古诗词

精忠柏

孙原湘

万木畏枯枯则薪,一株独以枯见珍。wàn mù wèi kū kū zé xīn,yī zhū dú yǐ kū jiàn zhēn。
神斤鬼斧不敢近,忠义之气缠其身。shén jīn guǐ fǔ bù gǎn jìn,zhōng yì zhī qì chán qí shēn。
蛟虬翠郁风波亭,一夜号泣枯精英。jiāo qiú cuì yù fēng bō tíng,yī yè hào qì kū jīng yīng。
奸邪气横正气绝,感愤物理同人情。jiān xié qì héng zhèng qì jué,gǎn fèn wù lǐ tóng rén qíng。
不见百口保飞宗,正卿窜身南海以死争。bù jiàn bǎi kǒu bǎo fēi zōng,zhèng qīng cuàn shēn nán hǎi yǐ sǐ zhēng。
上书讼冤刘允升,横尸棘寺鸣不平。shàng shū sòng yuān liú yǔn shēng,héng shī jí sì míng bù píng。
区区小校犹忠诚,竟欲斩艾邪蒿萌。qū qū xiǎo xiào yóu zhōng chéng,jìng yù zhǎn ài xié hāo méng。
柏虽草木气至清,肯与贼桧同时生。bǎi suī cǎo mù qì zhì qīng,kěn yǔ zéi guì tóng shí shēng。
死八百年挺不屈,蜕尽龙皮剩龙骨。sǐ bā bǎi nián tǐng bù qū,tuì jǐn lóng pí shèng lóng gǔ。
中有丹心不肯枯,只是春风吹不活。zhōng yǒu dān xīn bù kěn kū,zhǐ shì chūn fēng chuī bù huó。
天欲吹活柏固辞,偷生半壁匪我思。tiān yù chuī huó bǎi gù cí,tōu shēng bàn bì fěi wǒ sī。
除非痛饮黄龙时,枯枝一一回青枝。chú fēi tòng yǐn huáng lóng shí,kū zhī yī yī huí qīng zhī。
天亦不能彊活之,任其一木乾坤支。tiān yì bù néng jiàng huó zhī,rèn qí yī mù qián kūn zhī。
表忠但敕风雷司,霹雳老桧分其尸。biǎo zhōng dàn chì fēng léi sī,pī lì lǎo guì fēn qí shī。
吁嗟南渡朝廷小,泥首北风如偃草。xū jiē nán dù cháo tíng xiǎo,ní shǒu běi fēng rú yǎn cǎo。
只赏西湖花柳妍,浑忘朔漠椿棠老。zhǐ shǎng xī hú huā liǔ yán,hún wàng shuò mò chūn táng lǎo。
构兮构兮木不良,大厦以桧为栋梁,长城如檀翻见戕。gòu xī gòu xī mù bù liáng,dà shà yǐ guì wèi dòng liáng,zhǎng chéng rú tán fān jiàn qiāng。
不如此柏有本性,直与精忠同正命。bù rú cǐ bǎi yǒu běn xìng,zhí yǔ jīng zhōng tóng zhèng mìng。
但看枝枝北向枯,木理犹知朝二圣。dàn kàn zhī zhī běi xiàng kū,mù lǐ yóu zhī cháo èr shèng。
从来死贵得其死,不见死而不死树如此。cóng lái sǐ guì dé qí sǐ,bù jiàn sǐ ér bù sǐ shù rú cǐ。

孙原湘

清江苏昭文人,字子潇,晚号心青。嘉庆十年进士,改庶吉士。不仕。善骈文、书画,尤工诗。与舒位、王昙齐名。其诗风神秀逸。有《天真阁集》等。 孙原湘的作品>>

猜您喜欢

咏美人所制杨妃舌用海汁捣糖霜里玫瑰瓣为之取其形似也

孙原湘

一捻分明玉手将,宛然檀口吐丁香。yī niǎn fēn míng yù shǒu jiāng,wǎn rán tán kǒu tǔ dīng xiāng。
天生慧舌工翻案,不是杨梅强属杨。tiān shēng huì shé gōng fān àn,bù shì yáng méi qiáng shǔ yáng。

咏美人所制杨妃舌用海汁捣糖霜里玫瑰瓣为之取其形似也

孙原湘

清品须陪雀舌茶,如酥滑腻欲胶牙。qīng pǐn xū péi què shé chá,rú sū huá nì yù jiāo yá。
三郎见此应微笑,亲唤玫瑰解语花。sān láng jiàn cǐ yīng wēi xiào,qīn huàn méi guī jiě yǔ huā。

咏美人所制杨妃舌用海汁捣糖霜里玫瑰瓣为之取其形似也

孙原湘

入口甘酸满上池,芳津直许透诗脾。rù kǒu gān suān mǎn shàng chí,fāng jīn zhí xǔ tòu shī pí。
华清当日真滋味,只有宁王玉笛知。huá qīng dāng rì zhēn zī wèi,zhǐ yǒu níng wáng yù dí zhī。

