古诗词

偶然作

魏礼

折臂而成医,乃知公叔贤。zhé bì ér chéng yī,nǎi zhī gōng shū xián。
于时独踟蹰,落日立渠边。yú shí dú chí chú,luò rì lì qú biān。
课僮潴行潦,轻流正涓涓。kè tóng zhū xíng lǎo,qīng liú zhèng juān juān。
惟有清秋风,吹我意婵媛。wéi yǒu qīng qiū fēng,chuī wǒ yì chán yuàn。

魏礼

魏礼,字和公,号季子,宁都人。明诸生。有《魏季子集》。 魏礼的作品>>

猜您喜欢

水庄早起

魏礼

云旭映平林,烟水流晨熙。yún xù yìng píng lín,yān shuǐ liú chén xī。
重露草未起,沾我裳与衣。zhòng lù cǎo wèi qǐ,zhān wǒ shang yǔ yī。
天地一浑噩,因知孩提时。tiān dì yī hún è,yīn zhī hái tí shí。
驱犊驯出皂,濈濈行斜蹊。qū dú xùn chū zào,jí jí xíng xié qī。
农夫气闲暇,荷锄过田畦。nóng fū qì xián xiá,hé chú guò tián qí。
见此诚心乐,好情都已微。jiàn cǐ chéng xīn lè,hǎo qíng dōu yǐ wēi。

独立

魏礼

皓月穿山屋,影缺光有余。hào yuè chuān shān wū,yǐng quē guāng yǒu yú。
盈盈生远寒,山川淡以虚。yíng yíng shēng yuǎn hán,shān chuān dàn yǐ xū。
中有百结心,对之不能舒。zhōng yǒu bǎi jié xīn,duì zhī bù néng shū。
四顾但寂寥,清风吹我裾。sì gù dàn jì liáo,qīng fēng chuī wǒ jū。
举首望明月,俯首视微躯。jǔ shǒu wàng míng yuè,fǔ shǒu shì wēi qū。

偶然作

魏礼

独立发万端,南望何亭亭。dú lì fā wàn duān,nán wàng hé tíng tíng。
山鸟时来归,载飞还载鸣。shān niǎo shí lái guī,zài fēi hái zài míng。
日暮倚秋风,慷慨不能平。rì mù yǐ qiū fēng,kāng kǎi bù néng píng。
天宇一寥阔,万里凌孤鹰。tiān yǔ yī liáo kuò,wàn lǐ líng gū yīng。

偶然作

魏礼

山居面石壁,日月去我早。shān jū miàn shí bì,rì yuè qù wǒ zǎo。
奄忽逝年华,自顾何草草。yǎn hū shì nián huá,zì gù hé cǎo cǎo。
人生会有处,鸟飞鱼在沼。rén shēng huì yǒu chù,niǎo fēi yú zài zhǎo。
如何俯仰间,侧侧满怀抱。rú hé fǔ yǎng jiān,cè cè mǎn huái bào。

将别陈元孝既作诗不能自己又赋时季春四日

魏礼

春色不华石,祁寒不泐金。chūn sè bù huá shí,qí hán bù lè jīn。
丈夫相为死,在此一寸心。zhàng fū xiāng wèi sǐ,zài cǐ yī cùn xīn。
见君梦寐好,胡使忧难任。jiàn jūn mèng mèi hǎo,hú shǐ yōu nán rèn。
暮春迫艳花,片片随江潭。mù chūn pò yàn huā,piàn piàn suí jiāng tán。
晖日亦知晏,阴谐自知阴。huī rì yì zhī yàn,yīn xié zì zhī yīn。
阴晏各代续,华发遂来侵。yīn yàn gè dài xù,huá fā suì lái qīn。
我非羽翼鸟,何以集君林。wǒ fēi yǔ yì niǎo,hé yǐ jí jūn lín。

再到岭南诗

魏礼

已誓辞岭南,今复从人役。yǐ shì cí lǐng nán,jīn fù cóng rén yì。
六月买舟行,七月到水驿。liù yuè mǎi zhōu xíng,qī yuè dào shuǐ yì。
幨帷入官衙,甫坐未暖席。chān wéi rù guān yá,fǔ zuò wèi nuǎn xí。
胥吏双垂手,捧卷与喉积。xū lì shuāng chuí shǒu,pěng juǎn yǔ hóu jī。
华堂正葱茏,驺从纷辟易。huá táng zhèng cōng lóng,zōu cóng fēn pì yì。
梁橑锦绮张,室中辉煌色。liáng lǎo jǐn qǐ zhāng,shì zhōng huī huáng sè。
雕镂施下陈,溷轩耀丹碧。diāo lòu shī xià chén,hùn xuān yào dān bì。
于以奉上官,下民望恩泽。yú yǐ fèng shàng guān,xià mín wàng ēn zé。
击鼓何阗阗,台皂分两翼。jī gǔ hé tián tián,tái zào fēn liǎng yì。
巨镣响郎当,桁杨累接迹。jù liào xiǎng láng dāng,héng yáng lèi jiē jì。
徒杖为麟鸾,十宗九大辟。tú zhàng wèi lín luán,shí zōng jiǔ dà pì。
日日报瘐死,身死臧不贷。rì rì bào yǔ sǐ,shēn sǐ zāng bù dài。
生者追索完,便可施杀磔。shēng zhě zhuī suǒ wán,biàn kě shī shā zhé。
小者十数辈,大者数十百。xiǎo zhě shí shù bèi,dà zhě shù shí bǎi。
日光惨惨然,又传飞宪檄。rì guāng cǎn cǎn rán,yòu chuán fēi xiàn xí。
曰汝事纵容,而止科盗贼。yuē rǔ shì zòng róng,ér zhǐ kē dào zéi。
参僚方递宴,一日四五食。cān liáo fāng dì yàn,yī rì sì wǔ shí。
繁声促心耳,新奏迂琴瑟。fán shēng cù xīn ěr,xīn zòu yū qín sè。
姱女擎玉觞,俳优杂进剧。kuā nǚ qíng yù shāng,pái yōu zá jìn jù。
脱帽兴容与,纵横随酒力。tuō mào xīng róng yǔ,zòng héng suí jiǔ lì。
乃驱鸠鹄民,任意为敲谪。nǎi qū jiū gǔ mín,rèn yì wèi qiāo zhé。
呵谓此奸徒,敢不承叛逆。hē wèi cǐ jiān tú,gǎn bù chéng pàn nì。
贼叛均殊死,胡为苦煎迫。zéi pàn jūn shū sǐ,hú wèi kǔ jiān pò。
彼尚有妻子,尚有姻与戚。bǐ shàng yǒu qī zi,shàng yǒu yīn yǔ qī。
律例有明条,是当合并籍。lǜ lì yǒu míng tiáo,shì dāng hé bìng jí。
城中四犴狴,男女囚弃塞。chéng zhōng sì àn bì,nán nǚ qiú qì sāi。
中有轻系人,三载闭幽黑。zhōng yǒu qīng xì rén,sān zài bì yōu hēi。
其过久已昭,屡请不蒙释。qí guò jiǔ yǐ zhāo,lǚ qǐng bù méng shì。
嗟汝下愚民,汝慎无凄恻,兹独死一身,妻孥可清白。jiē rǔ xià yú mín,rǔ shèn wú qī cè,zī dú sǐ yī shēn,qī nú kě qīng bái。