古诗词

题佟钟山先生画松

戴亨

吾闻黄山之松天下奇,奇物自荷神扶持。wú wén huáng shān zhī sōng tiān xià qí,qí wù zì hé shén fú chí。
夭矫轮囷岂臃肿,梁栋不用谁残摧。yāo jiǎo lún qūn qǐ yōng zhǒng,liáng dòng bù yòng shuí cán cuī。
深山邃谷自千古,唯与猿猴鹤鹿相攀跻。shēn shān suì gǔ zì qiān gǔ,wéi yǔ yuán hóu hè lù xiāng pān jī。
画师如林苦未见,濡毫惨淡空迟疑。huà shī rú lín kǔ wèi jiàn,rú háo cǎn dàn kōng chí yí。
佟翁健笔古莫比,泼墨淋漓为我拟。tóng wēng jiàn bǐ gǔ mò bǐ,pō mò lín lí wèi wǒ nǐ。
梦中开口群龙趋,幻作精灵出肘底。mèng zhōng kāi kǒu qún lóng qū,huàn zuò jīng líng chū zhǒu dǐ。
阴森鳞鬣蟠樛枝,半似飞腾半枯死。yīn sēn lín liè pán jiū zhī,bàn shì fēi téng bàn kū sǐ。
松根抱石石倔强,石势欺松松谲诡。sōng gēn bào shí shí jué qiáng,shí shì qī sōng sōng jué guǐ。
松石相争不相让,雄挐怒攫来撑牴。sōng shí xiāng zhēng bù xiāng ràng,xióng ná nù jué lái chēng dǐ。
离奇迥出永嘉僧,健挺空传毕庶子。lí qí jiǒng chū yǒng jiā sēng,jiàn tǐng kōng chuán bì shù zi。
茆堂展挂心神开,苍涛声逐清飙来。máo táng zhǎn guà xīn shén kāi,cāng tāo shēng zhú qīng biāo lái。
惝恍如申夜义臂,杈枒空际排云雷。chǎng huǎng rú shēn yè yì bì,chā yā kōng jì pái yún léi。
又疑老怪潜身骸,遂令晴昼生阴霾。yòu yí lǎo guài qián shēn hái,suì lìng qíng zhòu shēng yīn mái。
昨日庭前风雨作,苍茫满壁流烟雾。zuó rì tíng qián fēng yǔ zuò,cāng máng mǎn bì liú yān wù。
呼童收卷复缄藏,恐化神龙向空去。hū tóng shōu juǎn fù jiān cáng,kǒng huà shén lóng xiàng kōng qù。

戴亨

戴亨,字通乾,号遂堂,汉军旗人。康熙辛丑进士,官齐河知县。有《庆芝堂诗集》。 戴亨的作品>>

猜您喜欢

抚宁道中

戴亨

上山复下山,时行山涧底。shàng shān fù xià shān,shí xíng shān jiàn dǐ。
落日恐夕心,遥遥望墟里。luò rì kǒng xī xīn,yáo yáo wàng xū lǐ。

涧底花

戴亨

空谷媚幽姿,寒花抱一枝。kōng gǔ mèi yōu zī,hán huā bào yī zhī。
秋风吹不息,摇落复谁知。qiū fēng chuī bù xī,yáo luò fù shuí zhī。

榆关遇雨

戴亨

萧萧红叶落,历历雁声过。xiāo xiāo hóng yè luò,lì lì yàn shēng guò。
一夜榆关雨,愁听出塞歌。yī yè yú guān yǔ,chóu tīng chū sāi gē。

出关闻雁

戴亨

匹马秋风道,荒山夜雨时。pǐ mǎ qiū fēng dào,huāng shān yè yǔ shí。
音书如解寄,为报客行迟。yīn shū rú jiě jì,wèi bào kè xíng chí。

翡翠花

戴亨

山中翡翠花,秀夺炎鸟色。shān zhōng fěi cuì huā,xiù duó yán niǎo sè。
采撷充佩帏,应教美人悦。cǎi xié chōng pèi wéi,yīng jiào měi rén yuè。

野茶花

戴亨

塞上牧马儿,采叶调酥酪。sāi shàng mù mǎ ér,cǎi yè diào sū lào。
空有珍珠花,随风自开落。kōng yǒu zhēn zhū huā,suí fēng zì kāi luò。

口占赠李复堂

戴亨

杰士多奇情,往往不得吐。jié shì duō qí qíng,wǎng wǎng bù dé tǔ。
相遇素心人,一日可千古。xiāng yù sù xīn rén,yī rì kě qiān gǔ。

山寺

戴亨

古寺翠烟深,日入空山静。gǔ sì cuì yān shēn,rì rù kōng shān jìng。
渔火隔溪明,寒松落疏磬。yú huǒ gé xī míng,hán sōng luò shū qìng。

春斋

戴亨

野性逖尘情,荒斋人独宿。yě xìng tì chén qíng,huāng zhāi rén dú sù。
昨夜春雨过,窗前发新绿。zuó yè chūn yǔ guò,chuāng qián fā xīn lǜ。

访隐

戴亨

空山太古民,茅茨结深处。kōng shān tài gǔ mín,máo cí jié shēn chù。
溪谷涨流云,惆怅山前路。xī gǔ zhǎng liú yún,chóu chàng shān qián lù。

新晴

戴亨

积雨溜阶除,临轩玩新霁。jī yǔ liū jiē chú,lín xuān wán xīn jì。
幽鸟不惊人,飞来啄山翠。yōu niǎo bù jīng rén,fēi lái zhuó shān cuì。

秋夜

戴亨

空山气候清,夜深人未寝。kōng shān qì hòu qīng,yè shēn rén wèi qǐn。
流萤入座来,忽觉衣裳冷。liú yíng rù zuò lái,hū jué yī shang lěng。

山出云

戴亨

闲云偶出山,时作山前雨。xián yún ǒu chū shān,shí zuò shān qián yǔ。
流光若近人,即之无觅处。liú guāng ruò jìn rén,jí zhī wú mì chù。

整屧

戴亨

整屧启荆扉,寻源约邻舍。zhěng xiè qǐ jīng fēi,xún yuán yuē lín shě。
忽听水声潺,新泉迸阶下。hū tīng shuǐ shēng chán,xīn quán bèng jiē xià。

早行

戴亨

石磴历崟崎,野花泫朝露。shí dèng lì yín qí,yě huā xuàn cháo lù。
空际但闻香,欲觅不知处。kōng jì dàn wén xiāng,yù mì bù zhī chù。