咏美人所制杨妃舌用海汁捣糖霜里玫瑰瓣为之取其形似也

孙原湘

红得娇柔嚼未堪,香如鸡舌带微甘。hóng dé jiāo róu jué wèi kān,xiāng rú jī shé dài wēi gān。
恰宜小病贪酸日,一点樱桃细细含。qià yí xiǎo bìng tān suān rì,yī diǎn yīng táo xì xì hán。

阳羡寒辞和张椒卿六首

孙原湘

绿波红舫即天台,花不知名烂漫开。lǜ bō hóng fǎng jí tiān tái,huā bù zhī míng làn màn kāi。
我比刘晨更无赖,此番瞒过阮郎来。wǒ bǐ liú chén gèng wú lài,cǐ fān mán guò ruǎn láng lái。

阳羡寒辞和张椒卿六首

孙原湘

轻衫如水剪柔蓝,占得烟波玉女潭。qīng shān rú shuǐ jiǎn róu lán,zhàn dé yān bō yù nǚ tán。
自受东风披拂后,桃花红煞小城南。zì shòu dōng fēng pī fú hòu,táo huā hóng shā xiǎo chéng nán。

阳羡寒辞和张椒卿六首

孙原湘

清脆乡音略带苏,七条弦上住罗敷。qīng cuì xiāng yīn lüè dài sū,qī tiáo xián shàng zhù luó fū。
望仙桥北垂杨路,认得当垆翠袖无。wàng xiān qiáo běi chuí yáng lù,rèn dé dāng lú cuì xiù wú。

阳羡寒辞和张椒卿六首

孙原湘

解画开元桂叶蛾,能酬主簿定情歌。jiě huà kāi yuán guì yè é,néng chóu zhǔ bù dìng qíng gē。
寻常一朵红兰影,已胜粗桃俗李多。xún cháng yī duǒ hóng lán yǐng,yǐ shèng cū táo sú lǐ duō。

阳羡寒辞和张椒卿六首

孙原湘

张绪依依最少年,墨花狂污薛涛笺。zhāng xù yī yī zuì shǎo nián,mò huā kuáng wū xuē tāo jiān。
风情恰似灵和柳,摇曳轻风二月天。fēng qíng qià shì líng hé liǔ,yáo yè qīng fēng èr yuè tiān。

阳羡寒辞和张椒卿六首

孙原湘

杜牧寻芳几晏时,柔情消得鬓如丝。dù mù xún fāng jǐ yàn shí,róu qíng xiāo dé bìn rú sī。
秋坟欲唤陈髯起,重唱迦陵绝妙词。qiū fén yù huàn chén rán qǐ,zhòng chàng jiā líng jué miào cí。

松陵有旧家子卖笑以养亲孙子悯其志为成四诗

孙原湘

上弦月出两头纤,双笑花枝揭画帘。shàng xián yuè chū liǎng tóu xiān,shuāng xiào huā zhī jiē huà lián。
不似小家拘束态,自然通脱自矜严。bù shì xiǎo jiā jū shù tài,zì rán tōng tuō zì jīn yán。

松陵有旧家子卖笑以养亲孙子悯其志为成四诗

孙原湘

酒龙喝月笑如雷,赢得桃花上玉腮。jiǔ lóng hē yuè xiào rú léi,yíng dé táo huā shàng yù sāi。
生小颂椒吟絮手,红酥浑未惯行杯。shēng xiǎo sòng jiāo yín xù shǒu,hóng sū hún wèi guàn xíng bēi。

松陵有旧家子卖笑以养亲孙子悯其志为成四诗

孙原湘

荥阳第宅旧平泉,券写簪花记昔年。xíng yáng dì zhái jiù píng quán,quàn xiě zān huā jì xī nián。
莫话东山丝竹事,惹侬双泪落尊前。mò huà dōng shān sī zhú shì,rě nóng shuāng lèi luò zūn qián。

松陵有旧家子卖笑以养亲孙子悯其志为成四诗

孙原湘

博钱酒券替亲偿,燕玉还求暖老方。bó qián jiǔ quàn tì qīn cháng,yàn yù hái qiú nuǎn lǎo fāng。
侬自白华亲洁养,任人调笑野鸳鸯。nóng zì bái huá qīn jié yǎng,rèn rén diào xiào yě yuān yāng。

有女郎临死自焚其诗稿者

孙原湘

一方红泪滴琼瑰,拚把生香换死灰。yī fāng hóng lèi dī qióng guī,pàn bǎ shēng xiāng huàn sǐ huī。
留下人间谁解读,除非侬再返魂来。liú xià rén jiān shuí jiě dú,chú fēi nóng zài fǎn hún lái。