古诗词

莱州蜉蝣岛

阮元

山根走入海,出海更成山。shān gēn zǒu rù hǎi,chū hǎi gèng chéng shān。
一碧揩铜镜,孤青拥钿鬟。yī bì kāi tóng jìng,gū qīng yōng diàn huán。
潮生春蛰起,月黑夜珠还。cháo shēng chūn zhé qǐ,yuè hēi yè zhū hái。
谁复能齐物,蜉蝣天地间。shuí fù néng qí wù,fú yóu tiān dì jiān。
阮元

阮元

阮元(1764~1849)字伯元,号云台、雷塘庵主,晚号怡性老人,江苏仪征人,乾隆五十四年进士,先后任礼部、兵部、户部、工部侍郎,山东、浙江学政,浙江、江西、河南巡抚及漕运总督、湖广总督、两广总督、云贵总督等职。历乾隆、嘉庆、道光三朝,体仁阁大学士,太傅,谥号文达。他是著作家、刊刻家、思想家,在经史、数学、天算、舆地、编纂、金石、校勘等方面都有着非常高的造诣,被尊为三朝阁老、九省疆臣,一代文宗。 阮元的作品>>

猜您喜欢

月夜拜滕文公庙

阮元

停车滕国庙,寒月四更天。tíng chē téng guó miào,hán yuè sì gèng tiān。
老屋镫昏壁,寒林霜化烟。lǎo wū dèng hūn bì,hán lín shuāng huà yān。
平原五十里,残碣一千年。píng yuán wǔ shí lǐ,cán jié yī qiān nián。
愿与迂儒说,闲来试井田。yuàn yǔ yū rú shuō,xián lái shì jǐng tián。

过密县

阮元

郐郑风诗在,今来溱洧间。kuài zhèng fēng shī zài,jīn lái qín wěi jiān。
云生风后岭,日落大騩山。yún shēng fēng hòu lǐng,rì luò dà guī shān。
俭俗皆陶穴,愚民不秉蕳。jiǎn sú jiē táo xué,yú mín bù bǐng jiān。
最怜春麦短,地褊食尤艰。zuì lián chūn mài duǎn,dì biǎn shí yóu jiān。

曲阜城东

阮元

库门东去意苍茫,泗水西流向夕阳。kù mén dōng qù yì cāng máng,sì shuǐ xī liú xiàng xī yáng。
陵上白云留少皞,地中黄土认空桑。líng shàng bái yún liú shǎo hào,dì zhōng huáng tǔ rèn kōng sāng。
策书字在郊麟死,钟鼓声销海鸟藏。cè shū zì zài jiāo lín sǐ,zhōng gǔ shēng xiāo hǎi niǎo cáng。
过客未谈三古事,莫教先赋鲁灵光。guò kè wèi tán sān gǔ shì,mò jiào xiān fù lǔ líng guāng。

登蓬莱阁

阮元

下见沧溟上绛霄,城头一阁独超超。xià jiàn cāng míng shàng jiàng xiāo,chéng tóu yī gé dú chāo chāo。
天能包括鲸波静,日有光华蜃气销。tiān néng bāo kuò jīng bō jìng,rì yǒu guāng huá shèn qì xiāo。
岛外帆移千里目,坐中人壮午时潮。dǎo wài fān yí qiān lǐ mù,zuò zhōng rén zhuàng wǔ shí cháo。
曾游《山海东经》内,郦《注》江河总寂寥。céng yóu shān hǎi dōng jīng nèi,lì zhù jiāng hé zǒng jì liáo。

温州江中孤屿谒文丞相祠

阮元

独向江心挽倒流,忠臣投死入东瓯。dú xiàng jiāng xīn wǎn dào liú,zhōng chén tóu sǐ rù dōng ōu。
侧身天地成孤注,满目河山寄一舟。cè shēn tiān dì chéng gū zhù,mǎn mù hé shān jì yī zhōu。
朱鸟西台人尽哭,红羊南海劫初收。zhū niǎo xī tái rén jǐn kū,hóng yáng nán hǎi jié chū shōu。
可怜此屿无多土,曾抵杭州与汴州。kě lián cǐ yǔ wú duō tǔ,céng dǐ háng zhōu yǔ biàn zhōu。

