古诗词

盆松篇

董文涣

郁郁盆中松,矫矫当风舞。yù yù pén zhōng sōng,jiǎo jiǎo dāng fēng wǔ。
叶叶相承接,枝枝相拄,青阳发群萌,葱茜自媚妩。yè yè xiāng chéng jiē,zhī zhī xiāng zhǔ,qīng yáng fā qún méng,cōng qiàn zì mèi wǔ。
以彼干霄姿,甘此玩好伍。yǐ bǐ gàn xiāo zī,gān cǐ wán hǎo wǔ。
灌溉岂不勤,涓滴泽已溥。guàn gài qǐ bù qín,juān dī zé yǐ pǔ。
焉知生性漓,憔悴气莫吐。yān zhī shēng xìng lí,qiáo cuì qì mò tǔ。
深山有孤根,夜夜㖃雷雨。shēn shān yǒu gū gēn,yè yè hǒu léi yǔ。
上枝巢鸾凰,下枝卧虬虎。shàng zhī cháo luán huáng,xià zhī wò qiú hǔ。
神物遇有时,那许问斤斧。shén wù yù yǒu shí,nà xǔ wèn jīn fǔ。
岿然七庙尊,丹雘作梁柱。kuī rán qī miào zūn,dān wò zuò liáng zhù。
陋彼盆中质,终年依浅土。lòu bǐ pén zhōng zhì,zhōng nián yī qiǎn tǔ。
斩伐虽无忧,尺寸安足补。zhǎn fá suī wú yōu,chǐ cùn ān zú bǔ。
托根良独难,弃置等灌莽。tuō gēn liáng dú nán,qì zhì děng guàn mǎng。
躁进与晚成,岂不在自取。zào jìn yǔ wǎn chéng,qǐ bù zài zì qǔ。

董文涣

董文涣,初名文焕,字砚樵,洪洞人。咸丰丙辰进士,改庶吉士,授检讨,历官甘肃甘凉道。有《岘嶕山房集》。 董文涣的作品>>

猜您喜欢

西山纪游

董文涣

古殿耿佛镫,更深还独往。gǔ diàn gěng fú dèng,gèng shēn hái dú wǎng。
一气失楼台,观空远无象。yī qì shī lóu tái,guān kōng yuǎn wú xiàng。
经梵出云中,寻声不知向。jīng fàn chū yún zhōng,xún shēng bù zhī xiàng。
四山合混茫,迥立霄汉上。sì shān hé hùn máng,jiǒng lì xiāo hàn shàng。
万缘此时静,下界闻鸡唱。wàn yuán cǐ shí jìng,xià jiè wén jī chàng。
夜气方返初,机怀倏萌曩。yè qì fāng fǎn chū,jī huái shū méng nǎng。
豫惜遄晨驾,暂许谢尘鞅。yù xī chuán chén jià,zàn xǔ xiè chén yāng。
曙色收孤烟,东峰一星朗。shǔ sè shōu gū yān,dōng fēng yī xīng lǎng。
1612