古诗词

赠朱秋坪明经即题其洗砚图

孙原湘

南梁北刘无昔人,后来更推蔡与陈。nán liáng běi liú wú xī rén,hòu lái gèng tuī cài yǔ chén。
钟溪既老德清病,纷纷馆阁推麒麟。zhōng xī jì lǎo dé qīng bìng,fēn fēn guǎn gé tuī qí lín。
朱君少有临池癖,日闭萧斋抚古迹。zhū jūn shǎo yǒu lín chí pǐ,rì bì xiāo zhāi fǔ gǔ jì。
杀尽山中紫兔毫,洒残绝域金壶墨。shā jǐn shān zhōng zǐ tù háo,sǎ cán jué yù jīn hú mò。
五十头颅鬓骚屑,染翰朝朝腕欲折。wǔ shí tóu lú bìn sāo xiè,rǎn hàn cháo cháo wàn yù zhé。
骆驼桥西片纸出,人道风神似松雪。luò tuó qiáo xī piàn zhǐ chū,rén dào fēng shén shì sōng xuě。
吾乡书法溯二冯,翁张汪邵谁雌雄?wú xiāng shū fǎ sù èr féng,wēng zhāng wāng shào shuí cí xióng?
绝伦虽无羲献迹,古法未失钟胡风。jué lún suī wú xī xiàn jì,gǔ fǎ wèi shī zhōng hú fēng。
自从俗书逞姿熊,子弟家家学姚派。zì cóng sú shū chěng zī xióng,zi dì jiā jiā xué yáo pài。
瓣香祇识奉华亭,笔阵谁知求晋代。bàn xiāng qí shí fèng huá tíng,bǐ zhèn shuí zhī qiú jìn dài。
君今僻居临水村,罗列金石娱朝昏。jūn jīn pì jū lín shuǐ cūn,luó liè jīn shí yú cháo hūn。
红柿周围白板屋,绿天自裹铁叶门。hóng shì zhōu wéi bái bǎn wū,lǜ tiān zì guǒ tiě yè mén。
香姜古砚浮寒碧,浸入明漪涨云色。xiāng jiāng gǔ yàn fú hán bì,jìn rù míng yī zhǎng yún sè。
欲知君书得力处,但看一池秋水黑。yù zhī jūn shū dé lì chù,dàn kàn yī chí qiū shuǐ hēi。

孙原湘

清江苏昭文人,字子潇,晚号心青。嘉庆十年进士,改庶吉士。不仕。善骈文、书画,尤工诗。与舒位、王昙齐名。其诗风神秀逸。有《天真阁集》等。 孙原湘的作品>>

猜您喜欢

消夏词

孙原湘

荷风几阵引新凉,吹灭荧荧画烛光。hé fēng jǐ zhèn yǐn xīn liáng,chuī miè yíng yíng huà zhú guāng。
恰好纱窗开半扇,额边斜月注娇黄。qià hǎo shā chuāng kāi bàn shàn,é biān xié yuè zhù jiāo huáng。

消夏词

孙原湘

人语花香辨不情,水明帘卷夜云轻。rén yǔ huā xiāng biàn bù qíng,shuǐ míng lián juǎn yè yún qīng。
行来仙骨姗姗甚,暗里遥开玉钏声。xíng lái xiān gǔ shān shān shén,àn lǐ yáo kāi yù chuàn shēng。

即事

孙原湘

梳匀才了画阑凭,双鬓安花百媚增。shū yún cái le huà lán píng,shuāng bìn ān huā bǎi mèi zēng。
为是玉郎亲折赠,碧桃除却换银藤。wèi shì yù láng qīn zhé zèng,bì táo chú què huàn yín téng。

即事

孙原湘

小园春早露华香,偷掐晨葩助晓妆。xiǎo yuán chūn zǎo lù huá xiāng,tōu qiā chén pā zhù xiǎo zhuāng。
如雪花枝如漆鬓,碧纱窗里翠衣裳。rú xuě huā zhī rú qī bìn,bì shā chuāng lǐ cuì yī shang。