觉生寺观永乐大铜钟

阮元

永乐洪钟阅古今,虹梁鳌柱屋沈沈。yǒng lè hóng zhōng yuè gǔ jīn,hóng liáng áo zhù wū shěn shěn。
销兵秦政成余习,忏佛萧梁本疚心。xiāo bīng qín zhèng chéng yú xí,chàn fú xiāo liáng běn jiù xīn。
一棒难超无量劫,万钧岂跃不祥金。yī bàng nán chāo wú liàng jié,wàn jūn qǐ yuè bù xiáng jīn。
华严轮转熙朝后,始听蒲牢自在音。huá yán lún zhuǎn xī cháo hòu,shǐ tīng pú láo zì zài yīn。

圣母祠

阮元

漫说丛祠住女郎,乱臣原是古周姜。màn shuō cóng cí zhù nǚ láng,luàn chén yuán shì gǔ zhōu jiāng。
云冠松盖山楼静,翠叶银花水镜凉。yún guān sōng gài shān lóu jìng,cuì yè yín huā shuǐ jìng liáng。
开母有姨居少室,夫人辞帝降清湘。kāi mǔ yǒu yí jū shǎo shì,fū rén cí dì jiàng qīng xiāng。
后妃治法分明在,底事河东见武杨。hòu fēi zhì fǎ fēn míng zài,dǐ shì hé dōng jiàn wǔ yáng。

送春日去桂林

阮元

人在天涯送远春,远春还送欲归人。rén zài tiān yá sòng yuǎn chūn,yuǎn chūn hái sòng yù guī rén。
风光渐扫缠绵雨,云水原随淡宕身。fēng guāng jiàn sǎo chán mián yǔ,yún shuǐ yuán suí dàn dàng shēn。
玉笋峰多通桂驿,木兰舟小望榕津。yù sǔn fēng duō tōng guì yì,mù lán zhōu xiǎo wàng róng jīn。
只怜花事成狼藉,那有残红上绣茵。zhǐ lián huā shì chéng láng jí,nà yǒu cán hóng shàng xiù yīn。

挽李长庚

阮元

谁遣孙恩剩一船,非公追不到南天。shuí qiǎn sūn ēn shèng yī chuán,fēi gōng zhuī bù dào nán tiān。
远探蛟窟五千里,苦历鲸波四十年。yuǎn tàn jiāo kū wǔ qiān lǐ,kǔ lì jīng bō sì shí nián。
隔岁过门皆不入,乘潮澈夜每无眠。gé suì guò mén jiē bù rù,chéng cháo chè yè měi wú mián。
雅之若与牢之合,早见台澎缚水仙。yǎ zhī ruò yǔ láo zhī hé,zǎo jiàn tái pēng fù shuǐ xiān。

吴兴杂诗

阮元

交流四水抱城斜,散作千溪遍万家。jiāo liú sì shuǐ bào chéng xié,sàn zuò qiān xī biàn wàn jiā。
深处种菱浅种稻,不深不浅种荷花。shēn chù zhǒng líng qiǎn zhǒng dào,bù shēn bù qiǎn zhǒng hé huā。

同人登岱至对松山日暮而返

阮元

未及上翠微,暂揽松山胜。wèi jí shàng cuì wēi,zàn lǎn sōng shān shèng。
嵌岩置修除,缘壁起盘磴。qiàn yán zhì xiū chú,yuán bì qǐ pán dèng。
拂衣千仞上,阑危不可凭。fú yī qiān rèn shàng,lán wēi bù kě píng。
峰高多夕阴,天半风初劲。fēng gāo duō xī yīn,tiān bàn fēng chū jìn。
坐我万松间,苍翠互相竞。zuò wǒ wàn sōng jiān,cāng cuì hù xiāng jìng。
白云横不流,中有新寒凝。bái yún héng bù liú,zhōng yǒu xīn hán níng。
林壑媚幽姿,泉石动清听。lín hè mèi yōu zī,quán shí dòng qīng tīng。
已忘世人情,羡彼飞鸟性。yǐ wàng shì rén qíng,xiàn bǐ fēi niǎo xìng。

