古诗词

题佟钟山先生画松

戴亨

吾闻黄山之松天下奇,奇物自荷神扶持。wú wén huáng shān zhī sōng tiān xià qí,qí wù zì hé shén fú chí。
夭矫轮囷岂臃肿,梁栋不用谁残摧。yāo jiǎo lún qūn qǐ yōng zhǒng,liáng dòng bù yòng shuí cán cuī。
深山邃谷自千古,唯与猿猴鹤鹿相攀跻。shēn shān suì gǔ zì qiān gǔ,wéi yǔ yuán hóu hè lù xiāng pān jī。
画师如林苦未见,濡毫惨淡空迟疑。huà shī rú lín kǔ wèi jiàn,rú háo cǎn dàn kōng chí yí。
佟翁健笔古莫比,泼墨淋漓为我拟。tóng wēng jiàn bǐ gǔ mò bǐ,pō mò lín lí wèi wǒ nǐ。
梦中开口群龙趋,幻作精灵出肘底。mèng zhōng kāi kǒu qún lóng qū,huàn zuò jīng líng chū zhǒu dǐ。
阴森鳞鬣蟠樛枝,半似飞腾半枯死。yīn sēn lín liè pán jiū zhī,bàn shì fēi téng bàn kū sǐ。
松根抱石石倔强,石势欺松松谲诡。sōng gēn bào shí shí jué qiáng,shí shì qī sōng sōng jué guǐ。
松石相争不相让,雄挐怒攫来撑牴。sōng shí xiāng zhēng bù xiāng ràng,xióng ná nù jué lái chēng dǐ。
离奇迥出永嘉僧,健挺空传毕庶子。lí qí jiǒng chū yǒng jiā sēng,jiàn tǐng kōng chuán bì shù zi。
茆堂展挂心神开,苍涛声逐清飙来。máo táng zhǎn guà xīn shén kāi,cāng tāo shēng zhú qīng biāo lái。
惝恍如申夜义臂,杈枒空际排云雷。chǎng huǎng rú shēn yè yì bì,chā yā kōng jì pái yún léi。
又疑老怪潜身骸,遂令晴昼生阴霾。yòu yí lǎo guài qián shēn hái,suì lìng qíng zhòu shēng yīn mái。
昨日庭前风雨作,苍茫满壁流烟雾。zuó rì tíng qián fēng yǔ zuò,cāng máng mǎn bì liú yān wù。
呼童收卷复缄藏,恐化神龙向空去。hū tóng shōu juǎn fù jiān cáng,kǒng huà shén lóng xiàng kōng qù。

戴亨

戴亨,字通乾,号遂堂,汉军旗人。康熙辛丑进士,官齐河知县。有《庆芝堂诗集》。 戴亨的作品>>

猜您喜欢

题兴福寺

戴亨

破山唐代寺,潭影浸禅房。pò shān táng dài sì,tán yǐng jìn chán fáng。
偶共高僧坐,闲云满石床。ǒu gòng gāo sēng zuò,xián yún mǎn shí chuáng。

题兴福寺

戴亨

坐久山光淡,禅关日色低。zuò jiǔ shān guāng dàn,chán guān rì sè dī。
微闻孤鹤唳,声在数峰西。wēi wén gū hè lì,shēng zài shù fēng xī。

长信宫

戴亨

当春兰蕙竞芬芳,金殿筵开捧御觞。dāng chūn lán huì jìng fēn fāng,jīn diàn yán kāi pěng yù shāng。
几日承恩欢乐地,秋风花落禁宫凉。jǐ rì chéng ēn huān lè dì,qiū fēng huā luò jìn gōng liáng。

长信宫

戴亨

九重恩断妾难忘,日日焚香扫御床。jiǔ zhòng ēn duàn qiè nán wàng,rì rì fén xiāng sǎo yù chuáng。
朝罢探君何处乐,人传歌舞在昭阳。cháo bà tàn jūn hé chù lè,rén chuán gē wǔ zài zhāo yáng。

