古诗词

画长松呈梨洲先生

郑梁

峨峨千丈松,挺生蓝溪侧。é é qiān zhàng sōng,tǐng shēng lán xī cè。
种自新建来,根从蕺山出。zhǒng zì xīn jiàn lái,gēn cóng jí shān chū。
耸身立云表,枝柯散八极。sǒng shēn lì yún biǎo,zhī kē sàn bā jí。
众芳仰广荫,攀援各努力。zhòng fāng yǎng guǎng yīn,pān yuán gè nǔ lì。
中有幽兰姿,细草愧弱植。zhōng yǒu yōu lán zī,xì cǎo kuì ruò zhí。
瞻望徒殷勤,高卑不相及。zhān wàng tú yīn qín,gāo bēi bù xiāng jí。
松枝忽下垂,一朝承颜色。sōng zhī hū xià chuí,yī cháo chéng yán sè。
何以报长松,馨香保贞德。hé yǐ bào zhǎng sōng,xīn xiāng bǎo zhēn dé。

郑梁

清浙江慈溪人,字禹梅,号寒村。康熙二十七年进士,累官广东高州知府。黄宗羲弟子。工诗文,尝作《晓行》诗,人呼为“郑晓行”。家富藏书,与天一阁相埒。兼善画。晚年右体不遂,以左手作书画,人视为仙吏。有《寒村诗文集》。 郑梁的作品>>

猜您喜欢

归家即事

郑梁

暂得离城市,归家事转清。zàn dé lí chéng shì,guī jiā shì zhuǎn qīng。
移花乘细雨,插种急新晴。yí huā chéng xì yǔ,chā zhǒng jí xīn qíng。
浪暖鱼儿出,烟浓杏子生。làng nuǎn yú ér chū,yān nóng xìng zi shēng。
村居无俗客,随意听禽声。cūn jū wú sú kè,suí yì tīng qín shēng。

登楼

郑梁

久不登楼望,江天别样清。jiǔ bù dēng lóu wàng,jiāng tiān bié yàng qīng。
朔风寒有色,西日照多情。shuò fēng hán yǒu sè,xī rì zhào duō qíng。
木落山馀骨,村空水作声。mù luò shān yú gǔ,cūn kōng shuǐ zuò shēng。
倚窗看未倦,林月一轮明。yǐ chuāng kàn wèi juàn,lín yuè yī lún míng。

晚村

郑梁

一卷残经对好风,会心多在晚村中。yī juǎn cán jīng duì hǎo fēng,huì xīn duō zài wǎn cūn zhōng。
已凭沟浍污流竞,自觉烟云色相空。yǐ píng gōu huì wū liú jìng,zì jué yān yún sè xiāng kōng。
古墓欹倾耕犊上,野桥低小钓航通。gǔ mù yī qīng gēng dú shàng,yě qiáo dī xiǎo diào háng tōng。
年来渐洗名根净,惟许前溪鸥鹭同。nián lái jiàn xǐ míng gēn jìng,wéi xǔ qián xī ōu lù tóng。

夜泊燕子矶

郑梁

燕子矶头看月浪,观音阁上听风芦。yàn zi jī tóu kàn yuè làng,guān yīn gé shàng tīng fēng lú。
但知意思凌天表,那记形骸滞客途。dàn zhī yì sī líng tiān biǎo,nà jì xíng hái zhì kè tú。
夜静钟声鸣不断,江长帆影过如无。yè jìng zhōng shēng míng bù duàn,jiāng zhǎng fān yǐng guò rú wú。
何须别羡玄真子,泛宅浮家作钓徒。hé xū bié xiàn xuán zhēn zi,fàn zhái fú jiā zuò diào tú。

秋晚

郑梁

斜阳平楚风烟乱,新月遥村鸡犬微。xié yáng píng chǔ fēng yān luàn,xīn yuè yáo cūn jī quǎn wēi。
好与邻翁争席罢,其如客邸带愁归。hǎo yǔ lín wēng zhēng xí bà,qí rú kè dǐ dài chóu guī。
疏萤暗落青苔井,野火孤明白板扉。shū yíng àn luò qīng tái jǐng,yě huǒ gū míng bái bǎn fēi。
多少惊心荣辱事,秋江拟付钓鱼矶。duō shǎo jīng xīn róng rǔ shì,qiū jiāng nǐ fù diào yú jī。

娄庄晓行

郑梁

不知长夜不知冬,枣堡榆庄走兴浓。bù zhī zhǎng yè bù zhī dōng,zǎo bǎo yú zhuāng zǒu xīng nóng。
疲马单车十字路,青天明月五更钟。pí mǎ dān chē shí zì lù,qīng tiān míng yuè wǔ gèng zhōng。
寒风自与严霜约,清气偏于瘦骨逢。hán fēng zì yǔ yán shuāng yuē,qīng qì piān yú shòu gǔ féng。
今日京华肩准息,却嫌人事又环攻。jīn rì jīng huá jiān zhǔn xī,què xián rén shì yòu huán gōng。

早发沭阳

郑梁

立春早起沭阳程,衾薄空舆梦不成。lì chūn zǎo qǐ shù yáng chéng,qīn báo kōng yú mèng bù chéng。
浅水无桥牵马渡,晓星如月照人行。qiǎn shuǐ wú qiáo qiān mǎ dù,xiǎo xīng rú yuè zhào rén xíng。

望夫石

郑梁

万劫难灰伉俪心,舟中过客底愁侵。wàn jié nán huī kàng lì xīn,zhōu zhōng guò kè dǐ chóu qīn。
倚门两载嗟行役,知比冈头望更深。yǐ mén liǎng zài jiē xíng yì,zhī bǐ gāng tóu wàng gèng shēn。

郯城道上

郑梁

村落无树木,鸟兽无羽毛。cūn luò wú shù mù,niǎo shòu wú yǔ máo。
江淮数百里,弥望皆黄茅。jiāng huái shù bǎi lǐ,mí wàng jiē huáng máo。
山行入郯城,始复见柯条。shān xíng rù tán chéng,shǐ fù jiàn kē tiáo。
枣色远苍郁,柳意寒萧骚。zǎo sè yuǎn cāng yù,liǔ yì hán xiāo sāo。
草屋枳篱中,犬声时囒囒。cǎo wū zhǐ lí zhōng,quǎn shēng shí lán lán。

郯城道上

郑梁

江淮日雨雪,入山天始晴。jiāng huái rì yǔ xuě,rù shān tiān shǐ qíng。
弥然千里白,照日增光明。mí rán qiān lǐ bái,zhào rì zēng guāng míng。
天无片云黑,野无寸草青。tiān wú piàn yún hēi,yě wú cùn cǎo qīng。
藐焉余一身,有若纤尘停。miǎo yān yú yī shēn,yǒu ruò xiān chén tíng。
所以古达人,思与大化冥。suǒ yǐ gǔ dá rén,sī yǔ dà huà míng。

郯城道上

郑梁

病骨衰气血,瘦硬柴一把。bìng gǔ shuāi qì xuè,shòu yìng chái yī bǎ。
晨征霜露寒,两脚痛如剐。chén zhēng shuāng lù hán,liǎng jiǎo tòng rú guǎ。
局蹐一舆中,羡杀蓬门寡。jú jí yī yú zhōng,xiàn shā péng mén guǎ。
鸡啼茅屋上,牛眠土墙下。jī tí máo wū shàng,niú mián tǔ qiáng xià。
从容指行人,云是南来者。cóng róng zhǐ xíng rén,yún shì nán lái zhě。