古诗词

西山纪游

董文涣

晨光结晴霞,林旭遥相著。chén guāng jié qíng xiá,lín xù yáo xiāng zhù。
荒桥阻车辙,谷转每前却。huāng qiáo zǔ chē zhé,gǔ zhuǎn měi qián què。
中峰忽屹立,攒空利如削。zhōng fēng hū yì lì,zǎn kōng lì rú xuē。
稍登乍眩旋,回睇更辉㸌。shāo dēng zhà xuàn xuán,huí dì gèng huī huò。
岩留太古树,涧蓄长生药。yán liú tài gǔ shù,jiàn xù zhǎng shēng yào。
却穿阴磴苔,楼阁倚天豁。què chuān yīn dèng tái,lóu gé yǐ tiān huō。
木末辨觚棱,云端识赭垩。mù mò biàn gū léng,yún duān shí zhě è。
欻临清净宇,万想皆摆落。chuā lín qīng jìng yǔ,wàn xiǎng jiē bǎi luò。

董文涣

董文涣,初名文焕,字砚樵,洪洞人。咸丰丙辰进士,改庶吉士,授检讨,历官甘肃甘凉道。有《岘嶕山房集》。 董文涣的作品>>

猜您喜欢

西山纪游

董文涣

古殿耿佛镫,更深还独往。gǔ diàn gěng fú dèng,gèng shēn hái dú wǎng。
一气失楼台,观空远无象。yī qì shī lóu tái,guān kōng yuǎn wú xiàng。
经梵出云中,寻声不知向。jīng fàn chū yún zhōng,xún shēng bù zhī xiàng。
四山合混茫,迥立霄汉上。sì shān hé hùn máng,jiǒng lì xiāo hàn shàng。
万缘此时静,下界闻鸡唱。wàn yuán cǐ shí jìng,xià jiè wén jī chàng。
夜气方返初,机怀倏萌曩。yè qì fāng fǎn chū,jī huái shū méng nǎng。
豫惜遄晨驾,暂许谢尘鞅。yù xī chuán chén jià,zàn xǔ xiè chén yāng。
曙色收孤烟,东峰一星朗。shǔ sè shōu gū yān,dōng fēng yī xīng lǎng。
1612