yě lǎo ài jiā shū,zhǒng zhí zī gāo tǔ。
林中灌汲声,轧轧鸣秋圃。lín zhōng guàn jí shēng,yà yà míng qiū pǔ。

隐几

戴亨

幽讨日欲曛,归来聊隐几。yōu tǎo rì yù xūn,guī lái liáo yǐn jǐ。
魂梦不知疲,仍在群峰里。hún mèng bù zhī pí,réng zài qún fēng lǐ。

秋灯

戴亨

秋宵万籁清,天地归真静。qiū xiāo wàn lài qīng,tiān dì guī zhēn jìng。
一灯对古人,默默自深省。yī dēng duì gǔ rén,mò mò zì shēn shěng。

秋兰

戴亨

涉江采芳兰,正值秋风起。shè jiāng cǎi fāng lán,zhèng zhí qiū fēng qǐ。
美人期不来,怀香向谁是。měi rén qī bù lái,huái xiāng xiàng shuí shì。

秋虫

戴亨

孤月照高梧,萧疏落寒影。gū yuè zhào gāo wú,xiāo shū luò hán yǐng。
唧唧候虫鸣,秋声露中冷。jī jī hòu chóng míng,qiū shēng lù zhōng lěng。

秋苔

戴亨

扃户少人踪,苔痕厚阶砌。jiōng hù shǎo rén zōng,tái hén hòu jiē qì。
山鸟爱幽居,衔花落苍翠。shān niǎo ài yōu jū,xián huā luò cāng cuì。

秋雨

戴亨

峰顶扩奇怀,天地收双目。fēng dǐng kuò qí huái,tiān dì shōu shuāng mù。
长啸月横空,流声满岩谷。zhǎng xiào yuè héng kōng,liú shēng mǎn yán gǔ。

秋空

戴亨

孤艇泊枫林,梦绕江天路。gū tǐng pō fēng lín,mèng rào jiāng tiān lù。
寒雨带归鸿,飞向江南去。hán yǔ dài guī hóng,fēi xiàng jiāng nán qù。

秋坟

戴亨

商飙起原野,悲响在杨木。shāng biāo qǐ yuán yě,bēi xiǎng zài yáng mù。
荒冢亦何知,行人为踯躅。huāng zhǒng yì hé zhī,xíng rén wèi zhí zhú。

秋田

戴亨

老农幸有秋,殷勤望田谷。lǎo nóng xìng yǒu qiū,yīn qín wàng tián gǔ。
牧子独无心,驱牛下寒绿。mù zi dú wú xīn,qū niú xià hán lǜ。

送别

戴亨

笙歌兴已阑,欢笑转悽楚。shēng gē xīng yǐ lán,huān xiào zhuǎn qī chǔ。
别语正依依,残钟天欲曙。bié yǔ zhèng yī yī,cán zhōng tiān yù shǔ。

怀友

戴亨

别酒怨征鸿,携手衡门道。bié jiǔ yuàn zhēng hóng,xié shǒu héng mén dào。
新莺忽作声,绿遍阶前草。xīn yīng hū zuò shēng,lǜ biàn jiē qián cǎo。

白头吟

戴亨

白头兼莫春,非复芳菲节。bái tóu jiān mò chūn,fēi fù fāng fēi jié。
展转心忽伤,深悲蕙草歇。zhǎn zhuǎn xīn hū shāng,shēn bēi huì cǎo xiē。