古诗词

鼷鼠篇

董文涣

鼷鼠食牛,维口实甘。xī shǔ shí niú,wéi kǒu shí gān。
角之觓觓。jiǎo zhī qiú qiú。
爰饱爰馋。yuán bǎo yuán chán。
岂不觳觫,乃饵以餂。qǐ bù hú sù,nǎi ěr yǐ tiǎn。
匪惟忘苦,反嬉而恬。fěi wéi wàng kǔ,fǎn xī ér tián。
一恬一啮,用售其贪。yī tián yī niè,yòng shòu qí tān。
牛身如叶,鼠口如蚕茧。niú shēn rú yè,shǔ kǒu rú cán jiǎn。
栗有尽,果腹未厌。lì yǒu jǐn,guǒ fù wèi yàn。
剥肤孔亟,以痛厥心。bō fū kǒng jí,yǐ tòng jué xīn。
牟焉长号,命随以斩。móu yān zhǎng hào,mìng suí yǐ zhǎn。
嗟尔利口,君子何堪。jiē ěr lì kǒu,jūn zi hé kān。
履霜有始,由来者渐。lǚ shuāng yǒu shǐ,yóu lái zhě jiàn。
夫焉处之,不恶而严。fū yān chù zhī,bù è ér yán。

董文涣

董文涣,初名文焕,字砚樵,洪洞人。咸丰丙辰进士,改庶吉士,授检讨,历官甘肃甘凉道。有《岘嶕山房集》。 董文涣的作品>>

猜您喜欢

西山纪游

董文涣

古殿耿佛镫,更深还独往。gǔ diàn gěng fú dèng,gèng shēn hái dú wǎng。
一气失楼台,观空远无象。yī qì shī lóu tái,guān kōng yuǎn wú xiàng。
经梵出云中,寻声不知向。jīng fàn chū yún zhōng,xún shēng bù zhī xiàng。
四山合混茫,迥立霄汉上。sì shān hé hùn máng,jiǒng lì xiāo hàn shàng。
万缘此时静,下界闻鸡唱。wàn yuán cǐ shí jìng,xià jiè wén jī chàng。
夜气方返初,机怀倏萌曩。yè qì fāng fǎn chū,jī huái shū méng nǎng。
豫惜遄晨驾,暂许谢尘鞅。yù xī chuán chén jià,zàn xǔ xiè chén yāng。
曙色收孤烟,东峰一星朗。shǔ sè shōu gū yān,dōng fēng yī xīng lǎng。
1612