长信宫

戴亨

西宫芳草正添愁,沸耳笙歌乐未休。xī gōng fāng cǎo zhèng tiān chóu,fèi ěr shēng gē lè wèi xiū。
莫羡腰肢轻似燕,当年恩眷妾曾优。mò xiàn yāo zhī qīng shì yàn,dāng nián ēn juàn qiè céng yōu。

春闺

戴亨

花落庭闲睡起迟,倦欹鸳枕蹙蛾眉。huā luò tíng xián shuì qǐ chí,juàn yī yuān zhěn cù é méi。
穿窗忽见归来燕,长叹一声双泪垂。chuān chuāng hū jiàn guī lái yàn,zhǎng tàn yī shēng shuāng lèi chuí。

春怨

戴亨

别语分明计日回,香闺深思转徘徊。bié yǔ fēn míng jì rì huí,xiāng guī shēn sī zhuǎn pái huái。
伤心有约庭前树,寂寞无人花又开。shāng xīn yǒu yuē tíng qián shù,jì mò wú rén huā yòu kāi。

秋砧

戴亨

月照孤帏夜正长,凄凄砧杵捣秋光。yuè zhào gū wéi yè zhèng zhǎng,qī qī zhēn chǔ dǎo qiū guāng。
妾身不畏西风冷,只恐天山下早霜。qiè shēn bù wèi xī fēng lěng,zhǐ kǒng tiān shān xià zǎo shuāng。

九日登高

戴亨

笳声凄切雁声哀,风起高原猎骑回。jiā shēng qī qiè yàn shēng āi,fēng qǐ gāo yuán liè qí huí。
无尽愁云吹不散,望乡空上白龙堆。wú jǐn chóu yún chuī bù sàn,wàng xiāng kōng shàng bái lóng duī。

塞上词

戴亨

平沙漠漠戍楼阴,一派边声动暮砧。píng shā mò mò shù lóu yīn,yī pài biān shēng dòng mù zhēn。
塞上秋风吹不尽,营州城北古云深。sāi shàng qiū fēng chuī bù jǐn,yíng zhōu chéng běi gǔ yún shēn。

塞上词

戴亨

郊原雪后黑山枯,风卷黄芦射猎初。jiāo yuán xuě hòu hēi shān kū,fēng juǎn huáng lú shè liè chū。
小队韬弓驰马去,乱云堆里有穹庐。xiǎo duì tāo gōng chí mǎ qù,luàn yún duī lǐ yǒu qióng lú。

少年行

戴亨

把酒高歌出汉关,少年豪气可移山。bǎ jiǔ gāo gē chū hàn guān,shǎo nián háo qì kě yí shān。
宝刀脱赠还抽看,指点锋头战血斑。bǎo dāo tuō zèng hái chōu kàn,zhǐ diǎn fēng tóu zhàn xuè bān。

昭君

戴亨

宁边庙算遣朱颜,不比文姬出汉关。níng biān miào suàn qiǎn zhū yán,bù bǐ wén jī chū hàn guān。
忠节岂劳传画史,巍巍青冢壮胡山。zhōng jié qǐ láo chuán huà shǐ,wēi wēi qīng zhǒng zhuàng hú shān。

咏荔枝

戴亨

中原果食备珍奇,此物由来道路迟。zhōng yuán guǒ shí bèi zhēn qí,cǐ wù yóu lái dào lù chí。
多事尉陀通献纳,至今南海贡离枝。duō shì wèi tuó tōng xiàn nà,zhì jīn nán hǎi gòng lí zhī。

和人经某花园墙外看花之作

戴亨

烂缦花枝生晓寒,重门深院避人看。làn màn huā zhī shēng xiǎo hán,zhòng mén shēn yuàn bì rén kàn。
悬知百宝雕栏里,风妒繁华春易阑。xuán zhī bǎi bǎo diāo lán lǐ,fēng dù fán huá chūn yì lán。