即事

孙原湘

眼耳丛中分限清,敢将平视效刘桢。yǎn ěr cóng zhōng fēn xiàn qīng,gǎn jiāng píng shì xiào liú zhēn。
低头只作枯禅坐,暗看莲花贴地生。dī tóu zhǐ zuò kū chán zuò,àn kàn lián huā tiē dì shēng。

即事

孙原湘

拜月盟星坐彻宵,日长神倦苦无聊。bài yuè méng xīng zuò chè xiāo,rì zhǎng shén juàn kǔ wú liáo。
双眸忽地清如水,对着芳姿睡思消。shuāng móu hū dì qīng rú shuǐ,duì zhe fāng zī shuì sī xiāo。

即事

孙原湘

簪花楷格似人妍,下笔明珠个个圆。zān huā kǎi gé shì rén yán,xià bǐ míng zhū gè gè yuán。
除却答郎诗句外,不曾轻易落云笺。chú què dá láng shī jù wài,bù céng qīng yì luò yún jiān。

即事

孙原湘

泪珠和墨写成书,词令风华绰有馀。lèi zhū hé mò xiě chéng shū,cí lìng fēng huá chuò yǒu yú。
但使玉台司笔札,也应唤作女相如。dàn shǐ yù tái sī bǐ zhá,yě yīng huàn zuò nǚ xiāng rú。

即事

孙原湘

水晶帘下恣窥张,半臂才遮菽乳香。shuǐ jīng lián xià zì kuī zhāng,bàn bì cái zhē shū rǔ xiāng。
姑射肌肤真似雪,不容人近已生凉。gū shè jī fū zhēn shì xuě,bù róng rén jìn yǐ shēng liáng。

即事

孙原湘

鸭鲈心字守香盟,一纸私书百种情。yā lú xīn zì shǒu xiāng méng,yī zhǐ sī shū bǎi zhǒng qíng。
放着今生缘未了,思量又要订来生。fàng zhe jīn shēng yuán wèi le,sī liàng yòu yào dìng lái shēng。

即事

孙原湘

愿作鸳鸯梦未成,肯担惊恐始真情。yuàn zuò yuān yāng mèng wèi chéng,kěn dān jīng kǒng shǐ zhēn qíng。
忍将绝世才兼貌,草草相思过一生。rěn jiāng jué shì cái jiān mào,cǎo cǎo xiāng sī guò yī shēng。

即事

孙原湘

情丝细剪与檀奴,纤软才离腻玉肤。qíng sī xì jiǎn yǔ tán nú,xiān ruǎn cái lí nì yù fū。
何物生香堪配取,梅花心里数茎须。hé wù shēng xiāng kān pèi qǔ,méi huā xīn lǐ shù jīng xū。

慰个人

孙原湘

已苦鸳鸯锦翼分,只留弱息慰文君。yǐ kǔ yuān yāng jǐn yì fēn,zhǐ liú ruò xī wèi wén jūn。
罡风又夺明珠去,从此孤身似片云。gāng fēng yòu duó míng zhū qù,cóng cǐ gū shēn shì piàn yún。

慰个人

孙原湘

往事前尘付逝波,何须清泪滴银河。wǎng shì qián chén fù shì bō,hé xū qīng lèi dī yín hé。
仙家瑶草原无种,不似桃花结子多。xiān jiā yáo cǎo yuán wú zhǒng,bù shì táo huā jié zi duō。

内人指甲

孙原湘

不爱匀黄不染丹,生来偏喜近豪端。bù ài yún huáng bù rǎn dān,shēng lái piān xǐ jìn háo duān。
只因久惯拈花后,落剪依然气似兰。zhǐ yīn jiǔ guàn niān huā hòu,luò jiǎn yī rán qì shì lán。