寿圣院西南石壁上有龙洞出入里许

阮元

神龙抉壁入,破壁复飞去。shén lóng jué bì rù,pò bì fù fēi qù。
龙去壁已穿,介然用成路。lóng qù bì yǐ chuān,jiè rán yòng chéng lù。
当门立大佛,乍见心疑怖。dāng mén lì dà fú,zhà jiàn xīn yí bù。
石泐面如削,曾向梦中遇。shí lè miàn rú xuē,céng xiàng mèng zhōng yù。
过此入深隧,秉爝遂暗度。guò cǐ rù shēn suì,bǐng jué suì àn dù。
俯行尻益高,相呼不相顾。fǔ xíng kāo yì gāo,xiāng hū bù xiāng gù。
一隙忽生明,目开夜响曙。yī xì hū shēng míng,mù kāi yè xiǎng shǔ。
不知出何山,奇险更难步。bù zhī chū hé shān,qí xiǎn gèng nán bù。
手中得葛萝,足下生松树。shǒu zhōng dé gé luó,zú xià shēng sōng shù。
蜿蜒攫爪痕,是我题名处。wān yán jué zhǎo hén,shì wǒ tí míng chù。

大龙湫歌

阮元

山回路断溪谷穷,灵湫阴閟龙所宫。shān huí lù duàn xī gǔ qióng,líng jiǎo yīn bì lóng suǒ gōng。
眼前无石不卓立,天上有水皆飞空。yǎn qián wú shí bù zhuó lì,tiān shàng yǒu shuǐ jiē fēi kōng。
飞空直落一千尺,鬼神不在疏凿功。fēi kōng zhí luò yī qiān chǐ,guǐ shén bù zài shū záo gōng。
绝壁古色划尔破,山腹元气冲然通。jué bì gǔ sè huà ěr pò,shān fù yuán qì chōng rán tōng。
有时静注绝不动,春阳下照神和融。yǒu shí jìng zhù jué bù dòng,chūn yáng xià zhào shén hé róng。
有时飞舞渐作态,已知圆嶂生微风。yǒu shí fēi wǔ jiàn zuò tài,yǐ zhī yuán zhàng shēng wēi fēng。
一瓯春茗啜已尽,水花未散犹复摇玲珑。yī ōu chūn míng chuài yǐ jǐn,shuǐ huā wèi sàn yóu fù yáo líng lóng。
飒然乘飙更挥霍,随意所向无西东。sà rán chéng biāo gèng huī huò,suí yì suǒ xiàng wú xī dōng。
不向寻常落处落,或五十步百步皆蒙蒙。bù xiàng xún cháng luò chù luò,huò wǔ shí bù bǎi bù jiē méng méng。
岂料仙境在人世,谁作妙戏惟天公。qǐ liào xiān jìng zài rén shì,shuí zuò miào xì wéi tiān gōng。
云烟雨雪银河虹,玉尘冰縠珠帘栊。yún yān yǔ xuě yín hé hóng,yù chén bīng hú zhū lián lóng。
万象变幻那足比,若涉拟议皆非工。wàn xiàng biàn huàn nà zú bǐ,ruò shè nǐ yì jiē fēi gōng。
石门飞瀑已奇绝,到此始叹无能同。shí mén fēi pù yǐ qí jué,dào cǐ shǐ tàn wú néng tóng。
惟有天柱矗立龙湫中,屹然百丈与此争雌雄。wéi yǒu tiān zhù chù lì lóng jiǎo zhōng,yì rán bǎi zhàng yǔ cǐ zhēng cí xióng。

八月望后至海宁州登海塘观潮

阮元

钱塘江潮秋最巨,未抵盐官十之五。qián táng jiāng cháo qiū zuì jù,wèi dǐ yán guān shí zhī wǔ。
我来盐官塘上立,月初生霸日蹉午。wǒ lái yán guān táng shàng lì,yuè chū shēng bà rì cuō wǔ。
江水忽凝不敢东,海口哆张反西吐。jiāng shuǐ hū níng bù gǎn dōng,hǎi kǒu duō zhāng fǎn xī tǔ。
潮不推行直上飞,水不平流自僵竖。cháo bù tuī xíng zhí shàng fēi,shuǐ bù píng liú zì jiāng shù。
海若凭陵日再怒,地中回振千雷鼓。hǎi ruò píng líng rì zài nù,dì zhōng huí zhèn qiān léi gǔ。
马衔高坐蛟鼍舞,拔箭倒发钱王弩。mǎ xián gāo zuò jiāo tuó wǔ,bá jiàn dào fā qián wáng nǔ。
须臾直撼塘根去,摇动千人万人股。xū yú zhí hàn táng gēn qù,yáo dòng qiān rén wàn rén gǔ。
如卷黑云旋风雨,如骋阵马斗貔虎。rú juǎn hēi yún xuán fēng yǔ,rú chěng zhèn mǎ dòu pí hǔ。
如阴阳炭海底煮,如决瓠子不能御。rú yīn yáng tàn hǎi dǐ zhǔ,rú jué hù zi bù néng yù。
三千水击徙沧溟,十二城堕倒天柱。sān qiān shuǐ jī xǐ cāng míng,shí èr chéng duò dào tiān zhù。
气欲平吞于越天,势将一洗余杭土。qì yù píng tūn yú yuè tiān,shì jiāng yī xǐ yú háng tǔ。
吁嗟乎,地缺难得娲皇补,大功未毕悲神禹。xū jiē hū,dì quē nán dé wā huáng bǔ,dà gōng wèi bì bēi shén yǔ。
此是东南不足处,岂为区区文与伍。cǐ shì dōng nán bù zú chù,qǐ wèi qū qū wén yǔ wǔ。
沧海桑田隔一堤,鱼龙黧首相邻处。cāng hǎi sāng tián gé yī dī,yú lóng lí shǒu xiāng lín chù。
我皇功德及环瀛,亲筑长防俾安堵。wǒ huáng gōng dé jí huán yíng,qīn zhù zhǎng fáng bǐ ān dǔ。
全用金钱叠作塘,不使苍生沐咸卤。quán yòng jīn qián dié zuò táng,bù shǐ cāng shēng mù xián lǔ。
迩来龛赭涨横沙,却指尖山作门户。ěr lái kān zhě zhǎng héng shā,què zhǐ jiān shān zuò mén hù。
雁齿长桩十万行,鱼鳞巨石三层础。yàn chǐ zhǎng zhuāng shí wàn xíng,yú lín jù shí sān céng chǔ。
王充论前有古迹,枚乘发后无奇语。wáng chōng lùn qián yǒu gǔ jì,méi chéng fā hòu wú qí yǔ。
吁嗟乎,此塘此潮共千古,词人心乐帝心苦。xū jiē hū,cǐ táng cǐ cháo gòng qiān gǔ,cí rén xīn lè dì xīn kǔ。

天台藤杖歌

阮元

福庭本是群仙囿,汉代桃源尚如旧。fú tíng běn shì qún xiān yòu,hàn dài táo yuán shàng rú jiù。
仙人手种祁婆藤,掷与人间赛灵寿。xiān rén shǒu zhǒng qí pó téng,zhì yǔ rén jiān sài líng shòu。
敲破铁簧扪楖栗,擎起蛟身看清瘦。qiāo pò tiě huáng mén zhì lì,qíng qǐ jiāo shēn kàn qīng shòu。
我来天台亲见之,万年岭上垂金枝。wǒ lái tiān tái qīn jiàn zhī,wàn nián lǐng shàng chuí jīn zhī。
猿狖引臂弄光泽,筋缠石骨坚无皮。yuán yòu yǐn bì nòng guāng zé,jīn chán shí gǔ jiān wú pí。
鹿樵偶向梦中得,七尺珊瑚淡红色。lù qiáo ǒu xiàng mèng zhōng dé,qī chǐ shān hú dàn hóng sè。
岂须芝草始长生,着手已能助仙力。qǐ xū zhī cǎo shǐ zhǎng shēng,zhe shǒu yǐ néng zhù xiān lì。
石梁雨滑生苍苔,听笙看月登琼台。shí liáng yǔ huá shēng cāng tái,tīng shēng kàn yuè dēng qióng tái。
恐随飞瀑化龙去,直拨白云寻鹤来。kǒng suí fēi pù huà lóng qù,zhí bō bái yún xún hè lái。
持归拂拭奉堂上,腰脚轻便不汝仗。chí guī fú shì fèng táng shàng,yāo jiǎo qīng biàn bù rǔ zhàng。
跃马才从灵隐回,横膝聊为寿者相。yuè mǎ cái cóng líng yǐn huí,héng xī liáo wèi shòu zhě xiāng。
庭前倚杖听儿诗,如策长藤到台荡。tíng qián yǐ zhàng tīng ér shī,rú cè zhǎng téng dào tái dàng。
2412